“Lão tổ tông, đây là nguyên thạch lần này.” Bạch Hùng Đào cung kính đưa nguyên thạch tới.
“Phẩm chất không tồi, ô nhiễm cũng không nghiêm trọng, so với những lần trước ngươi tìm thấy thìtốt hơn, lần này hiệu suất của ngươi rất cao!” Bạch Tế Tuyết không chút nào keo kiệt mà khích lệ.
“Đều là nhờ phúc của Diên Tinh cả.Tiểu tử Diên Tinh này năng lực tìm linh mạch là nhất lưu.Lão tổ tông không biết chứ, Diên Tinh có một chút huyết mạch Linh Tộc, tuy rằng trẻ tuổi, nhưng trực giác lại thật sự linh mẫn.” Bạch Hùng Đào có chút sợ hãi than kể.
Bạch Tế Tuyết híp mắt, nói: “Huyết mạch Linh Tộc?”
Bạch Hùng Đào gật đầu, kể tiếp: “Đúng vậy.Y còn có một chút huyết mạch của Lăng gia, nghe y nói thìông ngoại y là người Lăng gia, nhưngphụ thân của ythì là người Bạch gia chúng ta, cho nên quan hệ vẫn tương đối gần với Bạch gia chúng ta hơn.”
“Chỉ là ông ngoại mà thôi, nếu y họ Bạch, thì cũng không có quan hệ quá lớn với Lăng gia.” Bạch Tế Tuyết trầm ngâm một chút mới nói.
“Lão tổ tông hình như có tâm sự?” Bạch Hùng Đào cẩn thận nói.
“Nguyền rủa trong người Cẩm Lý sắp áp chế không nổi nữa.” Bạch Tế Tuyết hít một hơi nói.
Bạch Hùng Đào sửng sốt một chút, lập tức nói: “Ta đi tìm Mộ Thần!”
Bạch Tế Tuyết nhíu mày không hiểu: “Tìm Mộ Thần?”
Bạch Kỳ hoài nghi nhìn Bạch Hùng Đào: “Mộ Thần? Hắn chỉ mới tới Vùng Cấm thì làm sao có cách nào được?”
“Ta tận mắt nhìn thấy đến hắn cấp Lăng gia Lăng Hiển lấy máu, nhổ Lăng Hiển trong cơ thể ngũ thành tả cổ nguyền rủa nói.” Bạch Hùng Đào nói.
Bạch Kỳ sửng sốt, lập tức bắt lấy tay Bạch Hùng Đào: “Ngươi xác định? Loại chuyện này không thể nói giỡn.”
Bạch Hùng Đào gật đầu nói: “Đương nhiên. Vốn là Lăng Hiển nguyền rủa phát tác, đã sắpnổi điên đến chết, nhưng chỉ trong một chốc Mộ Thần đã đè nguyền rủaxuống. Ta trở về không lâu thìLăng Hiển liền vào thành, hẳn là cũng đã về tớiLăng gia rồi.”
Bạch Kỳ đen mặt: “Ta đã nói mà, ngươi sao lại đột nhiên trân trọng hậu bối như vậy, thì ra là thế.Chuyện quan trọng như vậy mà ngươi lại đi che giấu, ngươi muốn làm gì?!”
Bạch Hùng Đào xấu hổ nói: “Ngươi không nên nói lung tung, ta không có che giấu, chỉ là chưa kịp nói thôi.” Chết tiệt, sao muốn cướp tiên cơ lại khó như vậy chứ.
“Rồi rồi, đãlúc nào rồi mà các ngươi còn cãi nhau vì loại chuyện này?Nếu Mộ Thần có thể giải quyết thì mau đi mời hắn đi xem Cẩm Lý đi.” Bạch Tế Tuyết nói.
Mộ Thần rất nhanh bị mời ra, vì để phòng ngừa ngoài ý muốn, Mộ Thần nhờ Bạch Tế Tuyết ở bên cạnh áp trận.
Lăng Hiển chỉ là võ tôn nên Mộ Thần có thể dễ dàng đối phó, nhưng Bạch Cẩm Lý này lại chính là võ thánh! Nếu như trong quá trình trị liệu người này lại động tay động chân, vậy hắn liền phiền toái lớn.
Có một võ thánh cửu tinh như Bạch Tế Tuyết ở bên cạnh nhìn, Mộ Thần mới không còn lo.
Quá trình xóa bớt nguyền rủa cũng coi như thuận lợi, Mộ Thần có kinh nghiệm lần đầu tiên, lần này trấn định hơn nhiều.
Bạch Tế Tuyết thấy Mộ Thần dùng Thôn Thiên Phong để hấp thu nguyền rủa, sắc mặt bất định.
…
“Mộ Thần, sao ngươi biếtThôn Thiên Phong có thể hấp thu nguyền rủa?” Trong Linh Tháp, Diệp Thạch tò mò hỏi Mộ Thần.
“Tiểu hỏa long nói cho ta biết.” Mộ Thần nói.
Diệp Thạch trừng lớn mắt: “Tiểu hỏa long kia nhất định biết cái gì đó, nó tỉnh rồi?”
Mộ Thần cười khổ nói: “Tỉnh, lại ngủ tiếp.”
Diệp Thạch buồn bực, “Sao lại ngủ nữa rồi, thật đúng là gấp chết người.”
Mộ Thần gật đầu cười khổ: “Đúng vậy.”
“Nếu ta nói sẽ gảlão hổ cho nó, nó có thể sẽ tỉnh nhanh hơn không nhỉ?” Diệp Thạch nói nhỏ. Nếu không thể cưỡng bức tiểu hỏa long, vậy thì cũng chỉ có dụ dỗ.
Lão hổ nghe thấy lời Diệp Thạch nói liền hướng lại đây, liên tục gào thét với Diệp Thạch.
“Cái tên vô liêm sỉ nhà ngươi, chỉ vìmuốn biết một chút tin tức màđi bán bản hổ.Lương tâm của ngươi đâu?Cái tên song nhi tâm địa rắn rết kia, ngươi thật hỗn đản, ta đã nhìn thấu ngươi rồi nhá…” Lão hổ mở miệng chửi Diệp Thạch một hơi thật dài.
Diệp Thạch: “…...” Chỉ đùa một chút thôi mà.
“Ngươi không cần kích động như vậy, cho dù ta đưa ngươi cho tiểu hỏa long, tiểu hỏa long còn không nhất định nhìn trúng ngươi đâu.” Diệp Thạch nói.
Lão hổ trên người cao thấp lông đều tạc.
Diệp Thạch nhìn bộ dáng lão hổ giương nanh múa vuốt, nói nhỏ: “Ngươi hung như vậy, tiểu hỏa long nhất định chướng mắt.”
Mộ Thần: “…” Hung? Cũng không phải không ai thích hung dữ như vậy, nói không chừng tiểu hỏa long lại thích thì sao.
Tiểu hỏa long chợt bay tới phía mấy người, duỗi đuôi rồng ngồi trên đều lão hổ.
Lão hổ vừa bị tiểu hỏa long áp, tức khắc nằm úp sấp xuống.
Diệp Thạch nhìn bộ dáng không tiền đồ của lão hổ, âm thầm nghĩ, cái tên lão hổ này chỉ biết hung với mình, vừa mới gặp tiểu hỏa long một cái liền mềm nhũn, quả nhiên ác nhân phải có ác nhân trị!
“Các ngươi tìm ta?” Tiểu hỏa long hỏi Mộ Thần.
Mộ Thần gật đầu: “Ngươi có biết nguyền rủa là cái gì không?”
“Nguyền rủa? Các ngươi thật đúng là không có kiến thức, lại đixưng vật kia là ‘nguyền rủa’.” Tiểu hỏa long đầy coi thường.
Diệp Thạch nhíu mày, Mộ Thần lại không để bụng nhìn tiểu hỏa long, “Chúng ta quả thật nông cạn, có thể nói cụ thể không?”
Tiểu hỏa long liếc mắt nhìn Mộ Thần một cái, sau đó kể: “Trên đời này có vô cùng nhiều vị diện, có vị diện thấp hơn vị diện này của các ngươi, những vị diện đó có lẽ ngay cả cấp bậc võ sư cũng không có;nhưng cũng có vị diện cao hơn các ngươi, tỷ như Thần giới, nơi đó tùy tiện đi ra một người cũng có thể quét ngang vị diện này của các ngươi; còn có vị diện cùng cấp với các ngươi, người những vị diện đó cóthực lực không kém các ngươi. Các ngươi hiểu không?”
Diệp Thạch gật đầu: “Hiểu.”
Tiểu hỏa long kinh ngạc nhìn Diệp Thạch: “Ngươi vậy mà lại có thể hiểu.”
Diệp Thạch nhất thời buồn bực, tiểu hỏa long này có ý gì! Y cũng không phải ngu ngốc, tất nhiên có thể hiểu.
Tiểu hỏa long liếc mắt nhìn Diệp Thạch một cái, rồi nói: “Vị diện cùng cấp với các ngươi có Ma giới. Ma giới cũng có người, có yêu thú, bọn họ không phải hấp thu nguyên khí thăng cấp, mà là hấp thu ma khí thăng cấp.”
Diệp Thạch gật đầu: “Biết, nhưng ngươi nói mấy thứ này thì có liên quan gì tớinguyền rủa?”
Y có đọc sách cổ, giữa hai vị diện trên cơ bản tường an vô sự, nhưng dưới tình huống đặc biệt cũng sẽ tiếp giáp nhau. Trên sách cổ ghi lại, Ma tộc đã từng xâm lấn, phát sinh đại chiến với vị diện bọn họ.
Bởi vì đã quá lâu, nên những gì ghi lại trên sách cổ có chút giống một câu chuyện.
Tiểu hỏa long vung đuôi nói: “Cái thứ‘nguyền rủa’ kia chínhtiên ma khí, là loại ma khí cấp bậc rất cao.”
“Nếu các ngươi là Ma tộc, hấp thu được tiên ma khí này thì tu vi có thể tăng mạnh, đột phá thành võ thần cũng có thể.”
“Đáng tiếc, các ngươi đều hấp thu nguyên khí mà lớn lên, thân thể cũng thích ứng nguyên khí hơn. Tiên ma khí cùng nguyên khí có rất nhiều chỗ xung đột, một khi hấp thu quá nhiều tiên ma khí thì các ngươi sẽ thống khổ, thậm chí nổ tan xác mà chết.”
Tiểu hỏa long nhìn Mộ Thần cùng Diệp Thạch, có chút thương hại: “Các ngươi không có phúc khí rồi! Tiên ma khí chính là thứ tốt cùng cấp với tiên nguyên khí! Nhưng với Ma giới mà nói thứ đó là mật đường, với các ngươi thì chính là độc dược.”
Diệp Thạch nhíu mày, nghe nói vào thời viễn cổ, Trung Châu còn tồn tại thần nguyên, trong thần nguyên ẩn chứa tiên nguyên khí, nếu hấp thu tiên nguyên khí, tu sĩ có thể thăng cấp thần cấp, nhưng hiện tại thứ này đã không còn.
“Có phải là dị hỏa như các ngươi không bị nguyền rủa ảnh hưởng?” Mộ Thần hỏi.
Tiểu hỏa long gật đầu: “Đúng vậy, hiện tại mảnh tiên vực này có tiên ma khí cùng nguyên khí dây dưa với nhau, nên khi các ngươi hấp thu nguyên khí liền không thể tránh khỏi sẽ hấp thu cả tiên ma khí vào.Dị hỏa chúng ta không cần hấp thu nguyên khí, cho nên không bịảnh hưởng.”
Diệp Thạch nhíu mày hỏi: “Nhưng vì saoThôn Thiên Phong lại không bị ảnh hưởng?”
“Các ngươi cho rằng Thôn Thiên Phong ban đầu sinh trưởng ở vị diện này?” Tiểu hỏa long có chút xem thường.
“Chẳng lẽ không đúng sao?” Diệp Thạch lẩm bẩm.
Tiểu hỏa long lắc đầu: “Không phải.Thôn Thiên Phong vốn là ma trùng, nhưng lưu lạc đến vị diện này thời gian lâu, sinh sản tiếp mấy trăm, mấy ngàn đời, dần dần biến thành như vậy.”
Diệp Thạch nhíu mày: “Còn có thể như vậy?!”
“Nếu các ngươi đến Ma giới, trong các ngươi cũng sẽ có người không chết, các ngươi có khả năng sẽ chậm rãi bị Ma giới đồng hóa, xuất hiện càng ngày càng nhiều đặc thù của Ma tộc, sau đó truyền thừa từng đời từng đời, từ từ biến thành Ma tộc.Chỉ là đáng tiếc, lần này thẩm thấu tới là tiên ma khí.”
“Tiên ma khí thì không được sao?” Diệp Thạch hỏi.
“Ngươi cho một đứa bé ăn thần đan thì ngươi nghĩ nó chịu nổi? Tiên ma khí chính là thứ có phẩm chất vô cùng cao đấy.” Tiểu hỏa long liếc Diệp Thạch một cái, vẻ mặt ‘ngươi đúng là ngốc’.
“Vậy nếu thứ này chúng ta đã vô phúc tiêu thụ, thế có cách nào loại trừ không?” Mộ Thần hỏi.
Tiểu hỏa long lắc đầu: “Không biết.”
Diệp Thạch thiếu chút nữa hộc máu. Tên tiểu hỏa long kia thao thao bất tuyệt nhiều như vậy, kết quả thứ mấu chốt lại để một câu ‘không biết’ là xong việc.
Mộ Thần đau đầu bóp bóp trán: “Kia thì không còn cách nào rồi.”
“Có một cách, nhưng phải xem ngươi có dám hay không.” Tiểu hỏa long nói.
“Cái gì?” Mộ Thần hỏi.
“Vạn vật tương sinh tương khắc, địa phương nồng đậm tiên ma khí nhất có lẽ sẽ sinh ra KhưMa Thảo. Nếu có thể lấy được KhưMa Thảo, luyện chế thành Khư Ma Đan, vậy có thể sẽ thanh trừ tiên ma khí trong cơ thể các ngươi.” Tiểu hỏa long nói.
Đôi mắt Diệp Thạch sáng lên: “Nói như vậy, tìm được Khư Ma Thảo thì có thể cứu rồi.”
Tiểu hỏa long đánh giá trên dưới Diệp Thạch, rồi cười nói: “Lấy cường độ thân thể hiện tại của các ngươi, một khi tiến vào địa phương nồng đậm tiên ma khí, tiên ma khí cùng nguyên khí xung đột, không qua bao lâu sẽ nổ tan xác mà chết.”
Diệp Thạch: “…”
Diệp Thạch nhìn qua Mộ Thần, hỏi: “Làm sao đây?”
Mộ Thần cũng bất đắc dĩ: “Từ từ sẽ đến.Ít nhất hiện tại chúng ta đã biết tiên ma khí là cái gì.”
Trên đời này, thứ đáng sợ nhất chính là thứ không biết, bởi vì đoán không ra, cho nên càng dễ khiến lòng người sợ hãi.
Diệp Thạch gật đầu: “Chỉ có thể như vậy.”
“Ta cảm thấy hẳn là lão tổ tông biết gì đó.” Mộ Thần nói.
“Lão tổ tông á?” Diệp Thạch hỏi.
Mộ Thần nói: “Đúng vậy.Dù sao lão tổ tông cũng đã sống nhiều năm, hẳn là cũng có chút hiểu biết về tiên ma khí.”