Vũ Vương

Chương 612: Họa này, phúc này (Thượng)

- Đến! Đến!

Hai con vong linh hưng phấn khàn giọng cuồng khiếu.

Hô!

Ngay sau đó một đạo lực lượng cuồng mãnh không ngừng bao phủ thân thể Mộ Hàn, trong khoảnh khắc hắn đã lọt vào trong không gian phong bạo. Kình khí bàng bạc không ngừng từ bốn phương tám hướng lao tới, điên cuồng trùng kích "Lôi thần hộ thuẫn ", giống như nghiền áp hắn thành bánh thịt.

Tiến vào trong không gian phong bạo này thì thân thể của Mộ Hàn dường như bị trói buộc, bị phong bạo lôi cuốn lấy và không ngừng lao về phía trước. Cũng may "Lôi thần hộ thuẫn" vô cùng thần diệu, khi áp lực cường đại chung quanh yếu bớt, tạm thời cũng khó phá được phòng ngự của nó.

Dưới tình huống như vậy rất khó có thể an tâm hấp thu lực lượng vong linh, lại khống chế chúng cũng chỉ hao phí lực lượng tinh thần mà thôi.

Ý niệm Mộ Hàn khẽ động, ba trăm đạo anh lôi không ngừng rút lui vào trong tâm cung.

Hai con vong linh vừa được tự do thì chúng lập tức rú lên, chúng tụ tập đại quân vong linh ập tới. Trong không gian phong bạo này số lượng vong linh cực kỳ kinh người, thị lực Mộ Hàn đảo qua chỗ nào cũng nhìn thấy rất nhiều viên cầu đen sì khiến Mộ Hàn có cảm giác như đưa thân vào bóng tối.

- Ti ti, nhân loại!

- Huyết nhục tươi mới!

- Ăn hắn! Ăn hắn...

Sau khi phát hiện Mộ Hàn tồn tại thì đám vong linh chung quanh không ngừng lao qua.

Chỉ một thoáng những viên cầu đen này không ngừng nhe răng ra, từng đôi mắt huyết hồng sáng ngời và tiếng thét chói tai khiến tâm thần người ta rung sợ.

- Rầm rầm rầm...

Nhưng trong nháy mắt mấy chục con vong linh gần nhất thi triển "Linh hồn đâm xuyên " thì một kình đạo vô hình từ trong người của chúng bắn ra, như mũi nhọn đâm thẳng vào người Mộ Hàn, đều bị "Lôi thần hộ thuẫn" chặn ở bên ngoài, kích thích từng âm thanh nổ tung đinh tai nhức óc.

Trong lòng Mộ Hàn cả kinh, mấy chục con vong linh vừa phát động công kích dù thực lực yếu hơn hai con vong linh bị hắn vây khốn, nhưng mà mấy chục đạo "Vong linh đâm xuyên" đánh tới thì mạnh hơn hai con kia nhiều. Mà chung quanh còn có nhiều vong linh đang lao tới."Lôi thần hộ thuẫn" mạnh hơn nữa cũng khó có thể ngăn cản được nhiều vong linh Vạn Lưu Cảnh, Linh Trì Cảnh đồng thời "Linh hồn đâm xuyên" như vậy.

Huống chi trong không gian phong bạo này còn ẩn giấu mấy con vong linh Dương Hồ Cảnh.

Đầu óc của Mộ Hàn suy nghĩ thật nhanh, trong lòng của hắn rất rõ ràng thực lực bản thân có hạn,"Lôi thần hộ thuẫn" có thể ngăn cản thế công của Linh Trì Cảnh nhưng tuyệt đối không thể đỡ nổi một kích của Dương Hồ Cảnh. Nếu thật sự có vong linh Dương Hồ Cảnh thì chỉ cần chúng ra tay "Lôi thần hộ thuẫn" nhất định sụp đổ.

Rầm rầm rầm...

Âm thanh đùng đùng vang lên không dứt.

Là "Linh hồn đâm xuyên" ! Những vong linh phát động thế công mới một lần nữa. Mà số lượng vong linh gia nhập lại tăng lên nhiều. Chúng giống như cá mập ngửi thấy mùi máu tươi, từng con nhe răng trợn mắt, hai mắt trợn trừng, hận không thể lập tức xé tan phòng ngự của Mộ Hàn.

Mà lúc này "Lôi thần hộ thuẫn" đã rung rẩy kịch liệt.

Lúc này có hai chục con vong linh Linh Trì Cảnh và mấy chục con vong linh vạn Lưu Cảnh thi triển "Linh hồn đâm xuyên ", uy lực vô cùng cường hãn, "Lôi thần hộ thuẫn" đã rất khó ngăn cản chúng rồi.

- Xem ra chỉ có thể dùng tới nó!

Tâm niệm Mộ Hàn vừa động. Một cái quang tráo màu tím từ trong tâm cung bay ra, lơ lửng trên đỉnh đầu của hắn. Đây chính là Cửu Long Lôi Hỏa Tráo Mộ Hàn có được trong Đại Hạc Thiên Vực.

Ông!

Tiếng nổ vang vọng các nơi, vô số lôi điện bạo tán ra, từ trên không trung trút thẳng xuống. Trong nháy mắt Mộ Hàn đã bị lôi điện chôn vùi ở bên trong, mà Cửu Long Lôi Hỏa Tráo không ngừng bành trướng kịch liệt, lôi điện càng ngày càng thô to, khí tức bạo ngược không ngừng tỏa ra bốn phía.

Nhất là mấy chục con vong linh tới gần Mộ Hàn do không né tránh kịp nên lập tức bị lôi điện chi lực cuồng bạo xé nát.

- Đây là cái gì?

Vong linh không ngừng kêu lên sợ hãi.

Có vết xe đổ của đồng bạn, những con vong linh thấy "Cửu Long Lôi Hỏa Tráo" khuếch trương nhanh chóng, dưới sự kinh hãi không ngừng thoái lui. Không bao lâu phạm vi "Cửu Long Lôi Hỏa Tráo" đã đạt tới cực hạn của nó, nó chiếm cứ phương viên trăm dặm trong không gian phong bạo, hoàn toàn khôi phục bộ dạng "Thiên Lôi Tuyệt Vực".

Hô!

Không gian phong bạo bốc lên cuồn cuộn như sóng triều mãnh liệt, không ngừng vòng quanh Cửu Long Lôi Hỏa Tráo, tiếng sấm ầm ầm không ngừng vang vọng các nơi, giống như thiên địa núi non sụp đổ, mà vô số vong linh cũng bị xé rách.

Nhìn qua đồ vật này chiếm cứ phạm vi lớn như vậy, vô số vong linh trợn mắt há hốc mồm, con mắt huyết hồng đầy kinh hãi.

Vèo!

Trong không gian "Cửu Long Lôi Hỏa Tráo", thân ảnh của Mộ Hàn đột nhiên hiện ra.

Bên ngoài gió lốc cuồng bạo, bên trong gió êm sóng lặng, dường như không bị chút đồ vật gì ảnh hưởng, Công Tôn Long bị chín đạo lôi điện xiềng xích hiện ra ngoài. Phát hiện Mộ Hàn ở đây thì Công Tôn Long mở to mắt, có chút kinh ngạc nói:

- Sao ngươi chạy tới đây?

Trước kia số lần Mộ Hàn xuất hiện đếm được trên đầu ngón tay, nhưng mà mỗi lần xuất hiện đều là tinh thần ngưng thành hư ảnh, bây giờ tiến vào là thân thể Mộ Hàn. Thân thể muốn đi vào "Cửu Long Lôi Hỏa Tráo" thì phải thả nó ra ngoài tâm cung mới được.

- Công Tôn tiền bối, ta tị nạn!

Mộ Hàn cười mỉm nói, "Cửu Long Lôi Hỏa Tráo" không thể như "Cửu Long Lôi Vương Đao" có thể giết địch, chỉ có thể dùng che dấu thân thể của mình, dùng chống cự vô số vong linh công kích. Chỉ cần những vong linh kia không đánh tan lôi điện thì chẳng làm gì hắn được.

- Tị nạn?

Công Tôn Long khó tin cười nói:

- Trong Đại Hạc Thiên Vực là Hạ Thiên Vực nho nhỏ, có ai khiến tiểu tử ngươi né tránh chối chết chứ?

Hắn cũng không biết Mộ Hàn đã sớm đến Xích Thành Thiên Vực, cho rằng hắn vẫn còn ở Đại Hạc Thiên Vực.

- Đại Hạc Thiên Vực tự nhiên không có người có bổn sự như vậy, nhưng mà nơi này không phải Đại Hạc Thiên Vực, mà là Xích Thành Thiên Vực.

Mộ Hàn cười nói.

- Xích Thành Thiên Vực?

Công Tôn Long cả kinh nói:

- Ngươi chừng nào thì tới...

Mộ Hàn lại không lên tiếng, chỉ mỉm cười ngồi đối diện Công Tôn Long, tâm thần khổng lồ khuếch trương ra bốn phía.

Qua một lát Mộ Hàn ăn cả kinh, hắn phát hiện tại áp lực đè nén trong không gian phong bạo đang chậm rãi tiêu hao lôi điện chi lực của Cửu Long Lôi Hỏa Tráo, giống như lôi vực này đang vây quanh trong cái động không đáy, không ngừng cắn nuốt lực lượng lôi điện cuồng bạo.

Nếu như không gian phong bạo này tiếp tục như vậy, lôi điện chi lực của Cửu long Lôi Hỏa Tráo cũng không còn.

Mộ Hàn nhíu mày, tâm thần tiếp tục khuếch trương.

Bên ngoài lôi vực vong linh gào thét, cũng không con nào dám chủ động tới gần trăm thước. Trong không gian loạn lưu này thỉnh thoảng có một hai con vong linh không tự chủ bị cuốn ới, rồi sau đó hoảng sợ đụng vào lôi vực và tan thành mây khói.