"Vậy nên...," ánh mắt Bạch Tiêu dần dần lạnh xuống, "Ngoại tổ phụ cùng cữu cữu vì lo lắng cho mẫu thân, liền đem tất cả đan dược đều tặng cho mẫu thân! Nhưng bọn họ không nghĩ đến, mẫu thân lại đem tất cả cho phụ thân!"
Vì mua những đan dược kia, Lam gia chẳng những tiêu hao hết tiền tài, còn đem vô số sản nghiệp đi cầm. Nếu cữu cữu có thể nhờ số đan dược kia mà đột phá, Lam gia sẽ không bị thua thiệt!
Kể quả bọn họ trả giá nhiều như vậy vì đan dược, đều thành Bạch Chấn Tường!
Lam gia cũng bởi vậy tuột dốc qua nhiều năm.
"Ngoại tổ phụ như thế nào mà sinh bệnh?" Bạch Nhan khẽ nhíu mày, hỏi.
Nói đến đây, sắc mặt Bạch Tiêu lạnh hơn, trong mắt ẩn chứa phẫn nộ.
"Còn không phải bị Bạch Chấn Tường chọc tức!"
Lần này, Bạch Tiêu ngay cả phụ thân đều không có gọi, trực tiếp dùng thẳng tên.
"Ngoại tổ phụ từ khi mẫu thân bỏ mình, thân thể ngày càng lụi bại, sáu năm trước ngươi lại mất tích, hắn càng lo lắng thêm sinh bệnh, khoảng thời gian trước, biểu muội và Bạch Chỉ phát sinh xích mích, đánh một trận, hai người đều bị thương, ai ngờ Bạch Chấn Tường không biết tốt xấu tìm ngoại tổ phụ tính sổ, làm hắn tức đến ngất đi."
Bạch Nhan nhớ rõ, ngày đó trước khi nàng rời đi, thân thể ngoại tổ phụ có vẻ không tốt, lại thêm nàng mất tích liền bị đả kích, đã có phần không dậy nổi.
Nếu không Bạch Chấn Tường không có lá gan tới Lam gia kêu gào, đồng thời đem ngoại tổ phụ tức đến bệnh.
"Lấy thực lực Lam gia, mua đan dược đều không thành vấn đề, vì sao ngoại tổ phụ bệnh lâu như vậy mà không có hồi phục?" Bạch Nhan nhẹ nhẹ vỗ cằm, đem nghi ngờ trong lòng hỏi.
Bạch Tiêu lắc đầu: "Tình huống cụ thể ta cùng không rõ, nếu không, chúng ta đi Lam gia thăm ngoại tổ phụ?"
"Được."
Bạch Nhan gật đầu.
Nhưng thật trùng hợp, ngay thời điểm nàng muốn đi Lam gia, Lam gia lão phu nhân đac nghe được tin tức nàng trở về, lập tức phái người tới Bạch gia.
Lúc này, trong hành lang Bạch gia, một lão ma ma đang ngồi, trong tay nàng cầm chén trà uống một ngụm rồi đặt xuống, hỏi: "Lão phu nhân chúng ta tốt xấu gì cũng là ngoại tổ mẫu của Bạch Đại tiểu thư, ngoại tổ mẫu nhớ thương cháu gái mình mà sinh tật, các ngươi còn muốn ngăn cản ta đón nàng hay sao?"
Thanh âm lão ma ma thập phần trung khí, ánh mắt sắc bén, khiến Bạch Chấn Tường khẽ nhíu mày.
Nói thật, hắn không muốn để nữ nhi tiếp xúc với Lam gia! Ngay cả Bạch Tiêu thường xuyên đi Lam gia đều bị hắn đánh cho đau mà quay về!
"Nhan Nhi vừa trở về, thân thể có bệnh nhẹ, chỉ sợ không thể qua Lam gia các ngươi..."
Bạch Chấn Tường chưa nói xong, liền trông thấy Bạch Nhan dưới ánh nắng đi tới, theo sau là Bạch Tiêu, trong nháy mắt, lời nói bị chặn trong cổ họng, sắc mặt hắn rất khó xử.
"Ngươi là người ngoại tổ mẫu phái tới đón ta sao? Đã như vậy chúng ta liền đi, đừng để ngoại tổ mẫu sốt ruột chờ."
Bạch Nhan phảng phất như không thấy sự tồn tại của Bạch Chấn Tường, đi thẳng tới lão ma ma bên cạnh, mở miệng nói.
Lão ma ma hơi king ngạc, nàng lúc trước tới đón Bạch Nhan mấy lần, đều bị nàng cự tuyệt, lần này, nàng vậy mà đồng ý rồi?
"Bạch Nhan!" Bạch Chấn Tường tức giận đứng lên, "Đừng quên, nữ nhi gả ra như bát nước hất đi, mẫu thân ngươi gả cho ta, chính là thê tử của ta, mà ngươi cùng Tiêu Nhi, cũng là huyết mạch Bạch gia! Đối với các ngươi mà nói, Lam gia là người ngoài! Không có sự cho phép của ta, các ngươi tuyệt đối không thể về Lam gia!"