XUYÊN VIỆT BIẾN THÀNH THÁI GIÁM

Xuyên Việt Biến Thành Thái Giám
Xuyên Việt Biến Thành Thái Giám
Tình trạng
Hoàn thành
Nguồn
aiuyen.wordpress.com
Lượt xem
296
Đánh giá
1 2 3 4 5
Tên trung: 穿越变太监
Edit: Ku Đản Đản
Thể loại: 1×1, xuyên không, vương gia công, thái giám thụ, HE.


Trong đêm tối mưa lớn vô cùng thì Tạ Đông Quân cứ thế lao băng băng như điên trong màn mưa lớn.


Do hắn chạy quá nhanh khiến nước mưa cứ thế vào mà miệng hắn không ngừng há to mồm thở dốc.
Cũng vì thế mà bọt nước tràn vào trong miệng làm cổ họng nghẹn cứng thở không ra hơi.


Quen biết người không rõ lai lịch đúng là chuyện ngu ngốc đáng chết! Tạ Đông Quân tức giận nghĩ thầm.


Một người bạn mà hắn mới làm quen được mấy tháng đột nhiên biến mất vào hôm qua, trước khi đi gã đó còn mượn tên hắn để vay nặng lãi.
Kết quả là hiện tại, hắn trở thành mục tiêu của một đống kẻ hung hãn truy đuổi đòi nợ.


– Ở đâu rồi?

– Đi, tìm cho ra!

– Shit! – Tạ Đông Quân chửi thề một tiếng rồi xoay người chạy vào ngõ tắt.


Đám người kia một bên đuổi theo một bên hô to gọi lớn, Tạ Đông Quân chỉ biết cắn răng, sống chết chạy về phía trước.


Chạy khỏi con ngõ, Tạ Đông Quân đã ra được đường cái.


Bên này đường là dòng xe cộ chạy xuôi ngược đông nghịt, bên kia đường vì mưa to mà ngập nước, Tạ Đông Quân lại bắt đầu chạy thục mạng.
Nhưng dần dần hắn cảm thấy mình bắt đầu đuối sức, ngực không đủ dưỡng khí làm hắn cảm thấy đầu hoa mắt choáng.


Ngay tại lúc hắn lảo đảo, đám người phía sau đã đuổi tới nơi.


– Chó chết, còn chạy được! Để xem mày còn chạy được đi đâu?!

Không biết là tên nào tung cước, Tạ Đông Quân chỉ cảm thấy đầu đau điếng, trước mắt là một khoảng trống rỗng, cả người nghiêng ngả bay sang một bên.


Tạ Đông Quân cứ thế rơi xuống dưới, tiếng gió rít gào bên tai.
Kế tiếp, hắn chỉ biết có một lượng nước lớn chui qua mũi miệng, xộc vào trong phổi.


Ban đêm, rãnh nước sâu không thấy đáy, thứ nước tanh hôi ô uế cứ thế nuốt lấy hắn, thêm nữa mấy tảng đá lởm chởm thuận tiện cắt cứa khắp cơ thể.


“Dùng cách này để chấm dứt cuộc đời mình đúng là nực cười” – Tạ Đông Quân nằm bẹp trong dòng nước, đầu quay cuồng ý nghĩ này.


Hắn cũng mới chỉ bước qua tuổi 19 mà đã ăn đủ đau khổ một đời người.


Trước khi hắn sinh ra, cha hắn đã bỏ đi; mẹ hắn sinh bệnh nặng lúc hắn mới học tiểu học.
Ngay từ khi lên trung học thì hắn đã phải đi chung quanh tìm việc làm kiếm tiền mua thuốc men.


Nhưng cuối cùng mẹ hắn vẫn chết.
Hắn chẳng còn chỗ nào để nương tựa, chỉ có thể tay làm hàm nhai, dựa vào sức lao động để nuôi sống bản thân tới tận lúc này.


Thật không ngờ, cuối cùng chỉ vì dính vào một người bạn trai mà mà biến chính mình lâm vào hoàn cảnh khốn cực này.


Nếu có thể sống thêm một lần nữa, mặc kệ là nơi nào thì so với hiện tại, hắn nhất định sẽ sống mạnh mẽ hơn.


Hắn rất muốn mở miệng cười to thật to, mà thực tế thì hắn cũng đã làm như vậy.
Lập tức, một lượng lớn nước bẩn sục vào người hắn, Tạ Đông Quân chốc chốc mất đi ý thức…