Xuyên Qua Làm Tô Gia Áo

Chương 66-2: Ngoại truyện 2 Valentine (phần 1)

Hôm nay là 14/2.

Mặc dù cả trường không ai không biết vị thầy giáo trẻ xinh đẹp nhất cùng chị đại của trường có hôn ước, nhưng vẫn không ngăn nổi hoa si của thầy giáo xinh đẹp.

Một người như Thuần Khanh, thạo lịch sử, biết quốc tế phụ nữ, quốc tế lao động là bình thường, biết lễ tình nhân? Cũng là bình thường! Bởi lẽ anh dù không muốn cũng không thể không để ý đống quà chất như ngọn núi nhỏ mà anh nhận được trong ngày này. Kể cả tên Tiêu tiểu M luôn chạy tới muốn thể hiện tình cảm mãnh liệt đặc biệt và cũng siêu cấp phiền phức.

Nhớ tới khuôn mặt si mê thiếu điều chảy nước dãi của Tiêu Yêu Diệp, anh lại muốn xin nghỉ ốm.(mia: em thông cảm cho anh. Đẹp trai cũng là cái tội âyyy (^-^)). Nhưng mà anh còn phải đưa thê quân đi học.

Nói mới nhớ, hôm nay là 14/2, vậy mà em ấy chẳng tỏ ra gì đặc biệt cả. Quy luật sinh hoạt gần đây cũng diễn ra tuần tự: sáng ngủ dậy đến trường, tan học đến Mode, bữa tối có mặt ở nhà, ăn xong dẫn anh tới Mode.

Nghe Mạc Vân nói gần đây Vũ Thần dự định mở công ty, tổng bộ đặt ở trung tâm thành phố, là một toà kiến trúc cao ngất xa hoa, mời chuyên gia kiến trúc người Pháp thiết kế nên rất đặc biệt.

Đại bản doanh xây xong sẽ đăng kí kinh doanh, tuyển nhân viên, mời toà soạn, mở họp báo thu hút đầu tư...Gia Áo và Vũ Thần bận tối cả mặt mày.

Hai người đang cùng một vài người nữa có năng lực về kinh doanh chiếm lĩnh cả tầng B2, giấy tờ chất thành núi, truyền thuyết kể lại rằng có người cao to vạm vỡ body 6 múi, không cẩn thận

lọt vào B2, kết quả liền bị chôn sống trong 3 giây, 3 giây sau bị Vũ đại ca đá bay vào thang máy, lẫn lộn với vài tờ giấy A4 chi chít chú ngữ mà chỉ người có siêu năng lực và phi khoa học như Thuần Khanh mới có thể đọc. Từ đó trở đi, ở tầng này, người không phận sự, miễn vào, cũng không dám vào.

Tầng ngầm B1 để anh em trong bang sinh hoạt, tầng ngầm B2 để làm việc.

Giờ mọi người đều tập trung ở B1.

Mà một đám xã hội đen tập trung 1 chỗ sẽ làm gì? Chắp tay nho nhã và nói: "Xin mời các hạ phát biểu ý kiến" rồi "Sau đây là ý kiến của tại hạ..." hay sao?

Không. Tầng B1 tập hợp đủ từ vũ đài cho tới phòng gym, sân luyện võ, phòng tập bắn...vô cùng đầy đủ, vô cùng hiện đại.

Mà khi đó, anh đang ở sàn luyện võ cùng Mạc Vân và hơn hai mươi anh em trong bang với thân phận võ sư.

Nói cũng lạ, Gia Áo thấy anh vẫn đi cùng cô tới Mode, cô thì vùi đầu vào giấy tờ, thấy anh chẳng có chuyện gì làm, sợ anh chán liền mời anh làm võ sư cho bọn Mạc Vân.

Cô rất tự tin về năng lực của anh, dù anh chưa hề để lộ ra ngoài, vẫn cứ đơn thuần là một người con trai yếu ớt dựa dẫm vào thê quân.

Nhưng nếu thê quân đã hăng hái như vậy, anh đành thể hiện bản lĩnh, đánh bại Mặc Vân.

Từ đó anh từ chức vị đại ca ôn nhu thiện lương nấu ăn ngon (mặc dù chưa được ăn bao giờ, cũng không có cái gan đó), là chỗ dựa vững chắc cho bọn đàn em mỗi khi chúng không may chọc phải thủ lĩnh nổi điên, thăng cấp thành thần trong lòng bọn chúng.

So với võ sư, anh càng muốn ở vị trí của Vũ Thần hơn. Nhưng mà chuyện của thê quân, cô đã không muốn cho anh nhúng tay, một người chồng tốt sẽ phải biết điều lui ra, dù trong tim có hơi khó chịu chút.

Thực ra là Thuần Khanh nghĩ nhiều, Gia Áo sợ anh soạn giáo án vất vả lại đi lo chuyện hại não này sẽ không tốt, mới cho anh làm võ sư. Vận động trí óc kèm theo hoạt động thân thể là tốt nhất. Còn công việc...khi nào cô lấy được bằng đại học kinh tế, quang minh chính đại ngồi vào vị trí tổng giám đốc, sẽ diễn lại màn "tổng giám đốc bá đạo khi dễ tiểu thư kí thuần khiết" máu chó hay thấy trên ngôn tình. Thư kí thuần khiết đương nhiên là Thuần Khanh.

Còn hiện tại dù có thành lập công ty, Gia Áo cũng chỉ có thể là tổng giám đốc thần bí sau màn: thứ nhất chưa đủ lớn, thứ hai chưa có bằng cấp.

Định đưa Thuần Khanh lên vị trí này, để đống bằng cấp của anh dìm chết tươi đám đại cổ đông cáo già nhiều chuyện sắp hợp tác, nhưng nghĩ lại, cô lại không muốn đi học mà không có anh, chắc anh cũng không muốn xa cô đâu, nên mới thôi.

Đành để phó tổng Vũ Thần ra mặt chủ trì trong vài măm tới vậy!

Vũ Thần không ít lần nổi điên chửi đổng lên trong lòng: moá, bảy năm sau chứ ít, đồ thủ lĩnh cáo già gian tà, cứ như vậy đẩy cho anh mà đi hưởng thụ cái gì gọi là thanh xuân vườn trường tươi đẹp, tình yêu học đường... Anh khinh!

Anh khinh thì cứ việc khinh, chẳng ảnh hưởng gì tới tính toán đen tối của Gia Áo cả!

"Thuần Khanh, em vào lớp nha!" Gia Áo kéo tay anh, cười sáng lạn. Cứ như vậy bỏ anh chạy vào lớp.