Xuyên Về Bộ Lạc Nguyên Thủy Làm Thủ Lĩnh

Chương 27: Chương 27


Quân Tiểu Nam hỏi Thạch.

“Thạch, trước kia có ai đã từng ăn qua thịt rắn hay chưa?”Dù sao trong trí nhớ của nguyên chủ thì vẫn chưa có ai đã từng ăn qua thịt rắn, bất quá nguyên chủ không đáng tin lắm, nên không thể dựa vào đó để kết luận.

Thạch giơ tay lên sờ chiếc mũ len ấm áp trên đầu mình, nỗ lực hồi tưởng lại.

“Hình như có người đã từng ăn qua, Khảm, ngươi có nhớ không?”Khảm là cậu thanh niên có quan hệ tốt với Thạch trong bộ lạc, hai người cũng trạc tuổi nhau, lúc nhỏ thường xuyên chơi đùa với nhau.

“Đúng vậy, ta đã từng ăn qua, tuy hương vị có chút kỳ quái nhưng vẫn có thể ăn được.

”Khảm gật đầu, hắn cũng là một cô nhi, đôi khi bởi vì quá đói bụng nên thứ gì hắn cũng đều cho vào miệng.


Mấy năm trước, một tộc nhân trong bộ lạc không may bị rắn nước cắn, mọi người liền cùng nhau hợp lực giết chết con rắn ấy, sau đó cũng chỉ ném xác nó qua một bên.

Tối hôm ấy bởi vì hắn quá đói bụng nên mới lén lút chạy ra nhặt ăn.

Không ngon nhưng vẫn có thể ăn.

Quân Tiểu Nam nghe vậy liền hiểu rõ ý của Khảm, chính là mọi người không có thói quen ăn thịt rắn nhưng nếu ăn thì cũng gây không chết người.

Có lẽ, thịt rắn này có thể mang về thêm món?Hơn nữa, nếu bọn họ tranh thủ thời điểm bắt cá vào mùa đông giết hết rắn nước thì chẳng phải khi thời tiết ấm áp, lúc các tộc nhân ra bờ sông lấy nước cũng ít gặp nguy hiểm hơn, đúng không?Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Quân Tiểu Nam liền không còn rối rắm nhiều vì chuyện này.

“Bây giờ chúng ta cần hai người đứng bên trái và hai người đứng bên phải bờ sông, những người còn lại thì đứng bên trên mặt băng, mỗi người đứng cách nhau một đoạn.


”Không thể không nói, sức lực của những dã nhân này thật sự cường đại, lớp băng này nhìn qua cũng phải dày đến ba - bốn chục centimet, người ở xã hội Lam Tinh chỉ dựa vào sức người, không dựa vào máy móc nếu muốn phá vỡ lớp băng này thì e là sẽ rất khó khăn.

Dòng sông này rộng đến mười mấy mét, trùng hợp cách mỗi mét đều có một người đứng.

Sau khi an bài vị trí cho mọi người, Quân Tiểu Nam bắt đầu phát lưới đánh cá, chỉ lát sau cả khúc sông đều bị lưới đánh cá vây quanh, những sinh vật bên dưới lòng sông đều bị ngăn lại.

Rất nhanh, một đàn cá thật lớn xuất hiện.

“Ai ôi! Cá! Thật sự là cá đó!”Có tộc nhân ngạc nhiên đến mức hét to lên, từ trước đến nay bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy cá vào mùa đông cả, quả nhiên là rất thần kỳ!Mọi người tham gia đánh bắt cá với tâm thế hoàn toàn tự tin bởi họ tin rằng dù có đánh bắt được cá thật hay không thì Nam vẫn sẽ thưởng cho bọn họ, vất vả đến mấy cũng không uổng phí.

Nhưng hiện tại, khi tận mắt chứng kiến kỳ tích xảy ra, tất cả mọi người đều vô cùng hưng phấn! Thịt tươi a! Đây chính là mẻ thịt cá tươi hiếm có khó tìm! Quan trọng nhất chính là bọn họ đã tự tay bắt được mẻ cá này!Điều này chứng tỏ, sau này, vào mùa đông, bọn họ lại có thêm một nguồn thức ăn!Hiện giờ, bên trong đồ vật được gọi là lưới đánh cá có một mẻ cá lớn tươi sống sáng bóng đang tung tăng nhảy nhót dưới ánh mặt trời, những dã nhân phấn khích hét lên, hận không thể nhảy cao ba thước.

Nếu nhìn kỹ có thể thấy được khóe miệng của vài người hiện lên ý cười sáng lấp lánh.

.