Vương Phi Bỏ Trốn

Chương 12-5: Cung yến (5)

Sau một hồi bôn ba vất vả chỉ vì trang điểm nhưng thực chất nàng chỉ ngồi đó rồi lăn ra mà ngủ để người hầu muốn làm gì thì làm nàng chẳng thèm quan tâm.

Nhưng mà có ai cho nàng biết đang xảy ra chuyện gì hay không vậy? Tuy là nàng đang sở hữu một cơ thể có thể gọi là đẹp như mơ rồi nhưng mà cũng không cần "trang trí" nàng lòe loẹt đến vậy đâu.

Thử nhìn vào gương mà xem chẳng nhận ra nổi nàng luôn môi thì đỏ (tuy nàng biết ở đây chẳng có son môi) nhưng làm quá lên như vậy thì nhìn cứ như mới bị ai đánh chảy máu vậy.

Còn đầu nàng có cảm giác như chỉ cần nàng xoay qua một cái là lập tức sẽ gãy liền , nhìn thì đẹp nhưng cũng đâu cần cài muốn hết trâm cài, kim sa, mã não, lên đầu nàng???

Thế là ngay lập tức nàng giật phăng những gì trên đầu nàng xuống . giỡn hả để cho bạn hoặc đối tác ở thế kỉ 21 mà gặp được nàng chỉ còn nước nàng chui xuống hố.

Bất chấp sự ngăn cản của nha hoàn nàng tự trang điểm lại cho chính mình tuy không muốn gây sự chú ý nhưng dầu gì nàng cũng đến hoàng cung mà đúng không nên ít nhất cũng không để mất mặt được.

Cầm đồ vẽ nàng chỉn chu lại cặp mày hình lá liễu , chớp chớp đôi mắt bồ câu tạo cho nàng dù là mang khăn cũng khiến người ta mê đắm.

Đôi má trắng hồng do dạo này nàng sử dụng phấn trân châu, lô hội mà trắng hồng tự nhiên.

haiz.

Chẳng chỉnh sửa được bao nhiêu thì xe ngựa đến thúc dục nàng đi a.

Thế mới rõ là khổ thân nàng.

Nhưng thử nghĩ đi nàng là ai cơ chứ??? Tuy là tóc nàng vẫn chưa chỉnh sửa xong nhưng nàng cũng kịp xả mái tóc dài của mình xuống .

Dẫu sao lúc nãy nô tỳ của nàng cũng lấy không biết bao nhiêu là trâm cài ghim lên đầu nàng nhưng khi lấy nàng cũng không kịp lấy xuống nha, trên đầu tuy nói lầ đơn giản nhưng ít nhất cũng là bốn năm cây trâm cài.