Chương 88: Trinh thám thời dân quốc (4)
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 217
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Đối với hai nhiệm vụ này thì Hạ Hạ có chút ngoài ý muốn, dùng gì thì đây là lần đầu tiên có nhiệm vụ tâm nguyện nguyên chủ xuất hiện. Thấy kí chủ nhà mình có hơi mơ hồ vì sao lại nhận nhiệm vụ này Tiểu Hệ Hệ cảm thấy nên giải thích một chút. [Kỳ thật lí do chúng ta không có nhận những những nhiệm vụ tâm nguyện của nguyên chủ nhưng vì thế giới này tâm nguyện nguyên chủ quá kiên định đem vách thời không ngăn cản nhiệm vụ phá đi nên kí chủ mới nhận nhiệm vụ này] Hạ Hạ nhướng mày: "Còn có vách thời không ngăn cản sao?" Tiểu Hệ Hệ không dấu gì nói. [Kí chủ chắc cũng đọc những nữ chủ của truyện xuyên nhanh chết đi mới kí khế ước cùng hệ thống đúng không?] Hạ Hạ gật đầu. [Theo Tiểu Hệ Hệ được biết thì những chủ thần đứng đầu trong những việc chọn kí chủ này đa phần là chọn những người thích hợp. Nhưng mà vẫn có trường hợp ngoại lệ] "Ngoại lệ?!" Hạ Hạ không xác định nói. [Đúng vậy! Bọn họ được chọn vì chính linh hồn bọn họ phá vỡ vách cản thời không nên mới làm mau xuyên giả. Thường thường những người này đều bị hại chết trong uất ức khiến cho linh hồn đầy hận thù đem cả sức mạnh hận thù phá vỡ vách thời không!] Hạ Hạ xoa xoa cằm mình: "Trâu bò đến như vậy à?" Cô hỏi tiếp: "Vậy đã mấy trường hợp xảy ra rồi?" [Theo thông tin mà Tiểu Hệ Hệ thu được thì khoảng chưa qua con số một nghìn] Hạ Hạ ngạc nhiên: "Mau xuyên giả nghe nói rất nhiều mà những trường hợp ngoại lệ đó cư nhiên còn chưa qua con số một nghìn." Đúng là người phương khác trâu bò đến như vậy! [......] Đừng tưởng kí chủ không nói thì ta không nghe được lời phía sau của kí chủ. Nhưng mà không thể phủ nhận bọn họ đúng thật là trâu bò! Tiểu Hệ Hệ nhớ lại cuộc gặp mặt hệ thống gần đây nhất. Hôm đó cư nhiên có hai vị chủ thần tranh cãi với nhau gây ra cuộc đánh nhau. Uy lực của trận đấu đúng thật là rất khủng khiếp, nó gần như phá hủy hết năm thế giới con. May là có ba vị chủ thần khác cản kịp lúc. Nếu hệ thống có thể đổ mồ hôi thì Tiểu Hệ Hệ cần một cái khăn để lao mồ hôi của mình. "Chị, em đi mua đồ một tí lại về." Mạc Tiểu Đinh mặc một bộ đồ gài nút chéo vai bên phải dịnh cửa nói với Hạ Hạ. Ngoài sườn xám ra thì bộ đồ này chính là đồ được khá nhiều người mặc ở dân quốc. Hạ Hạ gật đầu nói: "Đi hai chúng ta cùng đi, chị còn muốn mua thêm vài thứ để giảng dạy." Nghề của cô bây giờ là giáo viên, kỳ thật Hạ Hạ cũng không thích làm nghề này lắm nhưng mà theo như cốt truyện thì cô thấy nghề giáo viên này là nghề thích hợp nhất trong việc điều tra án cùng boss. Ấn tượng gặp mặt lần đầu với boss nhà cô xem như không tệ lắm chỉ cần thêm vài lần điều tra Hạ Hạ chắc chắn Mạc Tiểu Đinh sẽ dính vào vụ này, thân là chị gái cô cũng phải bảo vệ nữ chủ vừa hoàn thành nhiệm vụ chính lại hoàn thành nhiệm vụ tâm nguyện nguyên chủ. Một việc đôi công. Hạ Hạ cùng Mạc Tiểu Đinh đang trên đường mua đồ thì túi xác vừa đựng đồ vừa đựng một cái ví nhỏ có tiền trong đó bị một tên giật nói chính xác hắn có ý định cướp cái túi này. Kỳ thật nhìn sơ qua có người sẽ không biết trong túi này có tiền vì nhìn bên ngoài nó chẳng khác gì giỏ đựng thức ăn trừ phi tên này đã ở phía xa chú ý đến hai người con gái nhìn trông có vẻ chân yếu tay mềm này đi chợ nên hắn đã thấy Mạc Tiểu Đinh bỏ ví tiền nhỏ vào túi cũng chính vì vậy mà ra tay. Nhưng rất tiếc người đang cầm túi lúc này là Hạ Hạ. Tên cướp: "..." Cô ta ăn gì mà sức lớn như vậy? Kéo không nhút nhít được tí nào! Hạ Hạ: "..." Sao cô thấy tình cảnh này hơi quen quen ấy nhỉ? Hạ Hạ còn chưa suy nghĩ xem rốt cuộc cô gặp cảnh này ở đâu rồi thì tên cướp đã thủ sẵn dao trong người bây giờ lấy ra có ý đồ chém ta cô. Thông thường thì những tên cướp sẽ cắt dây túi bỏ trốn nhưng rất tiếc đây là túi đi chợ thời dân quốc nó có hai quai nếu cắt một quai đồ bên trong sẽ đổ ra bởi vậy nên mục tiêu của hắn là tay Hạ Hạ. Hạ Hạ nhíu mày nhanh chóng bỏ tay ra, Mạc Tiểu Đinh gấp gáp muốn đuổi theo, Hạ Hạ cản lại, cô nói: "Báo cảnh sát đi, chị đuổi theo." Vừa chống nhật xong mọi người còn đang cố gắng xây dựng lại cuộc sống của mình nên không có người não rảnh rỗi đi giúp người khác. Mạc Tiểu Đinh gật đầu chạy hướng ngược lại. Đó cũng chính là lí do Mạc Tiểu Đinh không có gọi người đến giúp. Chị cô đã dạy cho cô một điều rất đúng với lúc này. "Thà chính mình tự làm còn hơn nhờ người khác giúp. Thời đại vừa qua cơn khủng hoảng muốn giúp mình còn chưa được huống chi giúp người khác. Em nên nhớ chỉ có mình mới giúp được mình!"