Chương 3: Công chúa trong truyện cổ tích đều là kẻ lừa đảo 2
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Mộ Ngôn giũ giũ chiếc áo choàng rộng phùng phình của mình, đôi mắt quét qua bầy dã thú đang vận sức chờ phát động trong rừng. "Có lẽ, tôi cần ngẫm lại nên như thế nào giữ mạng trước, rồi mới đi cứu vớt thế giới?" Cô lui về sau một bước, nhất thời, bầy sói trong rừng tất cả đều lao ra. Bao vây Mộ Ngôn lại. Mộ Ngôn giơ cây đũa phép trong tay lên, cẩn thận suy nghĩ một chút cô phù thủy này bình thường huơ đũa phép như thế nào. Suy nghĩ thật lâu sau, Mộ Ngôn mới giơ cao cây đũa phép. Thanh tuyến dễ nghe. "Biến thành, con thỏ." 【......】 cô thêm chút tiền tố cao cao đại thượng vào sẽ chết a! Nhưng trên thực tế, câu thần chú không đàng hoàng này lại đúng là đã đem đàn sói đối diện biến thành bầy thỏ trắng thật. Một lúc sau, Mộ Ngôn bình tĩnh thu cây đũa phép trở về. Sau đó, băng ngang qua đàn thỏ, rời đi. Trong khu rừng toả ra ánh lục quang quỷ dị, soi rõ đường đi. Mộ Ngôn nhìn thoáng qua giỏ đồ. Gần như chỉ thoáng nhìn đã buông bỏ. Bên trong giỏ, không phải bò cạp độc thì cũng là rắn độc. Nhìn có vẻ, quá ghê tởm. Mộ Ngôn tùy tay đem chiếc giỏ ném sang một bên, thứ đồ trong giỏ, lập tức liền lủi trốn mất dạng. Mà lúc này, bên cạnh Mộ Ngôn chợt xẹt qua một bóng người màu trắng. Người nọ động tác quá nhanh, Mộ Ngôn thậm chí còn chưa kịp nhìn rõ diện mạo của đối phương. Chỉ ngửi được một mùi thơm thanh ngát trong không khí, đảo mắt người nọ đã không thấy tăm hơi. Mộ Ngôn chỉ sửng sốt một cái, liền chuẩn bị đi tiếp. Nhưng thực nhanh, quần áo cô bị giữ lại. Người nọ dùng tốc độ nhanh chóng giữ lấy cô, sau đó kéo lại. Mùi hương truyền đến rõ ràng hơn, đối phương cũng rõ ràng cao hơn cô một cái đầu. Cái dạng này giống như đem Mộ Ngôn hoàn toàn ôm vào trong ngực vậy. Tất nhiên, nếu như xem nhẹ đối phương cũng không tự biết, ngược lại còn co người lại núp sau người Mộ Ngôn. Và cũng lúc này, trước mặt lại chạy đến mấy người so với Mộ Ngôn còn muốn thấp hơn nữa. Bọn họ mặc quần áo công nhân, phanh ngực lộ vú, dáng vẻ dữ tợn xấu xí, hung thần ác sát. "Bertha!" Thanh âm thô cuồng truyền tới, thập phần hung tợn. "Cô cái nữ nhân ác độc này!" Mộ Ngôn giật lại áo choàng của mình, không có giũ khỏi tay của người ở phía sau. Cô hơi mỉm cười, dáng vẻ thập phần thân thiện. "Thân ái người lùn tiên sinh, rất rõ ràng, ta chỉ là một người qua đường vô tội..." Cô còn chưa nói xong, hệ thống đã nhảy ra. 【 ký chủ! Cô hẳn là phải cứu công chúa Bạch Tuyết. 】 Mộ Ngôn sựng lại một chút, lời ra đến miệng đột nhiên biến thành, "Nhưng mà, các người hung hăng với một người qua đường vô tội như thế, thượng đế sẽ không khoan dung cho các người." Những chú lùn: "......" Người sau lưng Mộ Ngôn co rúm mình lại. Mấy chú lùn đi tới đi lui nhìn lướt qua Mộ Ngôn. Nhìn thân hình thì có vẻ là một tiểu cô nương, toàn thân trên dưới đều bị áo choàng bao phủ. Thoạt nhìn, thập phần quỷ dị. "Bertha, mau ra đây." Mấy chú lùn hung ác hướng về phía nữ nhân ở sau lưng Mộ Ngôn kêu lên. "Chúng ta kêu cô nấu bữa tối, cô lại nấu cho một mình cô." "Chúng ta kêu cô giặt quần áo, cô lại đem quần áo của chúng ta ném xuống sông." "Chúng ta hảo tâm thu lưu cô, không ngờ cô lại là nữ nhân độc ác như vậy." "Uổng có nhan sắc, bụng dạ lại xấu xa." Mấy người lùn chống eo, vẻ mặt dữ tợn, đã bắt đầu chỉ vào người muốn đem Bertha từ sau lưng Mộ Ngôn lôi ra. "Ta, ta không có." Tiếng nói yếu ớt tinh tế từ phía sau Mộ Ngôn phát ra. Mộ Ngôn hơi khựng lại, lẽ nào cô mất cảm giác tồn tại hay sao. Nhưng tiểu mỹ nhân ở sau lại nắm chặt áo của Mộ Ngôn.