Xích Ái Sát Thủ

Chương 59: Giác đấu trong phòng khách

Sô pha không chịu nổi trọng lượng của hai người đàn ông, bắt đầu phát lên tiếng cọ sát nặng nề.

Giống như đổ thêm dầu vào lửa, trên mặt của Feston tràn ngập dục vọng, “An phận một chút–” Tay của hắn dao động trên người Phong Triển Nặc, ngón tay xẹt qua làn da nóng bỏng, có lẽ xem như một loại ăn ý, Phong Triển Nặc nhanh chóng nổi lên phản ứng.

Đôi mắt đang nheo bỗng nhiên mở ra, đầu gối thúc lên bụng của Feston, “Tôi thì không ngại, nhưng chơi trong tình trạng này thì thật sự không thoải mái.” Hắn giơ lên tay phải, sợi dây xích trên cổ tay lơ lửng giữa không trung.

Nụ cười ung dung, thân thể lại nóng như lửa, một bàn tay của hắn còn đặt trên lưng của Feston, nhưng đáy mắt như có một tia lạnh lẽo xẹt qua, đối với dục vọng của thân thể thì hắn có xu hướng khống chế rất tốt, mặc dù rất khó khống chế nhưng hắn vẫn cố gắng tận dụng đầy đủ thời cơ.

“Tôi có nên cảnh cáo cậu trước hay không, đây không phải là giao dịch.” Cất lên từng từ một, Feston cắn môi, mỗi một từ dường như được xuất ra từ khe hở của kẽ răng, “Cậu muốn dùng thân thể để đổi lấy tự do?”

Khuôn mặt điêu khắc cứng ngắc tựa như thật sự làm bằng thạch cao, Phong Triển Nặc tin tưởng nếu hắn dám trả lời là đúng thì Caesar nhất định sẽ làm ra chuyện mà hắn phải hối hận, “Đừng kích động như vậy….”

Hắn nhếch môi, chậm rãi lên tiếng, bỗng nhiên ánh sáng lạnh dưới đáy mắt chợt lóe, Feston nhất thời cảnh giác, nhưng Phong Triển Nặc đã bất ngờ vung dây xích lên, rốt cục Feston vẫn bị vật từ sô pha xuống đất, hắn kề sát sau lưng của Feston, dùng trọng lượng thân thể để ngăn chặn Feston công kích, “Feston Kada, chắc là anh không ngờ tôi muốn giết anh nhiều cỡ nào đâu.”

Cánh tay cơ bắp của hai người áp chế lẫn nhau, Phong Triển Nặc cố gắng giữ chặt cánh tay của Feston, cắn sau cổ của hắn rồi buông ra, sau đó lại tiếp tục hôn xuống, nguyện vọng này của hắn đã từng được hắn nghĩ đến vô số lần nhưng chưa bao giờ có thể thực hiện được, Feston bất đắc dĩ phải giấu hắn ở nơi này, Feston buông tha cho hắn cũng không phải thuận theo tâm ý của mình.

“Đáng lý tôi nên giết anh, nhưng anh nói đúng, tôi không ra tay được.” Phong Triển Nặc cắn mút lên làn da lưu lại dấu răng của hắn, hắn rất vừa lòng khi nhìn thấy trên cổ của Feston đều là dấu vết loang lổ do hắn tạo ra.

Lực lưỡng cao lớn, người đàn ông có thân hình hoàn mỹ, màu da khỏe mạnh do phơi nắng đều độ, phía trên có dấu vết ám muội màu đỏ, thật sự là màu sắc làm cho người ta động lòng, “Caesar….” Theo miệng của hắn toát ra từ này, giọng điệu hiện tại hoàn toàn khác hẳn với trước kia.

Feston nhận ra sự khác biệt trong đó, Phong Triển Nặc cũng ý thức được điểm này.

Kề sát trên lưng Feston, hắn lại một lần nữa hôn xuống phần gáy trơn nhẵn, sau đó cắn một chút, nhất định sẽ rất đau, nhưng đây là điều mà hắn muốn, nụ hôn cắn mút thật mạnh đến mức có thể nếm được mùi rỉ sắt, để lại một dấu răng dính máu, nhưng người đàn ông ở dưới thân hắn lại bất ngờ không hề phản kích, thậm chí Feston cũng không động đậy, cứ để mặc hắn tiếp tục tàn sát bừa bãi trên cổ của mình.

Ý thức được điều này chính là ngầm đồng ý, Phong Triển Nặc cảm thấy giống như bị người ta đột ngột nhét cái gì đó vào ***g ngực, nóng đến mức cả người của hắn cũng trở nên run rẩy, vừa phấn khởi vừa kinh ngạc, “Hey, anh–”

“Đừng nhiều lời, đừng làm cho tôi thay đổi chủ ý.” Giọng nói của Feston nghe ra có vẻ rất nặng nề.

Giống như bị lửa thiêu đốt, trong tầm nhìn của hắn là xương sống của Feston, đây là nơi trí mạng, nếu hắn muốn thì chỉ cần không vượt quá ba giây là hắn có thể giải quyết người đàn ông dũng mãnh này, nhưng Feston lại đem hết thảy nhược điểm trưng ra trước mặt hắn.

“Tôi sẽ rất dịu dàng.” Môi của hắn đặt sau tai của Feston, hơi thở dồn dập.

“Muốn làm thì nhanh một chút.” Feston quay đầu lại rồi nắm lấy mái tóc ngắn của Phong Triển Nặc, cùng hắn hôn môi, hơi thở hòa hợp thành một thể, tiếng tim đập thình thịch liên tiếp.

Rất rõ ràng, Feston chưa bao giờ cho phép người khác làm như vậy, hắn chỉ cảm thấy hứng thú khi là người tấn công, nhưng có một điều gì đó đã cải biến suy nghĩ của hắn, hắn không xác định là từ khi nào, có lẽ là khi khoảnh khắc Phong Triển Nặc gọi hắn là Caesar. fynnz.wordpress.com

Nụ hôn mang theo mùi thuốc lá dung hợp với mồ hôi, cho dù đây là thủ đoạn mà Feston áp dụng để chiếm lấy sự tín nhiệm của hắn thì Phong Triển Nặc cũng chỉ có thể tiếp tục động tác của mình, bàn tay mạnh mẽ đi xuống rồi xoa bóp mông của Feston, dưới lòng bàn tay là cảm giác rắn chắc, hô hấp của hai người đều trở nên nặng nề.

“Hey, có chất bôi trơn hay không?” Giọng nói của hắn khàn đặc, hô hấp giống như bị thiêu đốt, cơ thể của Feston căng thẳng, vô cùng mất kiên nhẫn, “Không có thứ đó.”

“Chẳng lẽ người tình bé nhỏ của anh không cần xài đến nó?” Buộc miệng nói ra, Phong Triển Nặc không hề nghĩ nhiều, trước đây hắn sẽ không bao giờ phạm lỗi như vậy, Feston xoay người lại, cổ của Phong Triển Nặc đột nhiên bị kéo xuống, “Nếu cậu muốn biết thì tôi sẽ nói cho cậu biết, chính cậu ta tự chuẩn bị.” Ánh mắt của Feston nhắc nhở hắn không nên nhắc đến Will ngay lúc này.

Đối với Will, Feston luôn mắc nợ cậu ấy, cái tên này làm cho bầu không khí nóng bỏng bất chợt hạ thấp nhiệt độ.

Will là người ngoài cuộc, không hề dính dáng đến vụ này, dường như cho đến tận lúc này bọn họ vẫn nợ cậu ta một lời giải thích, quan hệ của Will và Feston rơi vào tình cảnh khó xử, mà hết thảy đều là vì sự xuất hiện đột ngột của Feston.

Mặc dù Feston đã từng bảo rằng chỉ xem Will là em trai, nhưng quá vài năm sau có thể tình hình sẽ khác biệt, không ai có thể đoán trước.

Vì sao lại phạm phải sai lầm này, hiện tại Phong Triển Nặc ảo não cũng không còn kịp, vẫn duy trì tư thế hiện tại, nhưng tình cảnh vừa rồi cũng không còn tồn tại, nhếch môi, hắn ngồi xuống, ném khăn tắm sang một bên, hiện tại Feston chắc là cũng mất hứng giống như hắn.

Nhưng hắn đã sai lầm, khi hắn buông tha cơ hội thì lại bị đối phương bắt lấy, Feston nhanh chóng chụp được mắt cá chân của hắn, “Cậu mà cũng cảm thấy áy náy hay sao?”

Cục diện thay đổi, Feston lật ngược Phong Triển Nặc xuống rồi đè lên lưng của hắn, đối mặt với sàn nhà sậm màu, U Linh chỉ nhếch khóe miệng, “Cảm thấy áy náy? Đó là anh mới đúng.” Quay đầu lại, ý cười giận dữ, dường như hắn đã nhìn thấu tâm tư của Feston.



“Chết tiệt, quả thật nên tống cậu vào tù.” Ôm lấy gương mặt trước mắt, Feston xoay Phong Triển Nặc lại, sau đó bắt lấy cổ tay của đối phương rồi bẻ ngoặt ra sau, nụ hôn ấn áp và ướt át rơi lên ngực của Phong Triển Nặc, từ xương quai xanh đi xuống, dấu vết ẩm ướt lướt qua cơ bụng, lưu luyến không rời.

“Chỉ như vậy thôi sao? Ngoại trừ như thế thì anh còn muốn làm gì tôi….Cảnh sát liên bang như anh muốn làm gì với một sát thủ như tôi?” Chậm rãi hô hấp, Phong Triển Nặc dựa vào ghế sô pha, cơ bụng phập phồng, làn da nhợt nhạt của hắn rất cân xứng với hình dạng cơ bụng, đầu lưỡi của Feston lướt qua rốn của Phong Triển Nặc, “….Làm một ít chuyện không nên làm.”

Hắn muốn nhấm nháp bên trong cơ thể của U Linh, từ sâu bên trong ra ngoài, Feston đã từng không chỉ một lần suy nghĩ vì sao lại sinh ra dục vọng đối với một sát thủ, Phong Triển Nặc cũng có nghi vấn như vậy, “Lần đầu tiên gặp anh thì tôi cũng không ngờ quan hệ của chúng ta lại trở thành như vậy.”

“Ai có thể ngờ được.” Feston hạ thấp khóe miệng, Phong Triển Nặc giang hai cánh tay, ngón tay lạnh lẽo xẹt qua cổ họng của Feston, “Muốn kết thúc thì kỳ thật rất đơn giản.”

“Cậu giết tôi hoặc tôi tống cậu vào tù, nhưng chuyện này không có khả năng.” Feston không phải không biết đây là vấn đề nan giải nhất, “Cho dù có cơ hội thì chúng ta cũng không làm được.”

“Không bằng đều thối lui một bước, không can thiệp chuyện của nhau.” Thân thể cọ sát, loại phương thức trao đổi này có lẽ là thích hợp nhất đối với bọn họ, nguyên thủy nhất cũng thành khẩn thẳng thắn nhất.

Ngay khi Feston muốn nói tiếp thì tiếng chuông cửa đột ngột vang lên, bên ngoài có người.

Hai người cùng nhau nhìn ra ngoài, một suy nghĩ hiện lên trong đầu, Phong Triển Nặc bất ngờ tung ra một cú đá, Feston lập tức đỡ được đòn công kích của hắn, hai người tách ra rồi thối lui đến hai bên sườn sô pha, “Làm sao mới có thể khiến cho cậu an phận một chút hả?” Vừa mới có người đến thì Phong Triển Nặc đã muốn mượn cơ hội để gây rối, Feston cắn răng, vẻ mặt lạnh lùng.

“Trừ phi tôi chết?” Đưa ra một ví dụ, hắn cau mày đối với câu hỏi của Feston, người ấn chuông cửa vẫn còn ở bên ngoài, nghe thấy tiếng đánh nhau bên trong thì liền kêu to, “Feston!”

Là Will, nếu là cậu ta thì có phát hiện ra Phong Triển Nặc ở đây cũng vô dụng, Will sẽ giúp Feston giấu diếm hết thảy, Phong Triển Nặc cảm thấy tiếc nuối, hắn xoay người, một cước đá trúng bên mặt của Feston, cùng lúc Feston cũng đá trúng bụng của hắn, hắn rút lui ra sau vài bước rồi đụng vào bàn trà, dây xích trên cổ tay dù sau cũng chịu ảnh hưởng bởi tác động của hắn.

Mặt kính trên bàn nát vụn, nhìn thấy Phong Triển Nặc sắp ngã xuống sàn nhã đầy miểng chai, Feston lập tức tiến lên vài bước, không bận tâm đến những miếng miểng chai bén nhọn, đôi chân trần của hắn giẫm lên, nhanh chóng bắt được Phong Triển Nặc, “Cậu rất không chuyên tâm!”

Phong Triển Nặc lại một lần nữa đứng thẳng, “Chỉ có vài miếng miểng chai, không chết người đâu.” Quả thật là không thể chết người, chỉ chảy máu một chút mà thôi, đã quen nhìn thấy máu tươi, đáng lý hắn có thể thản nhiên như thường, nhưng đến khi nhìn xuống chân của Feston thì hắn vẫn chần chờ một lúc rồi mới lên tiếng, “Anh đi xử lý vết thương đi, tôi ra mở cửa.”

“Cậu quay về phòng, để tôi đi mở cửa.” Ngay cả Will mà hắn cũng không hoàn toàn tin tưởng, Feston quyết định không cho bất luận kẻ nào biết Phong Triển Nặc trốn trong nhà của hắn. Trước mắt của Phong Triển Nặc là những miếng miểng chai nằm ngổn ngang dưới đất, hắn nâng lên lòng bàn chân của Feston, quả nhiên bên dưới bị găm sâu vào miếng miểng chai, xung quanh đang chảy máu.

Feston kéo Phong Triển Nặc ra rồi tự mình rút một miếng miểng chai, đem miếng miểng chai dính máu ném xuống đất, “Quay về phòng đi.” Hắn thúc giục Phong Triển Nặc.

“Cứ để cậu ta chờ, để tôi xử lý vết thương cho anh trước.” Tiếng chuông cửa tiếp tục vang lên, hắn để cho Feston ngồi xuống, sau đó tìm dụng cụ y tế, trong nhà của Feston có đầy đủ mấy thứ này.

……….

P/S: Thua anh Phê luôn, anh đúng là ko từ thủ đoạn, để em tin tưởng anh mà anh sẵn sàng hiến thân.