Vương Gia Uy Ông Trùm Mafia Thương Chiều Vợ Yêu

Chương 8: Buổi Yến Tiệc Của Tần Gia



Ở ngoài tiếng gõ cửa chậm rãi , Vương Gia Uy biết rõ là ai nên không tức giận , cũng hiểu thôi ai không có phận sự có cái mạng cũng không dám bước lên nửa bước trừ Vương Tôn và Ngũ Tứ
" Vào đi "
Hoàng Minh bước vào trên tay cầm chén thuốc Rau đắng có thể làm cơn đau đầu hạ quả hơn , anh cầm chén thuốc đưa đến tận tay của Vương Gia Uy
" lão đại đây là nước thuốc Má Trần đần đã nấu cho người "
Anh rất hiểu rõ Má Trần biết anh đau đầu đã sắc thuốc nấu cho anh nên không chút do dự ựt hết một hơi dù thuốc rất đắng anh chỉ cau mày mà không kêu rên
Uống xong anh đưa chén thuốc cho Hoàng Minh và vẫy tay ra hiệu chuẩn bị xe anh đến buổi yến tiệc anh bước vào nhà tắm một lúc rất lâu anh mới bước ra
Anh bước trên người bộ âu phục vest đen nhìn rất uy nghiêm cùng với khuôn mặt lạng lùng tôn lên vẻ đẹp kinh điển của mình.


Anh bắt đầu đi xuống anh vừa đi vừa chỉnh tề lại bộ quần áo vest còn đang dang dở
Ngũ tứ và các người hầu thấy anh bước xuống liền ngồi bật dậy , A phi thì chạy ra xe hôm nay cậu ấy là tài xế ,còn 3 thuộc hạ còn lại đang đứng chờ anh xuống rồi mới đi.

Lúc đi gần cửa , tự nhiên anh khựng lại làm cho 3 thuộc hạ theo sau anh cũng khựng lại gấp.

Anh xoay người qua nhìn Má Trần
" Cảm Ơn "
Từ cảm ơn làm cho Má Trần và tất cả mọi người sửng sốt và ngạc nhiên.

Riêng Má Trần rất cảm động vì lời nói , với Gia Uy anh chưa từng có khái niệm cảm ơn ai chỉ trừ anh tôn trọng ai đó mới nói đến từ đó
Nói xong anh đi thẳng ra xe , chiếc xe phóng nhanh ra khỏi Vương Cung Gia.

Trên đoạn đường đến Tần Gia , Vương Gia Uy trong lòng lại có cảm giác nao núng như sắp gặp được ai đó.


Chiếc xe dừng lại trước một cửa hàng rượu nổi tiếng
A phong xách ra một cặp rượu nhìn trông rất đắt đỏ , bề ngoài khá sang chảnh chỉ có đại gia danh giá mới mua được những loại rượu này
Cặp rượu RÉMY MARTIN được trao lại cho anh cầm.

Chắc có lẽ món quà anh đã sai bảo cho A Phong đặt trước chỉ cần đến phải có ngay
Chiếc xe lập tức di chuyển đến buổi tiệc
Bấy giờ , buổi tiệc vẫn đang diễn ra rất nhiều quan khách đại gia , những thủ lĩnh được ông mời đến đều có mặt đầy đủ chỉ còn mỗi Vương Gia Uy chưa đến
Khoảng 15 phút sau , hai chiếc xe Lamborgini đen sang chảnh tiến vào bên trong , mọi người nhìn chiếc xe cũng đã biết chủ nhân nó là ai , ai nấy cũng nhường đường Cửa xe mở ra bóng dáng uy quyền bước ra làm hàng nghìn người ở buổi tiệc đều hướng về bóng dáng không ai khác là Vương Gia Uy anh
A phong , A Phi bước đi hai bên cánh trái còn Hoàng Minh và Mạnh Hiên giữ bên dưới anh , thần thái bấy giờ của anh khõi phải nói lạnh lùng phong độ , dáng người cao to , hấp dẫn có thể làm chết người ngay tức khắc
Tần Phan thấy Gia Uy sặc mặt hân hoan rõ rệt , ông đi cực kì nhanh ra chào đón anh.

Vương Tôn cầm cặp rượu thay anh trai mình tặng cho Tần Gia ngày hôm nay
Ông giữ bên tay vào sau lưng , tay còn lại ông duỗi thẳng mời hai anh em Vương Gia vào bên trong
Ông thấu tình đạt lí hiểu rõ là anh không thích ồn ào anh đến tham dự chỉ vì danh dự của ông , nên đã dành cho anh một không gian yên tĩnh nhưng lại có thể quan sát được hết cả buổi yến tiệc
Anh ngồi ngay xuống chiếc sofa chính giữa cũng là nơi trung tâm Vương Tôn ngồi kế bên anh .Ngũ tứ chia nhau ra đứng hai bên bảo vệ hai vị lão đại của mình.


Dù Vương Tôn không tham gia vào hắc đạo , bang phái nhiều nhưng Gia Uy vẫn cẩn trọng bảo vệ anh hết lòng
Sau khi hoàn thành việc chào đón , Tần Phan đi đến chổ của anh để tiếp chuyện và phục vụ anh
" Vương Lão Đại có thấy khó chịu gì không , nếu có hay để tôi chuẩn bị cho ngài một chổ riêng tư hơn "
Anh hiểu ý ông sợ bản thân anh không thoải mái khó chịu , sẽ nổi trận lôi đình nên ông mới nói trong sự lo sợ
" không sao , Tầm Gia khỏi lo "
Đến lúc nghe anh nói thế , ông nới thở phào nhẹ nhỏm bớt lo lắng phần nào.

Ông nở nụ cười vui vẻ nâng ly rượu muốn mời anh uống cùng
Bản thân anh đã hiểu rõ , nên cũng nâng lên theo nhưng không cụng mà chỉ nâng rồi uống thôi
" Ngài đã hoàn thành việc bên Trung chưa vậy "
Anh hỏi như thế làm cho cậu em trai và Ông ngạc nhiên vì mọi chuyện ai làm anh điều nắm như cộc trong lòng bàn tay không gì mà anh không biết.