(TiểuLinhNhi: Tên của nhân vật trong truyện nguyên bản là con số 001 và 022, nhưng tớ sẽ sửa lại tên nhân vật cho thuận nhé! #001 sẽ là Nhất Nhất, 022 sẽ là Nhị Nhị# Cảm ơn đã ủng hộ tớ! Xiexie <3^^ <3)
“Thượng tướng Nhất Nhất, cô lại lần nữa hoàn thành rất tốt nhiệm vụ tiêu diệt ma thú, nguyên soái sẽ ban thưởng cho cô." Trong những năm gần đây ở hành tinh Alaga, thành tích từ các cuộc chiến đấu của thượng tướng Nhất Nhất vẫn một mực bảo trì hạng nhất, tại trạm tinh cầu dụng cụ, cô lắng nghe một giọng nói cơ khí truyền ra bên trong nhận xét về kết quả nhiệm vụ của mình.
“Nhất Nhất lĩnh mệnh” Cô khẽ gật đầu nhẹ và tiếp nhận đồ vật nó đưa ra. Thanh âm cùng thần sắc của cô băng lãnh như một cổ máy không hề có cảm xúc.
Tuy nhiên, khi nhìn thấy thứ bên trong, khuôn mặt vô cảm của cô hiện ra một vẻ hiếm hoi. Phải biết là trong lúc đánh trận, cô vẫn ra lệnh chỉ huy cuộc chiến mà không một tia chần chừ, nhưng hiện giờ cô lại có chút không chắc chắn.
“Ban thưởng thượng tướng Nhất Nhất:Hành trình đi đến Trái Đất cảm nhận thất tình lục dục."
"Đây là gì?" Nhất Nhất nghi ngờ hỏi. Tuy nhiên, giọng nói của người máy vẫn như cũ không có chút nào chập trùng: “Thưa thượng tướng, tôi không biết, đây là ý chỉ của nguyên soái.” Nói xong, nó liền biến mất, dù gì đi nữa thì nó cũng đã làm xong tốt công việc nguyên soái bàn giao.
“Lệnh của nguyên soái ngươi không hiểu sao?” Nói chuyện với cô là hệ thống đồng hành Nhị Nhị. Ở hành tinh Alaga, mỗi người sinh ra đều có một hệ thống đồng hành riêng, thân thiết gắn bó, cùng đồng hành trong cuộc sống, cũng giống như chủ tớ.
"Ừm." Nhất Nhất gật đầu, bên trong đôi mắt của cô tràn đầy mê mang.
“So với mọi người, khả năng chiến đấu của ngươi là mạnh nhất Alaga, nhưng trí thông minh thì hoàn toàn ngược lại! Nói cho cùng thì trí tuệ trên hành tinh Alaga chúng ta vẫn ít hơn Trái Đất 1 phần 10 lần…Nguyên soái muốn ngươi đến Trái Đất để học tập, hơn thế nữa ngươi là một chiến binh mạnh nhất, không phải là cỗ máy giết người, ngài ấy hi vọng ngươi có thể có được tình cảm… người trên Trái Đất là những sinh vật tình cảm nhất.”
Nhất Nhất cô là một binh sĩ xuất sắc, mỗi lần nguyên soái giao nhiệm vụ cho cô, cô đều chăm chỉ hoàn thành một cách hoàn hảo nhất, lần này cũng không ngoại lệ. Mặc dù Nhất Nhất nghĩ đây là nhiệm vụ kỳ lạ và khó hiểu nhất mà cô từng nhận được, vì trong quá khứ tất cả những gì cô phải làm là phá hủy hành tinh Warcraft đang xâm chiếm Alaga. Người trên hành tinh Alaga đều thuộc loại sinh vật tứ chi phát triển*, tâm trí của họ rất đơn giản, cùng với những người giảo hoạt ở Trái Đất thực sự là không thể đánh đồng với nhau.
(*) Tứ chi phát triển: phát triển về mặt thể chất thực lực hơn là phát triển về đầu óc.
Tuy nhiên, Nhất Nhất vẫn là trịnh trọng tiếp nhận, giống như những nhiệm vụ mà cô đã gánh vác trước đó.
***edit&beta:Tiểu Linh Nhi***
Nhất Nhất mang theo Nhị Nhị bay xuống Trái Đất – nơi mà cô hoàn toàn không biết gì.
“Có người, nhanh ẩn thân” _ Nhất Nhất đang trong trạng thái rơi xuống, liền có tiếng nói của Nhị Nhị nhắc nhở. Cô vẫn luôn tín nhiệm phán đoán của Nhị Nhị nên vì vậy lập tức mở nắp phòng hộ, đem chính mình bảo vệ không để những người khác nhìn thấy được cô.
Sau khi Nhất Nhất đứng vững trên mặt đất, cô đột nhiên cảm thấy lúng túng, mặc dù cô cũng chẳng biết đây là loại tâm tình gì. May mắn là cô đã nghe Nhị Nhị, nếu không, bây giờ chỉ sợ đã gây ra cho người Trái Đất một cuộc kinh hoảng không nhỏ. Hiện tại trong mắt Nhất Nhất, người Trái Đất thật sự là quá nhỏ, còn không bằng một đầu ngón tay của cô. Nhất Nhất nhìn xuống dưới, cảm giác như có những nhóm bọ nhỏ bò dưới chân cô vậy.
“Haizz! Kích cỡ của người Alaga chúng ta quá khác người Trái Đất! Ngươi mau nhanh chóng thu nhỏ người lại đi.” Cô cũng ý thức được, cô căn bản không thể sinh hoạt trên Địa Cầu với kích thước cơ thể của mình. Nhưng tỉ lệ này có vẻ là một phần một nghìn, sức mạnh của cô sẽ bị suy yếu theo kích thước cơ thể.
“ Thế nhưng…Nhị Nhị nếu ta trở nên quá yếu ở Trái Đất không phải là sẽ rất nguy hiểm sao?”
“Làm gì có chuyện đó! Tuy là người Trái Đất rất thông minh, nhưng sức mạnh cơ thể họ rất yếu, ngươi dùng một phần một nghìn sức mạnh của ngươi là đủ rồi.”
Nghe Nhị Nhị nói như vậy, cô thoáng yên tâm lại.
Nhất Nhất liền biến thành mình một người đàn ông Trái Đất cao to lực lưỡng sau đó mới đóng nắp phòng hộ, đưa mắt đánh giá hành tinh mới lạ này.
“Ngươi cũng đừng lo lắng, ta đã thu thập tốt các tư liệu về Trái Đất, từ từ đưa nó cho ngươi, còn bây giờ ngươi hãy đi tìm các yêu cầu nhiệm vụ đi.” Vừa đến Trái Đất, Nhị Nhị đã tự động tiếp thu tin tức, quả đúng là hệ thống do nguyên soái tự tay thiết lập.
“ Nhất Nhất, vì đã đi qua quá nhiều hành tinh nên bộ phận máy móc của ta đã xuất hiện vấn đề, ta cần phải duy trì và sửa chữa, trong quá trình này, ngươi cũng vừa vặn có thể trải nghiệm ‘thất tình lục dục’ ở hành tinh này”.
Nhất Nhất: “???”
#Hệ thống đồng hành Nhị Nhị said: Với bộ não úng nước của Nhất Nhất, cô ấy hoàn toàn không có cách nào để hiểu được.# _|_(-.-)_|_
“Vậy lấy thế giới chúng ta đến ngày hôm nay để làm ví dụ đi, ngươi sẽ tự hiểu thôi!”
***edit&beta:Tiểu Linh Nhi***
Lâm Uyển Đình bắt đầu thầm mến Lý Mặc từ cao trung, trước mặt cô là cái áo sơ mi trắng trẻ trung của thiếu niên ấy. Ánh mắt cơ trí thanh minh của anh ta rơi trên bảng đen, tập trung tinh thần nghe bài giảng. Khuôn mặt lạnh lùng nghiêm túc xem bài giải ở giữa, ngón tay thon dài trắng nõn đặt ở trên bàn học cùng với một cuốn sách ôn tập. Khoảng khắc lúc này đều làm cho Lâm Uyển Đình mê muội thật sâu.
Lâm Uyển Đình xuất thân từ dòng dõi thư hương, mẹ là giáo viên, ba là một nhà viết thư pháp, trên người cô từ nhỏ đã dày đặc hơi thở của những cuốn sách, tính tình dịu dàng, dung mạo xinh đẹp nhu mì.
Cô tính tình yếu đuối như vậy làm sao có thể đem tâm ý của mình tùy tiện nói ra miệng, huống gì còn là ở cấp 3 thời khắc trọng yếu như thế chứ. Cô chỉ có thể mỗi ngày yên lặng nhìn chăm chú nam sinh trước bàn, thận trọng gìn giữ tình ý này.
Nhưng sự cân bằng này rất nhanh bị một học sinh mới chuyển trường - Tôn Kiêu Dương phá vỡ. Cô ta là một đại tiểu thư giàu có, rất nhiệt tình và cởi mở, dung mạo cũng xinh đẹp động lòng người.
Từ ngày đầu tiên chuyển trường, cô ta đã một mực coi trọng Lý Mặc, đồng thời trước mặt bạn học cả lớp đối với hắn tỏ tình, nói rằng cô ta nhất định phải theo đuổi được hắn.
Tôn Kiêu Dương hành động như vậy tại thời điểm đó trông cực kì phản nghịch, gần như bị đánh dấu là nữ sinh không tốt trong trường. Nhưng ba của Tôn Kiêu Dương là tổng giám đốc tập đoàn lớn nhất thành phố, lại thêm việc cô ta từ nhỏ đã mất mẹ nên đối với cô ta vô cùng cưng chiều, cho dù cô ta có muốn sao trên trời cũng phải hái xuống. Chút chuyện nhỏ này, ông căn bản cũng không để ở trong lòng, còn tán dương nữ nhi mình rất có cá tính rất có can đảm.
Huống hồ, từ khi Tôn Kiêu Dương chuyển đến, Tôn tổng liền biến trường này thành trường cao trung lớn nhất, trường học đối với hành vi của Tôn Kiêu Dương cũng đành phải mắt nhắm mắt mở. Từ đó về sau, Tôn Kiêu Dương liền trở thành bạn cùng bàn với Lý Mặc, đồng thời bắt đầu mỗi ngày đều quấn lấy hắn theo đuổi tình yêu.
Ngay từ đầu, Lý Mặc đối với Tôn Kiêu Dương tỏ tình cũng không phản ứng gì, làm Lâm Uyển Đình trong lòng cũng an tâm một chút. Nhưng trong đó, cô cũng hâm mộ và bội phục Tôn Kiêu Dương có thể gan dạ như vậy, không cần để ý ánh mắt người khác mà nói ra tâm ý của mình… cô làm không được, điều đó khiến trái tim của cô thêm chua xót.
Từ đó, Tôn Kiêu Dương đối với Lý Mặc từng bước đuổi sát, cũng làm cho Lâm Uyển Đình ngày càng căng thẳng hơn. Bởi vì lúc đầu Lý Mặc hoàn toàn không có cảm giác gì với Tôn Kiêu Dương, ngược lại về sau không còn bài xích cô ta, thậm chí còn tiếp nhận, bao dung cô ta.
Lâm Uyển Đình yêu thầm Lý Mặc lâu như vậy, đối với phản ứng của hắn rõ như lòng bàn tay, càng thêm chú ý cô càng thêm sợ hãi. Nhưng cô ngoại trừ trong lòng đắng chát, trái tim tổn thương ra thì không thể làm bất cứ điều gì, cũng chỉ có thể đem phần tâm ý này chôn giấu tại đáy lòng của mình.
Tôn Kiêu Dương tựa như mặt trời nhỏ hướng tới Lý Mặc, không chút nào sợ hãi trước sự lãnh đạm, lạnh lùng của hắn. Có một trái tim chân thành và nồng cháy như vậy theo đuổi mình, Lý Mặc không động lòng cũng khó.
Tôn Kiêu Dương có thành tích học tập không tốt, nhưng năng khiếu của cô ta lại hơn người: ca hát, khiêu vũ, đánh đàn đều rất xuất sắc. Lý Mặc là lớp trưởng, Lâm Uyển Đình cô là ủy viên học tập, còn Tôn Kiêu Dương chính là ủy viên văn thể mĩ.
Tôn Kiêu Dương vì liều mạng theo đuổi Lý Mặc, luôn tìm kiếm cơ hội tiếp cận hắn, thành tích của hắn mỗi lần đều đứng nhất nên mỗi lần cô ta đều lấy cớ tìm Lý Mặc để giúp mình học bù. Trên thực tế điều Tôn Kiêu Dương ghét nhất là học tập, thế nhưng vì Lý Mặc, thành tích của cô ta dần dần tiền bộ.
Cuối cùng, Lý Mặc và Tôn Kiêu Dương kết giao, trở thành một đôi trai tài gái sắc trong lớp, được mọi người ca ngợi.
Nhưng hiểu rõ con gái nhất vẫn là con gái, Tôn Kiêu Dương đã nhìn ra Lâm Uyển Đình có tâm ý với Lý Mặc, cho nên cô ta vẫn luôn bài xích cô.
Từ khi Lý Mặc cùng Tôn Kiêu Dương kết giao, Lâm Uyển Đình rất thất vọng và thương tâm. Nhưng mọi chuyện đã trở thành sự thật, Lâm Uyển Đình cũng học được cách buông tay, đem tâm ý của mình giấu càng thêm chặc chẽ.
Thế mà cuối năm tốt nghiệp cấp ba, Lý Mặc cùng Tôn Kiêu Dương chia tay. Một đoạn này tình cảm vốn chính là Tôn Kiêu Dương chủ động, là cô ta theo đuổi Lý Mặc, cô ta cảm giác chút tình cảm này là do mình nổ lực tương đối nhiều. Tôn Kiêu Dương lúc đầu cũng là bị bệnh đại tiểu thư, chứ không phải thật sự thích Lý Mặc, cô ta làm sao có thể đối với Lý Mặc buông bỏ lòng kiêu ngạo?
Lúc đang theo đuổi Lý Mặc, cô ta chỉ nghĩ hắn có thể tiếp nhận là tốt rồi. Nhưng khi cùng Lý Mặc kết giao trở thành bạn gái của hắn, Tôn Kiêu Dương lại không vừa lòng, cô ta khát vọng nhiều hơn thế nữa. Cô ta cảm thấy Lý Mặc với mình không đủ nhiệt tình, không giống cô ta… thích hắn nhiều như vậy.
Huống chi, Tôn Kiêu Dương còn có một anh chàng thanh mai trúc mã đối với cô ta thâm tình trên trời, hắn ở trong bóng tối châm ngòi mối quan hệ bọn họ. Tôn Kiêu Dương thương tâm, thất vọng về Lý Mặc thật sâu, liền nhắn cho Lý Mặc một tin nhắn chia tay, sau đó cùng với trúc mã ra nước ngoài du học.
Mà Lý Mặc vì Tôn Kiêu Dương chia tay mà bị đả kích rất lớn, so với lúc trước càng thêm lạnh lùng, không thể nắm lấy.
Sau mùa thi, Lâm Uyển Đình đậu cùng một trường đại học với Lý Mặc, lúc Lý Mặc kết giao với Tôn Kiêu Dương, cô chết tâm, sau khi bọn họ chia tay, trái tim cô liền mãnh liệt sống lại.