Xuyên Thành Ấu Tể Duy Nhất Của Long Tộc

Chương 45: Cả nhà cùng nhau đưa bé con đi học

Phải mất gần ba tháng, danh sách nhập học của học viện Thánh Linh mới tuyển lựa xong, nhưng đây cũng không phải danh sách cuối cùng, tất cả thí sinh ở lại sẽ tiến vào Thiên Lăng Các, lựa chọn công pháp thích hợp với bản thân, sau khi lựa chọn công pháp, xác định viện hệ, nếu được viện hệ thu vào, mới xem như là chính thức nhập học.

Nếu như chọn lựa được công pháp nhưng Trưởng Lão các viện không đồng ý nhận người, thì thí sinh không trúng tuyển chỉ có thể rời đi, bất qua bình thường, người có thể cạnh tranh tiến tới Thiên Lăng Các để lựa chọn công pháp đều là người tinh anh, có thiên phú xuất sắc của các tộc, khả năng không trúng tuyển cực kỳ nhỏ.

Lựa chọn công pháp là bài kiểm tra cuối cùng trong danh sách tuyển chọn, dựa theo đăng ký linh căn để tiến hành, mỗi mười người một vòng tiến vào, không thay phiên, tự giác xếp hàng.

Theo thường lệ, sáng sớm sau khi Tuyết Mịch đến Yêu Thần Điện, sẽ tìm Cổ Khê thúc thúc luyện tập ngự thủy thuật, buổi chiều liền đi theo Thập Thất thúc chơi bời khắp nơi, tuy nhiên hôm nay đến, y lại trực tiếp bị dẫn tới đại điện Yêu Thần Điện, trong đại điện không chỉ có Hoàng bá bá và Thập Thất thúc, còn có nhóm người Tinh Hồi thúc thúc mà lần trước y đã gặp qua.

Tuyết Mịch chào hỏi từng vị, sau đó chạy tới bên người Hoàng bá bá, túm ống tay áo nhìn mấy vị thúc thúc kia.

Trên mặt Tinh Hồi đầy ý cười: "Hôm nay Tuyết Mịch phải nhập học rồi, bất quá việc tu luyện đối với Long tộc chúng ta mà nói cũng không phải việc lớn, Tuyết Mịch tới Thánh Linh chơi chơi một chút, kết giao thêm bạn bè, không cần quá để việc tu luyện trong lòng."

Vốn dĩ với tuổi tác của Tuyết Mịch, còn có thể chơi đùa mấy trăm năm nữa mới bắt đầu tu luyện, nhưng tình huống của y đặc thù, nếu không tiến vào học viện Thánh Linh, Yêu Hoàng lo lắng không cạnh tranh lại Thời Uyên, cho nên chơi ở đâu cũng là chơi, chơi trong học viện tốt xấu gì vẫn ở trong thành Triều Thánh.

Nhưng mà do nhập học quá sớm, hắn sợ Tuyết Mịch bị hoàn cảnh ảnh hưởng, chăm chỉ tu luyện, ngược lại làm mất đi lạc thú tuổi ấu thơ, cho nên trước khi nhập học, không khỏi dặn dò nhiều phen.

Ngày nhập học của học viện Thánh Linh càng đến gần, mỗi ngày Tuyết Mịch đều nghe Cổ Khê thúc thúc, Hoàng bá bá, Thập Thất thúc dặn dò, ngay cả khi y đi hỏi Uyên Uyên, nếu y ở trong học viện học không tốt thì sao, Uyên Uyên cũng nói: "Không cần học giỏi, ở trong học viện chơi vui vẻ đi, chơi không vui thì về."

Mỗi ngày bên tai đều bị nhắc tới nhắc lui, Tuyết Mịch căn bản không có cách nào đem chuyện tu luyện để trong lòng.

Một lát sau, thấy nhóm của Long thúc thúc đều đến đông đủ, Tuyết Mịch ngẩng đầu nhìn Hoàng bá bá: "Chúng ta đi khai giảng sao?"

Yêu Hoàng đem Tuyết Mịch ôm lên: "Không, nhưng hôm nay tới Thiên Lăng Các để ngươi chọn công pháp."

Nghe được việc có thể lựa chọn công pháp, Tuyết Mịch vô cùng cao hứng, y còn nhớ bản thân đã đáp ứng với Tùng Khê và Cảnh Hoán, chờ y có thể tu luyện tự mình rời đi, y sẽ tới Nhị Trùng Thiên tìm họ.

Tuyết Mịch cho rằng nhóm của Long thúc thúc tụ tập ở Yêu Thần Điện là muốn dặn dò y một phen trước khi nhập học, không ngờ họ lại muốn cùng nhau đưa y đi học.

Tuyết Mịch bị Hoàng bá bá ôm trong ngực, y nhìn phía trước cách cửa học viện to lớn nguy nga, rất nhiều rất nhiều người đang quỳ trên mặt đất, Tuyết Mịch không nhịn được kéo ống tay áo của Hoàng bá bá để che mặt.

Y đã biết đặc quyền là gì, cũng biết ba chữ Tiểu Long Quân đại biểu hàm nghĩa gì, càng mang thân phận cao quý thì càng sinh nhiều phiền toái, nguyên bản y muốn lặng lẽ nhập học, sau đó giấu long giác rồi cùng mọi người học tập tu luyện.

Không nghĩ tới Hoàng bá bá gióng trống khua chiêng như vậy, y sợ rằng sẽ giống như lần trước ở Tam Trọng Thiên, những Yêu tộc Thiên tộc đều đem tiểu hài tử vừa độ tuổi đến Trần Hư Cung để tâng bốc nịnh bợ y.

Yêu Hoàng kéo ống tay áo mà Tuyết Mịch đang dùng để che mặt xuống, trên mặt mang theo ý cười nói: "Bọn họ đều là Trưởng Lão các viện hệ của học viện Thánh Linh, họ có thể biết thân phận của ngươi, về sau ngươi là học trò của họ nếu ngươi không muốn lộ thân phận, họ sẽ không nói."

Lúc này Tuyết Mịch mới lộ mặt ra: "Thật sao?"

Yêu Hoàng nói: "Đương nhiên."

Đừng thấy năm nay nhiều thí sinh đến nhập học, đối với học viện, lát nữa chỉ cần bên ngoài che chắn kết giới, mọi người liền chỉ biết hôm nay Yêu Hoàng đích thân tới cho nên Trưởng Lão các việc ra tiếp đón, còn về phần vì sao đích thân tới, tất nhiên bọn họ không biết.

Một đạo ánh sáng từ phía chân trời bay tới, vừa rơi xuống đất, từ ánh sáng vàng lộ ra thân hình của một nam tử tuấn tú tóc trắng bạc, trước tiên hắn nhìn vào lòng ngực đang ôm người của Yêu Hoàng, sau đó mới nhìn ông, đôi mắt mang ý cười, hơi khom người hành lễ: "Vạn năm không gặp, nay bệ hạ đích thân tới khiến học viện cũ nát này bỗng trở nên sáng chói."

Yêu Hoàng nhìn người kia cười một cái, rồi nhìn Tuyết Mịch nói: "Đây là Viện trưởng của học viện Thánh Linh, Đạo Quang Thượng thần."

Tuyết Mịch vội vàng nói: "Chào Viện trưởng."

Đạo Quang nghe vậy liền cười: "Gọi Viện trưởng khó tránh khỏi xa lạ, sau này Tuyết Mịch gọi ta là Đạo Quang bá bá đi."

Tuyết Mịch nhìn Yêu Hoàng, thấy Hoàng bá bá không phản đối y mới mở miệng một lần nữa: "Đạo Quang bá bá."

Đạo Quang mỉm cười đồng ý, hắn đem ánh mắt chuyển qua người phía sau Yêu Hoàng, ý cười càng sâu hơn: "Nhiều năm không gặp, phong thái của Tinh Hồi Thượng thần không hề giảm đi chút nào."

Tinh Hồi cười đáp lễ nói: "Ngươi cũng vậy." Bộ dáng giả tạo mười phần y hệt trước đây.

Rõ ràng hai người đang mỉm cười, nhưng Tuyết Mịch lại cảm thấy khi họ nhìn nhau cười, giống như đã giao đấu vô số hiệp rồi.

Rất nhanh sau đó, Đạo Quang quay sang thấy Vân Li Thượng tiên đang chờ lễ, cho dù Thượng tiên, nhưng là Thượng tiên của Long tộc, địa vị cùng Thượng tiên khác có chút bất đồng, bởi vậy Đạo Quang chủ động chào hỏi, cực kỳ tôn trọng.

Đám người Vân Li vội vàng đáp lễ, sau một hồi hàn huyên, Đạo Quang hơi nghiêng người, ngỏ ý mời Yêu Hoàng.

Yêu Hoàng cũng không khách sáo với Đạo Quang, hắn ta ôm Tuyết Mịch tiến vào trong Thiên Lăng Các.

Đạo Quang để lại bên người các đại Trưởng Lão có địa vị cao trong học viện, còn những người khác bị hắn vẫy tay lui xuống.

Yêu Hoàng ôm Tuyết Mịch đi trước, Đạo Quang cùng đi bên cạnh, Tinh Hồi và các vị Long Quân tùy ý đi phía sau còn vài vị đại Trưởng Lão trong học viện cẩn thận đi cuối cùng.

Trong đám Long Quân, chỉ có Tinh Hồi và Húc Dương đã từng học ở học viện Thánh Linh, Tinh Hồi thân là Thượng thần cho nên muốn chưng ra tư thế của Thượng thần, trong lời nói không thể tùy ý quá mức.

Húc Dương thì không cố kỵ nhiều như vậy, vì thế một đường đi, hắn cùng Long Thập Thất bên cạnh buông lời bình phẩm.

"Bia Bách Bảng này cũng có mấy vạn năm rồi đi, các góc đều rạn cả ra mà không tu sửa chút nào."

"Luyện võ đường vẫn chỉ lớn có bằng này, về sau khi luyện võ phải triển khai như thế nào?"

"Ở đây tiền tiêu hàng tháng là bao nhiêu?"

Một Đại Trưởng Lão đi phía sau vội vàng nói: "Hiện tại hàng tháng mỗi viện hệ được phát tiền tiêu là một lọ gồm mười hai viên thượng phẩm Thanh Ngọc đan."

Thanh Ngọc đan là một loại đan dược cần thiết trong tu luyện hàng ngày, bất luận là Nhân tộc hay Yêu tộc cũng đều dùng, nhưng Thanh Ngọc đan đối với Long tộc không có tác dụng lớn, bởi vì long thể của họ quá cường đại, chút linh khí nho nhỏ của Thanh Ngọc đan căn bản không bổ khuyết được, nhưng đối với tộc khác vẫn là đủ dùng.

Vẻ mặt Húc Dương lập tức ghét bỏ, may mắn là tiểu tử nhà mình không phải trông cậy vào chút tiền tiêu hàng tháng này, muốn trông cậy vào đây, chỉ sợ chết đói mất.

Vị Trưởng Lão thấy gương mặt Húc Dương đầy vẻ ghét bỏ, cũng bất đắc dĩ không dám phản bác.

Cả học viện Thánh Linh có 308 viện, viện mới viện cũ nổi lên như nấm, một viện còn có hơn mười vạn người, mà mười vạn người này chỉ là số người học chính quy, một học sinh bên người còn có vài hộ vệ, lại mời chào thêm người phụ thuộc, người cứ chồng lên, khiến số lượng đạt cực đại.

Nếu tiền tiêu hàng tháng nhiều hơn sẽ khiến học sinh lười biếng, cho rằng vào học viện liền vô lo vô nghĩ, đó mới là sai lầm, mỗi một tháng lĩnh một lọ thượng phẩm đan dược đã là không tồi.

Sau khi hỏi xong tiền tiêu hàng tháng, Húc Dương lại nói: "Phòng ngủ của học viên bao lâu tu sửa một lần?"

Vị Trưởng Lão kia dự đoán trước vị Long Quân Thượng tiên này sẽ ghét bỏ, hắn bất chấp tất cả dứt khoát trả lời: "Nếu không có tổn hại gì liền không tu sửa."

Học viện sẽ không vì ngươi mà tu sửa, nếu có tổn hại gì thì ai ở người đó sửa, đây được coi như là quy định bất thành văn, còn nếu muốn ở tốt một chút thì tự dùng linh châu tu bổ, địa phương tốt thì linh khí cũng nồng đậm hơn, rốt cuộc muốn tu luyện thì phải dựa vào bản thân mình.

Húc Dương vừa nghe xong, biểu tình lộ vẻ ghét bỏ, Long Thập Thất nói: "Tuyết Mịch mỗi ngày đều quay về Yêu Thần Điện, không cần phải ở phòng ngủ của học viện."

Húc Dương nói: "Ngươi không hiểu, phòng ngủ có thể không được, nhưng lúc cần thì phải có, chúng ta sắp xếp một hai tạp vụ ở lại để biết tin tức trong học viện, hoặc lúc muốn tìm người, không đến mức không tìm được."

Long Thập Thất chưa từng tới học viện, cũng chưa từng vào tông môn, hắn không tưởng tượng được việc nhiều người ở chung phòng ngủ là cái dạng gì, nhưng nơi có nhiều người, không cần nghĩ cũng biết sẽ không có chuyện gì tốt, vì thế dù chưa chứng kiến nhưng trong tâm đã bài xích, hắn cảm thấy Mịch Mịch sẽ bị ủy khuất.

Húc Dương kinh nghiệm mười phần hơn người nói: "Chờ lát nữa khi chọn xong công pháp, chúng ta đi xem phòng ngủ trước, chọn chỗ tốt nhất rồi an bài người tu sửa qua một phen là được, đổi mới từ trong ra ngoài, cho dù phòng nhỏ nhưng đồ dùng bên trong không làm ủy khuất Tuyết Mịch là được, dù sao cũng không ở lại hẳn."

Long Thập Thất cảm thấy phương án này khả thi, hắn nói: "Chờ Tuyết Mịch chọn xong công pháp, rồi xem sẽ nhập viện hệ nào thì chúng ta đi xem qua, nếu như quá cũ nát thì thừa dịp trước khi chính thức khai giảng tu sửa một chút, không thể để phòng sập xệ thối rữa, ta không muốn nhóc con chịu khổ."

Vài vị Trưởng Lão đi theo phía sau trên mặt có chút co giật, an tĩnh không lên tiếng, một đống trưởng bối bồi một đứa nhóc con nhập học, học viện Thánh Linh tồn tại cũng trăm vạn năm, nhưng đây là lần đầu tiên có người từ cửa bước vào liền bắt đầu ghét bỏ, hận không thể thay mới toàn bộ học viện.

Hai vị Long Quân ở giữa thì nơi này sửa lại, nơi kia thay mới, vị Long Quân phía trước cũng không hề nhàn rỗi, chẳng qua thanh âm của Vân Li ôn nhu hơn, lời nói ra cũng nhẹ nhàng hơn.

"Tuyết Mịch tuổi còn nhỏ, tính tình đơn thuần, người trong tộc lại không nhiều, trong học viện lại càng không có đàn anh đàn chị trong tộc giúp đỡ, về sau ở trong học viện, rất cần các vị Trưởng Lão để mắt tới nhiều hơn, hiện tại mấy người thúc thúc bọn ta đều sẽ lưu lại thành Triều Thánh bồi y học, trong học viện có sự kiện gì có thể tìm bọn ta."

Mấy vị Trưởng Lão liên tục gật đầu, đúng là người trong tộc không nhiều, nhưng một người đã có thể chống lại toàn bộ tộc khác.

Vân Li: "Không biết cuối cùng Tuyết Mịch sẽ chọn công pháp gì, chờ sau khi xác định, việc nhập viện hệ cũng phải chọn thật tốt, tính cách bá đạo, tâm cơ thâm hiểm là không được, tính cách của Tuyết Mịch dịu dàng mềm mại, sợ sẽ bị người khác khi dễ."

Mặc Đình đi bên cạnh Vân Li tuy mặt lạnh nhưng vẫn đáp lại đầy khẳng định: "Đúng."

Vân Li: "Còn phải thẩm tra một phen, liệt kê cái danh sách người trong học viện không thể tương giao."

Vân Li đứng một bên cùng với hai tiểu hộ vệ của Tuyết Mịch: "Đến lúc đó hai ngươi lanh lợi một tí, đừng để người xấu lừa Tuyết Mịch, mất chút tiền cũng không sao, chỉ sợ khiến Tuyết Mịch đau lòng."

Hoa Triều và Phồn Lũ nhanh chóng đáp: "Vâng."

Mặc Đình tán thành: "Đúng."

Vân Li: "Bữa ăn mỗi ngày chắc là sẽ tự chuẩn bị nhỉ, vừa hay cung điện của ta cũng khá gần với học viện, ta sẽ phái người đưa đồ ăn mỗi ngày cho Tuyết Mịch."

Mặc Đình lập tức đáp lời: "Ta cũng gần."

Tinh Hồi đi ở phía trước quay đầu mỉm cười: "Không cần làm phiền đến các ngươi, ta là thúc thúc, cũng cần phải bày tỏ chút gì đó."

Long Thập Thất vội vàng nói: "Mọi người yên tâm, Yêu Thần Điện có phòng bếp chuyên dụng cho Tuyết Mịch, Tuyết Mịch ăn cũng đã quen rồi."

Húc Dương vừa rồi còn ra vẻ xưng huynh gọi đệ với Long Thập Thất lập tức đổi chiến tuyến: "Mãi ăn đồ của Yêu Thần Điện cũng đơn điệu quá rồi, ngẫu nhiên thay đổi khẩu vị mới tốt."

Quần chúng trưởng lão theo sau: "...." Được rồi được rồi, gia trưởng một thế hệ đúng là đáng sợ.

Đạo Quang đang đi ở đằng trước mỉm cười nhìn bé Tiểu Long bị ép ôm vào trong lòng, chân còn không chạm xuống đất: "Nếu sau này có người ức hiếp ngươi, có thể tìm bá bá, bá bá giúp ngươi ra mặt."

Yêu Hoàng lập tức không vui: "Bổn Hoàng ta còn ở đây này." Cần ngươi ra mặt à?

Đạo Quang vẫn giữ nụ cười, nhìn Tuyết Mịch ngại ngùng trốn sau lưng Yêu Hoàng, tâm mềm đi mấy phần, yêu kiều nhưng không phóng túng, có thể thấy tính tình vốn là lương thiện, hôm nay dẫn đúng đường, ngày sau không sợ đi sai.

Sau khi phải nhận bình luận cả đoạn đường đi, đám trưởng lão mệt đến nghẹn thở, cuối cùng cũng đến được Thiên Lăng Các.

Những người mới vẫn đang ghi sổ phân loại linh căn, còn chưa đến lúc lựa chọn công pháp, Yêu Hoàng nhân lúc vắng người mới đưa Tuyết Mịch đi trước tránh việc chen chúc, dù sao thì Thiên Lăng Các mười năm mới mở một lần, bỏ lỡ thời gian thì phải đợi thêm mười năm nữa.

Thiên Lăng Các của học viện Thánh Linh tọa lạc trên đỉnh núi nơi có mây mù lượn lờ, từ ngoài nhìn vào, cả Thiên Lăng Các thẳng ngập trong mây, thậm chí không nhìn rõ có bao nhiêu tầng, Tuyết Mịch ngẩng đầu nhìn cũng đã thấy mỏi.

Yêu Hoàng đặt Tuyết Mịch xuống đất: "Đi đi, sau khi vào trong sẽ thấy rất nhiều quang cầu, chọn một quang cầu mà ngươi thích nhất, nắm lấy nó rồi đưa ra là được."

Tuyết Mịch nghe lời gật đầu, quay lại nhìn đám Long thúc thúc một lượt, mới dũng cảm tiến vào bên trong.

Đến trước cửa Thiên Lăng Các, không đợi người duỗi tay đẩy, cánh cửa gỗ to lớn kia đã mở ra một khe hở vừa vặn cho Tuyết Mịch đi vào, vừa đi vào cánh cửa lần nữa đóng lại.

Trong Thiên Lăng Các ngẩng đầu không thấy trời, không hề giống được chia thành mấy tầng như nhìn thấy bên ngoài, có rất nhiều quầng sáng trôi bồng bềnh trong không trung, có hào quang sáng ngời, cũng có hào quang ảm đạm.

Tuyết Mịch vô thức sờ vào quang cầu gần mình nhất, kết quả quang cầu đó bay đi ngay, không sờ được, Tuyết Mịch đành tìm kiếm mục tiêu mới.

Mỗi quang cầu cũng chỉ là một quả cầu phát sáng, nhưng ánh sáng phát ra lại không giống nhau, Tuyết Mịch nhìn hồi lâu cũng không có cái nào đặc biệt yêu thích.

Mãi đến khi có một quang cầu đang lơ lửng trên không trung đột nhiên lay động, Tuyết Mịch cảm nhận được bèn ngẩng đầu, thì thấy một quả quang cầu xanh lục nhạt đang từ trên cao trực tiếp phi thẳng xuống, tốc độ nhanh chóng dạt hết các quang cầu khác khỏi đường bay, sau đó hoạt bát bổ nhào vào lòng y.

Tuyết Mịch nhìn quang cầu xanh lục nhạt dính dính trên người mình, không nhịn được duỗi tay chọc chọc.

Nhưng đó chỉ là một đạo ánh sáng, không hề có thực thể, tuy nhiên bị Tuyết Mịch nhẹ nhàng chọc lại giống như ngứa ngáy mà khẽ run lên, rồi lại bay lên mặt y mà cọ cọ.

Tuyết Mịch nhìn quang cầu: "Ngươi muốn đi ra ngoài cùng ta sao?"

Quang cầu lập tức đáp thẳng lên người Tuyết Mịch, ngoan ngoãn không động đậy nữa, Tuyết Mịch thấy thế bật cười, vui vẻ dẫn theo quang cầu chủ động va vào mình cùng ra ngoài.

Đám người Yêu Hoàng ở bên ngoài còn chưa đợi bao lâu đã thấy Tuyết Mịch ôm một quả quang cầu đi ra, nhanh chóng cười nói chạy đến, bất kể công pháp bên trong quả quang cầu cao hay thấp, nếu đã bị Tuyết Mịch chọn trúng, chứng tỏ là có duyên, dù sao tiên cốt của Tuyết Mịch cũng đã mở, thành tiên là chuyện sớm muộn, công pháp không quá quan trọng đối với Tuyết Mịch.

Tuyết Mịch giơ quả đầu nói với Yêu Hoàng: "Ta chọn xong rồi!"

Yêu Hoàng cầm lấy kiểm tra một hồi, có hơi bất ngờ: "Thánh Linh Quyết."

Đạo Quang cũng bất ngờ, Thánh Linh Quyết là tuyệt kỹ của người sáng lập học viện Thánh Linh, là công pháp hệ chữa lành, năng lực cường đại ở chỗ có thể giao phó, cũng có thể cướp đi, vì thế cũng có thể coi là công thủ vẹn toàn.

Chỉ là từ lúc mở học viện, số người bị Thánh Linh Quyết chọn cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay, nhưng trừ lão tổ Thánh Linh, những người khác không ai có kết cục tốt, nắm trong tay công pháp mạnh như thế, khó lòng khiến người giữ được sơ tâm.

Độ tuổi của tu sĩ cũng tăng không ngừng theo sự phát triển của tu vi, trăm năm nghìn năm vạn năm, thời gian lâu rồi sẽ gặp phải những thứ khiến sơ tâm bị dao động, bốn chữ giữ vững sơ tâm, vốn dĩ là một chuyện vô cùng khó nhằn, huống chi có một ngày, thời điểm ngươi cho rằng ngươi có quyền nắm giữ sức mạnh tiêu diệt thế gian, không bị ảnh hưởng khả năng là quá nhỏ.

Thế nên người đã tu luyện Thánh Linh Quyết, cuối cùng đều bị bại trong lôi kiếp.

Khoảnh khắc đó, Yêu Hoàng muốn ôm Tuyết Mịch đi, công pháp của Long Tộc rất nhiều, tùy ý chọn một cái công pháp không công lực không sai lầm để tu luyện trong thời gian dài cũng được, không nhất thiết phải chọn cái có vẻ nhẹ nhàng, nhưng thực tế có tính khảo nghiệm rất cao.

Nhưng có lúc một chữ "duyên" chính là huyền diệu như vậy, toàn bộ Thiên Lăng Các mấy vạn công pháp, Tuyết Mịch lại chọn trúng cái này, có lẽ Thánh Linh Quyết chính là cơ duyên của Tuyết Mịch.

Suy nghĩ một hồi, Yêu Hoàng hỏi Đạo Quang: "Thánh Linh Quyết đáng lẽ nên thuộc viện hệ nào?"

Vừa hỏi, Đạo Quang đã biết Yêu Hoàng là tính tuân theo ý trời rồi: "Có lẽ là vào Ngũ Linh viện."

Ngũ đại hệ trong thiên hạ, Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, một số linh căn đặc thù đều do Ngũ đại hệ biến đổi, những viện hệ khác chủ yếu dựa vào linh căn cùng với công pháp được chọn để phân loại, chỉ có Ngũ Linh viện là đặc biệt nhất.

Có thể gia nhập Ngũ Linh viện, không chỉ lực tương tác với ngũ hệ linh khí cực cường đại, mà công pháp tu luyện cũng phải thiên hướng thân hoà với các hệ linh khí, Ngũ Linh viện có thể chia thành hai cực, một là tồn tại có thiên phú vô cùng cao có lực tương tác mật thiết với linh khí, hai là, có ngũ hệ linh căn đầy đủ hết, nếu lấy Thiên linh căn làm thước đo, thì đây được xem là phế tài.

Đồ bỏ đi như Ngũ Hệ Linh Căn một khi luyện ra, đó mới thực sự là thiên tài, đến nay trong ba mươi sáu vị Thượng Thần, có hai vị xuất thân từ Ngũ Hệ Linh Căn, thực lực cường đại hơn xa các Thượng Thần khác, nhưng Ngũ Hệ Linh Căn muốn tu luyện thành công, khó hơn Thiên linh căn gấp trăm ngàn lần.

Trong một trăm người tu luyện Thiên linh căn, có thể thành công đến chín mươi chín người, mà trong một trăm người Ngũ Hệ Linh Căn, có thể thành công có khi không được một người, nhưng một người đó, có thể địch lại cả chín mươi chín người kia, mới dẫn đến chia thành hai thái cực như vậy.

Thánh Linh Quyết thuộc hệ chữa lành, mặc dù sau khi học thành tài, lực sát thương mạnh mẽ hơn các công pháp có tính công kích cấp cao rất nhiều, nhưng chủ yếu phương hướng tu luyện vẫn là thân hoà linh khí, có thể điều động ngũ hệ linh lực cho mình sử dụng, thế nên phân viện, cũng chỉ có thể tiến vào Ngũ Linh viện.

Yêu Hoàng hỏi rõ viện hệ, sau cũng không nói gì thêm, thậm chí cuối cùng có nhập học hay không, còn cần thương lượng với Thời Uyên một lượt.

Tuyết Mịch không biết nội tình, vui vẻ chọn xong công pháp, nhỏ giọng hỏi Yêu Hoàng: "Hoàng bá bá, vậy thì Hoa Triều và Phồn Lũ có thể đi chọn được chưa?"

Không đợi Yêu Hoàng trả lời, Đạo Quang đã mỉm cười đáp: "Đương nhiên là được, hai ngươi cũng vào đi, chẳng qua vì là hộ vệ của Tiểu Long Quân, bất kể chọn trúng công pháp gì, cuối cùng cũng phân vào cùng một hệ với Tiểu Long Quân."

Hoa Triều và Phồn Lũ đáp một tiếng, dưới sự cổ vũ của Tuyết Mịch và ánh mắt của đám đại lão, dũng mãnh tiến vào Thiên Lăng Các.

Tốc độ của hai người rất nhanh, Hoa Triều vốn dĩ là hoa tinh, lại còn là Thiên linh căn hệ mộc, cuối cùng chọn được bộ công pháp Kiếm Quyết, tên là Thanh Nguyên.

Phồn Lũ là phong thủy Song linh căn, công pháp hướng phong hệ và thủy hệ, điều này khiến hắn do dự hồi lâu, cuối cùng quyết định chọn công pháp phong hệ, cũng là một bộ Kiếm Quyết, tên là Phong Vũ Cửu Kiếm.

Tuyết Mịch chân trước quay về Vân Khởi, vui vẻ kể cho Thời Uyên nghe về chuyện chọn công pháp hôm nay, sau đó bị Thời Uyên đuổi đi chuẩn bị dụng cụ nhập học, chân sau Yêu Hoàng đã theo tới.

Thời Uyên như thể biết Yêu Hoàng sẽ tới, sớm đã sai người chuẩn bị linh trà.

Yêu Hoàng cũng không lãng phí thời gian trực tiếp nói: "Đối với chuyện Thánh Linh Quyết, ngươi thấy sao?"

Ánh mắt Thời Uyên bình tĩnh nhìn Yêu Hoàng: "Cần thấy sao để làm gì, nếu cho Tuyết Mịch đến Thiên Lăng Các tự mình chọn lựa, Tuyết Mịch cũng chọn xong rồi, ngươi không bằng lòng lại muốn thay y quyết định à?"

Vẫn biết lời nói của Thời Uyên rất khiến người ta bực, nhưng đến lúc người bực là mình, Yêu Hoàng phải điều hoà nhịp thở hồi lâu mới có thể lần nữa hòa bình mở miệng nói: "Ngươi cũng phải biết, Thánh Linh Quyết, ngoại trừ lão tổ Thánh Linh, không ai có thể viên mãn."

Thời Uyên: "Thứ mà ngươi lo lắng, chẳng qua là làm thế nào giữ vững tâm tính không bị ảnh hưởng, có gì mà khó."

Yêu Hoàng càng nghẹn lời, có gì mà khó, nếu không khó, thì những người tu luyện Thánh Linh Quyết, tại sao đều không có kết cục tốt chứ!

Thời Uyên: "Những thứ mà Tuyết Mịch muốn, có thể kể đến là, vô tận tài phú, vô thượng tôn vinh, so tôn quý không ai qua nổi y, y không cần dựa vào một bộ công pháp để khống chế việc sinh tử của người khác, càng không cần dựa vào việc có thể khống chế sinh tử của người khác mà cảm thấy cao ngạo, vậy bộ công pháp này, có thể ảnh hưởng y đến nhường nào?"

Nói xong, ánh mắt lạnh lùng của Thời Uyên nhìn Yêu Hoàng: "Cho nên, có gì khó?"

Yêu Hoàng nhất thời nghẹn lời, hơn nữa còn cảm thấy rất có đạo lý.

Uống nửa hớp trà ấm vào, Yêu Hoàng mới nói: "Thế thôi, là ta lo lắng quá nhiều rồi."

Thời Uyên chuyển tầm mắt, nhìn lá anh đào nhẹ nhàng rơi dưới ngọn cây: "Ngươi chỉ là không dám, không muốn, không bằng lòng buông tay, ngươi dùng phương pháp ngươi cho rằng, ngươi cảm thấy, muốn bảo vệ y cả đời bằng phẳng trôi chảy, vốn dĩ không sai, ai cũng hy vọng y có thể khỏe mạnh vô lo, nhưng y thuỷ chung là chính y, ngươi có thể bảo hộ y, lại không thể an bài y."