Xin Hãy Đúng Mực Khi Hôn

Chương 32: Chương 32



Fb: Tra sen xếp chữ
Sự kiện uống nhiều nước ấm cũng không có phần sau.
Trịnh Hào Dữ im lặng suốt hành trình, mãi đến khi Hàn Thần Hội cúp điện thoại, anh cũng chưa nói câu nào.

Lúc ấy Hàn Thần Hội cũng không nghĩ nhiều, tiếp tục uống rượu cùng Tiểu Sơn Chi, Lam Hoa Doanh.
Nửa tháng sau đó, Trịnh Hào Dữ vẫn luôn ở Dubai không về nước, cũng không liên lạc với Hàn Thần Hội, điện thoại, tin nhắn, hay email đều không có, dường như hai người lại trở về trạng thái năm đầu tiên sau khi kết hôn.

Phận ai nấy lo · thật.

Ai chơi theo ý người nấy · thật.

Tình cảm chậm rãi tăng lên trong nửa năm qua không còn nữa, cô và anh lại trở về như trước đây.

Anh hôn qua mỗi tấc da thịt trên người cô, biết tất cả điểm mẫn cảm trên người cô, cô cũng biết tất cả thói quen của anh, nhưng giữa bọn họ cố tình lại là —— người lạ nhưng hiểu nhau nhất?
Nửa tháng sau.

《Ánh Lửa Chi Luyến》khởi động máy.

Hàn Thần Hội rất ít khi ra ngoài chơi, cô cũng giống Trịnh Hào Dữ, tập trung toàn bộ tinh thần vào công tác.

Vai diễn trong bộ phim 《Thủy Quang Chi Luyến》trước đó của cô gần như đã trở thành biểu tượng cho Tuesday trên mạng, mọi người vừa điên cuồng mê say nhan sắc Hàn Thần Hội, vừa mắng diễn xuất và hình tượng của cô.

Các netizen luôn rất mâu thuẫn.

Nhân vật mà Hàn Thần Hội sắm vai trong 《Ánh Lửa Chi Luyến》 tên là Chiến Mạt Mạt, ngày poster được tung ra, netizen liền điên rồi ——
Mấy cái hotsearch đều bị các từ khóa liên quan đến《Ánh Lửa Chi Luyến》chiếm cứ, Hàn Thần Hội cũng đoạt được hai cái.

【#Hàn Thần Hội Ánh Lửa Chi Luyến# #Giá trị nhan sắc của Hàn Thần Hội# Đờ mờ, Thế này thì đẹp quá rồi! Mị phải làm tín đồ của cổ! Mị muốn điên cuồng liếm màn hình!】
【#Hàn Thần Hội Ánh Lửa Chi Luyến# Đệch, nhan sắc của HTH thật vãi bá, cảm giác cổ còn đẹp hơn so với bộ phim cũ, chỉ là không biết diễn ????‍♀️????‍♀️】
【#Giá trị nhan sắc của Hàn Thần Hội# Hàn Thần Hội hoàn mỹ biểu diễn cái gì gọi là "Nhan sắc thần tiên, diễn xuất ma quỷ"】
【#Hàn Thần Hội Ánh Lửa Chi Luyến# Hàn Thần Hội! Em cầu xin đó, có thể nhìn em không? Chị chỉ cần đứng đó làm bình bông là được, đừng đóng phim nữa, thiệt đó đừng đóng phim nữa, em ngàn van vạn lạy——】
【#Giá trị nhan sắc của Hàn Thần Hội# #Hàn Thần Hội Ánh Lửa Chi Luyến# Hội Hội dũng cảm bay! Hội Bản(tên fandom) lo được】
【#Hàn Thần Hội Ánh Lửa Chi Luyến# #Giá trị nhan sắc của Hàn Thần Hội# Chị Hôi Hôi đẹp nhất!!! Chị Hôi Hôi và anh rễ Vũ Vũ CP xứng đôi nhất trên thế giới này không ai bằng được!!!!! Si vì Hôi Vũ, cuồng vì Hôi Vũ, đâm tường bình bịch vì Hôi Vũ!!!】
【#Hàn Thần Hội Ánh Lửa Chi Luyến# Anh rể Vũ Vũ là cái quỷ gì? Gà rừng từ đâu ra đấy? CP xứng đôi nhất của Hàn Thần Hội rõ ràng là với Trương Nhuận Thần! Đẩy thuyền cho CP Song Thần đẹp nhất trong lịch sử!《Chúng ta yêu nhau đi 》mau phát sóng nào, cầu xin đó!】
Hàn Thần Hội vừa quay xong một cảnh, đương lúc uống nước nghỉ ngơi ngoài hậu trường thì nhận được một cuộc điện thoại.

Là em họ Koduck Mạnh Tiểu Kết của cô.

Hàn Thần Hội vừa bắt máy, liền nghe thấy Koduck ở đầu dây bên kia điên cuồng sổ một tràng dài:
"Ngốk nghếk ngốk nghếk ngốk nghếk ngốk nghếk! Bọn netizen ngốk nghếk! Dám cạnh tranh CP với em! Dám nói anh rể Vũ Vũ của em là gà rừng! Tên Trương Nhuận Thần ấy mới là gà rừng chui từ rừng ra! Móa bọn họ căn bản không biết ai mới là chính cung! Anh rể Vũ Vũ của em mới là chính cung daddy! Là chính cung daddy có giấy chứng nhận kết hôn đàng hoàng! Là người đàn ông có được chị Hôi Hôi của em! CP Hôi Vũ của mới là CP đẹp nhất lịch sử!"
"Chỉ với nhan sắc của anh rể Vũ Vũ là đã có thể treo anh ta lên đánh! Nói chi là so thành tích, thành tích của Trương Nhuận Thần càng không thể so! Bằng cấp, tài sản, khí chất, khí tràng......Đừng nói là xách giày, tên gà rừng Trương Nhuận Thần ấy ngay cả tư cách lau giày cho chị Hôi Hôi cũng chẳng có!"
Hàn Thần Hội: "............"
Cô biết ngay mà......!
Trong đầu con bé Mạnh Tiểu Kết say mê đu idol này chỉ có bấm phim cãi nhau vì "chính chủ" các kiểu mà.
"Mẹ nó còn【Song Thần】cơ đấy, một đám ngốk nghếk ship CP mà còn ship sai, cho dù là 【Song Thần】thì cũng phải là anh Khai Thần mối tình đầu của chị Hôi Hôi, liên quan vẹo gì đến tên gà rừng Trương Nhuận Thần ấy???"
"............"
Hàn Thần Hội vội ngắt lời Mạnh Tiểu Kết, "Này này này! Đang yên đang lành nhắc tới anh ta làm gì? Ở nhà để ý đừng nhắc tới tên người này."
"Em......" Mạnh Tiểu Kết dừng chốc lát, lại nhỏ giọng nói, "Hôm trước em đến nhà cô, chị Đông Quả với anh Chí Kỳ cũng ở đó, em nghe anh Chí Kỳ nhắc anh ta......"
Hàn Thần Hội cau mày: "Đang yên đang lành bọn họ nhắc Hạ Khai Thần làm gì?"
"Bọn họ......" Mạnh Tiểu Kết chợt nhanh trí, bịa bừa một câu, ""Bọn họ nói cảm ơn ân tình tên họ Hạ không cưới!"
Hàn Thần Hội: "............"
Bọn họ nói như vậy mới có chuyện đó.

Cô rất rõ ràng quan hệ giữa Hạ Khai Thần và Phùng Chí Kỳ, hai người họ là bạn thân từ thuở còn tấm bé cùng cởi truồng lớn lên, ai cũng có thể nói xấu Hạ Khai Thần, chỉ có Phùng Chí Kỳ là không thể.


Đúng lúc này, thư ký trường quay ở cách đó không xa gọi cô ——
"Thần Hội! Lần quay đầu tiên của cảnh thứ sắp bắt đầu rồi."
"Ok!"
Hàn Thần Hội đáp một tiếng, rồi nhỏ giọng nói với Mạnh Tiểu Kết: "Em cũng bớt lên mạng cãi nhau với người khác đi, cho dù cãi thắng cũng chẳng có ý nghĩa gì, tới lúc khai giảng em cũng năm bốn rồi, vẫn là nên nghĩ tới việc tốt nghiệp và thực tập nhiều hơn đi."
Thời điểm từ phim trường về tới biệt thự Hồng Diệp đã là một giờ rưỡi sáng.

Người làm trong nhà đã nghỉ ngơi từ lâu.

Cũng may Hàn Thần Hội đã đi ăn khuya với các đồng nghiệp ở đoàn phim rồi nên không cần xuống phòng bếp tìm đồ ăn nữa, cô trực tiếp đi lên lầu luôn.
Đẩy cửa đi vào phòng ngủ, Hàn Thần Hội lập tức ngẩn người.

Có vài điểm khác với lúc cô đi hồi sáng ——
Trên bàn trang điểm của cô để đầy những hộp quà với đủ loại kích cỡ.

Hàn Thần Hội bước nhanh đến, tùy tay mở một hộp quà ở ngay trên cùng, một chiếc lắc tay kim cương lặng lẽ nằm trong hộp quà nhung màu đen.

Cô tiếp tục mở gói quà một hộp nữa, nhìn vỏ ngoài hộp thì rất dễ đoán, là hàng cao cấp được đặt thiết kế riêng của thương hiệu quốc tế nào đó.

Bình thường cô chỉ mở một hoặc hai hộp quà thôi, nhưng lần này cô lại mở tiếp hộp thứ ba ——
Là một con gấu bông màu hồng phấn lớn chừng bằng bàn tay.

Nhìn chất liệu và dải lụa quấn trên cổ con gấu bông là cô có thể đoán được, ngay cả con gấu bông này giá trị cũng rất xa xỉ.

Ai sẽ vào phòng ngủ của bọn họ?
Lại có ai sẽ để nhiều hộp quà đắt tiền ở đây?
Đáp án chỉ có một.

Trịnh Hào Dữ đã trở về.

Bọn họ đã hơn một tháng không gặp nhau.

Trước đây cũng có lúc không gặp nhau hơn một tháng, nhưng chưa có lần nào hơn hai tháng không có sinh hoạt tình dục......!
Hàn Thần Hội đặt con gấu bông trong tay lên bàn trang điểm rồi đi tới phòng để quần áo nối với phòng ngủ, không có người.

Lại đi ra phòng ngủ, đứng ở cửa nghe vài giây, cũng không có người.

Chẳng lẽ ở thư phòng?
Hàn Thần Hội chạy đi lục tung tất cả thư phòng ở biệt thự Hồng Diệp, cũng không tìm thấy một bóng người.
Trịnh Hào Dữ vậy mà không ở nhà!
Hàn Thần Hội xấu hổ quay về phòng ngủ, không còn tâm trạng gì để ngăm mình nữa, chỉ tắm qua loa một cái liền nằm lên giường.

Cô thật sự không ngờ được, Trịnh Hào Dữ có thể đi ra ngoài ăn chơi ngay ngày đầu tiên về nước sau hơn một tháng không gặp nhau, hai tháng không làm......
Mấy lần trước......!
Mấy lần trước chỉ cần anh về đến nhà là quấn lấy cô không chịu buông, làm cô cho bạn bè leo cây rất nhiều lần.

Hàn Thần Hội nằm trên giường miên man suy nghĩ.
Anh có ý gì?
Chẳng lẽ do lần trước cô làm quá?
Hoặc là định trả thù cô do vụ "uống nhiều nước ấm"?
Chắc không đâu......!
Trịnh Hào Dữ sẽ không vô vị như vậy, anh vốn dĩ đã thích ra ngoài chơi......!
Huống chi......!
Cô có là gì chứ, cô chỉ là đối tượng liên hôn không có tình cảm của anh, nếu không có sự sắp đặt của cha mẹ, hai người bọn họ cả đời đều sẽ không giao thoa.
Hôn nhân không có tình yêu.


Cô căn bản là không có tư cách bị anh "định trả thù" nhỉ?
Hàn Thần Hội càng nghĩ não càng rối như cuộn len, cô quờ cầm điện thoại trên tủ đầu giường, bấm bấm vài cái liền mở giao diện liên lạc với Trịnh Hào Dữ ra.
Không được!
Cô tuyệt đối không được gọi cho anh!
Tình huống hiện tại không giống với trước đây, linh hồn làm màu kiêu ngạo của cô tuyệt đối không cho phép cô làm ra việc chủ động gọi cho anh!
Đầu có thể rơi, máu có thể cháy, nhưng cốt cách không thể giảm!
Chính là như thế!
Hàn Thần Hội đặt điện thoại xuống, tủi thân chui vào trong chăn.

Đêm nay cô ngủ không ngon.

Từ sau sự kiện "vòng tròn đu quay", chất lượng giấc ngủ của cô giảm đi rất nhiều, tới khi sự kiện "uống nhiều nước ấm" xảy ra, thì giảm tới đỉnh điểm —— mỗi ngày cô đều mơ thấy đủ loại giấc mơ quần ma loạn vũ, cũng chỉ có mấy ngày ra ngoài uống rượu với chị gái nhỏ, có cồn thúc đẩy mới có thể ngủ yên được.
Lúc trước không biết Trịnh Hào Dữ đã về thì thôi không nói, hiện tại biết anh về rồi, trong lòng cô càng nặng nề, giấc ngủ càng chập chờn.

Ngoài trời hơi sáng.

Khoảng chừng bốn giờ sáng.

Cửa phòng ngủ bị người đứng ở ngoài đẩy ra.

Hàn Thần Hội lập tức tỉnh dậy, nhưng cô không mở mắt.

Cô nghe được tiếng đối phương cởi quần áo, tháo mắt kính, tháo đồng hồ, nghe được tiếng đối phương đi vào phòng tắm tắm ——
Vài phút sau, người tạo ra tiếng động ấy tự nhiên nằm xuống bên người cô.

Sau đó, thế giới yên tĩnh đi, chỉ còn lại tiếng hít thở vững vàng của anh.

Hàn Thần Hội từ từ mở mắt ra.

Ánh sáng lờ mờ xuyên qua khe hở trên rèm cửa lọt vào, vừa vặn chiếu lên mặt anh.

Anh nhắm nghiền hai mắt, ngủ say.

Lúc anh không đeo kính ít đi vài phần văn nhã, nhiều thêm vài phân sắc sảo tuấn tú.

Cho dù anh đã tắm qua, nhưng thân là người nằm bên gối, cô vẫn có thể ngửi được mùi hỗn hợp của thuốc lá và rượu, cùng với.....mùi nước hoa.

Hàn Thần Hội cắn khóe môi.

Cô rất rõ mùi hương trên người những người như Tiểu Sơn Chi nồng đến cỡ nào, bình thường cô chỉ tới gần uống hai ly rượu là trên người đã dính lên đủ loại nước hoa.

Trước đây mùi nước hoa trên người anh còn nồng hơn hiện tại nhiều, thậm chí cô còn cảm thấy rất thơm rất dễ nghe, nhưng hiện tại cô lại cảm thấy vô cùng khó ngửi.

Hàn Thần Hội lật mình, đưa lưng về phía Trịnh Hào Dữ.

Cô chậm rãi nhắm mắt lại, không biết vì sao, trong lòng ê ẩm, khó chịu cả người.

Sáng hôm sau, Trịnh Hào Dữ lại không thấy tăm hơi, Hàn Thần Hội dậy sớm đi đến phim trường, chưa từng chạm mặt với Trịnh Hào Dữ.

Một tuần tiếp theo đó, Hàn Thần Hội vội làm việc, Trịnh Hào Dữ cũng vội làm việc, hai người cơ bản không có cơ hội chạm mặt lần nào, có hai buổi tối hai người đều ở nhà, nhưng Hàn Thần Hội hoặc là nằm sấp trên giường xem kịch bản, chuẩn bị cho cảnh diễn ngày mai, hoặc ngồi trên giường đánh phím viết tiểu thuyết bá tổng của cô.


Còn Trịnh Hào Dữ hoặc là ở trong thư phòng, hoặc là nằm trên giường làm việc bằng laptop, máy tính bảng, điện thoại cá nhân.

Hai người gần như không nói câu nào với nhau.

Nghiễm nhiên là trạng thái chiến tranh lạnh.

Chiến tranh càng lạnh, thì càng căng thẳng.

Hàn Thần Hội có mấy lần muốn chủ động nói chuyện với Trịnh Hào Dữ, nhưng cô quá ra vẻ, nhiều nhất chỉ cho phép cô bĩu môi trừng mắt với anh.

Lúc trước mỗi lần Trịnh Hào Dữ vùi đầu nhìn vào thiết bị của anh, Hàn Thần Hội chỉ cho rằng anh đang làm việc,không nghĩ ngợi gì nhiều, nhưng hiện tại......
Cô năm lần bảy lượt mà liếc anh.

Cứ cảm thấy vẻ mặt anh lúc nhìn thiết bị rất mê, nói là lạnh cũng không phải lạnh, nói là cười cũng không phải cười -
Lại một tuần trôi qua.

Bọn họ đã chiến tranh lạnh chừng nửa tháng.

Hơn hai tháng không chạm vào cơ thể đối phương.

Hàn Thần Hội nhớ một tháng trước, hồi Trịnh Hào Dữ còn ở Dubai bàn chuyện làm ăn, có hôm đã hơn nửa đêm anh còn gọi điện cho cô, lời trong lời ngoại đều là về chuyện ấy, cuối cùng còn trực tiếp nói câu "muốn làm tình với em" ra khỏi miệng.

Nhưng sao bây giờ lại lạnh lùng thế này?
Không quan tâm cô, còn chiến tranh lạnh với cô......!
Tên đàn ông thối không biết xấu hổ này!
Đồ "móng heo" rút súng vô tình!
Hàn Thần Hội ngủ không yên giấc, lúc cô từ trong mộng bừng tỉnh dậy, khóe mắt còn vấn vươn nước mắt.

Cô lập tức cầm lấy điện thoại, gọi cho Trịnh Hào Dữ.
"Tút tút ——"
Chỉ mới reo hai tiếng đối phương liền bắt máy.

Cô có thể nghe được những tạp âm lộn xộn ở đầu dây kia, nhưng hình như không phải ở mấy chỗ như hộp đêm gì đó, anh cười nhẹ: "Rốt cuộc chịu gọi cho anh?"
Hàn Thần Hội tức giận thở "phù phù", "Anh cút về ngay bây giờ cho em!"
Nói dứt câu cô liền táo bạo cúp điện thoại.

Mười lăm phút sau.

Trịnh Hào Dữ đi vào phòng ngủ.

Cho dù là từ Thập Nhị Dạ, Kim Toa Thế Giới, Tinh Bang Starbon......hoặc là bất kỳ hộp đêm nào trở về biệt thự Hồng Diệp thì đều rất khó trở về trong thời gian ngắn như vậy —— phỏng chừng là Trịnh Hào Dữ cầm dao đè trên cổ tài xế, ép đối phương lái tốc độ tàu lượn siêu tốc.

Hàn Thần Hội ngồi dựa vào đầu giường, Trịnh Hào Dữ đi tới ngồi xuống bên mép giường trước mặt cô.
Anh mặt vô biểu tình nhìn chăm chú vào Hàn Thần Hội, bàn tay đặt trên đầu gối còn kẹp một điếu thuốc lá.

"Trịnh Hào Dữ, em hỏi anh......"
Môi dưới của Hàn Thần Hội run run, hiển nhiên là cố kiềm chế chính mình, cô dừng vài giây, âm cuối run lên:
"Có phải anh......Có người phụ nữ khác ở bên ngoài không?"
Trịnh Hào Dữ vẫn luôn chăm chú nhìn Hàn Thần Hội, anh giơ tay nhét điếu thuốc vào miệng, hơi cúi đầu, không rõ nguyên do cười một tiếng.

Thái độ của anh, làm lòng cô càng lạnh đi.

"Hoặc là......Hoặc là anh vẫn luôn có......"
Vành mắt Hàn Thần Hội đỏ hoe: "Nhất định là như thế, anh còn thề thốt gạt em, anh không chơi đàn bà bên ngoài......Ngay từ đầu em đã biết niệu tính anh ra sao, anh đúng là xấu quá......"
"Đúng là em thích chơi, thích đi uống rượu với mấy chị gái nhỏ, nhưng em cũng chỉ uống rượu nói chuyện mà thôi, trước nay em chưa từng làm chuyện gì có lỗi với anh, nhưng anh thì sao......Anh không chỉ chơi đàn bà, có phải còn nuôi không hả?"
Hàn Thần Hội càng nói càng thương tâm, nước mắt rơi lã chã.

"Em không muốn chơi theo ý mình với anh nữa, trước đây ai chơi theo ý người nấy là mọi người cùng ra ngoài uống rượu thả lỏng, không vì kết hôn mà gò bò bản thân, nhưng anh đang làm gì? Hôn nhân cắm sừng cho nhau như chị Bạch Hồng đến tột cùng có ý nghĩa gì chứ? Được rồi, cho dù anh có đàn bà, nhưng anh cũng đừng để em biết! Cho dù hôn nhân của chúng ta không có tình yêu, không có tình cảm, cũng phải có sự tôn trọng chứ —— Em không chịu nổi nữa! Anh đi tìm người khác sống với anh đi, em muốn ly hôn!"
Trịnh Hào Dữ vốn đang ngồi nghe không đáp lại gì, vừa nghe tới hai chữ "ly hôn", anh lập tức đứng dậy, lông mày nhăn chặt lại: "Em nói cái gì?"
"Em nói ——" Hàn Thần Hội tức giận nghiến răng nghiến lợi, gằn từng chữ một, "Em, muốn, ly, hôn, với, anh!"
"Thần Hội." Trịnh Hào Dữ hờ hững rít một ngụm thuốc, "Là em không cho anh vào phòng trước, là em ra lệnh cho anh, không cho anh đụng vào em, phải đợi lúc nào em muốn "lâm hạnh" anh, anh mới có thể đụng vào em, mấy lời này em quên hết rồi? Anh sợ ở nhà một mình với em, không khống chế được bản thân đè em lên giường, cường | gian trong hôn nhân, cho nên mới đi ra ngoài, anh làm sai cái gì?"
Hàn Thần Hội: "............"
Cô rụt người ra sau.


Đương nhiên là cô không quên......!
"Thế......" Hàn Thần Hội ưỡn ngực, không chút khách khí rút điếu thuốc giữa môi Trịnh Hào Dữ ra, dúi dúi vào gạt tàn thuốc, sau đó trừng đối phương, "Rốt cuộc anh có người đàn bà nào ở bên ngoài không?"
"Hôm nay trọng điểm của em chỉ có anh ra ngoài có chơi đàn bà, có dưỡng đàn bà không thôi đúng không?"
Trịnh Hào Dữ đột nhiên xốc tấm chăn mỏng trên người Hàn Thần Hội lên, bắt lấy mắt cá chân cô kéo cô từ trên đầu giường xuống, đồng thời vươn cánh tay còn lại ôm lấy eo cô, tách cặp chân dài của cô quấn lấy hai bên hông mình ——
Cô bị anh dùng một tư thế siêu cấp xấu hổ ngồi trên người anh.

"Hôm nay anh liền nói thật với em ——" Bờ môi anh ái muội dán bên tai cô, tựa hôn phi hôn, cười nhẹ một tiếng, nói ra một chữ chắc như đinh đống cột.

"Có!"
Hàn Thần Hội: "............"
Một chữ "có" như sấm sét từ trên trời đánh xuống!
Hàn Thần Hội lập tức choáng váng, máu trong người cuồn cuộn vọt hết lên não, cô hét to "A a a ——", sau đó điên cuồng vùng vẫy trong ngực Trịnh Hào Dữ, mắng chửi:
"Quả nhiên là có! Quả nhiên là có! Tên vương bát nhà anh! Đáng chém ngàn đao! Anh cút đi! Anh cút xa cho em! Anh đi tìm cô ta đi! Anh đi mà kết hôn với cô ta đi!"
Cho dù Hàn Thần Hội cậy mạnh cỡ nào thì cô cũng không phải là đối thủ của Trịnh Hào Dữ, anh giữ chặt cô, xoay người một cái, lập tức đè cô dưới người mình.

Hàn Thần Hội đột nhiên dừng lại không ầm ĩ nữa, vẻ mặt không thiết tha mà sống nằm dưới người Trịnh Hào Dữ, nheo mắt trừng anh, gần như gằn từng chữ một: "Cô ta......Có phải cô ta đẹp hơn em không?"
Trịnh Hào Dữ hơi cau mày, giả vờ như đang suy nghĩ: "Anh cảm thấy hai người không khác gì nhau, nhưng người khác nói cô ấy đẹp hơn em."
"............"
Hàn Thần Hội cắn chặt môi, không nhịn được mà rơi lệ.

Người khác......!
Ngay cả những người xung quanh Trịnh Hào Dữ cũng biết sự tồn tại của người phụ nữ ấy......!
"Nói thật, anh thật sự là cảm thấy hai người không khác gì nhau ——"
Trịnh Hào Dữ giơ tay nâng gương mặt Hàn Thần Hội đang khóc thút thít lên, cười như không cười, nhắm thẳng đôi môi đỏ của cô mà hôn một cái: "Anh cho em xem ảnh của cô ấy."
"Không cần xem!" Hàn Thần Hội lại bắt đầu ra sức giãy dụa, "Em mới không xem! Hơn nữa em là vợ anh! Cô ta......Cho dù cô ta được sủng cỡ nào cũng là một đứa tuesday xấu xa! Muốn xem cũng là cô ta xem ảnh em! Em mới không xem ảnh cô ta!"
Ngay lúc Hàn Thần Hội la hét tê tâm liệt phê, Trịnh Hào Dữ đã giơ điện thoại riêng đến trước mặt cô ——
Màn hình lớn màu đen.

Hàn Thần Hội như thể phải lên pháp trường chịu chết vậy, nhắm chặt mắt lại, sống chết không chịu mở ra.

"Anh đem ra chỗ khác đi! Em mới không xem ảnh cô ta!"
Trịnh Hào Dữ "ồ" một tiếng: "Em không xem thật à? Thật sao?"
Hàn Thần Hội mím môi.

Kỳ thật......Nói không tò mò là nói dối.

Đây là bản chất của con người.

Cô ngạo kiều nheo mắt, trộm liếc thoáng qua màn hình di động của Trịnh Hào Dữ.

Trịnh Hào Dữ thấy cô nhìn lén, liền mỉm cười bấm sáng màn hình.

Giao diện điện thoại anh vô cùng gọn gàng, chỉ có bốn cái ứng dụng ở phía dưới cùng.

Ảnh màn hình chờ thình lình xuất hiện, chiếm cứ toàn bộ màn hình.

Lúc cô nhìn đến bức ảnh ấy, cô lập tức trợn tròn hai mắt.

Hàn Thần Hội nhìn chằm chằm ảnh màn hình chờ hơn mười giây, sau đó chớp chớp mắt, lại ngây ngốc nhìn sang Trịnh Hào Dữ.

"Thấy rồi chứ? Người đàn bà bên ngoài của anh....." Trịnh Hào Dữ gõ gõ đầu ngón tay lên màn hình điện thoại, "Cô ấy chính là người đàn bà anh nuôi gần đây, anh tiêu không ít tiền cho cô ấy đâu, thế nào? Có phải cô ấy không khác gì em không?"
Hàn Thần Hội động đậy khóe môi, lại ngơ ngác nhìn Trịnh Hào Dữ.

Ánh mắt hai người nhìn nhau trong khoảng cách cực gần, mặt cô từ từ đỏ ửng lên.

Người trong ảnh màn hình chờ không phải người khác, là nhân vật Chiến Mạt Mạt mà cô đóng trong《Ánh Lửa Chi Luyến 》, là tấm poster mới nhất vừa được đăng mấy hôm trước.

Đầu óc Hàn Thần Hội dính như keo dán, vẫn luôn ngây ngốc.

Cô thấy Trịnh Hào Dữ cười cười.

Giây tiếp theo, sự trói buộc quanh eo cô đột nhiên biến mất, anh dùng đầu ngón tay xách dây lưng áo ngủ của cô quơ quơ trước mặt cô vài cái, sau đó liền vứt xuống giường..