Xuyên Việt Về Thời Phong Kiến

Chương 4: Lăng lột da!


Theo như lịch sử ở địa cầu, cái chết của vua Đinh Tiên Hoàng là do một tên hoạn quan tên Đỗ Thích mơ thấy sao rơi vào miệng tưởng là mệnh trời sẽ cho mình được làm vua nên liều lĩnh giết chết cả vua Đinh Tiên Hoàng lẫn hoàng tử trưởng Đinh Liễn. Tất nhiên tên này sau khi giết chết hai vị kia không lâu sau cũng bị xử lý.
Tiếp đó là chuyện thái hậu Dương Vân Nga nhờ lực chống đỡ của Lê Hoàn giúp Đinh Toàn là con trai thứ hai của vua Đinh Tiên Hoàng lên ngôi vua. Để rồi một năm sau khi nhà Tống ở phương Bắc xua quân muốn xâm chiếm nước ta với lý do Đinh Liễn được nhận sắc phong của triều đình phương Bắc lại bị giết chết. Thái hậu Dương Vân Nga lúc này lực chống quần thần phản đối, tự tay trao áo bào vàng cho Lê Hoàn, tôn ông lên ngôi vua, thuận lợi điều quân khiển tướng đánh bại quân Tống. Việc này cũng để triều nhà Đinh chuyển biến trở thành triều nhà Tiền Lê trong lịch sử.
Ở thế giới này thì khác. Tất nhiên cũng có việc Đỗ Thích ám sát vua Đinh Tiên Hoàng và hoàng tử trưởng Đinh Liễn có điều chỉ có Đinh Liễn bị chết còn vua Đinh Tiên Hoàng thì tránh được một kiếp. Nhà Đinh vì đó tiếp tục được nối liền. Đáng nhắc tới là vị vua thứ hai của nhà Đinh cũng không phải là ba vị con trai vốn có trước khi vua bị ám sát mà là một vị tên là Đinh Biền sinh ra sau này. Cũng là một vị vua hoàn toàn mới, một người không có trong lịch sử. Còn vị vua khai quốc đời Tiền Lê là Lê Hoàn không lâu sau vụ ám sát kia liền bị giáng chức hay bị chết… thì không thấy nhắc gì rõ ràng trong lịch sử cả.
Nói tóm lại lịch sử kể từ khi vị vua Đinh Biền kia lên ngôi cũng đã triệt để thay đổi hoàn toàn rồi. Kế tiếp mấy trăm năm triều đại đổi dời, một đám lại một đám hoàng đế khai quốc hoá trang lên sân khấu thay nhau ca xướng cho đến trăm năm trước Nam triều mới cướp được chính quyền. Hiện Nam triều cũng đã truyền ngôi được hơn mười đời có dư.
Bao nhiêu năm học lịch sử giờ trở thành vô nghĩa. Hết thảy đều cũng đã thay đổi.

Lúc đầu, Nguyễn Trọng Lăng tưởng rằng mình xuyên việt thì có thể ỷ vào bản thân có hơn cả ngàn năm tri thức so với người xưa. Chỉ cần lấy việc biết trước tương lai, xu cát tị hung, tuỳ tùy tiện tiện cũng có thể xây công dựng nghiệp ôm lấy quan to lộc hậu dễ dàng như trở bàn tay, vợ lớn vợ bé đẹp đẽ mỹ miều cứ gọi là hết em này tới em khác. Nếu mà nổi hứng lên thậm chí còn có thể một cước đạp đổ luôn cả hoàng đế đổi lại chính mình ngồi lên trên ngai vàng chơi chơi ít ngày.
Cái này tốt lắm, tri thức lịch sử trước kia toàn bộ đều biến thành một đống rác rưởi phế liệu, một điểm tí tẹo cũng không dùng được. Cái gọi là “biết trước” xem ra đã trở thành vô nghĩa. Hiện tại Nguyễn Trọng Lăng so với người cổ đại còn hồ đồ hơn. Cái gọi là vừa vào quan trường sâu như biển, vào vào ra ra chả mấy đã đem mình cũng chơi chết toi.
Hắn thật sợ mình dấn thân vào chốn quan trường rồi lại hi lý hồ đồ bay đầu lúc nào không hay. Dù sao cái gọi là phong kiến cổ đại chính là nguy hiểm như vậy. Ở đây có thể giết người chỉ bằng một câu nói. Xã hội hiện đại ít ra phạm pháp mới chết, ở nơi này sợ rằng chỉ cần hơi hơi đụng chạm một vị quan lớn quan bé hay người có quyền có thế một cái là có khi bị hãm hại mất đầu cũng chẳng đùa.
Giết người ở đây quá dễ dàng rồi.
Lăng sợ nha!!!

-Công tử, ông nhà cùng bà nhà đã đến.
Đột nhiên, tiểu Đào tiếng nói sốt sắng vang lên.

Vừa dứt lời, xa xa liền truyền đến thanh âm của bà Hải Như:
-Tiểu Đào! Mau mau đem hàng rào vây quanh viện này bỏ đi. Mọi việc trong phủ đã ổn thoả, Lăng nó lại thích ở một mình trong cái tiểu viện này,… giờ còn vây hàng rào lên người nào không biết còn tưởng rằng chúng ta đem quý tử của mình giam lại thì sao.
Nói tới chỗ ở hiện giờ của Lăng quả thật có điểm hẻo lánh. Chuyện này cùng chủ nhân trước đó của thân thể này có quan hệ. Chủ nhân của thân thể này lúc trước là một nhân vật hung hăng càn quấy vô cùng. Trước khi Nguyễn Trọng Lăng xuyên việt, người ngoài nhắc tới cửa hiệu buôn họ Nguyễn trong kinh thành trước tiên đều không nói về ông chủ nhà họ Nguyễn- Nguyễn Trọng Kim mà chỉ nói về nhi tử bảo bối của ông ta mà thôi.
Xảo diệu chính là, vị công tử kia cũng tên là Nguyễn Trọng Lăng. Mà kiếp trước tên của hắn ta cũng đúng là Nguyễn Trọng Lăng. Đây có phải là vận mệnh trùng hợp hay không đã không thể nào tra cứu? Dù vậy đại khái nguyên nhân xuyên việt cũng có chút suy đoán đi. Này linh hồn chết đi giống như thư tín bị chuyển nhầm địa chỉ đưa tới một người trùng họ trùng tên chẳng? Xác suất này rất nhỏ, nhưng cũng không phải là không thể.
Nguyễn Trọng Lăng công tử trước kia mười tám tuổi, là cây độc đinh duy nhất của nhà họ Nguyễn hiện nay. Dù vậy ông Trọng Kim vẫn luôn không hề nuông chiều đối đãi với hắn chút nào. Này là bởi vì vị công tử này ăn chơi trác táng, học hành dốt nát, đánh đập đàn ông chọc ghẹo đàn bà… đúng là khốn nạn vô cùng.
Từ nhỏ ở nhà muốn gió được gió muốn mưa được mưa, từ bé xíu đã như vậy cho nên thành ra tính khí biến chuyển thành xấu xa hư hỏng lắm. Năm mới mười ba mười bốn tuổi khi đó đã thường xuyên mang theo một đám người hầu đi nghênh ngang trên khắp phố trêu chọc con gái nhà lành, người ta tặng cho hắn một cái biệt danh “Lăng lột da”.
Không thể không nói cái ngoại hiệu này rất chi là chuẩn xác. Vị công tử này khi còn sống thì ăn chơi trác táng vô bờ. Không có việc gì là không dám làm, mười phần mười “tội lỗi chồng chất”. Hắn căn bản chính là một cái điển hình phá gia chi tử, ăn chơi, nhậu nhẹt, gái gú, bài bạc, không chuyện ác nào không làm qua.
Hàng xóm láng giềng nhìn thấy hắn đều tránh thật xa. Ngay cả đám người hầu trong phủ cũng nếm qua không ít đau khổ của hắn. Nói về những chuyện xấu xa, thì việc nào cũng đều có dính dáng tới phần của hắn. Ức hiếp dân lành, cho vay nặng lãi, tổ chức đám lưu manh vơ vét tài sản của các con buôn… vân vân.

Hơn nữa vị này còn nổi tiếng tính cách xấu, đã tham lam lại nham hiểm độc ác. Người nào bị hắn để ý tới đối phó thì đều xui xẻo chẳng kém gì bị lột da tróc thịt. Bởi thế cái danh hiệu “Lăng lột da” nó mới xuất hiện.Ấy thế mà tên này nghe được còn lấy đó làm vinh nữa chứ! Quả nhiên là mười phần mười thanh thiếu niên bất lương không biết hối cải. Nếu như không phải cha hắn có gia sản lớn nhất thành Thăng Long luôn theo sau chùi đít hộ. Bao nhiêu sự việc trên đó cộng lại phỏng chừng cũng đã có thể đủ điều kiện mang hắn ra chém đầu giữa chợ mấy mươi lần a mấy mươi lần.
Cũng vì nguyên nhân như thế, đến năm mười tám tuổi rồi mà Nguyễn đại công tử vẫn chưa có cưới treo gì hết sất. Không ai nguyện ý đem con gái rượu quý báu nhà mình đi đưa vào trong hố lửa. Người khác đều nói Nguyễn Trọng Lăng có mạng khắc vợ, con gái nhà ai gả tới khẳng định sẽ sống không được quá nửa năm.
Thử hỏi, những người cổ đại này miệng lưỡi cay độc đến như vậy thì anh bạn Nguyễn Trọng Lăng của chúng ta còn lấy vợ kiểu gì. (Ở đây ý nói gia đình nhà vợ phải môn đăng hộ đối một ít chứ nếu quá kém thì lấy chuyển thành lấy vợ bé ngay rồi.)

Kết thúc chương 4.
(Truyện được đăng mới nhất tại Viptruyen /book/)