Căn dặn thu giữ lại những thứ có trong quyền tập. Đặng Lâm mới nhìn Lý Minh Trọng hỏi tiếp:”Những thứ chia cho ông Quách ông có nhớ rõ không?”
“Dạ ông chủ, tôi nhớ ông Quách có 1 viên ngọc tương tự viên ngọc vừa nãy ông chủ cầm, và một số thứ cũng có trong quyển tập này”. Sau khi nói xong, Lý Minh Trọng chỉ vào hình viên Thuỷ Linh Châu và một số bảo thạch trong quyển tập nói.
“Còn có Thuỷ Linh Châu. Ngươi nhanh chóng liên hệ ông Quách, bằng bất cứ giá nào mua lại viên Thuỷ Linh Châu này và những thứ có trong quyển tập này. Sau đó để Lý Minh Vương đem đến cho ta. Đợi sau khi luyện xong đan dược, ta sẽ ban thưởng cho các ngươi”
Đặng Lâm cũng vui vẻ. Nhưng bây giờ đan dược tu luyện cũng đã cạn. Nó cần phải nhanh chóng luyện ra số đan dược mới. Bởi vì không có Linh Thạch và đan dược thì không thể tu luyện nhanh chóng ở cái thời đại này được.
Sau đó, Lý Minh Trọng đi liên lạc với ông Quách, 2 vợ chồng Lý Minh Đức cũng đi làm việc của mình. Lý Minh Vương cũng tự mình đi tu luyện, chỉ còn Đặng Lâm trong một căn phòng mà nhà họ Lý chuẩn bị cho nó.
Đặng Lâm lấy ra điện thoại gọi về nhà cho cha mẹ. Sau khi biết cha mẹ vẫn khoẻ thì nó cũng an tâm. Cha mẹ cũng nói chuyện bà Sáu đã hết bệnh, mọi người ai cũng giật mình kì lạ, còn có nhiều người đến hỏi bà cách trị bệnh ung thư. Mà bà Sáu cũng không biết vì sao mình hết bệnh, nhưng người ta vẫn hiếu kì tìm đến đây rất đông.
Sau đó, nó nói chuyện riêng với nhóc Tân, chỉ dạy cho nhóc Tân vài vấn đề tu luyện. Nhóc Tân sau khi không có Tinh Thạch và đan dược hỗ trợ, tốc độ tu luyện cũng chậm lại. Bây giờ là Luyện khí tầng 5 sắp đột phá lên tầng 6. Còn con Vẹt Mất Dịch dạo này cũng to lớn hơn và thông minh lên không ít. Nhóc Tân không còn gọi nó là Con Vẹt Mất Dịch nữa mà đặt tên cho nó là Gà. Nó và nhóc Tân hay bay ra sau núi bắt gà rừng và thỏ rừng cho cha mẹ làm cơm. Cũng tiết kiệm được không ít tiền cho cha mẹ. Đặng Lâm cũng khen em mình hiểu chuyện. Ngoài ra, nhóc Tân cũng nói, gần đây nó phát hiện ra 1 gốc cây có toả ra linh khí nhưng nó không biết là cây gì nên vẫn đang cho Gà canh gác ở gốc cây chờ anh hai trở về nhìn xem thử. Sau đó, Đặng Lâm sắp tới sẽ trở về nhà vài ngày để thăm cha mẹ và nhìn xem gốc cây đó là cây gì luôn.
Sau đó, Đặng Lâm điện thoại cho Hắc Báo:”Alo, dạo này khoẻ không cha vợ?”
Đầu bên kia truyền đến tiếng cười vui vẻ của Hắc Báo, hắn vừa cười vừa nói:“Vừa đột phá Địa Cấp nên rất khoẻ nha. Đúng rồi Đặng Lâm, số dược liệu để luyện đan dược chuẩn bị đầy đủ rồi, chỉ đợi đám người Hoàng Đình vận chuyển trở về. Ngày mai là có thể bắt đầu được. Cha cũng đang chuẩn bị gọi cho con đây. Giờ con đang ở đâu vậy?”
“Cha vợ, con đang ở Đồng Nai. Nếu chuẩn bị đủ thì ngày mai con về lại Sài Gòn thì bắt đầu luyện chế luôn”
Sau khi trò chuyện vài câu liền cúp máy. Đặng Lâm lấy ra viên Bổ Linh Đan cuối cùng và 10 viên Trung Phẩm Linh Thạch bày tụ linh trận bắt đầu tu luyện. Giờ đây Đặng Lâm đã có thể hấp thụ 4 loại linh khí: Băng, Hoả, Thổ, Mộc nên tốc độ tu luyện cũng cao lên một chút.
Mấy ngày gần đây, Đặng Lâm di chuyển liên tục hết chỗ này đến chỗ khác cho nên tu vi của nó cũng không tăng được bao nhiêu. Hôm nay là số ít trong những ngày mà Đặng Lâm có thể tu luyện.
Chiều tối hôm đó, Lý Minh Trọng nói với Đặng Lâm là đã mua lại tất cả đồ vật đã chia cho ông Quách. Và ông Quách cũng nói là sắp tới sẽ trở về nhà ông ta ở Đại Lý sau đó sẽ đi trộm một ngôi mộ ở trên dãy núi Hoành Đoạn thuộc Tứ Xuyên Trung Quốc. Cho nên mới Lý Minh Trọng theo hỗ trợ nhưng mà do đã phế bỏ tu vi bế quan tu luyện cho nên ông ta đã từ chố ông Quách.
“Nhận lời ông ta. Nói với ổng khi nào xuất phát thì liên lạc lại, lần này ta sẽ đi với ông ta”. Đặng Lâm rất có hứng thú với bảo vật của Trung Quốc. Bởi vì, vùng Tứ Xuyên và Vân Nam từ cổ đại đây cũng là địa phận thuộc về Xích Quỷ Tông. Biết đâu may mắn, Đặng Lâm sẽ tìm ra được một số bảo vật của Xích Quỷ Tông cũng không chừng.
“Vậy để tôi báo lại với ông ta. Ông chủ, tôi có một chuyện muốn xin phép ông chủ”. Lý Minh Trọng cẩn thận nói.
“Nói đi”
“Thật ra là tôi còn có một đứa cháu gái, năm nay 19 tuổi đi du học bên Úc được 1 năm. Cuối năm nay nó mới trở về. Không biết ông chủ có thể giúp ông già này truyền cho con bé công pháp tu tiên phù hợp với nó được không?”. Lý Minh Trọng sắc mặt có chút khó lo lắng nói.
“Chỉ cần cô ta cũng giống như các người, giao tính mạng và làm việc cho ta. Thì ta cũng sẽ cho cô ta thứ cô ta muốn. Bây giờ ngươi nhanh chóng đi tu luyện đi, càng sớm lấy lại tu vi càng tốt”
“Vâng, cám ơn ông chủ! Đúng rồi ông chủ, trời cũng đã tối, mời xuống nhà dùng cơm”. Ông ta hết sức vui mừng. Tuy đều thương yêu hai đứa cháu của mình nhưng mà cháu gái Lý Thiên Hậu của ông vẫn được ông thương hơn. Từ lúc được Đặng Lâm truyền thụ công pháp và giải thích công dụng của việc tu tiên cho ông và mọi người, ông mới biết được trước đây mình tu luyện cổ võ là cùi bắp đến dường nào. Cho nên ông càng muốn cháu gái của mình cũng có thể được tu luyện như mình. Mặc dù biết Đặng Lâm rất dễ nói chuyện nhưng khi nghe Đặng Lâm đồng ý, thì ông cũng sung sướng không thôi.
Tối hôm đó,sau khi ăn cơm, đám người liền lập tức lao đầu vào tu luyện. Sáng hôm sau, Đặng Lâm rời đi từ sáng sớm, bay thẳng đến nhà Hắc Báo. Ngọc Ngân đã bắt đầu đi học trở lại nên không có ở nhà, vợ Hắc Báo cũng đi công ty làm việc. Trong nhà chỉ còn Hắc Báo đang ngồi xem tivi và đám thuộc hạ.
“Con chào cha vợ, Ngọc Ngân với mẹ vợ không có ở nhà hả cha?”. Đặng Lâm ngồi một bên ghế sofa cười nói.
“Ngọc Ngân đi học rồi. Mẹ vợ con đi qua công ty có nhiều việc phải xử lý. Con về Sài Gòn từ khi nào vậy?”. Hắc Báo ngồi xem tin tức nhìn sang nói.