Đường u Cơ, quận Tân Bình, thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam.
Cao Phong đi siêu thị như thường lệ, nhà trọ của anh cách siêu thị chỉ khoảng mười lăm phút đi bộ nên mỗi tuần thứ bảy hoặc chủ nhật, anh đều đi siêu thị mua thức ăn và một số vật dụng sinh hoạt hằng ngày.
Siêu thị Auchan nằm trên đường u Cơ, cuối tuần nhưng không đông khách lắm nên chỉ khoảng hai mươi phút Cao Phong đã mua xong đồ, sau đó liền trở về phòng trọ, lúc đi về anh có đi ngang một trạm chờ xe bus.
Trạm chờ chỉ có một cô gái đang ngồi chờ xe bus, cô gái có lẽ là sinh viên, mặc dù cô đeo khẩu trang nhưng Cao Phong đoán cô gái đó chắc khá xinh. Sài Gòn con gái xinh đẹp không đâu là không có nên anh ta cũng không quan tâm lắm nhanh chóng đi ngang qua.
Vừa lướt qua cô gái, Cao Phong chợt khựng lại, một chuỗi hình ảnh lóe lên trong đầu làm anh mặt mày tái mét.
Một chiếc xe bus dừng trước trạm chờ, xe bus số 666, cô gái nhanh chóng bước lên cánh cửa xe bus vừa mở ra, cánh cửa đóng sập lại. Xe bus 666 chầm chầm lăn bánh.
Két!
Ầm!
Xe bus 666 vừa chạy được vài mét thì đột nhiên tông vào một cửa hàng trên đường, lực tông mạnh đến nỗi chiếc xe hơn mười mét bị ép lại chỉ còn một nửa, những người trên xe như hoa quả trong máy ép trái cây bị ép lại chỉ còn bộ da, xương thịt cùng nội tạng bị nghiền nát thành một thứ dịch nhầy nhụa rồi bắn ra ngoài, bắn lên những mảnh kính vỡ còn sót lại, bắn xuống lòng đường như một cơn mưa tanh tưởi, cảnh tượng vô cùng kinh tởm làm người ta phải nôn mửa.
Trong giây phút xe bus tông vào cửa hàng, Cao Phong thấy khuôn mặt của cô gái vừa bước lên xe kinh hoàng tột độ, cô đưa tay về phía anh ta như đang cầu cứu.
"Bạn gì ơi? Bạn có sao không?"
Cao Phong giật mình tỉnh lại, cô gái ngồi chờ xe bus vẫn ngồi đó, con đường u Cơ vẫn nhộn nhịp bình thường không có tai nạn nào xảy ra cả.
Cô gái thấy Cao Phong đang đi đột nhiên dừng lại trước mặt mình, khuôn mặt thì vô hồn nhưng sắc mặt lại tái mét, mồ hôi chảy đầm đìa nên đánh liều hỏi thăm.
Cao Phong lau mồ hôi trên trán, cảm thấy cảnh tượng mình vừa thấy rất chân thực nhưng cô gái đó vẫn ngồi ở đây, cũng không có tai nạn nào không lẽ thứ Cao Phong vừa thấy là tương lai? Những thứ Cao Phong vừa thấy rất chân thực nhưng cũng giống như một giấc mơ. Giấc mơ là một thứ rất bí ẩn, một số người có thể mơ thấy tương lai ở một khoảng thời gian gần, ví dụ hôm nay bạn ngủ mơ thấy một khung cảnh gì đó ngày mai bạn lại thấy khung cảnh đó lần nữa, hiện tượng đó gọi là Deja Vu nhưng quan trọng là Cao Phong hôm qua không mơ thấy gì cả, nếu không phải là mơ không lẽ Cao Phong có thể nhìn thấy tương lai?
Sự việc không được bình thường Cao Phong cũng đánh liều bắt chuyện với cô gái lạ, thực ra hình như Cao Phong hơi vô duyên với con gái, dù anh ta có cố gắng nói chuyện thế nào cũng đều bị con gái ghét nên bạn thân của Cao Phong đều là con trai tất nhiên anh ta đã hai mươi mốt tuổi rồi vẫn chưa một lần này nọ với ai.
"Chào bạn, bạn đi xe bus số mấy?"
Cô gái cũng hiền lành không đề phòng Cao Phong như những cô gái khác, cô đáp:
"Mình đi xe số 66!"
Cao Phong thở phào, cô gái đi xe 66 chứ không phải 666, xem ra là do anh ta thần hồn nát thần tính, làm gì có chuyện có tai nạn kinh khủng như vậy xảy ra được?
Lúc này xe bus 66 đã lấp ló ở ngã tư cách trạm chờ khoảng mười mấy mét, Cao Phong cũng không muốn làm phiền người ta nữa nên vội nói:
"Xe 66 tới rồi kìa, bạn ra bắt xe đi!"
Nói xong anh ta quay đi, cô gái nhẹ nhàng gật đầu rồi đứng dậy đưa tay ra vẫy vẫy. Xe bus số 66 chỉ vài phút đã dừng trước cô gái, Cao Phong vừa quay đi đột nhiên một ý nghĩ lóe lên:
"Xe 666 à? Xe này đi đâu nhỉ? Khoan đã! Sài Gòn làm quái gì có xe số 666?"
Cao Phong đang là sinh viên năm ba, năm đầu anh cũng hay đi xe bus vì trường có nhiều cơ sở, cơ sở chính thì gần nhà trọ nhưng cơ sở hai, ba thì ở ngoài Gò Vấp với Thủ Đức. Tính Cao Phong hay quên nên đã tìm hiểu rất kỹ thậm chí học thuộc số xe và tuyến đường xe đó chạy qua. Cho đến tận bây giờ ít đi xe bus Cao Phong nhớ rất rõ, xe bus Sài Gòn chỉ có đến tuyến 159 là cao nhất ngoài ra có một số tuyến đặc biệt từ 60 - 1 đến 60 - 4, 61 - 1 đến 61 - 8, 62 - 1 đến 62 - 9 và 70 - 1 đến 70 - 5 nhưng chắc chắn không có tuyến 666.
Lúc này cửa sau xe đã mở, cô gái đang định bước lên thì bị Cao Phong nắm tay kéo lại. Cô gái kinh ngạc nhìn cậu ta, cô lắp bắp hỏi:
"Bạn… làm gì vậy? Thả..."
Cao Phong trợn mắt cắt ngang giọng nói yếu ớt của cô gái:
"Bạn không được lên xe này!"
"Tại sao?"
Cao Phong nhăn mặt không biết giải thích làm sao thì lơ xe thò tay ra ngoài vẫy vẫy, bàn tay xương xẩu cùng một giọng nói lạnh lẽo làm người ta dựng tóc gáy:
"Có đi không?"
Cao Phong vội vàng cướp lời cô gái:
"Tụi con không đi!"
Lơ xe rút tay vào trong rồi nói với tài xế, vẫn là giọng nói lạnh lẽo đầy ám ảnh.
"Tới luôn!"
Cửa sau chuẩn bị đóng lại thì Cao Phong lao lên xe, cậu ta la lớn:
"Mọi người mau xuống xe đi! Xe này sắp bị tai nạn rồi, tất cả mọi người sẽ chết hết! Mọi người có thể không tin cháu nhưng..."
Những người hành khách quay đầu nhìn Cao Phong, lúc này anh ta mới nhìn lại những hành khách trên xe.
Cao Phong hét lớn một tiếng đầy kinh hãi rồi nhảy xuống xe, anh ta vội vàng nhảy xuống nên bị ngã sóng soài ra lề đường, cô gái thấy vậy vội vàng chạy lại đỡ cậu dậy.
Cánh cửa xe bus đóng lại rồi chiếc xe bus lao vút về phía trước, quả không hổ danh hung thần xa lộ.
Khuôn mặt Cao Phong vẫn trắng bệch, anh ta lẩm bẩm:
"Đáng lẽ mình phải nhận ra sớm hơn mới đúng, đó là chiếc xe bus ma!"