Xuyên Đến Đại Lục Thú Nhân

Quyển 1 - Chương 23: Phân biệt giữa giống cái và giống đực

Tiểu Vy vừa vào hang đã lục lọi ba lô của mình rồi lấy ra một cuộn ruy băng nhiều màu, lấy một đoạn màu tím ra rồi lại tìm cây lược. Dividly nhìn Tiểu Vy chạy quanh phòng cảm thấy chóng mặt cô đành ngồi xuống giường.

Một lúc lâu sau, Tiểu Vy ngồi sau lưng Dividly lau tóc cho cô, vừa lau vừa chải sẽ giúp tóc nhanh khô hơn.

Dividly phối hợp để Tiểu Vy chải tóc cho mình, bỗng nhớ ra điều gì đó: "Tiểu Vy cậu... không sợ sao?"

"Hả, sợ cái gì cơ?"

"Sợ Stella đến tìm cậu rồi đánh cậu."

"Phụt." Tiểu Vy nghe có người muốn đánh cô liền cười lớn. Nếu có người đánh được cô thì cô sẽ gọi người đó là cụ. Một học sinh ưu tú như cô mà lại thua một giống cái sao? Đùa gì vậy?

Nhìn Tiểu Vy cười đến không dừng lại được, Dividly càng lo liệu cô sợ đến nỗi cười luôn không?

Dĩ nhiên Tiểu Vy cũng cảm thấy mình cười hơi quá thế là cô ngừng cười lau nước mắt rồi hỏi: "Cái giống cái tên Stella chẳng lẽ lại mạnh như vậy sao mà mọi người lại sợ cô ta."

Dividly nghiêm túc gật đầu rồi nói cho Tiểu Vy biết. 

Hóa ra Stella cũng là một giống cái ngoại tộc được nhặt về. Không giống Dividly, Stella từ bé đã rất dễ thương khiến ai trong bộ lạc cũng yêu quý. Thế là cô được Lauren nhặt về nuôi chính vì vậy có thể nói Louis và Stella chính là một đôi thanh mai trúc mã từ hồi còn trong nôi.

Stella nhận được tình yêu của mọi người nên cô ta trở nên rất hống hách. Phải nói tới Stella có một vẻ đẹp khiến thú nhân nào cũng mê mẩn ngoại trừ Louis luôn lờ cô ta đi. Chính vì cái lẽ đó, Stella cảm thấy ghen ghét tất cả những giống cái hay á thú dám để ý đến Louis. Dividly cũng là một trong số đó, có lẽ vì Louis hay quan tâm đến cô nên Stella lúc nào cũng gây khó dễ với Dividly.

Không chỉ đẹp mà Stella còn có thể sử dụng pháp thuật hệ lửa, tuy còn rất yếu nhưng vẫn có ích trong việc săn bắn nên tộc trưởng đã cho phép cô cùng đi săn với các thú nhân khác. Hôm nào cũng vậy nên nhiều khả năng Stella chắc chắn sẽ tìm gặp Tiểu Vy lúc chiều tối nay. Cứ nghĩ đến Dividly lại cảm thấy cực kì sợ hãi.

Khác với Dividly, Tiểu Vy cảm thấy rất có hứng thú với Stella. Nếu cô ta thực sự có ma thuật hệ lửa thì đúng là sẽ có một cuộc chiến xảy ra đó. 

"Nói tóm lại Stella rất đẹp lại có na thuật vậy nên Dividly nghĩ mình sẽ thua cái lọ hoa biết di động đấy sao?" Tiểu Vy tổng kết một câu và đặc biệt nhấn mạnh hai chữ lọ hoa, cô cá là Stella ra ngoài không có săn được cái gì đâu.

Dividly thì không hiểu "lọ hoa biết di động" có nghĩa gì nhưng vẫn gật đầu nhẹ một cái. Cô lo rằng Tiểu Vy sẽ bị thương vì ngoài Stella ra thì chắc chắn sẽ có các á thú khác theo phe Stella đi cùng.

Thấy Dividly chần trừ một lúc lâu mới gật đầu cái nên Tiểu Vy hơi buồn à.

Dividly nhìn Tiểu Vy đau lòng liền luống cuống sửa lại: "A, thực ra... thực ra không phải mình không tin cậu mà mình chỉ sợ cậu sẽ bị thương mà thôi."

"Thương có làm sao đâu, mình đây có thể trụ được cả một quả núi ấy chứ. Nói tóm lại mình chắc chắn sẽ bảo vệ cậu nên đừng lo."

"Ừm."

Hai người lại tiếp tục buôn chuyện. Tiểu Vy hỏi một câu: "À đúng rồi cái tên Oris vừa nãy trông không giống thú nhân gì cả. Bộ hắn ta không cần đi săn sao, hay là ở lại phòng thủ. Trông hắn có vẻ khá yếu đuối đó nhưng có lẽ phải lòng Stella nên mới bênh cô ta như vậy chứ... "

Tiểu Vy thao thao bất tuyệt một lúc quay sang thấy Dividly đang nhìn mình một cách khó hiểu. Ánh mắt này... tại sao lại kinh ngạc vậy?

"Tiểu Vy, Oris... là một á thú mà."

Trong phút giây ngay sau đó, Tiểu Vy bỗng cảm thấy mình như đã nghe nhầm nhưng không Dividly đã đập tan toàn bộ hi vọng của cô chỉ trong một câu.

"Chúng ta là giống cái ngoại tộc còn những giống cái khác thì gọi là á thú, họ có cấu tạo giống các thú nhân thể người nhưng nhỏ hơn và không có khả năng chiến đấu."

Thế giới tam quan sụp đổ hoàn toàn.

Tiểu Vy cảm thấy các dây thần kinh, các mạch máu của mình như ngừng chảy. Điều tồi tệ nhất vừa xảy ra với cô. Xuyên đến một thế giới chỉ toàn nam với nam, gái chỉ có trên đầu nhón tay. Hết rồi, hãy bảo cô chết ngay đi, cô không thiết sống nữa. Vì hai hôm nay không ra ngoài nên cô không nhận ra điều này, nếu không cô đã nghi ngờ từ lâu rồi.

Dividly cảm thấy Tiểu Vy khác thường, vừa định gọi cô một cái thì đã thấy Tiểu Vy lững thững bước ra khỏi hang. Dividly dấu chấm đầy đầu.

Một lúc sau một tiếng thét làm cả bộ lạc tỉnh giấc trong cơn kinh hoàng. 

Bằng hết sức lực của mình, Tiểu Vy đã ngẩng cao đầu lên trời mà rống một tiếng: "CHẾT TIỆT.........!!!"