Xuyên Thành Mẹ Của Nhân Vật Phản Diện

Chương 48

Đứa nhóc này thật sự không phải tinh tế bình thường, ngay cả cậu cũng nhìn ra cô không thích bó hoa kia. Như vậy, Tống Đình Thâm hẳn là cũng nhìn ra điều đó nhỉ?

Nguyễn Hạ nghĩ một lúc, trả lời cậu: “Bởi vì mẹ không thích người tặng hoa, nếu là Vượng Tử tặng, mẹ sẽ rất thích chúng.”

Vượng Tử móc móc tủi nhỏ của cậu, không móc ra được một đồng tiền nào: “Nhưng con không có tiền mua hoa cho mẹ.”

“… Không sao hết, chờ sau khi Vượng Tử lớn lên rồi, có tiền rồi lại mua hoa cho mẹ cũng vậy thôi.”

Vượng Tử thở dài một hơi: “Vì sao trẻ con đều không có tiền ạ?”

Năm nay Vượng Tử bốn tuổi, tổng giám đốc bá đạo tương lại lúc này lục tung các túi của mình lên cũng không tìm được đồng tiền nào, trong lòng cảm thấy có chút bế tắc.

Nguyễn Hạ sờ sờ cái túi nhỏ của cậu, lấy ra một đồng tiền lẻ một tệ trong túi rồi đưa cho cậu: “Hiện tại con có tiền rồi.”

Vượng Tử rất dễ dàng thỏa mãn, trong tay cầm lấy đồng tiền xu một tệ, nhìn trái nhìn phải, giống như là tìm thấy một thú vui mới vậy.

Nguyễn Hạ nhìn cậu, nói thế nào đây, hiện tại cô có thể hiểu được một chút cảm xúc của Tống Đình Thâm lúc trước.

Cô mới cùng đứa nhỏ mập mạp này ở chung có mấy tháng, cũng đã bắt cảm nhận được, vì để cho đứa trẻ lớn lên khỏe mạnh về thể xác và tinh thân, vì để cậu có thể trưởng thành vui vẻ như thế này, cô căn bản không nỡ làm ra chuyện gì tổn thương cậu. Tuy rằng hiện tại cô chưa từng trải qua việc hoài thai mười tháng rồi sinh con, nhưng cô cảm nhận được… có thể tiếp tục ở bên cạnh đứa nhỏ mập mạp này một năm rưỡi nữa, cô thật sự có thể hoàn toàn nhập vào vai người mẹ này.

Làm người cha người mẹ, ngoại trừ việc hi vọng đứa nhỏ của mình bình an mạnh khỏe ra, kì thật còn đảm đương vai trò của một người bảo vệ.

Trong quá khứ Tống Đình Thâm là người bảo vệ của Vượng Tử, tương lại có thể cô cũng sẽ nhận vai diễn này.



Sau khi tốt nghiệp đại học Lê Viễn Hàng không ở trong nhà nữa, hiện tại hắn lại kết hôn, có gia đình của riêng mình rồi, hơn nữa công việc bận rộn, bình thường rất khó dành ra thời gian để về nhà với ba mẹ. May mắn là hắn có một người vợ tốt, luôn luôn trở về nhà để ăn cơm cùng với ba mẹ hắn. Vốn sau khi Lê Viễn Hàng hiểu được điều Tống Đình Thâm ám chỉ rồi, muốn để cho vợ mình nói chuyện với em gái Lê Tĩnh một phen. Dù sao cả hai đều là nữ, việc nói chuyện phiếm tâm sự này sẽ dễ dàng hơn nhưng lời đến miệng rồi hắn lại chẳng thể nói ra thành lời.

Chuyện này bảo hắn phải nói thế nào đây, nói là em gái ruột của hắn đang tơ tưởng một người đàn ông đã có vợ, hơn nữa còn có hành động vội vàng muốn đi phá hoại cuộc hôn nhân và gia đình của người khác sao?

Hắn chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy không chịu nổi rồi.

Lê Viễn Hàng thầm nghĩ, hay là chừa lại chút thể diện cho em gái. Buổi chiều hôm nay sau khi xin công ty cho nghỉ phép, cố ý đi đến gần Tống thị, gọi cho Lê Tĩnh một cuộc điện thoại, nói có chuyện muốn tìm em ấy. Lê Tĩnh cũng sẽ không nghĩ nhiều, tuy rằng cũng gần đến quốc khánh rồi, phòng tài vụ đều bận đến thành chó luôn rồi, chỉ có điều cô ta là nhân viên mới, công việc phân cho cô ta cũng không tính là nhiều, có thể mượn cớ đi mua trà chiều cho đồng nghiệp cùng bộ phân, tìm cơ hội lẻn ra ngoài công ty là được.

Hai người hẹn nhau gặp mặt ở một quán cà phê gần đó, Lê Tĩnh vừa mới ngồi xuống đã hỏi: “Anh, sao anh không đến thẳng công ty chúng em, đúng lúc Tống đại ca cũng đang ở đó. Em ở công ty làm việc lâu như vậy, chưa thấy anh đến đó tìm Tống đại ca lần nào.”

Cô ta đề nghị như vậy cũng là có ý đồ riêng của mình, tuy rằng người trong công ty đều đoán được cô ta có quan hệ nhưng cô ta vẫn hi vọng anh trai có thể thường xuyên tới công ty, như vậy những người trong công ty sẽ biết được quan hệ giữa Tống Đình Thâm và anh trai tốt như thế nào… Cô ta cũng có thể dựa vào cơ hội này để tiếp xúc với Tống Đình Thâm nhiều hơn.

Lê Viễn Hàng liếc nhìn em gái nhà mình một cái, gọi nhân viên phục vụ, gọi một cốc cà phê, rồi gọi cho cô ta một cốc nước trái cây, lúc này mới nói: “Tiểu Tĩnh, Tống thị cách nhà mình không tính là gần, mỗi ngày em đi làm rồi tan tầm, trên đường cũng tiêu mất hai giờ đồng hồ. Mẹ cũng nói chuyện này với anh rồi, anh nghĩ một chút, anh có một người bạn cấp ba hùn vốn với người khác mở ra một công ty gia đình, hiện tại vẫn đang ở giai đoạn khởi đầu, có điều hoàn cảnh công ti cũng rất tốt, làm việc cũng gần nhà mình hơn một chút, mỗi ngày em đi bộ đi làm cũng được. Cho nên, em chuyển từ công việc hiện tại sang đó làm đi. Bạn của anh sẽ nể mặt mũi của anh, tiền lương đãi ngộ cho em khẳng định không tệ, chuyện này em cứ yên tâm đi.”

“Em không muốn.” Lê Tĩnh không hề nghĩ ngợi đã lắc đầu từ chối: “Em rất thích công ty hiện tại này, không muốn đổi công việc.”

“Em chỉ là một nhân viên văn phòng bình thường thôi, làm việc ở đâu chẳng giống nhau, bên kia lại gần nhà hơn nữa, giữa trưa em còn có thể về nhà ăn cơm nghỉ ngơi.” Lê Viễn Hàng kéo dài giọng nói: “Nghe lời anh đi, chung quy anh sẽ không hại em đâu. Nơi làm việc của em gần nhà, ba mẹ cũng có thể yên tâm. Thế này đi, em suy nghĩ một chút, anh cũng sẽ tìm cơ hội nói một tiếng với lão Tống.”

Nói là suy nghĩ nhưng thật ra chính là thông báo cho cô ta.

Lê Tĩnh có chút tức giận, nói: “Anh, em đều đã trở thành người lớn rồi, bản thân mình còn không thể tự quyết định làm việc ở đâu sao? Em nói rồi, em không muốn đổi công việc. Hơn nữa em thật sự thích công ty hiện tại. Cho dù em có là em gái anh, anh cũng không nên động tay động chân vào công việc của em, em không thích như vậy!”

Cô ta kích động như vậy, biểu tình của Lê Viễn Hàng cũng càng ngày càng bất đắc dĩ. Hắn uống một ngụm cà phê, đặt cốc xuống, vẻ mặt nghiêm túc nhìn về phía cô ta, nói: “Em thật sự thích công ty này hay là em thích người nào đó trong công ty này?”

Lê Tĩnh vừa nghe thấy câu nói này của anh trai, trái tim nhảy lên, mạnh mẽ ngẩng đầu lên nhìn hắn, cô ta cực lực làm ra dáng vẻ trấn định, nhếch nhếch khóe miệng lên cười nói: “Anh, anh đang nói cái gì vậy, sao em lại nghe không hiểu đây.”

Là một người đàn ông thẳng thắn kiên cường, Lê Viễn Hàng thật sự sẽ không ám chỉ quanh co lòng vòng với em gái mình, nhất là nhìn thấy dàng vẻ một mực không chịu quay đầu của cô ta, trong lòng lại càng có chút nổi nóng. Hắn thu lại ý cười trên mặt, nói: “Tiểu Tĩnh, gia thế nhà họ Lê chúng ta trong sạch, có thể nói là dòng dõi thư hương, từ nhỏ đến lớn em vẫn luôn rất nghe lời hiểu chuyện, cho tới bây giờ cũng chưa từng làm anh và ba mẹ phải bận tâm. Tiểu Tĩnh này, kì thật nói cho cùng, một người có thể kiếm được bao nhiêu tiền, bề ngoài đẹp đến mức nào, những thứ đó đều là thứ yếu, phẩm chất con người mới là thứ quan trong nhất. Người, nhất định phải dừng lại được trước giới hạn cuối cùng của đạo đức, nếu không thì có khác gì so với động vật đâu?”

Lê Tĩnh bị những lời nói này khiến cho sắc mặt trở nên trắng bệch, tay cô ta đều run hết lên, thật cẩn thận liếc mắt nhìn anh trai của mình một cái: “Anh, có phải anh nghe người khác nói gì rồi không?”

Không lẽ chuyện cô ta thích Tống Đình Thâm đã truyền đến tai của anh trai sao? Nhưng có thể là ai nói đây? Chị họ hay là chị dâu?

“Không phải người khác. Là lão Tống nói với anh.”

Một câu này đánh Lê Tĩnh tan tác rồi, cô ta không thể tin được nhìn Lê Viễn Hàng, giọng nói đều trở nên run rẩy: “Anh ấy… anh ấy nói cái gì?”

Lê Viễn Hàng thở dài một hơi: “Cậu ấy không nói quá rõ ràng với anh, đây là vì để lại cho anh chút thể diện. Có điều Tiểu Tĩnh này, có thể em không quá hiểu biết cậu ấy. Dưới tình huống bình thường, chỉ cần không động chạm đến lão Tống, lão Tống sẽ không nói với anh đâu. Điều này chỉ có thể chứng minh, tâm tư mà em dành cho cậu ấy đã khiến cho cậu ấy bất mãn rồi, ít nhất là vô cùng không thích.”

Nghe xong những lời này của anh trai, nước mắt Lê Tĩnh suýt chút nữa rơi xuống.

Nếu như là do người ngoài nói ra chuyện này, cô ta còn có thể nhịn được nhưng giống như những gì anh trai vừa nói, tâm ý của cô ta khiến cho Tống Đình Thâm không vui… Điều này đối với cô ta mà nói, không thể nghi ngờ là một loại lăng trì về tâm lí.

Nhìn thấy dáng vẻ bị tổn thương của Lê Tĩnh, Lê Viễn Hàng có chút không đành lòng, nhưng hắn càng hiểu rõ nếu không lay tỉnh em gái, tùy ý để em gái tiếp tục như vậy, đối với cô ta lại càng tàn khốc.

“Tiểu Tĩnh, anh nói thật với em điều này, em đừng nghe người khác nói cậu ấy và vợ cậu ấy quan hệ không tốt gì đó. Mấy lời đó đều là nói bừa cả, quan hệ giữa anh và lão Tống tốt như vậy, ngay cả anh cũng không biết giữa vợ chồng bọn họ rốt cuộc có chuyện gì, càng đừng nói đến người ngoài. Anh biết một điều, lão Tống sẽ không li hôn với vợ của cậy ấy. Hôn nhân không đơn giản như những gì em nghĩ đâu, huống chi giữa hai người bọn họ còn có một đứa nhỏ… Đương nhiên nói đi nói lại, dựa trên hiểu biết của anh về lão Tống, cậu ấy cũng sẽ không có khả năng thích em đâu. Một là bởi vì em là em gái anh, cho dù hiện tại cậu ấy có độc thân cậu ấy cũng sẽ không thích em. Thứ hai, cậu ấy là một người rất có trách nhiệm, trước chưa nói tình cảm giữa cậu ấy và vợ là như thế nào, chỉ dựa vào việc giữa hai người bọn họ có quan hệ hôn nhân, thêm cả một đứa nhỏ nữa, cho dù có kề dao lên cổ cậu ấy, cậu ấy cũng sẽ không làm ra chuyện vượt rào.”