*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: QR - diendanlequydon
Các buổi tiệc đều có chung một hình thức, ở trong mắt Hải Bối Nhi có thể dùng hai chữ nhàm chán để khái quát, nếu không phải có Mộ Lâm có lẽ cô thật sự nhịn không được trực tiếp chạy lấy người.
Có lẽ do gia chủ hiện tại của nhà họ Mộ, cũng chính là ba của Mộ Lâm thật sự rất không thích cô, trong suốt buổi tiệc đều làm lơ cô và Mộ Lâm nhưng mà như vậy cô cũng được thanh nhàn.
Những người ở đây cơ bản đều biết chút chuyện nhỏ này của nhà họ Mộ, bọn họ cũng biết Mộ Lâm bị bãi miễn chức vị.
Bọn họ sôi nổi suy đoán có phải nhà họ Mộ muốn từ bỏ Mộ Lâm thật hay không? Cho nên trong lúc nhất thời người đứng xem rất nhiều, đến gần thật ra rất ít, hai vợ chồng bọn họ lại có chút cảm giác không hợp nhau.
Mộ Lâm vuốt khuôn mặt ngày càng non mịn của vợ yêu bé nhỏ: “Ủy khuất cho em.”
Hải Bối Nhi chớp mắt: “Em không để ý, có anh là được rồi.”
Sau đó hai người lại ôm nhau, Mộ Lâm dẫn Hải Bối Nhi đi ăn chút gì.
Được rồi, bọn họ tú ân ái đã tới cảnh giới gần như không nhìn thấy ai, trong mắt chỉ có lẫn nhau.
Thật rõ ràng người không quen nhìn tú ân ái có rất nhiều, ví dụ như mẹ kế của Mộ Lâm.
Không hổ là người phụ nữ có thể mê đảo gia chủ nhà họ Mộ, năm nay đã gần 40 nhưng nhìn qua như mới hai mươi mấy tuổi, tay cầm một ly champagne, dáng vẻ uyển chuyển đi tới.
“Mộ Lâm, tại sao không qua bên kia trò chuyện với ba của con, giữa cha với con từ đâu ra cách đêm thù.” Đôi môi đỏ rực như lửa nhẹ nhàng nhấp một ngụm champagne, mặt mày mang một chút lẳng lơ thú vị.
Mộ Lâm vừa nghe lời này, đáy lòng lập tức ngăn không được cười lạnh, thù hận giữa bọn họ còn không phải do người phụ nữ này khơi mào hay sao? Cho dù không phải là liên hôn, cho dù gia chủ nhà họ Mộ không thích mẹ anh như thế nào đi nữa cũng không có khả năng thật sự đối xử lạnh nhạt với con trai của ông, nhưng từ khi người phụ nữ này vào cửa, mọi thứ đều không giống nhau.
Sau khi bà ta sinh con, quan hệ giữa anh và ba lập tức càng thêm ác liệt, nếu không phải Mộ Lâm tự mình nỗ lực, vị trí tổng giám đốc tập đoàn Mộ thị chỉ sợ còn không tới phiên anh, chẳng qua hiện tại cũng đã bị bãi miễn.
“Không cần, tôi và ông ta không có gì lời gì để nói.”
Hải Bối Nhi mẫn cảm cảm nhận được khí lạnh trên người Mộ Lâm càng ngày càng dày đặc, cô lặng lẽ nắm chặt tay anh, nhéo nhéo, lúc này hơi thở trên người anh mới ấm lại một chút.
Chỉ thấy giữa chân mày của vị mẹ kế đại nhân này xuất hiện sự không tán đồng, ánh mắt nhìn phía Mộ Lâm vừa từ ái lại bất đắc dĩ, như đang nhìn một đứa bé không hiểu chuyện, rồi sau đó quay đầu nhìn về phía Hải Bối Nhi.
“Cháu nhất định chính là bạn gái Mộ Lâm đi, Mộ Lâm cũng thật là, tại sao lại không dẫn về nhà cho chúng ta nhìn chút chứ.”
Vốn dĩ nhà họ Lý muốn liên hôn với nhà họ Mộ, bà không cảm thấy sao cả nhưng người được chọn là Mộ Lâm vậy nên không thể, nếu có nhà họ Lý nâng đỡ, như vậy Mộ thị... Bà thật vui vẻ khi Mộ Lâm lại một lần nữa phản kháng.
“Dì nói sai rồi, cháu và Mộ Lâm đã đăng ký kết hôn, trên pháp luật chúng cháu đã là vợ chồng, đến lúc đó hoan nghênh dì tới tham gia hôn lễ.”
Tất nhiên Hải Bối Nhi không phải ăn chay, cười tủm tỉm một lần lại một lần gọi dì, rất rõ ràng cô không định gọi vị mẹ kế này là mẹ chồng, dù sao cũng không phải là mẹ ruột của Mộ Lâm.