Tiểu Nhã nhìn Quỷ Lệ, trong lòng cũm cảm nhận được một tia ấm áp khó tả. Tần Vô Viêm khẽ cười:
- Sao, Phó Tông Chủ ngươi cũng vừa mắt nàng ta à? Phải chăng vì nàng ta có đôi phần giống Bích Dao?
Quỷ Lệ im lặng không đáp. Đúng, hắn là vì nàng có nét giống Bích Dao nên mới quan tâm nàng một chút. Một lúc sau hắn mới đáp:
- Ta là vì cô ấy cứu ta!
Hắn nói nhưng không nhìn thằn Tần Vô Viêm. Đó là nói dối lòng.
Tần Vô Viêm liếc nàng một cái rồi nói thản nhiên:
- Vậy ngươi nên đi thăm Bích Dao đi. Trước khi sư phụ ta chết có nói Bích Dao hồi sinh rồi.
Tần Vô Viêm nói thế chứ thực ra hắn cũng chưa tới thăm Bích Dao. Hắn không giám tới, hắn sợ bản thân biết được sự thật tình cảm bấy lâu lại trỗi dậy. Hắn biết cho dù Bích Dao có tỉnh lại người mà nàng yêu vẫn là Quỷ Lệ, không phải hắn.
Tiểu Nhã giật thót một cái, hiện tại thân thể Bích Dao ở đây. Lát nữa Quỷ Lệ lại như mọi hôm tới thăm Bích Dao, phát hiện thân xác Bích Dao không còn ở đó nữa thì sẽ thế nào? Hắn sẽ ra sao đây?
Sao nàng lại lo nghĩ cho hắn chứ, nàng là nàng, Bích Dao là Bích Dao. Nếu ngay từ đầu nàng đã chọn bỏ đi không gặp hắn thì bây giờ nàng không nên mềm lòng.
Quỷ Lệ nghe thế bước ra ngoài, trong lòng hắn có chút bất an. Lúc trong rừng trúc, Tiểu Hôi có nói với hắn Bích Dao mới đi qua, bảo hắn mau đuổi theo, nhưng hắn không tin. Giờ lại nghe chính miệng Tần Vô Viêm nói, hắn càng thêm bất an.
Đợi Quỷ Lệ đi xa, Tần Vô Viêm nhìn nàng một lần nữa rồi cũng đi theo Quỷ Lệ. Bây giờ hắn đã chắc chắn nửa phần Tiểu Nhã là Bích Dao. Nếu Bích Dao đã tỉnh lại nhưng không muốn gặp Quỷ Lệ thì đây có lẽ là ông trời muốn cho hắn một cơ hội. Theo đuổi nàng, tự do làm theo ý mình muốn, không cần phải nhìn sắc mặt của Độc Thần nữa.
Tiểu Nhã không biết làm gì tiếp theo, nàng chỉ có thể ở im trong phòng chờ kết quả.
*********
Quỷ Lệ và Tần Vô Viêm vừa đến cửa động đã bị Thanh Long cản lại:
- Hai người tới thăm Bích Dao sao? Thật không đúng lúc, Tông Chủ đang ở trong nói chuyện với Bích Dao. Hai người khi khác lại đến!
Tần Vô Viêm cùng Quỷ Lệ đều nhìn vào trong. Bên trong động, chỗ giường băng. Trên giường băng là một nữ tử vận y phục xanh lam đang nằm im bất động. Quỷ Vương phớt phơ vào cọng tóc bạc đang ngồi cạnh giường:
- Bích Dao, mười năm qua cha không đến thăm con. Con có trách ta không?
Tần Vô Viêm nhìn Quỷ Lệ một lúc rồi đáp:
- Xem ra sư phụ ta già rồi hoa mắt, hoặc là.....
Quỷ Lệ nói tiếp lời hắn:
- Hoặc là hắn lừa ngươi mong có cơ hội chốn thoát.
- Ta có đồ cần đưa cho ngươi, đi theo ta.
Sau đó hai người cùng nhau rời khỏi.
Thanh Long sớm đã đến thăm Bích Dao. Hắn vừa đến đã phát hiện thi thể Bích Dao không còn nữa nên mới bảo Tần Vô Viêm gọi U Cơ đến chính là muốn U Cơ giả làm Bích Dao để yên lòng Quỷ Lệ với Tần Vô Viêm.
U Cơ bật dậy lo lắng:
- Tông chủ, lâu ngày sợ giấy không gói được lửa.
Quỷ Vương mặt lạnh tanh:
- Thanh Long, ngươi nhanh chóng tìm tung tích của Bích Dao, càng nhanh càng tốt.
- Thuộc hạ đã rõ!
Dứt lời Thanh Long ra ngoài. U Cơ nói:
- Vậy lần sau Quỷ Lệ đến vẫn chưa tìm được Bích Dao thì sao?
Quỷ Vương xoay xoay chiếc nhẫn ngọc trên tay nhìn xa xôi:
- Sợ gì, chẳng phải Quỷ Lệ rất quan tâm nha đầu kia sao?
- Ý Tông chủ là.... Để vết thương của cô ta trở nặng!?