Xuyên Thành Vợ Đại Gia

Chương 13: Chương 13

Biểu cảm lúc này của Lục Ngôn Thâm rất giống “người phụ nữ của Lục Ngôn Thâm muốn mua gì thì cứ mua! Không cần hỏi giá cũng không cần mặc cả, không cần đau lòng tiền bạc, tôi có nhiều tiền”.
 
Nhưng Quý Minh Noãn chỉ muốn đóng vai ‘cô vợ xung hỉ’, không yêu đương, không cần trả giá tình cảnh thật lòng, cũng không dự định làm  người phụ nữ chân chính của Lục Ngôn Thâm.
 
Cô lắc đầu: “Không cần, tôi có tiền.”
 
Cô vừa dứt lời, Lục Ngôn Thâm chậm rãi xụ mặt, bầu không khí trong nhà ăn dần lạnh lẽo như Bắc Cực.
 
Anh nhàn nhạt nói: “Quý Minh Noãn, tôi là chồng cô.”
 
Quý Minh Noãn đột nhiên nghĩ tới câu nói đùa tối hôm qua của Lục Ngôn Thâm, anh nói câu ‘Chúc tết sớm cậu’ với khí thế ‘rửa sạch mông chờ ngồi tù đi’, cô lập tức lạnh sống lưng.
 
Hiện tại núi băng Lục Ngôn Thâm nói ‘Tôi là chồng cô’ với khí thế ‘Tôi là cha cô’.
 
Vài giây, Lục Ngôn Thâm vốn lãnh đạm, đột nhiên nhếch khóe miệng, lạnh lùng cười, như muốn nói: người phụ nữ không biết tốt xấu, cỏ trên mộ kẻ dám chống đối tôi nuôi được mấy con dê rồi.
 
Quý Minh Noãn chớp mắt, để bảo toàn tính mạng, nhanh chóng nhận tấm thẻ đen, “Được, tôi cảm ơn Lục tiên sinh trước nhé.”
 
Sao cô có thể làm Lục Ngôn Thâm mất mặt được chứ? Đây là sỉ nhục tổng giám đốc bá đạo đấy!
 
Cô không chỉ cầm nó, còn phải tiêu một khoảng kết xù để tỏ lòng biết ơn người ta!
 
Quý Minh Noãn nhận thẻ đen, ngón tay nhẹ nhàng đụng vào ngón tay đối phương, tuy hai người đã làm hành vi thân mật như nắm tay nhau, nhưng lần này hai người đều tỉnh táo, Lục Ngôn Thâm như bị điện giật, nhanh chóng khép năm ngón tay, lại không được tự nhiên thả lỏng.
 
Thẻ đen bị Quý Minh Noãn cầm, Lục Ngôn Thâm cũng thở phào, cảm thấy trừ có thể vô điều kiện thỏa mãn Quý Minh Noãn ở phương diện tiền tài, đúng là không phải người chồng tốt, càng đừng nói rút thời gian đi du lịch dạo phố với cô.
 
Tối hôm qua Chân Chân đã tặng nhiều quà cho cô, ngược lại, anh làm chồng còn chưa chuẩn bị quà để tặng cô, chuyện sinh nhật lần trước qua rồi, anh mới biết chuyện đó, bây giờ ngẫm lại, thấy chuyện đó không ổn.
 
Hơn nữa, trước mắt Quý Minh Noãn có rất nhiều chỗ cần dùng tiền.
 
Quý Minh Noãn đã mượn 200 vạn để chữa bệnh cho mẹ và em trai lúc ký hợp đồng với công ty quản lý, nếu muốn kết thúc hợp đồng, cần phải trả tiền vi phạm hợp đồng. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
Nếu cô không có tiền để xoay sở, chỉ sợ đi một bước sẽ khó một bước.
 
Hơn nữa Quý Minh Noãn còn muốn bồi thường nhãn hàng trang sức 800 vạn.
 
Tối hôm qua Chu Mặc đã điều tra ngọn nguồn chuyện Quý Minh Noãn làm hỏng dây chuyền, cũng lấy được đoạn phim trong camera, tuy không có cảnh sợi dây chuyền bị làm hỏng, nhưng quay được cảnh có người lén lút tháo viên đá trên sợi dây.

 
Có lẽ thứ này có thể giúp đỡ cô.
 
Lục Ngôn Thâm nghĩ Quý Minh Noãn rất ít khi mở miệng cầu xin người khác, chỉ dặn dò Chu Mặc bảo nhân viên đoàn phim Châu Quang Bảo Khí giao toàn bộ chứng cứ cho cô.
 
Về chuyện cô muốn xử lý chuyện đó như thế nào, Lục Ngôn Thâm cũng không nhúng tay quản lý.
 
Nhưng anh nghĩ đến Quý Minh Noãn còn gọi anh là Lục tiên sinh, chợt thấy khó chịu, nâng âm cuối: “Ừm?”
 
Quý Minh Noãn khó hiểu nhìn anh, “A?” Lục Ngôn Thâm đang khó chịu gì nhỉ? Quý Minh Noãn suy nghĩ, lại nói: “Tôi sẽ dùng tấm thẻ này.” Tuy cô không biết tâm tư của tổng giám đốc bá đạo, nhưng vẫn phải giữ mặt mũi cho tổng giám đốc bá đạo.
 
Lục Ngôn Thâm thấy Quý Minh Noãn nhận tấm thẻ, thôi vậy, dứt khoát bỏ qua vấn đề này, hỏi: “Cần tìm luật sư đi với cô đến công ty không?”
 
Quý Minh Noãn kinh ngạc, sao Lục Ngôn Thâm biết cô muốn đi công ty?
 
Chẳng lẽ lại là Lục Chân Chân?
 
Lục Ngôn Thâm nhìn ra nghi vấn của cô, bổ sung: “Tối hôm qua Chân Chân đã quay lại toàn bộ quá trình.”
 
Quý Minh Noãn biết toàn bộ quá trình mà anh nói là quá trình nói chuyện giữa cô và Lý Nhu.
 
Hai người nói nhiều như vậy, sao anh có thể nhìn ra hôm nay cô muốn đến công ty nhỉ?
 
Chẳng lẽ anh xem lại rất nhiều lần?
 
Quý Minh Noãn lắc đầu: “Không cần luật sư, anh gửi tôi video tối qua là được.”
 
Sắc mặt của Lục Ngôn Thâm như thường, anh gật đầu, sau đó gửi video cho Quý Minh Noãn.
 
“Quý Minh Noãn, nhớ kỹ mỗi câu tôi nói, tôi là chồng cô, cô có bất cứ khó khăn gì, tôi sẽ là người đầu tiên xuất hiện bên cạnh cô, chỉ cần cô mở miệng, tôi cũng đồng ý giải quyết bất cứ khó khăn nào giúp cô.”
 
Quý Minh Noãn sửng sốt, nghe giọng điệu thành khẩn của Lục Ngôn Thâm, tim lập tức đập loạn.
 
Đêm nay cô không cà nát tấm thẻ của anh, cũng cảm thấy có lỗi với kim chủ Lục Ngôn Thâm.
 
*

 
Trên đường Quý Minh Noãn đến công ty quản lý, nhận được chứng cứ hữu ích nhân viên đoàn làm gửi tới.
 
Quý Minh Noãn nhìn video cười, hay quá, có thể tiết kiệm 800 vạn.
 
Hoa phú quý giữa nhân gian tên Quý Minh Noãn đúng là thạo tiết kiệm tiền.
 
Quý Minh Noãn vừa đến công ty quản lý, gặp người nổi tiếng nhất trong công ty, tên Vương Tử Nghiên.
 
Vương Tử Nghiên là nghệ sĩ Lý Nhu tự dẫn dắt mấy năm đầu, là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của công ty, bây giờ đang là tiểu hoa nổi tiếng trong giới giải trí, cũng là nữ diễn viên duy nhất của bộ phim Châu Quang Bảo Khí.
 
Đương nhiên, cô ta cũng là người cô phải đối phó, đúng là trùng hợp.
 
Đối phương đeo kính râm, khoanh tay kiêu căng đi ngang Quý Minh Noãn, một tháng trước hai người còn quay phim Châu Quang Bảo Khí chung, đối phương cũng có thái độ như thế, chưa bao giờ để cô vào mắt, nhiều khi vênh mặt hất hàm sai bảo cô. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
Vương Tử Nghiên đi hai bước, đột nhiên ngừng lại, quay đầu nhìn Quý Minh Noãn.
 
“Cô gì kia, nghe nói cô nhận được vai nữ chính phim mới của đạo diễn Quách?”
 
Quý Minh Noãn cực kỳ lãnh đạm nhìn cô ta, mặc kệ cô ta.
 
Vương Tử Nghiên vừa tháo kính râm vừa đi tới chỗ cô, nhìn Quý Minh Noãn từ trên xuống dưới, lại xoay nửa vòng, cuối cùng kề tai cô nói: “Ghê gớm thật đấy, chỉ sợ tốn không ít tâm tư nhỉ?”
 
Lý Nhu còn nói Quý Minh Noãn không chịu cặp kè với người ta, hiện tại chẳng phải đã bán bản thân vì một vai diễn? Còn vờ vịt gì chứ!
 
Quý Minh Noãn nhìn cô ta, cực kỳ lãnh đạm nói: “Phí một ít tâm tư, cũng đỡ hơn ai đó dùng thủ đoạn dơ bẩn.”
 
Vương Tử Nghiên vốn có thành kiến với cô, bây giờ bị Quý Minh Noãn châm chọc, lập tức tức giận.
 
Trong công ty này, ngay cả Lý Nhu cũng phải nhường cô ta ba phần, Quý Minh Noãn này dám có thái độ như vậy với cô ta?
 
Vương Tử Nghiên nhét kính râm vào ngực trợ lý, nghiến răng hỏi: “Nói rõ đi, đó là ai? Cô đang nói tôi hả?”
 
“Ai nhột thì là người đó.”

 
Vương Tử Nghiên lạnh lùng hừ một tiếng, “Đúng mẹ nó cho rằng cô sắp nổi tiếng sau một đêm, đúng không? Chỉ mới nhận vai diễn nhỏ nhoi đã bắt đầu diễu võ dương oai?”
 
Quý Minh Noãn cao hơn Vương Tử Nghiên một chút, lúc này nhìn cô ta, gằn từng chữ: “Tôi cần gì diễu võ dương oai? Trong giới này, không phải so ai nổi tiếng nhanh hơn ai đâu, mà phải so đường của ai dài hơn, lâu hơn đấy, con đường sau này của tôi còn rất dài, dù sao thì…… Tôi còn trẻ.”
 
Hai chữ ‘còn trẻ’ như tát vào mặt Vương Tử Nghiên, gương mặt cô ta lập tức trắng bệch.
 
Khoảng thời gian trước, cô ta quay hai bộ phim thanh xuân vườn trường, không ít tài khoản marketing chê bai cô ta gần 40 tuổi còn diễn vai mười mấy tuổi, hiện giờ Quý Minh Noãn còn đứng trước mặt châm chọc cô ta.
 
Cô ta đang muốn giơ tay để giáo huấn đối phương, Lý Nhu đột nhiên đi ra, “Sao hai người tới chung vậy?”
 
Vương Tử Nghiên hừ một tiếng, tức giận thả cánh tay xuống, nhanh chóng đi vào văn phòng của Lý Nhu, dự định bảo Lý Nhu cho Quý Minh Noãn biết mùi đau khổ.
 
Cô ta đâu ngờ Quý Minh Noãn đi vào văn phòng theo.
 
“Cô vào làm gì?”
 
Quý Minh Noãn chẳng nhìn đối phương, nhìn Lý Nhu nói: “Chị Nhu, tôi tới kết thúc hợp đồng.” Sau đó cô nhìn Vương Tử Nghiên, nói: “Mặt khác, về vụ án bồi thường trang sức, tôi có lời muốn nói.”
 
Lý Nhu đã lo lắng cả đêm, thậm chí còn tìm người tra rõ thân phận của Quý Minh Noãn, nhưng chỉ điều tra ra đối phương là một công dân bình thường, thậm chí còn có cuộc sống khó khăn, đâu phải đóa hoa phú quý giữa nhân gian.
 
Tối hôm qua cô ta gặp cô gái kia, cũng không tìm thấy tin tức về đối phương, cũng không biết đó là thiên kim nhà nào, lại hoài nghi có phải hai người cố ý diễn kịch hù dọa cô ta không.
 
Dù Quý Minh Noãn muốn lừa cô ta, Trương Diệu không có khả năng gạt người, nhìn thái độ cung kính của anh ta đối với cô gái kia, cô gái kia chắc chắn có lai lịch không nhỏ.
 
Vì thế, tối hôm qua cô ta không ngủ cả đêm.
 
“Minh Noãn, nếu cô đơn phương yêu cầu kết thúc hợp đồng, công ty có lý do yêu cầu cô bồi thường tiền vi phạm hợp đồng là 700 vạn. Hơn nữa, lúc cô ký hợp đồng với công ty, còn mượn 200 vạn cho mẹ và em trai cô chữa bệnh.”
 
Lý Nhu khoanh tay ngồi vào ghế giám đốc, quan sát Quý Minh Noãn, lại nói: “Hơn nữa, lúc cô vào công ty, công ty đã bồi dưỡng cô, cũng tốn không ít tiền, nếu bây giờ cô muốn kết thúc hợp đồng, cần phải lấy ra khoảng một ngàn vạn, cô phải nghĩ kỹ đấy, nhưng tôi cũng không muốn kết thúc hợp đồng với cô.”
 
Bây giờ thái độ của Lý Nhu không nóng không lạnh, đã sợ sau lưng Quý Minh Noãn có người chống lưng, nhưng cũng cảm thấy không có khả năng, chỉ cố gắng không nổi bão trước mặt cô.
 
Hơn nữa, cô ta thật sự không muốn kết thúc hợp đồng với Quý Minh Noãn, dù sao cô vừa vào nghề nửa năm đã nhận được vai nữ chính, còn là bộ phim bom tấn của Quách Chấn Xuyên, không ai có thể đoán được tương lai của cô.
 
Giá trị của cô không chỉ một ngàn vạn.
 
Quý Minh Noãn bình tĩnh nhìn thẳng Lý Nhu, nhàn nhạt nói: “Bao nhiêu tiền cũng chẳng sao cả, tôi chỉ muốn kết thúc hợp đồng.”
 
Mượn tiền chắc chắn phải trả, còn về chuyện vi phạm hợp đồng, Quý Minh Noãn cảm thấy vẫn có thể bàn bạc.
 
Vương Tử Nghiên trợn mắt với Quý Minh Noãn, mạnh miệng thật đấy! Một ngàn vạn còn không sao cả, nói sau lưng cô không có kim chủ cũng không tin, còn vờ thanh cao, không sợ bản thân té chết. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn. 

 
Vương Tử Nghiên cắt ngang đối thoại của hai người, “Chỗ này từ khi nào đến lượt cô nói chuyện đấy, cút ra ngoài ngay cho tôi! Tôi còn có việc bàn với chị Nhu.”
 
Lúc cô ta và Lý Nhu nói chuyện, chưa bao giờ có ai dám vào quấy rầy!
 
Quý Minh Noãn là người đầu tiên.
 
Lý Nhu thoáng nhìn sắc mặt của Quý Minh Noãn, sau đó quát: “Tử Nghiên, chuyện của em cứ đợi đã.”
 
Hôm nay Lý Nhu gọi Vương Tử Nghiên tới đây vì một tháng trước Quý Minh Noãn làm hỏng dây chuyền, muốn trò chuyện với cô ta.
 
Vương Tử Nghiên khó tin nhìn Lý Nhu, sáng hôm nay vội vàng gọi cô ta từ đoàn làm phim về, bây giờ lại để cô ta chờ chỉ vì một nghệ sĩ nhỏ nhoi?
 
Cô ta hừ một tiếng: “Được lắm, chị bảo tôi chờ? Cô ta không đi đúng không? Vậy tôi đi đây! Quả thực mẹ nó đang lãng phí thời gian của tôi.”
 
Vương Tử Nghiên ném chiếc túi xách LV trong tay, mẹ nó chứ, thế mà còn mua túi để lấy lòng bà già Lý Nhu, bây giờ thì hay rồi, tốn cả công.
 
Lý Nhu thấy nhức đầu, hai người trước mắt đều không dễ chọc, rốt cuộc cô ta đã tạo nghiệt gì đây?
 
Quý Minh Noãn đến gần Vương Tử Nghiên, ngăn cô ta, cụp mắt cười khẩy: “Gấp cái gì? Về vấn đề bồi thường trang sức, còn cần đương sự ở đây nghe một chút.”
 
Vương Tử Nghiên lập tức có dự cảm không tốt, chẳng lẽ Quý Minh Noãn biết chuyện gì rồi?
 
“Cô cho rằng cô là ai? Sao tôi phải nghe cô nói? Chuyện này có liên quan gì đến tôi? Đồ tâm thần!” Vương Tử Nghiên vừa nói vừa đi đến cửa, dường như không muốn nghe Quý Minh Noãn nói tiếp.
 
Quý Minh Noãn lấy video đã chuẩn bị, mở giao diện, khiêu khích hỏi: “Cô không muốn nghe hay không dám nghe? Sao nào? Chột dạ? Có phải sợ bản thân làm chuyện trái lương tâm bị người ta phát hiện không?”
 
Quý Minh Noãn đặt video trước mặt cô ta, bật nó lên, trong đó có bóng dáng lén lút của Vương Tử Nghiên.
 
Vương Tử Nghiên nhìn thấy cảnh bản thân tháo viên đá của sợi dây chuyền, lập tức chết đứng.
 
Không thể nào, sao chỗ đó có camera được chứ? Rõ ràng cô ta đã nhìn kỹ.
 
Quý Minh Noãn cười hỏi: “Có phải bóng dáng này rất quen thuộc không?”
 
Vương Tử Nghiên hất di động trong tay Quý Minh Noãn, giọng điệu yếu hơn: “Tôi…… Tôi không biết cô đang nói gì cả, còn nữa, cô cho tôi xem thứ này, ý gì đây?”
 
Lý Nhu nhặt di động, nhìn nội dung trong video, sao…… Sao Quý Minh Noãn lại có video này chứ? Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
Lúc này, trợ lý hoảng hốt gõ cửa đi vào phòng, nhìn Lý Nhu và Vương Tử Nghiên, nôn nóng nói: “Chị Nhu, không xong rồi, Tử Nghiên lên hot search rồi.”