Tiết Vô Ưu từ lúc trong phòng đi ra, Hưng Nhi liền tiến lên đem đại tin tức tốt bẩm báo cho Tiết Vô Ưu. Quả nhiên không khác gì nàng dự liệu, bất quá Tần Hiển kia làm việc quả thật rất nhanh, chỉ cần hành động một ngày liền có kết quả, xem ra may mắn là nàng hành động nhanh!
Lúc này, Tống mụ, Bình Nhi cùng Liên Kiều thấy đại gia cùng phu nhân ở trong phòng, liền đem những thứ hôm nay chọn mua chuyển đến phòng Tiết Vô Ưu, mấy người nghe được tin đại gia lên chức đều thập phần cao hứng.
Tiết Vô Ưu sai Liên Kiều đóng cửa lại, rồi đem sự tình nói cho cho các nàng nghe, nhờ các nàng bên ngoài phải nói hôm nay đã đi phủ Tần thừa tướng, mọi người nghe xong đều không khỏi tán thưởng Tiết Vô Ưu. Tống mụ cùng Bình Nhi không nghĩ tới, bình thường nhị tiểu thư không làm không nói chuyện không nghĩ đến nàng không phải là ngốc tử ngược lại còn là người thông minh, hai người đều tự trách mình ngày đó nhìn sai nàng.
"Sự tình phụ thân lên chức lão thái thái đã biết chưa?" Tiết Vô Ưu hỏi Bình Nhi.
"Khẩu tử nhà ta vừa mới nói lúc đại gia vừa trở về trước hết liền đi bẩm báo lão thái thái, lão thái thái dường như cao hứng đến cái gì đâu! Chỉ tiếc Khẩu tử nhà ta vào không được phòng ở của lão thái thái, không biết đại gia đến cùng đã nói với lão thái thái cái gì." Bình Nhi tiến lên trả lời.
Nghe xong lời này, Tiết Vô Ưu gật gật đầu, sau đó nhìn lướt qua hai hộp các màu trái cây cùng điểm tâm bàn bát tiên thượng mà Tần lão phu nhân cứng rắn muốn nàng mang về, liền phân phó nói: "Liên Kiều, ngươi đem một hộp trong đó đưa đi lão thái thái. Nói là thân thích đại phu nhân đưa, mời nàng cùng nếm thử!" Dù sao người đều có chút thế lực, huống chi Tiết Kim Văn hai mươi năm luôn luôn đều không có lên chức đây cũng là một khối tâm bệnh trong lòng mẫu tử các nàng, Chu thị đã giúp trượng phu lên chức tận hai cấp, nàng làm bà bà sao lại không thích Chu thị, chỉ sợ đã biết Chu thị cùng phủ Tần thừa tướng là họ hàng xa, thế nào cũng phải lấy một điểm sắc tốt trước mặt con dâu đi?
"Là." Lời Tiết Vô Ưu nói Liên Kiều lập tức hiểu ý, theo lời nâng lên một cái hộp sơn trên bàn bát tiên liền hướng cửa đi đến.
"Trở về!" Liên Kiều vừa đi tới cửa, Tiết Vô Ưu liền kêu nàng. Liên Kiều quay đầu nhìn chủ tử, không biết còn có cái gì phân phó.
"Lão thái thái hỏi sự tình Tần phủ ngươi có biết trả lời thế nào sao?" Trong vài cái hạ nhân này chỉ có Liên Kiều là cùng đi qua Tần phủ, cho nên sai nàng đi tặng đồ, Tiết lão thái thái khẳng định sẽ hỏi một vài câu về sự tình Tần phủ.
"Nhị tiểu thư yên tâm, Liên Kiều đã rõ ràng!" Liên Kiều cười nói. Tiết Vô Ưu vừa lòng gật gật đầu.
"Đúng rồi, Hưng Nhi vừa nói đại gia đã phân phó phòng bếp làm đồ ăn mà phu nhân thích ăn rồi đưa tới, nói là đêm nay muốn cùng phu nhân uống rượu nói chuyện đâu!" Bình Nhi cười nói, chủ tử mình trông ngày này đã thật lâu a.
Tiết Vô Ưu cúi đầu suy nghĩ, đại gia đêm nay khẳng định là sẽ ngủ lại ở phòng nương, lập tức liền ngẩng đầu nói: "Bình Nhi, chờ phụ thân cùng nương dùng cơm chiều ngươi đi sang bên Nhị phu nhân kia lấy quần áo cấp phụ thân tắm rửa!" Hừ! Cái Lí thị kia luôn luôn đều ương ngạnh, đêm nay hẳn là nàng không dễ chịu lắm đi?
Nghe vậy, Bình Nhi không chịu nổi nói: "Không bằng nô tì hiện tại đi?" Nàng thật sự muốn nhìn một chút cái Nhị phu nhân kia có phải tức khí điên rồi không?
"Thời điểm qua canh hai lại đi!" Nói nửa ngày, cảm giác có chút khát nước, Tiết Vô Ưu mang bát trà lên thản nhiên tự đắc uống nước trà.
"Khả..." Bình Nhi còn không rõ ý tưởng. Tống mụ một bên tay kéo một chút ống tay áo của Bình Nhi, cười nói: "Ngươi gấp gáp gì? Cho bên kia chờ thêm một hai cái canh giờ, làm cho nàng nếm thử tư vị chờ, hơn nữa đến lúc đó đại gia đều đã ngủ, nàng muốn cũng không sử dụng được cái hoa chiêu gì!"
"Áo." Nghe được lời Tống mụ nói, Bình Nhi mới bừng tỉnh đại ngộ.
Tiết Vô Ưu một phen phân phó làm cho Tống mụ cùng Bình Nhi thật sự nhìn nhị tiểu thư giống như nhìn quái vật, cho đến ngày nay các nàng mới phát hiện ra nhị tiểu thư là một người thông minh tuyệt đỉnh, lại còn thêm thâm tàng bất lộ*. Nếu như Chu thị có thể có phiên tâm kế như Tiết Vô Ưu này, hôm nay cũng sẽ không thể rơi xuống đến nỗi này. Kì thực là hai người nữ nhi nàng thật sự là hai loại người trên trời dưới đất*!
[*Thâm tàng bất lộ: không lộ ra mưu kế thông minh]