“Phù chú ngũ cấp.” Phương Vân nhìn một cọc bùa thật dày trên tay Mộ Thần, đôi mắt hiện lên tia sáng kỳ dị.
Phù ngũ cấp đích thật là không có lực công kích lợi hại như phù lục cấp, mà linh hồn lực tiêu hao khi dùng phù ngũ cấp cũng không nhiều như phù lục cấp. Nhưng nhiều phù ngũ cấp như vầy, nếu như tìm mấy chục vị tu luyện giả phát động, hiệu quả phát ra sẽ không kém hơn phù lục cấp bao nhiêu.
“Mộ thiếu đúng là kỳ tài ngút trời, phòng tuyến Huyền Phong đế quốc được Mộ thiếu bảo hộ rất tốt, thật sự khiến chúng ta xấu hổ!” Lời này là Phương Vân nói thật lòng, khi nhìn thấy lực lượng thủ vệ phòng tuyến ở đây, Phương Vân cảm nhận được chênh lệch rõ ràng giữa hai nước.
Nếu Mộ Thần là người Fred đế quốc thì tốt biết bao!
Mộ Thần phất phất tay, ý bảo vị võ vương bên cạnh cầm phù ngũ cấp đi phân phát.
Vị võ vương đó cung kính tiến lên cầm lấy phù ngũ cấp.
Phương Cổ Âm nhìn tu luyện giả bên cạnh, lông mày nhướng lên, thầm nghĩ quả nhiên Huyền Phong đế quốc có rất nhiều võ vương. Có một vị luyện dược sư lục cấp tọa trấn, quả nhiên không còn như xưa.
“Lần này Phương tiền bối đến đây không phải là để đặc biệt khen ta chứ?” Mộ Thần mỉm cười nói.
“Phù lục cấp mà lần trước Mộ thiếu đưa tặng thập phần hữu hiệu, lần này ta đến là để mạo muội cầu Mộ thiếu cho thêm mấy tờ.” Phương Vân miễn cưỡng cười nói, đầy mong đợi nhìn Mộ Thần.
Mộ Thần lắc đầu, mỉm cười bất đắc dĩ, “Nguyên liệu luyện chế phù lục cấp rất quý trọng, vả lại xác xuất luyện chế thành công cũng không cao, Phương tiền bối sẽ không cảm thấy phù lục cấp này là ta nhặt được chứ?”
Phương Vân nhíu mày, lấy ra một cái nhẫn không gian.
“Ở bên trong nhẫn có hai thi thể yêu thú lục cấp cùng mười triệu nguyên thạch, ta muốn dùng nó đổi lấyphù lục cấp từ Mộ thiếu.”
“Mấy thứ này tổng cộng có thể đổi đượcnăm tờphù lục cấp, nếu như là Phương tiền bốitự mình đến đây, vậy ta sẽ tặng thêm ba mươi lăm tờphù ngũ cấp.”
“Vậy cảm ơn Mộ thiếu.” Phương Vân lập tức đáp.
Giá cả Mộ Thần đưa ra rất rẻ, trước đó nàng tưởng sẽ chỉ đổi được ba tờ phù lục cấp, không nghĩ tới, chẳng những thêm được hai tờ phù lục cấp, còn được tặng thêm ba mươi lăm tờ phù ngũ cấp.
Bây giờ yêu thú lục cấp ở tiền tuyến không nhiều lắm, nhưng yêu thú ngũ cấp lại có rất nhiều, yêu thú ngũ cấp cuồn cuộn không ngừng tới đây. Nhưng hắn có thể cuồn cuộn không ngừng luyện chế ra phù ngũ cấp, luyện chế phù ngũ cấp đơn giản hơn luyện chế phù lục cấp rất nhiều. Đối với phù ngũ cấp, Mộ Thần cũng không có để trong lòng.
Phương Cổ Âm kinh ngạc nhìn Mộ Thần, Mộ Thần một hơi liền đưa ra nhiều phù như thế, luyện phù thuật của người này đến tột cùng thì mạnh cỡ nào?!
… …
Phương Vân còn muốn nói điều gì, một võ vương vội vàng đi đến bẩm báo: “Mộ thiếu, Mạnh Thanh Như của Huyết Nguyệt đế quốc đến đây.”
Sắc mặt Phương Vân thay đổi, tình huống của Huyết Nguyệt đế quốc tốt hơn bọn họ một chút, ngày hôm qua chỉ gặp được yêu thú lục cấp tam tinh, hẳn là tổn thất ít hơn Fred đế quốc nhiều.
Rất nhanh Mạnh Thanh Như đã được dẫn vào.
“Phương đạo hữu cũng ở đây à?” Mạnh Thanh Như ngoài ý muốn nói.
Phương Vân gật đầu với Mạnh Thanh Như, đáp lại, “Đúng thế.”
Mạnh Thanh Như quay qua chắp tay với Mộ Thần, cung kính nói: “Xin chào Mộ thiếu.”
Ánh mắt Mạnh Thanh Như nóng bỏng nhìn Mộ Thần, vội vàng nói: “Mộ thiếu, vừa rồita ở bên ngoài đi dạo một vòng, cái trận pháp kia của các người thật đúng là thần kỳ! Có trận pháp phụ trợ, võ linh có thể phát ra công kích có uy lực nhưvõ vương, võ vương có thể phát ra uy lực như võ hoàng.”
Mạnh Thanh Như nghiêm túc chắp tay, “Ta muốnmờiMộ thiếu giúp đỡ, thay Huyết Nguyệt đế quốc chúng tabố trí vài trận pháp.”
Mộ Thần nhất thời ngây ngẩn cả người, “Tiền bối đúng là để mắt tới ta.”
Sắc mặt Mạnh Thanh Như hơi đổi, hít nhẹ một hơi rồi nói: “Ta cũng biết là có chút làm khó Mộ thiếu, nhưng mà thế cục hiện giờ càng ngày càng ác liệt, thú triều mấy ngày hôm trước, tu luyện giả Huyết Nguyệt chúng ta đã chết không ít, bây giờ mới chỉ là thú triều giai đoạn đầu, nếu còn cứ tiếp diễn như vậy, ta thật không biết sẽtới cỡ nào nữa...”
Mạnh Thanh Như nói tới câu sau, biểu tình trên mặt thoáng ảm đạm và sầu lo.
Mộ Thần híp mắt nói: “Nguyên liệu mà trậnpháp này cần dùng chính là trận kỳ lục cấp, đểbố trí được trận pháp này, nguyên liệu cho trận pháp lục cấp trên tay ta còndư lại không bao nhiêu. Vả lại phòng tuyến Huyết Nguyệt đế quốc quá dài, muốn bố trí Vạn Kiếm Sát Trận ở mọi chỗ là không có khả năng.”
“Trận kỳ lục cấp sao?Đúng rồi, sao Mộ thiếu lại có nhiều trận kỳ lục cấp vậy?” Phương Vân đột nhiên mở miệng hỏi.
Nàng không có nghe ai nói là Mộ Thần đi mua mà?! Cơ mà, nguyên liệu lục cấp?
“Chẳng lẽ, Mộ thiếuchính là luyện khí sư lục cấp?!!” Phương Vân đột nhiên nghĩ tới điều gì, sợ hãi thốt lên.
Nghe được lời nói của Phương Vân, Mạnh Thanh Như đột nhiên mở to mắt, ánh mắt hiện lên nghi vấn nhìn Mộ Thần.
Mộ Thần cười gật đầu: “Đúng thế!” Thân phận của hắn đã đủ nhiều rồi, luyện dược sư lục cấp, trận pháp sư lục cấp, phù sư lục cấp, giờ nhiều thêm một thân phận luyện khí sư lục cấp cũng không có sao.
Phương Vân mở to mắt nhìn Mộ Thần, rốt cuộc quái thai như vầy từ đâu tới vậy!!!
Phương Cổ Âm đứng ở phía sau Phương Vân, trong cặp mắt nồng đậm vẻ không dám tin.
Mạnh Thanh Như cắn răng nói: “Ta cũng không trông cậy vào việcbố trí được một trận pháp lục cấp bao phủ toàn bộ phòng tuyến giống như Mộ thiếu.Ta chỉ hy vọng là có thể xây dựng vài trận pháp lục cấp nhỏ trên vài nơi trọng yếu.”
“Trong nhóm vệ binh Huyết Nguyệt đế quốc không có trận pháp sư, trái lại ở tiền tuyến có mười mấy vị trận pháp sư ngũ cấp. Họđã cùng nhau bố trí ratrận pháp phòng hộ ngũ cấp, nhưng đáng tiếc là trận pháp này khi đối mặt với yêu thú lục cấp lại có chút không đủ.”
Mạnh Thanh Như ngẩng đầu, ánh mắt xán lạn nhìn Mộ Thần, Mạnh Thanh Như cũng thấy rất hứng thú với phù chú của Mộ Thần, nhưng cho dù phù lục có tốt hơn nữa thì cũng chỉ là vật phẩm tiêu hao, dùng một lần liền không còn, thế nhưng trận pháp lục cấp lại khác.
Lần trước Mộ Thần đã đưa tặng Huyết Nguyệt bọn họ sáu tờ phù lục cấp. Tuy nói là bây giờ mọi người đang ở trên cùng một chiếc thuyền, nhưng Mộ Thần cũng không có khả năng cứ luôn ‘vô tư kính dâng’ mãi.
Đám người Mạnh Thanh Như thảo luận hồi lâu, cuối cùng cũng lựa chọn trận pháp.
Ngón tay Mộ Thần gõ nhẹ lên mặt bàn, “Nguyên liệu trận pháp trên tay ta đã dùng gần hết rồi. Mạnh tiền bối, nếu như tiền bối muốn thì phái người đưa nguyên liệu trận pháp lục cấp tới đây, ta sẽ dựa theo nguyên liệu mà giúp tiền bối luyện chế mấy bộ sát trận lục cấp loại nhỏ.”
Sắc mặt Mạnh Thanh Như vui vẻ, nhanh chóng đưa qua một cái nhẫn không gian, nói: “Nguyên liệu đều ở trong này.”
Mộ Thần nhìn vào trong nhẫn không gian, trong nhẫn không chỉ có rất nhiều nguyên liệu trân quý dùng để luyện khí, còn có không ít linh thảo trân quý, lại càng có nguyên thạch chồng chất như núi, và thêm hai cỗ thi thể yêu thú. Đối phương đây là đến có chuẩn bị.
Phương Vân cũng nhìn qua nhẫn không gian trên tay Mộ Thần, nhịn không được mà sợ run.
Huyết Nguyệt đế quốc có vẻ giàu hơn Fred đế quốc, Mộ Thần âm thầm nghĩ, lại nói, hình như thực lực Huyết Nguyệt yếu hơn Fred một chút.
Mộ Thần mỉm cười, nói với Mạnh Thanh Như: “Đợi ta luyện chế xong trận pháp thì sẽ tìm người đưa qua cho tiền bối, tiền bối phong trần mệt mỏi chạy tới, ta cũng ngại để tiền bối tới một chuyến tay không, hai tờ phù lục cấp này, còn có năm mươi tờ phù ngũ cấp, tiền bối mang đi đi.”
Phương Vân chần chờ một chút rồi cũng nói: “Mộ thiếu, Fred đế quốc chúng ta cũng muốn cầu trận pháp.”
Mộ Thần gật gật đầu, nói: “Có thể, điều kiện cũng như Huyết Nguyệt đế quốc.”
Sắc mặt Phương Vân hơi đổi: “Được!”
Tuy rằng Mộ Thần nhìn như đối xử bình đẳng, nhưng rõ ràng hắn thân cận với Mạnh Thanh Như hơn mình mấy phần. Điều này cũng khó trách, tuy rằng Huyết Nguyệt đế quốc không có mạnh như Fred đế quốc, nhưng người ta ra giá không nhỏ.
Phương Vân cắn răng, thầm nghĩ lúc về phải tìm mấy tên võ hoàng phía trên tâm sự, hừ, cũng không thể để bọn họ xuất sinh nhập tử ở tiền phương, giờ lại còn phải tự xuất tiền túi chứ!
… …
“Mộ thiếu, Đoàn tiền bối của Thiên Không đế quốc đến.” Một tu luyện giả tiến vào bẩm báo.
Phương Vân đổi sắc, không ngờ Đoạn Ly cũng tới đây, nguyên nhân Đoạn Ly tới, chỉ sợ cũng không khác với bọn họ lắm, đối thủ lại nhiều thêm một cái.
Ánh mắt Phương Vân quỷ dị nhìn Mộ Thần, lúc trước đám bọn họ đều cho rằng phòng tuyến Huyền Phong đế quốc là một đoạn yếu ớt nhất, thế nhưng bây giờ, tam quốc bọn họ đều đến cầu cái nơi ‘yếu nhất’ này.
Diệp Thạch đi ra từ tu luyện thất, “Diệp thiếu, ngài tu luyện xong rồi?”
Diệp Thạch gật đầu.
Mỗi ngày Diệp Thạch đều tốn hai canh giờ tu luyện Bách Quyết Luyện Thể, trong khoảng thời gian này, cả đám tu luyện giả đều sẽ tự giác không đi tới quấy rầy y.
Gần đây Diệp Thạch đều dùng máu yêu thú lục cấp để tu luyện, cho nên luyện thể thuật của Diệp Thạch tiến cảnh nhanh chóng, mắt thấy đã sắp đột phá tới tử kim bích.
Diệp Thạch híp mắt, lúc trước vào trong bí cảnh của võ tông tiền bối, y thu hoạch cũng không phải là ít. Nghe nói cái mật quật kia cũng có thể là do một võ tông lưu lại, cho nên Lục gia mới có thể phí nhiều tâm sức như thế.
Diệp Thạch vuốt ve nhẫn không gian có dấu Bách Quyết Luyện Thể trên tay, âm thầm suy đoán có thể được bao nhiêu chỗ tốt trong bí cảnh.
“Phòng tuyến không có chuyện gì chứ?” Diệp Thạch hỏi.
Hà Kính Chi lắc đầu nói: “Không có chuyện gì.” Sau khi Mộ Thần đến, ở phòng tuyến đã có hơn tám vị võ vương mới, áp lực của hắn đã giảm đi. “Có Vạn Kiếm Sát Trận ở đó, mọi người đều rất có hưng trí giết yêu thú.”
“Mộ thiếu đang tiếp đãi khách quý.” Hà Kính Chi trả lời.
“Khách quý? Ai cơ?” Diệp Thạch hỏi.
“Phương Vân, Mạnh Thanh Như và Đoạn Ly.” Hà Kính Chi đáp.
Diệp Thạch híp mắt, “Phương Vân là người Fred đế quốc, Mạnh Thanh Như là người Huyết Nguyệt đế quốc, còn Đoạn Ly là người Thiên Không đế quốc, người tam quốc đều đến đông đủ sao!”
Hà Kính Chi gật đầu: “Phải.”
Trước khi Mộ Thần và Diệp Thạch xuất hiện, thái độ của đám người tam quốc đối với bọn họ đều dương dương tự đắc. Hà Kính Chi chẳng những phải đối mặt với thú triều mãnh liệt, còn phải đối mặt với sự khinh thị từ đồng bạn cùng một chiến tuyến, nội tâm thật sự bị dày vò.
Bây giờ, tam quốc lại đến cầu bọn họ, nhất thời Hà Kính Chi có cảm giác nở mày nở mặt.
Trong khoảng thời gian này, tinh thần một đám tu luyện giả Huyền Phong tăng lên gấp trăm lần, sự uể oải lúc trước đã trở thành hư không.