Xuyên Nhanh Hắc Nguyệt Quang Ký Chủ Làm Hắn Thần Hồn Điên Đảo

Chương 42: Nữ minh tinh đỉnh lưu (42)

Ngoài cửa sổ xe người đến người đi.

Khuyết Chu nhướng mày: "Ồ? Rất đẹp sao?"

"Rất đẹp."

Cậu nhìn Khuyết Chu, yết hầu giật giật, trong ánh mắt cuồn cuộn sóng ngầm, chỉ là Yến Thanh cực lực khắc chế chính mình, không cho sóng ngầm của mình phun ra dưới tình huống như vậy.

Nhưng Khuyết Chu vẫn cảm giác được cậu khắc chế.

Vì thế, cô cười ôm lấy cổ Yến Thanh, hôn lên cái miệng rất biết nói lời xinh đẹp kia.

Yến Thanh tựa hồ như đang ăn kẹo, trong miệng rất ngọt.

Chỉ trong chớp mắt, Khuyết Chu đã bị Yến Thanh ôm lấy từ ghế lái phụ.

Hai chân của cô chỉ có thể bị ép bước lên phía trước đối mặt với cậu.

Eo cũng bị bàn tay Yến Thanh khống chế.

Cậu từng chút từng chút vuốt ve đùi Khuyết Chu.

Đối với Yến Thanh mà nói, Khuyết Chu giống như một bầu rượu tinh khiết nhất.

Khi hôn cô, cậu luôn say trong mùi thơm của cô.

Cuối cùng, tứ chi đều bắt đầu như nhữn ra, chỉ có thể theo tiết tấu của cô, thở gấp từng chút một.

Cậu cảm thấy mình như sắp chết đến nơi rồi.

Niềm vui trong đại não sắp tràn ra khỏi đỉnh đầu.

Rốt cuộc cậu cũng được thả ra, Yến Thanh cũng đã mở mắt.

Chờ khi tỉnh táo lại, cậu muốn ôm cô thêm cũng không được.

Khuyết Chu đã sửa sang lại quần áo của mình, ngồi ở ghế lái phụ nhìn cậu.

"Bạn nhỏ còn chưa đủ thuần thục, mỗi lần đều là bộ dạng không thể chậm lại một chút này." Khuyết Chu trêu chọc.

Yến Thanh đỏ mặt: "Chị thích trưởng thành một chút sao?"

"Không phải, chị chỉ thích em thôi."

Mặt cậu càng ngày càng đỏ hơn.

xxx

Đêm đó, Khuyết Chu chụp một bức ảnh chiếc nhẫn bảo thạch màu hồng và đôi tay xinh đẹp của mình đăng lên mạng.

Khuyết Chu V: Được cầu hôn cảm giác rất kỳ diệu, cũng đã hôn đối tượng cầu hôn rồi @Yến Thanh.

Cô nói chuyện rất táo bạo và người hâm mộ cũng đã quen với điều đó.

Yến Thanh bình luận một tiếng "Chị" ở dưới bài viết.

Đoạn tình cảm này rất rõ ràng chính là Khuyết Chu chiếm cứ địa vị chủ đạo, cho nên vẫn có không ít người cảm thấy hai người kia căn bản đi không tới cuối cùng.

Nhưng sự thật là, không chỉ đi đến cuối cùng, còn sắp kết hôn.

Yến Thanh lại post ba bài viết liền mạch lên trên weibo.

Yến Thanh V: Hôm nay cầu hôn thành công, được chị hôn đến hôn mê, rất vui vẻ.

Yến Thanh V: Luôn cảm thấy mình đang nằm mơ, nhưng vừa rồi chị lại hôn tôi một cái, cho nên đây không phải là đang nằm mơ.

Yến Thanh V: Đi nấu cơm cho chị, chờ mong kết hôn với chị.

Bộ não thuần khiết yêu đương.

Nhưng mà, hai người này nam đẹp trai nữ cũng đẹp nốt.

Có fan không ủng hộ, nhưng nhìn một lúc lại cắn theo.

Yến Thanh chuyển đồ đạc của mình đến chỗ Khuyết Chu ở, hai người mua một căn nhà ở ngoại ô thành phố B, xa xa chính là núi.

Vốn ba của Khuyết Chu không hài lòng với Yến Thanh.

Ông là đàn ông nên hiểu đàn ông nhất, tuổi nhỏ như vậy cũng không đáng tin.

Cứ nhìn anh trai của Khuyết Chu đi là biết, đã hơn ba mươi tuổi nhưng lúc nào cũng không đáng tin.

Khuyết Chu mang theo Yến Thanh trở về nhà một chuyến.

Chỉ có thể nói Yến Thanh không hổ là người sáng tác nhạc, còn chưa bắt đầu uống rượu đã dỗ ba vợ tương lai của mình đến mức viết thiệp mời.

Nhưng ba Khuyết vừa uống rượu vào, ngoài miệng luôn hỏi một ít chuyện khi còn bé của Yến Thanh.

"Khi con còn bé, bố mẹ đã nghe nói mẹ con đối xử không tốt với con, đúng không?"

"Sao mẹ con lại đối xử với con như vậy nhỉ?"

"Con có bị ám ảnh tâm lý không?”

Ba Khuyết thiếu chút nữa bị mẹ Khuyết đá ra ngoài.

Nhưng mà Yến Thanh nắm lấy cơ hội này bắt đầu bán thảm.

Trên bàn cơm, ba Khuyết là một người đàn ông không dễ rơi nước mắt nhưng lại khóc đến nước mắt nước mũi giàn giụa, càng miễn bàn mẹ Khuyết vốn đã có thiên phú cảm tính của phụ nữ, ôm Yến Thanh hận không thể nhận làm con nuôi ngay tại chỗ.

Hơn nữa còn lôi Khuyết Phú đang chuyên tâm làm cơm ra công kích một trận.

"Con nhìn Tiểu Thanh nhà người ta đi, tuổi còn trẻ đã có bản lĩnh và thành tựu lớn như vậy, lúc con 20 tuổi còn nói với chúng ta con bị người thầm mến từ chối lời tỏ tình.

Con nhìn Tiểu Thanh xem, tuổi nhỏ mà có thể kết hôn với Tiểu Thuyền nhà chúng ta rồi, sự nghiệp cũng thành công mỹ mãn, người ta khi còn bé đã chịu nhiều khổ sở, còn con lại ở bệnh viện ăn không được thịt còn về nhà bám người.

Con xem lại con đi! Hừ!"

Khuyết Phú: "..." Anh ấy chỉ muốn yên tĩnh ăn thịt, có làm phiền đến ai đâu???

Bởi vì có quan hệ tốt với ba mẹ vợ tương lai, lại lấy được chữ ký của một ca sĩ nước ngoài mà chị gái của Khuyết Chu vẫn thích, chị gái vốn còn khó chịu vì Yến Thanh nhưng cuối cùng cũng làm phản.

Về phần Khuyết Phú.

Anh ấy chỉ muốn ăn thịt.

Ăn thêm ba bữa thịt thì chuyện gì cũng dễ nói.

Vì thế hai người ở cùng một chỗ, người Khuyết gia cũng không phản đối nhiều.

Chỉ là so với công việc của Yến Thanh, công việc của Khuyết Chu bận rộn hơn một chút.

Cô là diễn viên, cần thường xuyên tham gia hoạt động, hơn nữa giấc mộng của nguyên chủ là đoạt giải, cho nên sau khi Khuyết Chu lấy được kịch bản tốt sẽ lập tức vào đoàn làm phim.

Mỗi lần Yến Thanh đều giống như con chó nhỏ đáng thương, túm tay áo Khuyết Chu xin cô một nụ hôn.

Bộ phim truyền hình lúc trước cô tham gia diễn xuất sau khi Khuyết Chu vào một đoàn làm phim mới cũng được công chiếu.

Quay phim mất hơn nửa năm, cắt nối biên tập lại mất gân một năm.

Vừa công chiếu đã phá vỡ kỷ lục người xem trong nháy mắt.

Vai diễn của Khuyết Chu giống như một con ngựa ô, mỗi ngày đều có thể treo trên hot search.

[Đậu xanh, diễn xuất của Khuyết Chu cũng quá tốt rồi, diện mạo cô quyến rũ như vậy, thế nhưng lúc đầu diễn rất tốt vai đơn thuần, sau này diễn vai mỹ nhân điên cuồng càng giống như đo ni đóng giày, thật mang cảm giác a al]

[Quý phi nương nương giẫm lên người ta đil]

[Bây giờ tôi có thể hiểu được niềm vui của Yến Thanh, đổi lại là người khác, ai mà không mơ hồ chứ?]

[Dáng người của Khuyết Chu quá tuyệt vời, muốn ngực có ngực muốn eo có eo, eo của cô ấy không phải là eo mà là loan đao đoạt mệnh của Tam LanglI!]

*x**

Khuyết Chu cũng thành công dựa vào bộ phim này mà chen chân vào tuyến đầu.

Mà bộ phim mới cô nhận lại là một bộ phim niên đại.

Vai diễn là một người nông thôn sinh ra và lớn lên ở nông thôn.

Khán giả cảm thấy, bộ dạng Khuyết Chu giống như thiên kim phú gia, khẳng định không phù hợp với nhân vật này.

Trang điểm vừa ra, cô gái tuyệt mỹ vốn có, ánh mắt tự tin kiên định kia biến thành một người có chút quê mùa, trong mắt lóe ra tự ti, hình tượng tri thức muốn đến thành phố lớn xuất hiện trong nháy mắt.

Điều kiện quay phim rất gian khổ, còn gian khổ hơn cả lúc quay ở sa mạc của bộ phim cũ.

Cô thật sự ngủ trong chuồng bò, chuồng trâu thối hoắc.

Hạt vừng nhỏ nhìn cũng đau lòng, đạo diễn cũng có chút lo lắng Khuyết Chu không thể chịu khổ, dù sao bây giờ toàn bộ giới giải trí đều biết Khuyết Chu là thiên kim của tập đoàn Khuyết thị.

Nhưng Khuyết Chu lại giống như đã từng sống ở nơi này.

"Tỷ tỷ, trước kia có phải tỷ đã tới những nơi này rồi không?" Hạt vừng nhỏ nhịn không được lên tiếng hỏi.

Không nghĩ tới Khuyết Chu lại lắc đầu: "Ta chưa từng đi qua."

"Vậy sao tỷ tỷ lại có vẻ rất thuần thục."

"Ta chưa từng đi qua một nơi gian khổ như tiểu thế giới, nhưng trước khi ta trở thành thần linh, điều kiện sống của ta còn gian khổ hơn thế này, ta sống trong đống người chết, mùi hôi thối trên người người chết còn khó ngửi hơn phân bò nhiều."

Cô nói rất nhẹ nhàng.

Chỉ là đoạn thời gian đó, nhớ tới cũng là đoạn thời gian cô vô ưu vô lo nhất.