Xuyên Thành Hào Môn Đại Mỹ Nhân,Ta Bị Cả Nhà Phản Diện Nghe Được Tiếng Lòng

Chương 3: Giang nhược ninh

Phó Diệc Sơ chấn kinh nhìn khung chat trên đầu Tô Vãn Kiều, cố gắng duy trì biểu cảm sắp tan vỡ của mình. Sau một lúc lâu, anh nhịn không được, lén quan sát biểu cảm của những người xung quanh, phát hiện không có ai lộ ra biểu cảm kỳ lạ cả.

Rất nhanh anh liền nhận ra, chỉ có mình mới có thể nhìn thấy văn tự trên đầu Tô Vãn Kiều thôi.

Nhân vật phản diện...?

Em trai...?

Mình là em trai của anh cả, vậy anh cả chính là nhân vật phản diện sao?

Phó Diệc Sơ dù có ngốc đến mức nào cũng bắt đầu hiểu ra vấn đề, lúc này mới phản ứng lại, Tô Vãn Kiều - người phụ nữ này đang mắng mình.

Anh vừa định lên tiếng nói gì đó thì thang máy đã đến tầng cao nhất là văn phòng Tổng giám đốc.

Phó Hoài Yến cùng Tô Vãn Kiều sóng vai bước ra ngoài. Phó Diệc Sơ sắc mặt khó coi cũng theo sát sau lưng.

Tất nhiên Phó Hoài Yến cũng nhìn thấy nội dung trên đầu Tô Vãn Kiều liên quan tới Phó Diệc Sơ, nghĩ đến việc đối phương vậy mà tiết lộ giá cả đấu thầu ra ngoài.

Anh muốn làm rõ, Tô Vãn Kiều trong lòng nói về "Nam nữ chính" thân phận là gì, đến cùng là ai mà lại có bản lĩnh lớn như vậy, có thể uy h.i.ế.p được Phó gia.

Nếu như để anh biết thân phận của đối phương, anh sẽ ngay lập tức bóp c.h.ế.t họ từ trong trứng nước.

Phó Hoài Yến trong lòng thoáng buông lỏng, vì nội dung trong lòng Tô Vãn Kiều nói chỉ là đến xem, có nghĩa là hiện tại nam nữ chính hẳn vẫn còn chưa có thành tựu gì quá xuất sắc, không đủ gây sợ hãi.

Vừa đi vào văn phòng rộng rãi xa hoa, không đợi Phó Diệc Sơ tìm Tô Vãn Kiều tạo phiền phức vì những lời nói đã thấy lúc nãy, đã thấy Phó Hoài Yến toàn thân khí lạnh tỏa ra vô cùng dọa người, trực tiếp đặt cặp văn kiện màu lam cầm trên tay xuống bàn làm việc.

Âm thanh phát ra một tiếng "bộp" giòn vang.

Trong phòng làm việc đang rất yên tĩnh, âm thanh này vang lên làm mọi người có mặt đều giật mình.

Trong nháy mắt, sắc mặt của mọi người đều thay đổi.

Bao gồm cả Phó Diệc Sơ cùng trợ lý bên cạnh, tất cả đều bị dọa đến mức không dám thở mạnh, sợ bạo quân này tìm mình trút giận.

Tô Vãn Kiều vẫn còn tốt, cô căn bản không sợ nhân vật phản diện. Có lẽ vì đã thấy nhiều truyện về tổng tài rồi, nam chính nam phụ đều có đủ, đọc nhiều liền thấy bình thường. Vậy nên biểu hiện cũng rất bình tĩnh.

Giọng nói lạnh lùng của Phó Hoài Yến đột nhiên vang lên: "Ai là người phụ trách kế hoạch đấu thầu khu đất Diên Nam?"

"Anh cả, là em."

Phó Diệc Sơ lên tiếng, trong đầu hồi tưởng lại mình có làm sai chuyện gì không, nhưng trái lo phải nghĩ cũng không nghĩ ra rốt cuộc đã xảy ra vấn đề gì.

"Giá tiền chúng ta đấu thầu là bao nhiêu?"

"13 tỷ 500 triệu."

Ánh mắt Phó Hoài Yến sắc bén nhìn anh: "Em nói cho anh nghe, tập đoàn Phó Thị tại sao muốn thầu hạng mục này, tại sao lại phải chọn chỗ này?"

Phó Diệc Sơ trong lòng lo lắng, nghĩ thầm trước đó không phải đã ước định qua rồi sao, vị trí của mảnh đất này vô cùng tốt. Có rất nhiều công ty đều cạnh tranh hạng mục này, nếu như đấu thầu thành công, dự tính sẽ có lợi nhuận hàng trăm tỷ.

Anh cả không thể không biết điều này, do đó anh có chút không hiểu đây là đã xảy ra vấn đề gì, nhưng bảo anh liệt kê ra ưu thế của mảnh đất này cũng không phải là vấn đề gì quá khó.

"Diên Nam Tân Thành năm sau sẽ quy hoạch lại. Trong vòng ba đến năm năm sẽ tăng thêm mười lăm trường tiểu học, tám trường trung học, mười hai bệnh viện, cùng với mười lăm trạm tàu điện ngầm, trạm xe buýt, và bảy trung tâm thương mại. Đồng thời giá nhà xung quanh sẽ tăng vọt, từ năm ngàn mỗi mét vuông, biến thành mỗi mét vuông d.a.o động khoảng 1-2.5 vạn. Chúng ta dự đoán hạng mục này sau khi đấu thầu thành công, ước tính sẽ mang lại lợi nhuận hàng trăm tỷ đồng cho tập đoàn Phó Thị."

Lúc này trên đỉnh đầu Tô Vãn Kiều đột nhiên lại xuất hiện một khung chat văn tự.

【Nà ní! Cái đầu đất này ấy vậy mà cũng biết được cái hạng mục này có thể kiếm bao nhiêu tiền. Thế mà lại đi giúp người ngoài, đem giá cả đấu thầu nói cho nữ chính biết. Sống bao nhiêu năm cuộc đời, lần đầu tiên ta mới thấy được cảnh này, chưa bao giờ nghĩ có thể gặp được người ngốc như vậy.

Bởi vì có cái đầu đất này làm nội ứng, cuối cùng nam nữ chính chỉ tiêu tốn có 13 tỷ 505 triệu. So với Phó Thị chỉ nhiều hơn 5 triệu thôi.... Năm triệu! Đây là vũ nhục ai hả, còn không bằng cả một bộ vest của Phó Hoài Yến nữa, Phó Diệc Sơ cái con hàng này thật đúng là đáng chết!】

"...."

Ngay khi nội dung lời thoại này hiện ra, Phó Hoài Yến siết chặt nắm đ.ấ.m trong tay.

Trong lòng thật muốn đem Phó Diệc Sơ đánh một trận nhừ tử, xem trong não đứa em ngu ngốc này rốt cuộc đang chứa cái gì.

Chờ chuyện này qua đi, mình nhất định phải tìm cơ hội dạy dỗ lại em trai, không thì đúng là muốn lật trời tạo phản đây mà.

Nhưng chuyện quan trọng bây giờ là truy tìm thân phận nữ chính là ai, muốn thoát khỏi lòng bàn tay số mệnh, trước mắt vẫn phải nhịn xuống.

Phó Diệc Sơ không biết chính mình vừa mới thoát được một kiếp, nhìn thấy nội dung khung đối thoại, anh triệt để bị dọa, không dám tin liếc mắt nhìn Tô Vãn Kiều.

Cô ta đang nói bậy gì thế, mình sao lại có thể ngu ngốc đến mức đem giá cả đấu thầu nói cho người khác biết chứ.

Sau đó anh lại không khống chế nổi bản thân liếc nhìn sắc mặt anh cả, thầm nghĩ may mà anh cả không nhìn thấy văn tự này, nếu không khẳng định sẽ đập mình c.h.ế.t trước tiên.

Bất quá Phó Diệc Sơ cảm giác toàn thân càng ngày càng rét, không biết có phải ảo giác hay không, cảm giác ánh mắt anh cả nhìn mình thật kinh khủng, giống như muốn ăn tươi nuốt sống mình vậy.

Ừm, nhất định là ảo giác, là ảo giác mà thôi!

Không muốn tự mình dọa mình.

【Nữ chính không lâu sau sẽ hẹn Phó Diệc Sơ ra ngoài uống rượu, mượn cơ hội hắn quá chén, sau đó lộ ra việc mình bị cha ruột bạo lực gia đình, khóc thút thít, sử dụng khổ nhục kế.

Cuối cùng Phó Diệc Sơ sau cơn say rượu, mơ hồ không rõ liền nói ra giá cả đấu thầu cuối cùng của Phó thị, khiến cho đối phương có thời cơ lợi dụng. Vậy nên mới nói, cái tên đầu đất này đúng thật là vô dụng mà, người khác bán hắn đi hắn còn vui vẻ thay người ta đếm tiền là có thật! Ngu ngốc đến mức mình không nỡ nhìn thẳng luôn.】

【Nếu như đầu óc em Hai có thể thông minh hơn một chút, bằng một nửa dung tích của bình keo xịt tóc cũng được, như vậy tập đoàn Phó thị cũng không đến mức bị những phá gia chi tử này làm cho phá sản.

Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, kết cục Phó Hoài Yến c.h.ế.t thật oan ức. Phó Diệc Sơ chính là một trong những kẻ cầm đầu, tiếc là hắn quá ngu, bị người ta bẫy mà cũng không biết. Dạng này có mà đem óc hắn móc ra, đem cho Zombie chắc Zombie cũng chê, không thèm ăn.】

"....."

Hai anh em họ triệt để trầm mặc.

Phó Hoài Yến nhìn trái nhìn phải, cảm thấy em trai sẽ không có năng lực làm ra tất cả chuyện này. Nhưng nếu thật sự có ngày đó xảy ra, cái kia cũng không có cách nào.

Dứt khoát đều là đại nghĩa diệt thân, còn không bằng chính mình trước hạ thủ vi cường.

Diệc Sơ, là anh cả có lỗi với em, anh nhất định sẽ tìm bệnh viện tốt nhất cho em. Có bệnh là phải trị!

Phó Diệc Sơ toàn thân run rẩy, thật ra là tức giận đến run rẩy, vì anh cảm thấy đầu óc mình đâu có ngốc như Tô Vãn Kiều nói. Việc đấu thầu quan trọng như vậy, bảo nói với người ngoài là nói như thế nào? Thật là lời nói hồ đồ, vô căn cứ.

Lại nói nữ chính này có thân phận gì, mình không uống rượu không phải là được rồi sao? Mặc kệ cô ta là ai đi chăng nữa, từ đây bản thân quyết không uống rượu.

Phó Diệc Sơ sắc mặt tức giận đột nhiên dừng lại, vì anh chú ý tới văn tự có nói "Phó Hoài Yến c.h.ế.t thật oan."

Anh cả tại sao lại chết?

Làm sao có thể chứ.

Nói bậy, anh cả mình vẫn luôn tốt, thân thể anh ấy so với trâu còn mạnh hơn nhiều, căn bản không có khả năng chết.

Nhịp tim Phó Diệc Sơ đập mạnh vô cùng, lý trí bảo với anh đây là chuyện không thể nào, nhưng trong lòng lại có loại dự cảm bất tường. Nếu như anh cả thật sẽ c.h.ế.t thì sao, giả dụ như toàn bộ nội dung văn tự trên đầu Tô Vãn Kiều hết thảy đều là sự thật thì như thế nào.

Anh nghi ngờ, liệu cái c.h.ế.t của anh cả có phải là do mình đã đem giá cả đấu thầu để lộ, sau khi rời khỏi đây anh cả liền bị mình làm cho tức c.h.ế.t hay không.

Phó Diệc Sơ sắc mặt thay đổi, hết trắng lại xanh, vì anh cảm thấy khả năng này rất có thể xảy ra.

Tô Vãn Kiều không phải nói anh là kẻ cầm đầu sao, xem ra thật sự rất có thể là mình rồi.

À, hóa ra là như vậy! Sự thật là do mình đã làm anh cả tức giận chết.

Nếu để các anh chị em khác biết, chắc sẽ đánh c.h.ế.t mình mất thôi.

Phó Diệc Sơ đang suy nghĩ, không biết "Nữ chính" trong khung chat này thực sự là ai.

Phó Hoài Yến cũng muốn từ Phó Diệc Sơ biết được thân phận nữ chính, bởi vì nội dung khung chat đã nói, đối phương sẽ tự tìm đến em Ba, chứng tỏ nữ chính chắc phải là người anh quen biết.

Nghĩ đến đây, anh lại tức giận, đứa em này cũng có ngày làm việc không đàng hoàng như vậy, sao lại quen biết những người không đứng đắn kia chứ.

Anh cảm thấy, hay là ném Phó Diệc Sơ tới Châu Phi đi, tránh để hắn gây thêm nhiều phiền phức khác.

Vì hạng mục khu Diên Nam, Phó Hoài Yến lại mở một cuộc họp. Anh hiện tại không định dùng giá cả đấu thầu ban đầu, anh muốn lợi dụng Phó Diệc Sơ để dẫn dụ đối phương ra.

Phó Diệc Sơ nghe Phó Hoài Yến răn dạy một trận xong, vừa định rời khỏi phòng làm việc, điện thoại đột nhiên vang lên, hắn theo quán tính muốn cúp máy.

Nhưng khi nhìn thấy tên người gọi, biểu cảm lại trở nên dịu dàng lạ thường, vô thức muốn nghe máy.

【Trực giác mách bảo, em Ba lộ ra vẻ mặt như vậy, đoán chừng 99% là nữ chính gọi tới.】

Phó Hoài Yến toàn thân chấn động, ánh mắt đột nhiên nhìn về phía Phó Diệc Sơ.

Phó Diệc Sơ cũng bị đoạn chữ này dọa đến run rẩy, điện thoại bay thẳng ra ngoài.

Đột nhiên bị ánh mắt g.i.ế.c người của anh cả nhìn chăm chú, Phó Diệc Sơ cảm giác nếu hắn nghe xong cuộc điện thoại này, anh cả sẽ lập tức xông lên đánh gãy chân mình.

Phó Diệc Sơ bị dọa đến mức cúp điện thoại, điện thoại rơi trên đất cũng ngừng đổ chuông.

Những người trợ lý khác không biết Phó Diệc Sơ vì sao lại căng thẳng như vậy, nhưng tất cả cũng đều bị dọa tái mặt.

Ánh mắt Phó Hoài Yến đột nhiên rơi vào ảnh đại diện trong giao diện cuộc gọi nhỡ.

Giang Nhược Ninh.

【Wow, quả nhiên là nữ chính, xem ra nữ chính đã bắt đầu chuẩn bị hành động. Nói đến Phó Diệc Sơ, kẻ ngốc này là thiểm cẩu số hai, còn có thiểm cẩu số một Phó Vân Kỳ, thiểm cẩu số ba Phó Dư Trạch... Thiểm cẩu số N, bởi vì hào quang của nữ chính, phần lớn nam nhân gặp qua nữ chính đều không thể tự kềm chế được mà yêu nàng. Ngoại trừ nhân vật phản diện vì c.h.ế.t quá sớm, không có tuyến tình cảm, những nam nhân khác không ai có thể may mắn thoát khỏi.】

【Đến sau là em Hai, em Tư Phó gia, toàn bộ đều đầu hàng trước váy nữ chính, vì cô ta mà anh em đấu đá, tương tàn lẫn nhau. Phó gia bị quấy đến rối loạn, phá sản cũng không phải không có nguyên nhân.】

"...."

Phó Diệc Sơ trong lòng yên lặng thắp lên một cây nến cho anh Hai và em Tư của mình. Vì một người phụ nữ mà làm cả nhà xào xáo rồi phá sản, thật không ra thể thống gì! Làm sao vì một người con gái mà quan trọng hơn tồn vong của gia tộc được.

Tuy nhiên, dường như nghĩ đến điều gì đó, ánh mắt dừng lại ở cái tên Giang Nhược Ninh, biểu cảm bản thân có chút giãy dụa.

Mặc dù mình có cảm tình nhất định với Giang Nhược Ninh, nhưng lúc này những sự kiện từ tiếng lòng Tô Vãn Kiều tiết lộ kia giống như một gáo nước lạnh xối thẳng vào lòng anh, nháy mắt làm mình thanh tỉnh hẳn.

Mình tuyệt đối sẽ không vì Giang Nhược Ninh mà bán rẻ Phó gia, nhưng nếu anh Hai và em Tư thật sự bị Giang Nhược Ninh mê hoặc, mình sẽ không ngại quân pháp bất vị thân.

Phó Hoài Yến cũng có ý nghĩ này, thực là tức đến phát điên, anh chưa từng tức giận như bây giờ.

Mình có ba đứa em trai, mỗi đứa đều là tinh anh trong các giới, từ nhỏ đã hưởng thụ tài nguyên đỉnh cao từ gia tộc, bình tĩnh mà nhìn bọn chúng hết sức ưu tú.

Làm sao lại dây dưa trên cùng một người phụ nữ.

Thật là tức c.h.ế.t mà.

Được thôi, nếu đã như vậy…

Phó Hoài Yến hít một hơi thật sâu, nếu như các em trai của mình đến chấp mê bất ngộ, thực sự bởi vì một người phụ nữ mà dẫn tới anh em tàn sát lẫn nhau, vậy cũng đừng trách người làm anh như mình vô tình.

Anh không ngại đưa ba đứa em trai của mình đi Thái Lan một chuyến, đổi sang ba đứa em gái trở về đâu.

Phó Hoài Yến càng nghĩ càng hợp lý, đây là biện pháp tốt nhất để bọn chúng thanh tâm quả dục.

Đến lúc đó nhất định phải mời bác sĩ giỏi nhất cho chúng.

Phó Diệc Sơ đang lấy lại tinh thần, đột nhiên cảm giác lạnh buốt cả người, sắc mặt cũng có chút trắng bệch, cảm giác trên thân thể sắp có cái gì đó rất quan trọng muốn mất đi.

Bận rộn một hồi cũng kết thúc công việc của công ty.

Phó Hoài Yến trước đó có hứa với Tô Vãn Kiều đi dạo phố, Phó Diệc Sơ cũng muốn đi theo cùng. Bởi vì hắn còn muốn xem trộm tiếng lòng của Tô Vãn Kiều để biết được thêm nhiều tin tức.

Phó Hoài Yến lúc này đã mười phần chán đứa em trai mà đến chó cũng ghét này, nhưng có thể vì Phó Diệc Sơ đi theo, Tô Vãn Kiều có lẽ sẽ xuất hiện thêm nhiều tiếng lòng mới. Anh trừng mắt, liếc nhìn một cái nhưng không nói gì.

Tô Vãn Kiều nghĩ đến việc phải làm cho Phó Hoài Yến tốn nhiều m.á.u một chút, vậy nên muốn mua thì phải mua đồ đắt nhất.

Cũng bởi vì mình là vợ của Phó Hoài Yến, cần tham dự yến hội của Phó gia, nguyên chủ tham dự yến hội đều phải chọn lễ phục mới.

Tô Vãn Kiều đi trước hai người đàn ông này, bắt đầu tại các quầy cao cấp lớn lựa chọn lễ phục cùng các loại châu báu, đồ trang sức cao cấp.

Đang lúc lựa lên chọn xuống, đột nhiên nhìn thấy từ cổng đi vào hai người phụ nữ ăn mặc tinh xảo, ngoại hình xuất chúng. Trong đó, một người còn nhìn rất quen mắt, lúc cô ta nhìn thấy Phó Diệc Sơ, ánh mắt hiện lên một tia kinh hỉ, nhưng biểu hiện lại có chút ủy khuất đáng thương:

"Anh Diệc Sơ~ sao em gọi điện thoại mà anh không nghe máy?"

Tô Vãn Kiều kinh ngạc.

【Không nghĩ tới, lại ở nơi này gặp được nữ chính Giang Nhược Ninh. Chẳng lẽ vì để Giang Nhược Ninh tìm Phó Diệc Sơ moi ra giá cả đấu thầu, mà kịch bản nhất định phải sắp xếp cho bọn họ ngẫu nhiên gặp nhau sao?】

【Tuy nhiên hình như đoạn này cũng phần của mình. Bản thân muốn tham dự yến hội nên ở trong một tiệm cao cấp xa xỉ nhìn trúng một bộ lễ phục có giới hạn. Kết quả nữ chính cùng em gái của mình lại ở hiện trường, nhất định muốn đoạt lấy bộ lễ phục này, ngoặc nỗi, lễ phục chỉ có duy nhất một bộ.

Mình bị em gái nữ chính kích thích vài câu, trực tiếp tát vào mặt em gái của nữ chính, Giang Từ Tuyết. Fan của nữ chính sớm đã chuẩn bị sẵn sàng, quay video rồi đăng lên mạng, dân mạng đổ xô vào bạo lực ngôn từ với mình, nói mình bắt nạt em gái của Giang gia, còn lộ ra thông tin cá nhân của bản thân.】

【Thông qua sự việc này mà Phó gia càng thêm chán ghét cô, nhưng hiện tại khác với kịch bản, Phó Diệc Sơ vốn dĩ phải cùng chị em Giang Nhược Ninh xuất hiện, nhưng giờ lại không có. Hiện tại, em Ba đang ở cùng mình với Phó Hoài Yến. Bất quá trong kịch bản gốc, Phó Hoài Yến cũng không có mặt ở đây, mà là tự mình cử đại một người đến chọn lễ phục.

【Sau đó gặp việc bị người ta bạo lực mạng với tiếng xấu, tất cả những người đứng về phía nữ chính đều đến răn dạy, nói người chị dâu như mình thật quá điêu ngoa, còn yêu cầu mình phải xin lỗi em gái nữ chính.

Không quan trọng, dựa theo kịch bản tiếp theo, sắp đến đoạn ly hôn rồi, lúc đó mình sẽ lấy tiền chạy trốn....】

"...."

Phó Hoài Yến nhìn thấy những dòng chữ trên đầu Tô Vãn Kiều, trong mắt lóe lên sự tàn khốc. Trước tiên là trừng mắt nhìn một trong những thiểm cẩu là Phó Diệc Sơ, rồi chuyển hướng sang Giang Nhược Ninh, đáy mắt hiện lên sự âm trầm.

Hóa ra là Giang gia à?

Thật không biết trời cao đất rộng là gì rồi!

Hắn quay đầu nhìn vệ sĩ bên cạnh, ra lệnh cho họ.

Mười vệ sĩ áo đen đột nhiên vây quanh, ngăn cản Giang Nhược Ninh tiến lại gần. Còn có vài người nhanh chóng tìm kiếm xung quanh, ngay khi nhìn thấy một cô gái trẻ đeo khẩu trang, tay cầm điện thoại quay phim, thì ngay lập tức tịch thu điện thoại và xóa hết nội dung bên trong.

Ánh mắt của vệ sĩ không giấu được sự lạnh lẽo, họ nói với Giang Nhược Ninh cùng em gái của cô ta.

"Tiệm này đã được ông chủ của chúng tôi bao phòng, không cho phép người khác đến mua, mời các người nhanh chóng rời đi."

"???"