Xuyên Không Về Cổ Đại Tìm Mỹ Nam

Chương 22: 22 Không Tìm Được Phu Quân Thì Cứ Đến Tìm Trẫm Trẫm Giúp Ngươi Xuất Giá


Xuyên không về cổ đại tìm mỹ nam
Chương 21: Không tìm được phu quân thì cứ đến tìm trẫm, trẫm giúp ngươi xuất giá
Âu Dương Kỳ Thiên lên triều sớm, nhàm chán nhìn đám quan lại cãi nhau.

Nhận thấy sự mất kiên nhẫn của Hoàng thượng, Nhã công công vội vàng nói: Có chuyện dâng tấu, vô sự bãi triều!!
Âu Dương Kỳ Thiên như được giải thoát, rất vui vẻ đứng dậy đi trước, Nhã công công theo sau.

Hoàng thượng, Ngự Thư Phòng ở hướng này...!Nhã công công thấy Âu Dương Kỳ Thiên rẽ sang hướng khác, vội vàng nói.
Ai bảo ta tới Ngụ Thư Phòng? Âu Dương Kỳ Thiên hừ một tiếng rồi đi thẳng.
Nhã công công đằng sau câm nín, nếu Hoàng thượng không tới Ngự Thư Phòng, thì có lẽ là tới Ngự Hoa Viên.
Đúng như hắn ta dự đoán, cẳng mấy chốc sau hai người đã đi tới Ngự Hoa Viên.

Từ xa, hai người đã nhìn thấy bóng y phục tím bay bay, ngão nghễ hiên ngang, đó là Thục Phi - Hiên Viên Tư Duệ.
Quỳ dưới chân nàng ta là một cung nữ mặc y phục màu vàng nhạt, tóc búi lại hai bên, tay đang ôm một bên má, rõ ràng là bị tát.

Đó cung nữ quét dọn Ngự Hoa Viên của cung Cảnh Nhân - Nhất Tiểu Yến.

Ngay cạnh nàng có một cây trâm, đủ khiến hai người mới tới hiểu ra.


Dù sao những chuyện bày mưu tính kế hãm hại người thế này Âu Dương Kỳ Thiên hắn đã gặp không ít lần, nhưng lần nào hắn cũng nhắm mắt làm ngơ, nhưng lần này lại liên quan tới nàng ấy, hắn không thể bỏ qua được.

Có chuyện gì? giọng nói lạnh lùng nghiêm nghị của Âu Dương Kỳ Thiên vang lên, hắn thong dong bước tới, long bào đen trắng khẽ bay.
Hoàng thượng, tiện tỳ này dám ăn cắp trâm của thần thiếp! Hiên Viên Tư Duệ nói.

Âu Dương Kỳ Thiên đang định lên tiếng thì Nhất Tiểu Yến chen vào: Hoàng thượng, nô tỳ từ lúc tiến cung chưa gặp Thục Phi nương nương lần nào, làm sao có thể ăn cắp trăm của ngài ấy được!? Mà nếu có gặp nô tỳ cũng không thể lại gần ngài ấy được, huống hồ cây trâm ở trên đầu ngài ấy, nô tỳ thấp bé như vậy, làm sao mà lấy cho được!?
Nói rồi nàng đứng dậy, chứng minh rõ ràng rằng mình không đủ cao để với lấy chiếc trâm.

Hiên Viên Tư Duệ thản nhiên đáp: Bổn cung với ngươi đã từng gặp nhau hôm đầu ngươi tới đây rồi, cây trâm này bổn cung vẫn luôn để trong tay áo, mấy hôm nay tìm không thấy nên bổn cung mới nghĩ bị mất ở đây, ai ngờ vừa tìm lại thấy trên người ngươi.

Không phải ngươi lấy thì còn ai?
À há! Lại còn có trò này nữa à!? Nhất Tiểu Yến thầm nghiến răng, rất nhanh sau đó liền trở về vẻ mặt cung kính.

Theo ý Thục Phi nương nương nói thì có lẽ cây trâm bị mất cách đây mấy hôm, và theo ý của ngài thì nô tỳ chính là người ăn cắp trâm.

Nhưng Thục Phi nương nương, ngài còn quên một chi tiết nhỏ, đó là sẽ chẳng có kẻ trộm nào lại ngu ngốc tới mức ăn trộm đồ rồi mà mấy ngày sau vẫn còn giấu trong người.

Hiên Viên Tư Duệ ngớ người, nàng ta không ngờ được rằng ả tiện tỳ này sẽ có gan bật lại.

Lúc này lại có Hoàng thượng ở đây, nàng ta không thể làm mất hình tượng, bèn đánh mắt về phía cung nữ bên cạnh mình.
Cung nữ nhận được ánh mắt của nàng ta liền nói: Vậy chắc là Thục Phi nương nương đánh rơi rồi, như vậy chuyện này cho qua.
Nhất Tiểu Yến hơi nhíu mày nói: Cho qua hay truy cứu là chuyện Thục Phi nương nương quyết định, đâu đến lượt cung nữ như ngươi nói? Nhưng giờ đang có Hoàng thượng là to nhất ở đây, vậy nên theo đúng nghĩa chúng ta phải nghe Hoàng thượng phân xử.

Nhất Tiểu Yến nói rồi rất cung kính quay sang Âu Dương Kỳ Thiên: Mà Hoàng thượng lại là bậc đế vương cao quý, đứng trên nhiều người như vậy ắt hẳn phải có con mắt hơn người, chắc chắn sẽ phân xử công bằng, đòi lại trong sạch cho nô tỳ, trừng phạt người đã đổ oan cho nô tỳ.

Hiên Viên Tư Duệ cười thầm, vẻ mặt cực kỳ đắc ý nhìn Nhất Tiểu Yến.

Ả tiện tỳ này nghĩ rằng Hoàng thượng sẽ vì ả mà xử phạt nàng ta sao? Nhưng tiếp diễn sau đó nhanh chóng khiến Hiên Viên Tư Duệ ngừng cười.

Hoàng thượng lạnh lùng nhìn Hiên Viên Tư Duệ rồi nói: Nếu đã như vậy, cấm túc Thục Phi nửa tháng, tự cân nhắc lại hành vi của mình.

Hiên Viên Tư Duệ sững sờ, đưa đôi mắt ngạc nhiên nhìn Âu Dương Kỳ Thiên.


Nàng ta không ngờ rằng Hoàng thượng lại có thể vì lời nói của một cung nữ mà xử phạt ả.

Xem ra lời đồn Hoàng thượng dung túng cho cung nữ này là thật.
Nàng ra nghiến răng nghiến lợi, đang định tiếp chỉ thì Nhất Tiểu Yến lại nói: Hoàng thượng, như vậy là không công bằng!
Âu Dương Kỳ Thiên nhướng mày nhìn Nhất Tiểu Yến, vẻ mặt như muốn hỏi: không công bằng ở chỗ nào?
Nhất Tiểu Yến đưa tay ôm một bên mặt, uất ức nói: Hoàng thượng, oan của nô tỳ đã được giải, nhưng cái bạt tai trên mặt nô tỳ thì sao ạ? Vết tay in sâu như vậy, nô tỳ làm sao dám ra ngoài gặp mọi người nữa, nếu vết thương không khỏi, sau này bảo nô tỳ đi đâu tìm phu quân đây? Làm sao nô tỳ xuất giá cho được!
Mấy con quạ đen bay qua đầu mọi người.

Một vết bạt tai lại có thể khiến nàng ấy sau này không xuất giá được ư?
Nhất Tiểu Yến tỏ vẻ đáng thương, khóc lóc nói, Âu Dương Kỳ Thiên thấy nàng ăn vạ liền giương khóe môi: Được! Vậy ngươi muốn thế nào?
Nhất Tiểu Yến như vớ được vàng, vội vàng nói: Hoàng thượng, nô tỳ muốn trả lại một bạt tai này!
Thục Phi trợn mắt, cũng nữ bên cạnh nàng ta trợn mắt to hơn, Lý Hạ Vân đứng sau Nhất Tiểu Yến khẽ run rẩy, Nhã công công không kìm được nhíu mày.

Cung nữ này....có phải quá to gan rồi không?
Nhưng Âu Dương Kỳ Thiên lại rất vui vẻ đáp: Được.

Nhất Tiểu Yến hành lễ: Tạ ơn Hoàng thượng.

Hiên Viên Tư Duệ hết nhìn Hoàng thượng lại nhìn Nhất Tiểu Yến, thầm nghiến răng nghiến lợi.

Ý chỉ của Hoàng thượng, nàng ta không thể kháng!
Thất lễ! Nhất Tiểu Yến nói rồi vung tay tát Hiên Viên Tư Duệ.

Lực đạo rất mạnh khiến người nàng ta chao đảo.


Hiên Viên Tư Duệ ôm một bên mặt, trừng mắt nhìn Nhất Tiểu Yến đang cười đến xán lạn trước mặt.

Cục tức này nàng ta nuốt không trôi!
Hiên Viên Tư Duệ hành lễ với Âu Dương Kỳ Thiên rồi cùng cung nữ kia rời khỏi.
Nhất Tiểu Yến lẽ lưỡi làm mặt quỷ với bóng lưng Hiên Viên Tư Duệ sau đó cười ha ha.

Nhất Tiểu Yến.

giọng nói trầm trầm lạnh lạnh của Âu Dương Kỳ Thiên vang lên làm nàng giật mình.

Có nô tỳ! Nhất Tiểu Yến vội vàng cung kính.

Âu Dương Kỳ Thiên nói, đôi mắt phượng mang theo ý cười: Nếu vết thương không khỏi, không tìm được phu quân thì cứ đến tìm trẫm, trẫm giúp ngươi xuất giá.

nói rồi phất bào cùng Nhã công công rời đi.

Nhất Tiểu Yến đứng hình tại chỗ, ngây ngốc nhìn theo bóng lưng cao thẳng kia, ý của Hoàng thượng...là sao?.