Theo lời dẫn của Dividly, sau hai canh giờ Tiểu Vy cuối cùng cũng tìm được cánh rừng thông.
Cô không biết địa hình nơi này như thế nào nhưng dù gì cũng đến rồi thì nhất định không quay về.
Bắt đầu kiểm tra từ bìa rừng, không có gì lạ, tiếp đó là sâu hơn một chút thì cô bắt gặp một đám chim quái vật đang mổ cái gì đó.
Kì lạ, cô tiến lại gần, nhìn rõ sẽ thấy chúng đang mổ xẻ xác của một con hưu non ruột gan nội tạng lòi hết ra, xương cốt lộ hét ra khỏi da, đôi mắt mở to trợn ngược lên, trông rất buồn nôn.
Tiểu Vy nhìn cảnh tượng đầy máu me, có cảm giác thật muốn nôn mửa, tại sao lại tàn ác như vậy.
Thấy bọn chim vẫn tiếp tục mổ thịt, Tiểu Vy cảm thấy bất bình cho chú hươu con, cô tiến lên phía trước xua đuổi bọn chim ra rồi tiến đến gần xác nó.
Bị phá đám trong lúc ăn, bọn chim cảm thấy rất bực bội, muốn xông vào chiếm lại con mồi nhưng phản xạ nguyên thủy của chúng lại bảo tránh xa giống cái này ra vì thế chúng chỉ dám kêu re ré, không dám lại gần.
Tiểu Vy mặc kệ chúng muốn làm gì, cô chỉ tập chung vào công việc của bản thân, phân loại xác của con hươu, tách phần xương ra, các bộ phận nội tạng cô cho vào tấm da thú mang theo.
Làm được một nửa, bọn chim vẫn tiếp tục phá đám khiến cô thực sự muốn phanh thây chúng, trời đang là mùa hạ rất nóng nực, nắng xuyên qua những tán lá chiếu thẳng xuống, cùng với những tiếng kêu gào của chũng khiến cô cảm thấy đầu mình như muốn nổ tung.
"Ngậm miệng lại ngay cho ta!" Tiểu Vy quay lại hướng về phía chúng rồi gầm lên một tiếng.
Sợ hãi, đám chim bay tán loạn, bay nhanh không quay đầu lại sợ sẽ bị giết.
Tiểu Vy đứng ở vị trí cũ, thở hồng hộc vì mệt, vừa nãy dùng chút lực đã mệt lả như vậy quả thục đac yếu đi rất nhiều.
Chết tiệt, cô thầm chửi một câu, nếu không phải bị xuyên đến nơi xã hội nguyên thủy này chắn cô vẫn đang ngồi trong phòng, tay cầm điện thoại lướt web, nghe nhạc còn có cả điều hòa chứ sao lại ở cái nơi khỉ ho gió gáy này làm quái gì.
Quay lại công việc của mình, cô chú tâm hoàn thành nhanh rồi cầm một bọc thịt và một bọc xương đi về chỗ khác.
Dĩ nhiên việc này không hẳn là vô ích, trong lúc xử lí thịt của con hươu, cô phát hiện ra một vết răng rất sâu, không chắc chắn lắm nhưng đó có thể là vết cắm do con Ma Thần kia gây ra, cái xác cũng được một, hai ngày rồi, chùng với cái hôm cô gặp con Ma Thần.
Nếu như không nhầm hôm đó cô thấy mồm nó rơi tong tỏng máu, có khả năng nó vừa ăn xong thì ngửi thấy mùi ma lực trên người cô nên mới mò tới.
Tỉ lệ không cao nhưng cô vẫn muốn thử, đi theo vết máu dài về hướng Tây.
Tìm nửa ngày cuối cùng không phụ lòng người, Tiểu Vy cuối cùng cũng đã tìm ra nơi cô chiến đấu với Ma Thần và cái ba lô của cô cũng rơi gần đó.
Ngắm nghía cái ba lô, may quá không bị rách hay hỏng ở đâu cả, đồ đạc bên trong cũng nguyên vẹ không thiếu thứ gì.
Lục lọi bên trong, tìm được một bộ đầm dài và một bộ nội y, cô nhanh gióng đi tìm hồ nước.
Chợt nhớ ra cái gì đó, coc quay lại về hướng xác con Ma Thần giờ đã thối nát hơn nửa, lấy con dao trong túi ra rồi rạch một vết gần tim, tuy việc này cực kỳ kinh khủng nhưng cô vẫn chịu đựng, moi ra một viên đá màu tím.
"Đá hệ phong à!"
Ma Thần cũng có năng lực, con này là năng lực hệ phong, tuy không có ích gì với người hệ mộc như cô nhưng giữ lại có lẽ sẽ dùng được.
Nhét viên đá vào một ngăn nhỏ cung ba lô, Tiểu Vy tiếp tục hướng về nơi hồ nước mà cô đã rơi xuống khi đến dị giới.
Hồ nước rộng lớn, nước trong veo, xung quanh còn có tiếng chim hót, những cây to rũ xuống mặt hồ, quả thực đúng là tiên cảnh à.
Cởi bộ quần áo cũ ra, Tiểu Vy nhanh tróng ngày tùm một cái xuống hồ.
Mùi máu trên người cô đưa đánh thúc một quái vật dưới hồ.
Dĩ nhiên Tiểu Vy biết sự có mặt của con quái vật nhưng cô vẫn thong dong tắm rửa.
Con quái vật bơi lên, phát hiện con mồi nó kéo cô xuống nước, thấy con vật kéo mình Tiểu Vy có chút khó tin.
Một con cá sấu nhưng lại có lớp da trơn như lươn, to đến năm mươi mét đang nhìn đo bằng ánh mắt đỏ rực.
Con cá sấu nhe hàm răng sắc nhọn của nó ra đe dọa con mồi nhưng không ai biết trong đầu Tiểu Vy đang nghĩ đến việc khác.