Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

Chương 197

Diệp thiếu, đây là tặng ngài.” Quản sự lấy một chiếc nhẫn không gian ra giao cho Diệp Thạch.

Diệp Thạch nhìn lướt qua nhẫn không gian, tràn đầy kinh ngạc: “Đây là Hồn Thủy?” Trong nhẫn không gian mà quản sự đưa, tất cả đều là Hồn Thủy đủ loại phẩm chất.

Quản sự gật đầu, nhợt nhạt cười, “Đúng thế.

Số Hồn Thủy này là tất cả hàng tồn của khu đấu giá, thấy Diệp thiếu ngài cần gấp, ta cố ý lấy ra đưa cho ngài.” Quản sự thản nhiên nói.

Số Hồn Thủy trong nhẫn không gian này không ít, khu đấu giá đều đã lấy hết Hồn Thủy áp đáy hòm ra, tuy rằng giá trị của số Hồn Thủy này rất xa xỉ, nhưng nếu như có thể giao hảo với một vị luyện dược sư lục cấp, chuyện này tuyệt đối không thiệt.

Diệp Thạch nghiêm túc nói cám ơn: “Đa tạ quản sự.

Quản sự cười, hào phóng khoát tay áo: “Diệp thiếu đừng khách khí.

Phân lượng của số Hồn Thủy này, ngươi có thể khấu trừ từ số nguyên thạch bán đấu giá được.” Diệp Thạch nghĩ nghĩ rồi nói.

Diệp thiếu đừng nói vậy, nếu Hồn Thủy đã đưa cho ngài, đó tự nhiên chính là thuộc về ngài, ta làm sao có thể thu nguyên thạch của Diệp thiếu được!” Quản sự không cho là đúng.

Diệp Thạch nhíu mày nói: “Sinh ý là sinh ý.” Bắt người tay ngắn, cắn người miệng mềm*.

*Ăn của người ta, thì nói năng với người ta cũng mềm mỏng hơn.

Diệp thiếu thật sự không cần phải khách khí, nếu như Diệp thiếu lại nói về nguyên thạch, đó chính là không cho ta mặt mũi.” Quản sự kiên trì nói.

Đã như vậy, ta từ chối thì bất kính.” Diệp Thạch chắp tay nói.

Diệp thiếu đừng khách khí, Hồn Thủy mà bên ngoài bán chia ra thượng phẩm, trung phẩm và hạ phẩm. Diệp thiếu, khi vừa mới bắt đầu dùng thì nên sử dụng Hồn Thủy hạ phẩm, nếu trực tiếp sử dụng Hồn Thủy thượng phẩm thì khi sử dụng hạ phẩm sẽ không còn tác dụng nữa.” Quản sự nhắc nhở.

Diệp Thạch gật đầu, do dự một chút mới nói: “Làm phiền quản sự chỉ điểm rồi. Ừm, gần đây có nhiều võ hoàng tới đây như vậy, khu đấu giá…” Có thể duy trì sao?

Quản sự nói với Diệp Thạch: “Diệp thiếu yên tâm, nội tình của khu đấu giá cũng coi như dày.

Tổng khu đấu giá vì để bảo đảm hội đấu giá tiến hành thuận lợi, đã đưa tới đây một vị võ hoàng, lại có thêm Mạc Phong tương trợ, hẳn là sẽ không xảy ra vấn đề gì.

Diệp Thạch nhìn bộ dáng tràn đầy tự tin của quản sự, gật đầu: “Như vậy thì ta an tâm.

Diệp Thạch híp mắt nghĩ, Mộ Thần nói không sai, sau lưng khu đấu giá có võ hoàng tọa trấn, nếu không thì quản sự sẽ không trấn tĩnh như thế.



Diệp Thạch đi vào luyện đan thất, Mộ Thần vừa mới luyện ra ba lò đan dược ngũ cấp, đang ngồi điều tức.

Mộ Thần, quản sự đưa Hồn Thủy tới đây.” Diệp Thạch ngồi xuống bên cạnh Mộ Thần, nói.

Đưa cho ta đi.” Mộ Thần ngâm bàn tay vào trong một bồn đầy Hồn Thủy, Hồn Thủy liền bị hấp thu luyện hóa, linh hồn lực thiếu hụt do liên tục luyện đan lập tức tăng lên không ít, Mộ Thần rõ ràng cảm giác được linh hồn lực của mình đang tăng trưởng.

Mộ Thần luyện hóa sạch một bồn Hồn Thủy, mới thu hồi tay.

Hồn Thủy này thật thần kỳ.” Mộ Thần vừa lòng mỉm cười.

Diệp Thạch gật đầu nói: “Phải! Này chỉ là Hồn Thủy phẩm chất thấp nhất thôi, hiệu quả của Hồn Thủy thượng phẩm càng tốt hơn, nhưng mà vị quản sự kia nói phải sử dụng theo tuần tự.

Mộ Thần gật đầu đồng ý: “Hắn nói đúng.

Qua mấy ngày nữa chính là hội đấu giá, hội đấu giá vừa xong thì chúng ta lập tức đi sao?” Diệp Thạch hỏi.

Mộ Thần: “Không sai, ngươi đi tìm quản sự đại nhân, mượn chút nguyên thạch, mua hết linh thảo có thể bổ sung nguyên lực và nguyên liệu vẽ phù ngũ cấp, lục cấp trong thành, có thể mua bao nhiêu thì mua bấy nhiêu.

Diệp Thạch sửng sốt hỏi lại: “Mua hết?

Mộ Thần gật đầu: “Đúng vậy. Nếu thật sự gặp phải thú triều, khẳng định tài nguyên trong tứ quốc đều sẽ phi thường hiếm, linh đan bổ sung nguyên lực sợ là cung không đủ cầu.

Ta biết rồi, ta lập tức đi.” Diệp Thạch nói.

Mộ Thần: “Đi thôi.



Thánh Tinh học viện.

Sư bá, thú triều lần này tổng cộng bùng nổ tại 5 thành trì, 5 thành trì bảo vệ được 2, có 2 thành thất thủ, mặc dù có 2 thành trì thất thủ, nhưng thú triều đã tạm thời bị ngăn chặn.” Sắc mặt Tân Như Ca ngưng trọng nói.

Kinh Sí Diễm thở dài, một khi thành trì thất thủ, yêu thú lập tức sẽ tiến quân thần tốc, hẳn là không có bao nhiêu bình dân trong 2 thành trì kia may mắn thoát khỏi.

Tu luyện giả mơ ước máu, thịt, xương, yêu hạch của yêu thú, nhưng yêu thú sao lại không mơ ước thân thể tràn ngập nguyên khí của tu luyện giả đây?!

Mấy trăm năm qua, tu luyện giả bắt giết lượng lớn yêu thú, cuối cùng khiến cho yêu thú phản kích.

Tân Như Ca nhìn Kinh Sí Diễm hỏi: “Sư bá, làm sao đây?

Kinh Sí Diễm lo lắng nói: “Lúc này mới chỉ là bắt đầu mà thôi, theo ta suy đoán, thú triều lần này ngàn năm khó gặp, nếu làm không tốt thì có khả năng Huyền Phong, Fred, Huyết Nguyệt, Thiên Không đế quốc đều sẽ trở thành lịch sử.

Tân Như Ca nhăn mày, cắn răng nói: “Không đến mức đó chứ?

Kinh Sí Diễm lắc lắc đầu thở dài, rồi sau đó nói: “May là, tuy rằng thực lực Huyền Phong đế quốc chúng ta là kém cỏi nhất, nhưng tình huống lại không tính là ác liệt nhất.

Kinh Sí Diễm híp mắt, quốc nạn tới, cũng không phải là tất cả mọi người đều sẽ lựa chọn cùng tồn vong với quốc gia.

Một vị võ hoàng có ảnh hưởng rất lớn đối với thế cờ, có rất nhiều võ hoàng của quốc gia khác vừa nghe được tin tức thú triều thì liền ly khai, có một ít người còn trực tiếp di chuyển cả gia tộc. Tuy rằng Huyền Phong đế quốc bọn họ không có nhiều võ hoàng, nhưng lại không có người nào rời đi.

Khúc Khôn tiền bối vẫn luôn ở tuyến đầu đối mặt thú triều, phát huy ra tác dụng hết sức quan trọng.

Sư bá, ngài có tin tức về hai vị sư đệ Mộ Thần và Diệp Thạch không?” Tân Như Ca nhịn không được mà hỏi.

Kinh Sí Diễm lắc đầu: “Vẫn chưa có.

Mộ Thần và Diệp Thạch hiện tại đang ở Lạc Nguyệt đế quốc, cách Huyền Phong đế quốc rất xa, trọng tâm hiện tại của Huyền Phong đế quốc và 3 quốc gia còn lại đều đặt trên thú triều, nhất thời lại không có bao nhiêu người chú ý tới  tung tích của Mộ Thần và Diệp Thạch.

Hai vị sư đệ đều kinh thải tuyệt diễm, nếu bây giờ hai người họ có thể xuất hiện, thế cờ này khẳng định lật được.” Tân Như Ca lẩm bẩm.

Kinh Sí Diễm hít nhẹ một hơi, tâm tình không khỏi phức tạp, năm đó thật vất vả mới có được tin tức của Mộ Thần và Diệp Thạch, chỉ vội vàng gặp mặt một lần, Mộ Thần và Diệp Thạch lại phải tha hương…

Theo thế cục hiện giờ của Huyền Phong đế quốc, nếu hai đứa nó trở về, thực lực Mộ Thần và Diệp Thạch đều không tồi, lại đều tinh thông trận pháp, trong quá trình chống lại thú triều khẳng định có thể phát huy tác dụng hết sức quan trọng. Tuy hắn hy vọng hai đứa nó trở về, nhưng nếu tụi nó thật sự trở về, thế cục hiện giờ hiểm ác, không biết tụi nó có thể chịu nổi không, nếu…

Kinh Sí Diễm và Tân Như Ca ngồi nói chuyện, chợt thấy Mộ Viễn Phong đi từ ngoài cửa vào.

Mộ đan sư, sao ngươi lại tới đây?

Mộ Viễn Phong cười đáp: “Ta sắp đi tới Liễu thành, nên giờ cố ý tới đây cáo từ với Kinh đạo hữu.

Mộ Viễn Phong là võ vương thứ ba trong học viện, tiến độ mấy năm nay của Mộ Viễn Phong không thể nói là không nhanh, theo thường lệ mà nói, Mộ Viễn Phong đã qua thời hoàng kim tu luyện tốt nhất, nhưng mọi việc luôn có ngoại lệ.

Hơn một năm trước, Mộ Thần thu được vô số thiên tài địa bảo từ trong bí cảnh, luyện ra một lượng lớn đan dược.

Sau khi Mộ Thần thoát khỏi bí cảnh, những thứ đoạt được trong bí cảnh, một phần để lại cho mình, còn có một phần rất lớn giao cho Hùng Uy và Khúc Khôn.

Mộ Viễn Phong là phụ thân của Mộ Thần, Mộ Thần tất nhiên sẽ không quên hắn, Khúc Khôn và Mộ Viễn Phong có quan hệ thông gia, cũng rất chiếu cố tới Mộ Viễn Phong, có lượng lớn bảo vật tương trợ, Mộ Viễn Phong cơ hồ lấy thế như chẻ tre trở thành võ vương.

Liễu thành? Thế cục chỗ kia ác liệt, hiện tại đang rất nguy hiểm!” Tân Như Ca nhíu mày nói.

Chính là bởi vì thế cục quá ác liệt, ta mới chịu đi đấy. Nếu như chỗ kia thất thủ, thế cục sẽ càng ác liệt, ta đã là võ vương, tất nhiên là phải ra một phần lực.” Mộ Viễn Phong chậm rãi nói.

Ngươi chỉ vừa mới trở thành võ vương, chỗ đó quá nguy hiểm, nếu như Mộ Thần trở về, chỉ sợ…” Kinh Sí Diễm cau mày, sắc mặt tối tăm.

Mộ Viễn Phong không đồng ý: “Quốc gia hưng vong, thất phu hữu trách.Thần nhi sẽ hiểu cho ta, hơn nữa, ta đã là võ vương, đã có chút năng lực tự bảo vệ mình khỏi nguy hiểm, dù sao cũngphải có người đi làm chuyện này.

Kinh Sí Diễm thở dài bất đắc dĩ: “Vậy, ngươi bảo trọng.

Mộ Viễn Phong cười: “Ta biết.”



Diệp Thạch ngâm bàn tay vào trong bồn ngọc, hấp thu sạch sẽ tinh hoa của Hồn Thủy trong đó, hiệu quả của Hồn Thủy rất mạnh, chỉ vài ngày ngắn ngủn, linh hồn lực của Diệp Thạch liền tăng lên một phần năm, nhưng, theo việc luyện hóa Hồn Thủy hạ phẩm càng nhiều, hiệu quả của Hồn Thủy hạ phẩm cũng càng ngày càng kém.

Nghe tiếng gõ cửa, Diệp Thạch đi ra mở, quản sự lập tức đưa qua hai cái thùng, “Diệp thiếu, nghe nói Mộ thiếu đang thu thập một vàilinh thảo và nguyên liệu vẽ phù, không biết nhiêu đây có đủ dung không.

Diệp Thạch gật đầu: “Làm phiền quản sự đại nhân rồi, tuy rằng chỗ nguyên liệunày rất nhiều, nhưng cũng vẫn chưa đủ dùng, làm phiền quản sự đại nhân hỗ trợ thu thập tiếp, còn nguyên thạch thì cứ khấu trừ từ nguyên thạch thu được trong hội đấu giá, nếu như còn chưa đủ thì Mộ Thần sẽ lấy đan dược đổi.

Quản sự xấu hổ cười: “Điều này sao được?

Diệp Thạch tươi cười: “Quản sự đại nhân đừng khách khí, đây vốn là vậy mà, nguyênliệu mà Mộ Thần cần có giá trị rất xa xỉ, cũng không có đạo lý để cho quản sự đại nhân tự dưng xuất huyết chứ, quản sự đại nhân chỉ cần cho Diệp Thạch giá cả tiện nghi là Diệp Thạch đã vô cùng cảm kích rồi.

Quản sự cúi đầu, “Nhưng…

Hắn đúng là rất muốn tặng không cho Mộ Thần, chỉ là thứ mà Mộ Thần muốn đều rất khủng bố, linh thảo, phù chú, vũ khí toàn bộ đều là tứ cấp, ngũ cấp, hơn nữa, số lượng lại không ít.

Quản sự, ngươi cứ khấu trừ đi, nói không chừng Mộ Thần sẽ còn cần thêm càng nhiều thứ nữa.” Diệp Thạch khuyên.

Hiện giờ Huyền Phong đế quốc đã tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh, đồ vật trong các cửa hàng lớn đều chỉ có vào mà không có ra.

Được rồi.” Quản sự nói.

Diệp Thạch nhìn theo bóng dáng quản sự rời đi, thở nhẹ một hơi, không biết tình hình ở Huyền Phong đế quốc thế nào rồi, xem tin tức nhận được gần đây thì tình hình có vẻ không tốt lắm, y phải nhanh chóng đề cao thực lực mới được! Nếu không, cho dù có về tới Huyền Phong đế quốc thì cũng không thể giúp được cái gì.

Diệp Thạch nhìn tay mình, hiệu quả của việc gần đây hấp thu Hồn Thủy cũng không tồi, qua vài ngày nữa, y hẳn sẽ có thể trở thành võ vương bát tinh.