"Chẳng lẽ không phải sao! Các ngươi quá dối trá, thực dối trá." Hoa Tâm tự mình cảm giác vô cùng tốt cười nói, hắn mới không khiêm tốn, hắn vốn là rất tự kỷ, hắn chưa từng có nói qua hắn không tự kỷ.
Thánh Khinh Hồng lạnh lùng trừng Hoa Tâm một cái, lôi kéo Mộc Khuynh Cuồng liền rời đi.
"Ai nha, các ngươi chờ ta một chút nha, tiểu mỹ nhân, vừa mới cám ơn ngươi, nếu không ta còn muốn bị những tinh linh ám hệ kia vây ở chỗ này." Hoa Tâm kêu la sau lưng Mộc Khuynh Cuồng, nếu không phải là hắn bị những tinh linh ám hệ kia lừa, hắn là tinh linh quang hệ lợi hại như vậy làm sao có thể bị các nàng giam lại.
Mộc Khuynh Cuồng xoay người nhìn hắn, nơi này có ám hệ tinh linh sao, khó trách không có ma thú xuất nhập.
"Ta cho ngươi biết a, những ám hệ tinh linh kia xấu lắm, lúc này các ngươi mau mau rời đi thôi, coi như quên đi, ta mang bọn ngươi rời đi..." Hoa Tâm một bộ người hảo tâm cười nói.
Thánh Khinh Hồng trừng Hoa Tâm một cái, Hoa Tâm ngoan ngoãn ngậm miệng, nếu là hắn không có đoán sai, hai người này tựa hồ cũng là Triệu Hoán Sư, thực lực của bọn họ nhất định rất mạnh, nếu không cũng không dám tới sâu bên trong rừng rậm khói đen này.
"Tiện nam, ngươi nghĩ chạy trốn nơi đâu!"
Đột nhiên một đạo thanh âm tức giận khẽ kêu truyền đến.
Theo giọng nói truyền đến là một thiếu nữ mặc áo quần lụa mỏng màu đen, vẻ mặt thiếu nữ tức giận trừng mắt nhìn Hoa Tâm, một đầu tóc đen đen nhánh tỏa sáng xõa ở sau người, trên đầu có hai lỗ tai màu đen, vừa nhìn chính là tinh linh ám hệ.
Hoa Tâm nghe thanh âm của thiếu nữ này, đi lên trước, duỗi ra ngón tay chỉ về phía nàng, vô cùng bất mãn hừ nói, "Ngươi nói ai là tiện nam, ngươi ám hệ tinh linh đáng chết."
"Hừ, tiện nam chính là tiện nam, không nghĩ tới ngươi có thể trốn ra được kết giới mà chúng ta dựng lên, hôm nay, nếu ngươi muốn rời khỏi địa bàn ám hệ tinh linh chúng ta, chúng ta nhất định phải giết ngươi, tên tiện nam tới làm loạn ám hệ tinh linh chúng ta." Thiếu nữ váy đen trôi nổi ở giữa không trung, quanh thân tản ra một cỗ ám nguyên tố lực siêu cường.
Mộc Khuynh Cuồng trừng mắt nhìn, bọn họ đến địa bàn ám hệ tinh linh thì sao, nàng vừa nhìn về phía Hoa Tâm, hắn và các thiếu nữ ám hệ tinh linh đã xảy ra chuyện gì.
"Ta khinh, nữ nhân bỉ ổi như ngươi, không chịu nổi sắc đẹp, lại còn trách ta, ai bảo ta lớn lên động lòng người lại mê người như vậy, cho nên các ngươi đều mê muội vì ta, đây là điều rất tự nhiên a." Hoa Tâm một bộ dương dương đắc ý nói.
Mỗi lần không có việc gì làm, hắn lại chạy đến địa bàn ám hệ tinh linh, cố ý đùa giỡn với những thiếu nữ ám hệ tinh linh kia, khiến cho nguyên một đám thiếu nữ các nàng tâm hồn đại loạn, sau đó lại vứt bỏ các nàng.
Cho nên hắn thành kẻ địch của rất nhiều thiếu nữ ám hệ tinh linh, các nàng mỗi lần đều muốn bắt lấy hắn, nhưng lần nào cũng không thành công.
Nào biết lần này, thế nhưng giữa các nàng một thiếu nữ cố ý đến gần hắn, cuối cùng ở dưới tình huống thần không biết quỷ hắn không biết, thế nhưng bỏ thuốc cho hắn, chờ khi hắn tỉnh lại, hắn đã phải khôi phục chân thân bị vây ở bên trong cái ao kia.
Hoa Tâm nhìn về phía Mộc Khuynh Cuồng, hướng về nàng xinh đẹp nháy mắt, thật may là nàng cứu hắn đi ra, nếu không còn không biết những thiếu nữ ám hệ tinh linh kia đối phó hắn như thế nào.
Phỏng đoán sẽ nhổ hết từng cánh hoa của hắn, nếu thật như vậy, đối với hắn chính là cái chết!
Những thiếu nữ ám hệ tinh linh này thật sự quá đáng sợ!
"Ngươi, ngươi là đồ tinh linh thối không biết xấu hổ." Thiếu nữ váy đen thẹn quá hoá giận hét lên, lúc trước nàng cũng bị hắn mê đảo, nào biết cuối cùng lại bị hắn vứt bỏ, cho nên vô cùng muốn giết hắn.
Hoa Tâm trừng mắt nhìn, kinh ngạc nói, "Di, chẳng lẽ ngươi không phải là tinh linh, đây là ngươi cũng chửi chính mình nha."
"Khốn kiếp, xem hôm nay ta thu thập ngươi như thế nào." Thiếu nữ váy đen hổn hển giận dữ hét lên, rồi trong tay xuất ra một cây mộc trượng màu đen.