Yêu Cung

Chương 325-326: Trục xuất Đại Đế

Tam tiễn, ba loại ý chí làm tên, mỗi một mũi tên đều là Âu Dương lấy thiêu đốt ý chí làm căn nguyên kích phát, sau khi tam tiễn này bay ra tru sát khung xương của Thần Cốt chiến thuyền, ba loại ý chí trên người Âu Dương cũng theo đó biến mất.

Thế nhưng ý chí biến mất, nhưng lực lượng trên người Âu Dương lại tạm thời không biến mất. Đây là lực lượng của Đại Đế đỉnh phong, mặc dù lực lượng này không phải của hắn, dùng một chút bớt một chút, nhưng Âu Dương biết có những lực lượng thặng dư này, thời gian tiếp theo mình có thể không còn sợ rất nhiều khiêu chiến.

Tam tiễn kinh thiên rung động toàn bộ Chân Linh Giới, các Đại Đế của Chân Linh Giới đều xé hư không tới Mê Hồn Hải, khi bọn hắn tới nơi vừa lúc nhìn thấy vĩnh sinh chi tiễn cuối cùng của Âu Dương tru sát lực lượng của khung xương.

Cảm thụ được luồng lực lượng xé rách bầu trời kia, tất cả Đại Đế đều điên cuồng, tất cả mọi người đang suy nghĩ rốt cuộc là ai kích phát ra lực lượng như vậy.

- Hủy diệt, bất khuất, vĩnh sinh, ba loại ý chí rung động thiên địa, đây rốt cuộc là ai?

Lỗ Tu đứng trên đường ven biển, bên cạnh hắn chính là Bạch Hủ Minh.

- Đây không phải ý chí chân chính. . .

Bạch Hủ Minh là siêu cấp cường giả lĩnh ngộ ý chí, khi hắn chạy tới nơi này, nhìn thấy vĩnh sinh chi tiễn hắn đã biết, đây không phải ý chí chân chính, đây có lẽ là lực lượng của thanh đăng trên Xuyên Vân Thuyền trong truyền thuyết.

Bọn họ đều biết truyền thuyết của Xuyên Vân Thuyền, truyền thuyết Xuyên Vân Thuyền sẽ cho một người nào đó mượn lực lượng, trợ giúp nghịch thiên nghiền nát Thần Cốt chiến thuyền cũng truyền lưu rất lâu, nhưng cho tới nay cũng không có người nào chân chính nhìn thấy loại lực lượng này bạo phát.

Hôm nay ba loại ý chí xuất hiện có lẽ chính là một người nào đó nhận được lực lượng kích phát ra của Xuyên Vân Thuyền, sau đó người này lấy ba loại ý chí nghiền nát Thần Cốt chiến thuyền.

- Là Âu Dương?

Lỗ Tu truyền âm cho sư huynh mình, hắn muốn biết quang tiễn kia rốt cuộc có phải là Âu Dương làm hay không.

- Vận khí của tiểu tử này thực sự nghịch thiên, mặc dù ba loại ý chí đều phóng ra, nhưng chí ít hắn có thể trở thành Đại Đế trong thời gian ngắn, cái này coi như một loại vận khí.

Vẻ mặt Bạch Hủ Minh đầy an ủi, mặc dù chỉ là lực lượng mượn dùng tạm thời, mặc dù lực lượng này sớm muộn gì cũng sẽ mất đi, thế nhưng đột nhiên trở thành Đại Đế trong thời gian ngắn như vậy, chuyện này thật sự có ích cho việc tôi luyện tâm tính của Âu Dương, hơn nữa tạm thời sở hữu lực lượng của Đại Đế, an toàn của Âu Dương cũng nhận được bảo đảm cực lớn.

Phải biết rằng, khi một người đột nhiên nhận được lực lượng khổng lồ không đáng sợ, đáng sợ là có một ngày người đó bỗng nhiên mất đi lực lượng này, nếu Âu Dương có thể chịu được đả kích như vậy, như vậy hắn cách Đại Đế chân chính đã không còn xa.

Hư ảnh của huyết sắc chiến cung vẫn hiện lên phía sau Âu Dương, đây là biểu hiện của Đại Đế đỉnh phong. Âu Dương dõi mắt nhìn tứ phương, lúc này con mắt của hắn đã không còn nhìn xa như vừa rồi ý chí ở trong cơ thể, lúc này hai mắt của Âu Dương chỉ có thể nhìn thấy hải vực bên ngoài vạn dặm.

Âu Dương cảm thụ một chút Tiễn Linh yêu đan của mình, lúc này bên cạnh Tiễn Linh yêu đan xuất hiện một yêu đan nhỏ như thái dương, đây là yêu đan của Đại Đế.

Hai viên yêu đan không ảnh hưởng lẫn nhau, yêu đan của Đại Đế tạm thời tồn tại, nói cách khác nó sẽ không nhận được bổ sung, dùng chút nào bớt chút ấy.

Tiễn Linh yêu đan mới là yêu đan của mình, cho dù mình tăng cường cũng chỉ có thể tăng cường Tiễn Linh yêu đan của mình, muốn chân chính bước vào Đại Đế, trừ phi là chính mình tu thành Tiễn Linh yêu đan, bằng không một ngày nào đó yêu đan Đại Đế sẽ rời khỏi cơ thể mình biến mất không thấy.

- Nếu như dùng lực lượng sát nhân của Đại Đế yêu đan, có thể hấp thu huyết lực đề cao Tiễn Linh yêu đan hay không?

Âu Dương nhất thời suy nghĩ, nhưng suy nghĩ này chỉ giằng co một giây đã bị chính Âu Dương phủ định.

Hai viên yêu đan căn bản sẽ không có liên hệ, mặc dù mình có thể cắt yêu đan, thế nhưng khi Đại Đế yêu đan xuất hiện, huyết sắc Tiễn Linh yêu đan của mình liền mất đi công dụng, năng lực hấp thu huyết lực cũng sẽ không tồn tại, còn khi mình cắt đến Tiễn Linh yêu đan, Đại Đế lực cũng sẽ biến mất, mình còn có thể bị đánh trở lại nguyên hình.

- Phù. . .

Thở phào một hơi, Âu Dương có thể cảm thụ được sự cường đại của mình lúc này, nhưng Âu Dương không bị loại lực lượng cường đại này mê hoặc.

Bất luận hiện tại mình cường đại cỡ nào, đây cũng không phải là lực lượng của mình, Đại Đế đỉnh phong có thể khiến mình đối mặt với cường giả khắc địch chế thắng, thế nhưng lực lượng này một ngày nào đó sẽ hao hết, nếu như quá ỷ lại vào Đại Đế yêu đan, vậy mình sẽ lạc đường, sẽ tan vỡ.

Phong tỏa Đại Đế yêu đan, chân thân Đại Đế phía sau Âu Dương cũng theo đó biến mất, lúc này Âu Dương lần thứ hai biến thành Thánh Thể nhị giai.

Nhưng cho dù lúc này Âu Dương nhìn qua chỉ là Thánh Thể nhị giai, cũng không có người nào dám tùy tiện trêu chọc hắn, phải biết rằng, đây là một quái vật, trong cơ thể hắn phong ấn Đại Đế yêu đan, nếu ép buộc hắn, nhen nhóm Đại Đế yêu đan, khiến hắn bộc phát chiến lực của Đại Đế đỉnh phong, ai muốn nguyện ý đối địch với một quái vật bất cứ lúc nào cũng có thể biến thành Đại Đế đỉnh phong?

- Thành công rồi.

Tiểu Nhạc giơ hòn gạch về phía mọi người đang ngơ ngác nhìn Âu Dương mỉm cười, sau đó toàn thân nhảy lên người Âu Dương. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://Trà Truyện

- Tiểu tử, ngươi lợi hại lắm, từ nay về sau ngươi chính là một quái vật sở hữu Đại Đế yêu đan trong người.

Tiểu Nhạc thần kinh khá lớn, chỉ trong nháy mắt hắn đã thoát ra khỏi uy thế đáng sợ của ba loại ý chí đồng thời kích phát, trợ giúp chủ nhân thanh đăng hoàn thành di nguyện.

Nhưng Tiểu Nhạc vô tâm không có nghĩa những người khác đều như vậy. Lúc này Xuyên Vân Thuyền đã bắt đầu tiếp tục chạy trên Mê Hồn Hải, mặc dù mất đi thanh đăng, nhưng đã không có Thần Cốt chiến thuyền uy hiếp, Xuyên Vân Thuyền cũng không cần thanh đăng, nó sở hữu linh hồn của chính mình, nó biết đường đi của nó ở nơi nào.

Ba loại ý chí đồng thời xuất hiện ở Đông phương Lâm Hải Cảnh, xuất hiện trong Mê Hồn Hải. Vô số Đại Đế tề tụ ở Lâm Hải Cảnh, nhưng cũng không ai lựa chọn tiến vào bên trong.

Ở đây Đại Đế không ít, thế nhưng cũng không ai có năng lực chạy vào Mê Hồn Hải vẫn có thể thong dong trở về như Bạch Hủ Minh.

- Chiến Đế, mấy trăm năm không gặp, Chiến Đế còn mạnh hơn xưa.

Một thanh âm lười biếng từ cách đó không xa truyền đến, tiếp theo nhìn thấy một bóng người từ đầu đến chân hoàn toàn bạch sắc xuất hiện ở gần chỗ Bạch Hủ Minh.

Đây là một quái nhân, tóc hắn, da hắn thậm chí là tròng mắt đều là bạch sắc, liếc mắt nhìn qua vô cùng đáng sợ. Nhưng cho dù hắn đáng sợ thế nào vẫn không thể hù dọa các Đại Đế ở đây.

- Ha ha, Quý Thành Không.

Bạch Hủ Minh liếc mắt nhìn "Bạch nhân", đây chính là Quý Thành Không mấy trăm năm trước tới Thông Thiên Phong khiêu chiến Lỗ Tu, bị một chưởng của hắn đập cho thành tàn phế.

Nhiều năm trôi qua như vậy, Quý Thành Không đã đạt được Đại Đế đỉnh phong, lúc này tái kiến Bạch Hủ Minh, tất cả đau khổ trong lòng Quý Thành Không lại bạo phát.

Hắn vốn là một mỹ thiếu niên nhanh nhẹn bị một chưởng của Bạch Hủ Minh đập thành hình dạng này, bộ dạng không ra người không ra quỷ này hắn vẫn phải duy trì suốt đời, trừ phi có thể ngộ ra vĩnh sinh ý chí, trọng tố thân thể, bằng không cho đến lúc chết hắn vẫn phải giữ dáng vẻ này.

- Bạch Hủ Minh, không ngờ mấy trăm năm qua, Chiến Đế lại rời khỏi Vạn Tiên Sơn đến đây.

Trên mặt Quý Thành Không cơ bản không có biểu tình, nhưng nghe đến đó, các Đại Đế xung quanh đều cảm thấy hứng thú.

Ân oán giữa Quý Thành Không và Bạch Hủ Minh, mọi người đều biết, lẽ nào Quý Thành Không muốn thử thân thủ của Bạch Hủ Minh ở đây?

- Mấy trăm năm qua, nghe nói ngươi đã ngộ đạo được vĩnh sinh và bất khuất ý chí, hôm nay nếu lão bằng hữu có thời gian tái kiến, bất luận như thế nào Bạch lão ca nhất định cũng phải chỉ điểm cho ta một chút.

Khẩu khí của Quý Thành Không đã bốc hỏa.

Mặc dù ngoại giới nghe đồn Bạch Hủ Minh Chỉ Thủ Che Thiên, thế nhưng nghe đồn dù sao cũng chỉ là nghe đồn, không có chân chính giao thủ, cũng không ai dám xác định. Quý Thành Không từ trước đến nay đều là người không tận mắt nhìn thấy sẽ không tin, lúc này hữu duyên tái kiến Bạch Hủ Minh, nếu không ra tay đánh một trận, như vậy Quý Thành Không không thể tha thứ cho mình.

- Quý Thành Không, ngươi năm lần bảy lượt khiêu khích Vạn Tiên Sơn ta, là khi dễ Vạn Tiên Sơn ta dễ bắt nạt?

Lỗ Tu rốt cuộc không nhịn được, Quý Thành Không dám khiêu khích Bạch Hủ Minh trước mặt nhiều Đại Đế như vậy, đây cơ bản là khiêu khích Vạn Tiên Sơn.

- Thủ hạ bại tướng cũng dám ngôn dũng.

Quý Thành Không nhìn lướt qua Lỗ Tu, trên mặt lộ vẻ khinh thường. Mấy trăm năm trước Lỗ Tu không phải đối thủ của hắn, nếu như không phải Bạch Hủ Minh xuất thủ, lúc đó hắn cũng đã quét sạch Vạn Tiên Sơn.

- Ngươi. . .

Lỗ Tu giận dữ, kiếm linh toàn thân bắt đầu khởi động.

Cùng với kiếm linh của Lỗ Tu xuất thể, các Đại Đế xung quanh đều biết ý rời xa mấy dặm, hai Đại Đế cường giả ở đây giao thủ, đến gần khó tránh khỏi bị ngộ thương.

- Ngươi là cái gì, Lỗ Tu ngươi còn muốn tự rước lấy nhục?

Quý Thành Không vô cùng ngông cuồng, kỳ thực những lời này của hắn không phải nói cho Lỗ Tu nghe, mặc dù Lỗ Tu đã tiếp cận Đại Đế đỉnh phong, nhưng vẫn kém hơn hắn vài phần, lời này của hắn là khiêu khích Bạch Hủ Minh.

- Ngươi muốn chiến, Vạn Tiên Sơn sẽ chiến.

Bạch Hủ Minh rốt cuộc vẫn chuẩn bị xuất thủ. Chiến Đế biến mất mấy trăm năm, hiện tại ở bên ngoài đều chỉ nghe thấy tin đồn về hắn, Bạch Hủ Minh cảm thấy mình cũng nên uy hiếp một số người có suy nghĩ bất thiện khác.

- Được, Bạch lão ca thật thẳng thắn, Quý Thành Không nhất định sẽ toàn lực cùng lão ca đánh một trận.

Quý Thành Không nói xong, toàn thân hắn bay ngược ra phía sau, lúc này Đại Đế chân thân đã từ phía sau hắn hiện ra.

Đây là một con man ngưu, bốn chân đạp lên liệt diễm, miệng mũi không ngừng phun hỏa.

Liệt hỏa man ngưu, đây chính là chân thân Đại Đế của Quý Thành Không. Lúc này chân thân Đại Đế vừa ra, mọi người bên ngoài đều minh bạch, Quý Thành Không là muốn liều mạng. Bằng không hai gã Đại Đế giao thủ căn bản không cần vận dụng chân thân Đại Đế xuất hiện.

- Bạch lão ca, đừng lật thuyền trong mương.

Quý Thành Không nói xong, trước người hắn từng đóa tường vân hiện ra, mỗi một đóa hỏa diễm tường vân đều mang theo nhiệt độ kinh khủng, như muốn đốt cháy áng mây trên bầu trời thành hư vô.

- Xem ra lục đạo tường vân của Quý Thành Không đã đại thành.

Các Đại Đế nhìn tường vân bên cạnh Quý Thành Không, cho dù cách xa bọn họ vẫn có thể cảm thụ được sức nóng của tường vân kia.

- Gàooo. . .

Man ngưu gầm lên giận dữ, bốn chân đạp liệt diễm tường vân, con man ngưu phảng phất như phát điên, ngửa mặt nhảy lên trời, lao về phía Bạch Hủ Minh, muốn đạp hắn xuống dưới.

Tay trái Bạch Hủ Minh nhẹ nhàng kéo hai chân man ngưu đang lao tới, hai chân man ngưu mang theo liệt diễm bị Bạch Hủ Minh dễ dàng kéo sang một bên.

Nhìn thấy màn không thể tưởng tượng này, các Đại Đế xung quanh đều hít một ngụm lãnh khí, lúc này bọn họ đưa mắt nhìn nhau gật đầu. Trong lòng đều sản sinh một ý niệm, chính là tin đồn Bạch Hủ Minh tu thành viễn cổ lực có thể là sự thực.

Hỏa diễm điên cuồng thiêu đốt xung quanh man ngưu, Quý Thành Không vung tay lên, toàn bộ hư ảnh man ngưu liệt diễm khổng lồ chạy tới trong tay hắn, trong tay hắn hình thành một tường vân thu nhỏ.

Tường vân này màu trắng, hầu như không có gì khác biệt với những đám mây đang phiêu đãng trên bầu trời, nhưng khi tường vân ngưng tụ, trong mắt Quý Thành Không lộ vẻ điên cuồng. Hắn tin tưởng, một chiêu này ngay cả Bạch Hủ Minh có cường thịnh hơn nữa nhất định cũng không dám dễ dàng đón đỡ.

Hắn đã nghĩ đúng, Bạch Hủ Minh xác thực không đón đỡ, bởi vì trong nháy mắt Quý Thành Không hình thành tường vân, bàn tay của Bạch Hủ Minh đã vung lên bầu trời.

Mây đen từ trong hư không bay ra, trong nháy mắt mây đen che kín thái dương trên trời, đại thủ gạt bỏ sáu tòa sơn phong lại một lần nữa xuất hiện trước mặt mọi người.

- Viễn cổ lực, Bạch Hủ Minh thực sự đã ngộ đạo viễn cổ lực.

Nhìn thấy đại thủ màu đen xuất hiện, vô số Đại Đế khiếp sợ, từ sau khi Hoàng Thiên Đại Đế biến mất, Chân Linh Giới đến nay vẫn không xuất hiện người sở hữu viễn cổ lực chân chính, hiện giờ Bạch Hủ Minh xuất thủ, viễn cổ lực từ trên người hắn bộc phát ra.

- Quý Thành Không, mấy trăm năm trước ta niệm đức hiếu sinh tha cho ngươi một con đường sống, hiện giờ không lo báo đáp, còn tiếp tục khiêu khích. Ta sẽ thay trời thu giữ tu vi của ngươi.

Mặc dù thanh âm từ trong miệng Bạch Hủ Minh phát ra, nhưng người chung quanh nghe được lại cảm giác nó đến từ trên chín tầng trời.

Cửu Thiên Sát Âm, đó là Cửu Thiên Sát Âm. Lúc này Cửu Thiên Sát Âm của Bạch Hủ Minh tái hiện, phảng phất như tuyên cáo với toàn bộ thế giới tử hình Quý Thành Không;.

- Ha ha ha ha. . . Bạch Hủ Minh, ngươi cho rằng ngươi có thể gạt bỏ ta sao? Ta thật sự muốn nhìn xem viễn cổ lực của ngươi mạnh như thế nào.

Quý Thành Không hai tay nâng tường vân, đón đỡ đại thủ màu đen từ trên trời giáng xuống

- Ầm.....

Một thanh âm phảng phất như hỏa diễm hòa tan băng tuyết truyền ra, tường vân của Quý Thành Không đánh lên đại thủ màu đen, dĩ nhiên bắt đầu hòa tan đại thủ màu đen kia.

Nhìn thấy màn này, Lỗ Tu giật mình không gì sánh được, cự kiếm bảy màu của hắn hầu như đã đạt được đỉnh phong của ngạo kiếm thuật, cũng không thể trảm động đại thủ màu đen, nhưng hiện tại tường vân lực của Quý Thành Không lại có thể hòa tan độc thủ.

- Huỳnh hỏa ánh sáng cũng dám tranh phát sáng với trăng sáng.

Bạch Hủ Minh nheo mắt, hai tay đồng thời huy động, đại thủ màu đen bỗng nhiên phóng đại, túm lấy Quý Thành Không ở trong tay.

Bạch sắc tường vân của Quý Thành Không dĩ nhiên dưới một trảo kinh thiên này tứ phân ngũ liệt.

Không ai có thể nghĩ tràng diện này lại phát sinh, cũng không ai nghĩ Quý Thành Không toàn lực ngưng tụ tường vân lại dễ dàng bị Bạch Hủ Minh bắt phá như vậy, đây hầu như là bắt nát Đại Đế thực thân, mặc dù không thể thấy lực kinh thiên của đại thủ, nhưng chấn động tạo thành lần này tuyệt đối còn đáng sợ hơn công pháp thông thiên di tinh đổi nguyệt.