Xuyên Thành Bạn Gái Cũ Của Lão Đại

Chương 17: 17 Có Một Chân



Địa chỉ của khoa học kỹ thuật Thiên Cảnh tuy hơi hẻo lánh, nhưng lại gần biệt thự.
Không cần chỉ thị đặc biệt của Cố Thừa Dịch, Thôi trợ lý đã biết nên đưa Thẩm Niệm tới công ty trước, ai bảo tối qua dường như Thẩm Niệm và Cố Thừa Dịch xảy ra chút gì đó đâu.
Nhưng cụ thể xảy ra chuyện gì, Thôi trợ lý không biết.
Căn cứ theo tin tức hai người biểu hiện ra ngoài, tối qua di động Thẩm Niệm có thể rơi trong phòng Cố Thừa Dịch thì khẳng định cô đã từng ở đó, còn có chút gì đó.
Thôi trợ lý trên mặt nghiêm túc trong lòng hét lớn: Mau làm cho tình cảm mãnh liệt thêm đi!
Tối qua đến biệt thự dưới đêm mưa, trong xe lại phát sinh một ít chuyện phân tán lực chú ý nên Thẩm Niệm cũng không để ý đến mình ở đâu.
Ban ngày ra ngoài mới chú ý tới biệt thự ở trên núi của nam chính, thật sự là vị trí rất yên lặng xa xôi, chả trách không có lấy một chiếc xe.
May mắn tối qua cô không thật sự dầm mưa đi bộ đến nơi có thể bắt xe, nếu không hôm nay lại ở bệnh viện.
Nếu không phải cảm mạo sốt cao thì chính là hai cái đùi bị phế.
Trước khi xe đến khoa học kỹ thuật Thiên Cảnh, Thẩm Niệm đã vội vàng kêu ngừng ở ngã tư đường phía trước.
"Thôi trợ lý, dừng xe ở chỗ này là được rồi."
Thôi trợ lý nhìn qua kính chiếu hậu trong xe, thấy sắc mặt khó coi của Cố Thừa Dịch.
Đã có chuyện đưa quần áo và đồ trang điểm ở phía trước, hai người bọn họ tự nhiên hiểu lý do Thẩm Niệm không đồng ý để bọn họ đưa đến cửa công ty là gì.
Chính miệng cô đã từng nói qua: "Tôi không thể mặc đồ tốt như vậy đi làm."
Chắc hẳn, lý do lần này cũng tương tự------tôi không thể ngồi xe tốt như vậy đi làm.
Thẩm Niệm không muốn bị người khác cho rằng cô là tình nhân bị nam nhân bao dưỡng, dù nam nhân này là tổng giám đốc tập đoàn Cố thị tuổi trẻ tài cao Cố Thừa Dịch, có rất nhiều người phụ nữ không cho tiền cũng muốn đưa tới cửa.

Giám đốc Thẩm dựa vào bản thân cả đời, dù khổ dù mệt cũng không nghĩ đến bán đứng chính mình.
Một sớm xuyên qua, lừa nam chính ngốc nghếch lắm tiền kia 300 vạn mua nhà nhỏ đã là may mắn cực lớn, không dám kỳ vọng có thể thu hạ người đàn ông như vậy.
Nhiều nhất thời điểm nam chính nằm ngửa, nhìn vào phân lượng sắc đẹp miễn cưỡng (vui vẻ) vì (ý định) (của) anh ta khó (đến) mà ngủ một cái.
Đáng tiếc, tối qua lại không ăn mất.
Maybach dừng lại.
Ở chỗ này hầu như tất cả đều là tòa nhà văn phòng cho thuê, có thể nhìn thấy các loại xe, tốt, xấu, phổ biến hơn là Volkswagen, sau đó chính là cấp bậc BMW.
Maybach là xuất hiện lần đầu tiên, đặc biệt là cái kiểu dáng vừa ra năm nay số lượng có hạn này, trong nước có thể có được không có mấy người.
Đã có người chú ý tới chiếc xe này, nhưng đối với Thẩm Niệm không có hứng thú gì với xe càng không có hiểu biết gì.
"Cảm ơn".
Liếc thấy thời gian trên mặt đồng hồ xe, gần đến giờ đi làm, Thẩm Niệm vội vàng xuống xe, mang theo quần áo đã giặt ngày hôm qua chạy vào công ty.
Cô chạy nhanh nên không chú ý tới góc đường sau lưng cách đó không xa có người kinh ngạc che miệng lại.
Cố Thừa Dịch không vui hừ một tiếng, "Đi."
Thôi trợ lý khởi động xe, vững vàng đi đến tòa nhà văn phòng của tập đoàn Cố thị.
Thẩm Niệm vội vàng đến công ty, Đinh Hạ Vân còn chưa tới.
Điện thoại hết pin không cách nào mở máy, chỉ có thể khởi động máy tính trước, bắt đầu chuẩn bị công việc hôm nay.
Chưa làm được một lúc, Đinh Hạ Vân đã giẫm lên đôi giày cao gót lộp cộp đi tới.
Trước tiên cô không làm chuyện gì khác, vứt túi, kéo Thẩm Niệm ra ngoài thẳng đến lối thoát hiểm.

"Em làm sao vậy?" Thẩm Niệm khó hiểu.
Đinh Hạ Vân không trả lời, đầu tiên cảnh giác xem xét bốn phía, sau lại thần thần bí bí nhìn Thẩm Niệm nửa ngày rồi mới hỏi: "Niệm Niệm tỷ, buổi sáng em gọi điện thoại cho chị muốn tìm chị cùng đi làm, nhưng điện thoại di động của chị lại không gọi được."
"À." Điều này Thẩm Niệm không cần nói dối, "Tối hôm qua quên sạc pin, chị không mang theo cục sạc, lát nữa em cho chị mượn dùng một lúc."
"Cứ tùy tiện dùng." Đinh Hạ Vân không quan tâm chuyện nhỏ như vậy, cái cô quan tâm là cái khác, ví dụ như: Phương diện tình cảm ấy.
Thiếu nữ nhăn mày, biểu tình đáng khinh, "Tối hôm qua chị và Cố tổng..

Sao?"
- - Niệm Niệm tỷ, chị sẽ không thực sự bị Cố tổng kéo đi chứng minh anh ta không ngắn phải không?
Do Đinh Hạ Vân nhắc nhở, những lời này như thanh âm của ma quỷ rót vào bên tai Thẩm Niệm hết lần này đến lần khác.
Nếu cô đã làm thật thì phải suy nghĩ che dấu vì mạng nhỏ, nhưng không làm thì không cần phải nói dối rồi.
"Không."
Đinh Hạ Vân không tin: "Nhưng chị không trả lời tin WeChat của em tối qua."
Thẩm Niệm sao có thể nói là vì điện thoại không có pin được?
Nếu như ở nhà, cô có thể dùng cục sạc sạc pin cho điện thoại ngay lập tức, khoảng thời gian tối đa không quá hai phút.

Một khi dùng lý do điện thoại không có pin chặn miệng Đinh Hạ Vân, liền có vấn đề "Tại sao lại không có pin?" ra đời, hết lần này đến lần khác, không dứt.

Cuối cùng sẽ bới ra chuyện tối qua cô ở nhà Cố Thừa Dịch qua đêm.
Thẩm Niệm quăng ra ánh mắt một lời khó nói hết, bỗng nhiên Đinh Hạ Vân hiểu ra.
Câu nói kia của cô ấy không dễ trả lời lắm, mặc kệ có trả lời hay không đều có chút vấn đề, được rồi.
"Cái này cho qua đi, kế tiếp.."
Còn có thể có cái gì?
Thẩm Niệm tự nhận đây đã là uy hiếp lớn nhất, không có gì đáng sợ hơn nữa.
Nhưng mà..

Đinh Hạ Vân cười xấu xa: "Hôm nay em dậy muộn, thiếu chút nữa muộn làm, trên đường chạy tới thấy có chiếc siêu xe ở ngã tư đường đấy."
Thẩm Niệm: Cô có linh cảm không tốt.
"Maybach" Đinh Hạ Vân phun ra mấy chữ làm cho Thẩm Niệm kinh hồn táng đảm, "Niệm Niệm tỷ biết chiếc Maybach phiên bản giới hạn bao nhiêu tiền không?"
"..

Không biết." Nếu như biết rõ cái đồ chơi kia đáng giá lại dễ làm người khác chú ý như vậy, Thẩm Niệm đã để Thôi trợ lý dừng xa hơn nữa, tự cô bắt xe tới.
"Vậy để em nói cho chị, dùng cái nhà chị vừa mua không bao lâu tính toán, cái Maybach kia ít nhất là gấp hai ba lần." Đinh Hạ Vân lặp lại lần nữa, "Đều! Thiếu!"
Nghe vậy, nét mặt Thẩm Niệm trở nên có chút cổ quái, mỗi ngày nam chính đều vác hai ba cái phòng ra ngoài? Thật không sợ bị cướp mất.
"Niệm Niệm tỷ." Chú ý tới tinh thần Thẩm Niệm không tập trung, Đinh Hạ Vân giáng đòn nghiêm trọng xuống, "Em thấy chị đi xuống, người có thể mua được Maybach phiên bản giới hạn kia ở thành phố Giang Đông không có mấy người, trùng hợp em lại biết Cố Thừa Dịch cũng có một cái, cho nên hai người các chị.."
Đinh Hạ Vân chỉ thiếu chút nữa là nói "Hai người các chị từ khi nào lén lút vậy?"
Thẩm Niệm suy nghĩ trước tiên nên nói dối bừa cho qua chuyện ngày hôm nay, hay là nói ra chân tướng..


Không được, nếu biết rõ cô là bạn gái cũ của Cố Thừa Dịch, mọi chuyện sẽ càng đau đầu.
Nhưng cái giá lớn của việc nói dối..

"Chị không có quan hệ gì với anh ấy cả, chỉ là ngồi nhờ xe một lần."
Không có gì là sự thật, chia tay rồi thì còn có thể có quan hệ gì?
Đi nhờ xe cũng là sự thật, trên đường Cố Thừa Dịch đi làm thì mang cô theo một đoạn đường mà thôi.
Thẩm Niệm không muốn nhiều lời, "Vào làm rồi, trở về đi."
Nói xong, cô đẩy cửa lối thoát hiểm ra trước, đi ra ngoài.
Nhìn qua bộ Chanel kiểu dáng mới nhất quý này trên người Thẩm Niệm, Đinh Hạ Vân há to miệng, không hỏi nữa.
Trừ phi nhìn thấy bao bì đồ trang điểm, nếu không có rất ít người có thể bằng hiệu quả trang điểm và hương vị phân biệt được, cô có thể phân biệt bất quá là đồ vật có khả năng trông thấy bằng mắt thường, ví dụ như bộ quần áo kia, đôi giày kia, cái túi kia.
Nguyên bộ Chanel, nguyên bộ style mới quý này.
Quen biết lâu như vậy, lúc nào Thẩm Niệm lại mặc đồ tốt đến vậy? Nói Thẩm Niệm không có một chút quan hệ với Cố Thừa Dịch, nửa phân cô cũng không tin.
Dù cho Đinh Hạ Vân tò mò thì cũng chỉ là bí mật hỏi Thẩm Niệm một chút, cố ý kéo cô đến lối thoát hiểm không có người hỏi.
Khi trở về văn phòng thì không hề đề cập tới một chữ, đưa cục sạc cho Thẩm Niệm, bắt đầu công việc bình thường.
Đợi đến lúc Nhạc Điền cười tới tìm hiểu chuyện phía sau tối qua, Đinh Hạ Vân cười ngắt lời, "Ai nha, việc tư nhà con gái người ta anh đừng hỏi."
Thẩm Niệm thành công tránh được một kiếp.
Công việc cả ngày thuận lợi chấm dứt, gần tới giờ tan tầm, Thẩm Niệm chậm rãi thu dọn đồ đạc, đột nhiên điện thoại rung, cô nhận được tin nhắn.
Cố Thừa Dịch: 【Cơm tối ăn cái gì? 】.