Chương 47: Thế giới không có nam chủ (4)
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 217
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Mặc kệ cho Hạ Tố ở đó có gào thét như thế nào thì Hạ Hạ bây giờ đã về đến phòng của mình nhàn nhã mà ngồi rót sẵn cho mình một cốc trà. Không biết bây giờ boss nhà cô đang làm gì, ở đâu nữa. Hazzzz lo quá đi mất. [Kí chủ không cần lo, boss nhà kí chủ đang rất yên bình] Hạ Hạ nói: "Vậy em cho chị vị trí boss nhà chị đi, như vậy chị mới yên tâm được." [Kí chủ, người không được ăn gian lấy thông tin từ em. Khi nào đúng lúc thì kí chủ sẽ gặp boss nhà kí chủ thôi] Hạ Hạ chán nản thở dài. Đúng lúc này bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, kèm theo giọng nói của Hạ Tình: "Tiểu Ninh, ta vào được chứ?" Hạ Hạ chỉnh đốn lại trang phục của mình vội vàng ra mở cửa. Hạ Tình thấy Hạ Hạ mở cửa vội đỡ lấy cô giọng nói pha chút không vui lòng: "Chỉ cần bên trong nói là được rồi cần gì mà phải đích thân ra mở cửa. Tình trạng thân thể muội, muội còn nhớ kĩ không vậy?" Hạ Hạ nhẹ giọng nói: "Ca, muội cũng không đến mức đi vài bước là ho ra máu đâu mà huynh lại lo lắng như vậy." Hạ Tình không vui về câu nói này của Hạ Hạ: "Thân thể của muội ta so với ai khác hiểu rõ, lần sau ở trong nói là được không cần mở cửa." Hạ Hạ cúi đầu nói: "Muội biết rồi." Hai người ngồi vào bàn, Hạ Hạ vừa rót trà vừa hỏi: "Huynh tìm muội là có việc gì sao?" Hạ Tình nhận ly trà từ tay Hạ Hạ khuôn mặt khá căn thẳng: "Đúng là có việc, hơn nữa việc đó tương đối nghiêm trọng." Hạ Hạ trong lòng nhướng mày. Việc mà Hạ Tình cho là nghiêm trọng lại đến gặp cô xem ra việc này có liên quan đến cô rồi. Hạ Tình nói tiếp: "Yến tiệc ở cung đình mỗi năm tổ chức một lần mục đích là gì chắc muội hiểu rõ." Hạ Hạ gật đầu, côđương nhiên hiểu rõ. Theo kí ức của nguyên thân là vị hoàng đế nơi này là một võ sư tìm kiếm đối thủ ngang bằng trên đất nước này sợ rằng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Lên ngôi vua năm hai mươi tuổi trong vòng ba năm làm cho đất nước thịnh vượng, dân chúng yên bình không lo đói rét. Nhưng mà vị hoàng đế này theo cách nói hiện đại chính là cấm dục. Đúng vậy hậu cung hoàn toàn không có một người nào cho nên hoàng thái hậu mới cho người mỗi năm tổ chức yến tiệc một lần. Bên ngoài là yến tiệc nhưng bên trong chính là cho hoàng đế cho người vào hậu cung. Bởi vậy khi nào đi đến yến tiệc này quan thần đều dẫn theo khuê nữ của mình nếu như may mắn khuê nữ của mình có nhan sắc khiến cho hoàng đế thích thì cũng có thể thăng chức. Rất đáng tiếc ba năm nay chẳng có cô nương nào loạt vào mắt hoàng đế cả. Nơi này tôn sùng võ đạo cô nương nào võ khá cao thì cũng sẽ được nhiều người bái phục nhưng mà rất tiếc hoàng đế gần như là trùm rồi dù cao đến đâu cũng không cao bằng hoàng đế. Nhưng mà việc này thì liên quan gì đến cô? Sao Hạ Tình khuôn mặt nhìn nghiêm túc vậy. Hạ Hạ có chút không hiểu. Hạ Tình trầm giọng nói: "Năm nay Hạ phủ chúng ta cũng có thiệp mời." Hạ Hạ trố mặt ngạc nhiên. Theo như nguyên tác thì đến khi Hạ Tinh làm chủ Hạ phủ rồi cũng chưa nhận được thiệp mời. Vì chủ yếu Hạ Tình vẫn là thân nam nhân trong phủ lại chẳng có nữ nhân nào bởi vậy không có thiệp mời. Nguyên tác chỉ kể tới lúc Hạ Tình làm chủ Hạ phủ không có kể phía sau nữa nên là Hạ Hạ cũng không biết là thân phận nữ của Hạ Tình có bị phát hiện hay không cũng như là cả cuộc đời Hạ Tình đều sống dưới thân phận nam nhân. Nhưng mà vấn đề không phải ở đó mà là tại sao Hạ phủ lại có thiệp mời?! Hiệu ứng bươm bướm do cô tạo ra à? ... Tiểu kịch trường: Vị nam chủ nào đó: Tại sao thế giới này ta lại ra sân lâu như vậy? Cẩm Y: Ngươi chỉ là con nuôi thôi, mà mới bốn chương đầu của vị diện thôi than cái gì. Vị nam chủ nào đó: ......