Vũ Vương

Chương 515: Huyết sắc phượng hoàng

Mộ Hàn không có vội vả như tu sĩ Vạn Lưu Cảnh khác, sau khi nhìn qua một vòng liền lẳng lặng ngồi xuống. Trong cung điện này sương mù vô tận, chay loạn như con ruồi không đầu tìm bảo vật chẳng khác gì cưỡi ngựa ngắm hoa, đạt được thứ tốt xác suất cực thấp. Mộ Hàn đã có tuyệt phẩm tâm cung, tự nhiên phải hảo hảo lợi dụng một phen.

Tử Hư Thần Cung có thể phá mê chướng.

Chỉ cần sương mù nơi này khó có thể quấy nhiễu ánh mắt của mình, đồ vật che dấu trong sương mù sẽ hiện ra. Trong tâm niệm Mộ Hàn liền đã không ngừng vận chuyển "Thái Hư Động Thần Quyết ", khóe môi hiện ra nụ cười tự tin...

Bọt nước huyết sắc từ từ tản ra, một đoàn hào quang bảy màu bắn ra ngoài.

Trong nháy mắt hòa quang bảy màu tiêu tán, một thân ảnh nam tử áo đen hiện ra, bàn tay cầm lấy một viên "Lưu Ly Thất Thải Thạch" .

Chợt nam tử này thở dài như trút được gánh nặng, lông mày nhíu lại, gương mặt tuấn mỹ của hắn cười lạnh:

- Không gian sụp đổ tuy lợi hại nhưng há có thể ngăn được ‘ Đại Long thiên tử ’ Tư Không Chiếu ta? Chỉ là đáng tiếc tốn mấy tấm ‘ thiên diễn thần phù ’ vượt qua hư không mấy ngàn dặm.

Khi đang nói chuyện Tư Không Chiếu lại nhìn qua minh hải to lớn, trầm giọng nói:

- Không gian đột nhiên sụp đổ quả thực không bình thường, hẳn là đám gia hỏa phía trước giở trò.

- Nhưng mà, là ai làm đã râu ria, đã đi vào Sâm La Giới thì đừng đi ra! Phủ bụi nhiều năm như vậy Huyết Hồn Trùng chắc hẳn cực đói rồi.

Trong miệng cười cười, đột nhiên Tư Không Chiếu biến mất một cách quỷ dị, ngay sau khi thân ảnh của hắn hiện ra lần nữa đã ở ngoài vài dặm...

...

Sâm La Thần Điện.

Hô!

Tâm cung của Mộ Hàn đột nhiên rung động kịch liệt, từng tia tâm thần tản mát ra ngoài.

Tâm thần khẽ động và khí thế bàng bạc như biển gầm vang lên bao phủ toàn thân Mộ Hàn, như nghiền tâm thần của hắn thành bột phấn. Nhưng mà "Tử Hư Thần Cung" rung động thì dù áp lực mạnh bao nhiêu cũng không khiến tâm thần của Mộ Hàn lùi bước.

Cũng không lâu lắm tâm thần của Mộ Hàn phân hóa thành trăm ngàn sợi tơ mỏng, nó sắc bén như châm, xuyên thấu qua áp lực và rất nhanh tản ra ngoài.

Trong nháy mắt này đã bao phủ mười dặm trong cung điện.

Hai mắt Mộ Hàn nhìn thấy sương mù huyết hồng, nhưng mà tâm thần dò xét thì sương mù tan hết, tình cảnh trong cung điện Tần Mục rất rõ ràng.

Trong không gian to lớn này có rất nhiều vật phẩm như có bàn tay vô hình nâng lên, chúng không ngừng xuyên qua trong hư không. Những vật phẩm đó có đao kiếm các loại đạo khí, cũng có tảng đá mảnh gỗ tùy ý qua lại; có chai thuốc nguyên vẹn hoặc là từng viên đan dược, thậm chí còn có mảnh vỡ chai thuốc...

Chúng giống như vòi rồng thổi qua, vật phẩm trân quý và đồ vật hỗn tạp phế vật giao tho với nhau.

Nếu như sưu tầm trong sương mù mặc dù đồ vật bay quanh người của mình cũng khó phân biệt được, đạt được rất có thể không phải đạo khí, cũng không phải đan dược, mà là một khối đá vụn hoặc là đoạn gỗ nhỏ. Đương nhiên trừ các loại vạt phẩm hữu dụng ra còn có một đạo khí tức huyết hồng như chiếc đũa.

Thứ này hửn là "Huyết hồn linh tinh" .

Rất nhanh Mộ Hàn lại phát hiện thân ảnh bọn người Tiêu Dịch Tiên cùng Lệ Thu Thủy. Mười lăm cường giả Vạn Lưu Cảnh không ngừng qua lại các nơi trong cung điện, có người chậm rãi đi lị, có người không ngừng chụp các vật phẩm bay qua trước người, còn có đang ngồi xếp bằng một chỗ.

Ồ?

Đột nhiên Mộ Hàn có chút kinh ngạc, người ngồi xếp bằng chính lf Tư Không Như Ý, thời điểm này lo lắng trên lông mày của nàng ta biến mất, trên mặt còn hiện ra thần sắc vui vẻ.

Chẳng lẽ con nàng Tư Không Chiếu đã thông qua minh hải?

Trong lòng Mộ Hàn khẽ nhúc nhích, sau khi trải qua kinh ngạc ngắn ngủi là vui vẻ, nhìn biết toàn bộ sự vật, thông qua Cơ Vân Thiền liền có thể nhìn ra được trên người Tư Không Chiếu có mang rất nhiều bảo vật, có thể thông qua không gian sụp đổ và minh hải trở nên hỗn loạn cũng hợp lý.

- Trước tìm đồ vật quan trọng hơn, từ từ thu thập nàng ta.

Mộ Hàn lúc này cực lực vận chuyển công pháp kháng cự áp lực chung quanh, tâm thần dụng tâm cảm ứng.

Không qua bao nhiêu thời gian, Mộ Hàn liền phát giác được một đạo khí tức "Sâm la hồn lực" nồng đậm cách Mộ Hàn chừng mười dựm, là một hồng huyết sắc phượng hoàng đang bị trói buộc trên không trung, nó xuyên qua các nơi như sao băng, khí tức "Sâm la hồn lực" tán dật ra ngoài.

- Thứ này không tệ.

Trên mặt Mộ Hàn vui mừng, con huyết sắc phượng hoàng này dùng hồng ngọc tạo thành, bên trong ẩn chứa "Sâm la hồn lực" dù không bằng Sâm la hồn lực trong Cực Chân Các nhưng vô cùng bàng bạc, dùng tốc độ hiện tại của Mộ Hàn cho dù toàn lực hấp thu cũng phải mất nửa năm mới hút sạch.

Hơn nữa tượng phượng hoàng này trừ "Sâm la hồn lực" ra còn ẩn nấp cái gì đó, nhưng mà trong thời gian ngắn Mộ Hàn không cảm ứng được.

- Lấy trước rồi tính!

Thân ảnh Mộ Hàn đột nhiên lao tới chỗ tượng phượng hoàng, không ngừng né qua qua từng kiện vật phẩm bay nhanh, hắn bay như gió tới chỗ bức tượng. Chỉ mấy hô hấp Mộ Hàn còn cách tượng phượng hoàng vài chục thước.

Hô!

Mộ Hàn duỗi tay ra và hấp lực truyền ra ngoài, bức tượng huyết sắc phượng hoàng lập tức cải biến phương hướng chui vào trong tay Mộ Hàn.

Ông!

Hấp lực tản ra và phượng hoàng cũng rung động kịch liệt trong tay Mộ Hàn. Mộ Hàn nhất thời không xem xét kỹ khiến nó suýt phá không bay đi, liền nhang chóng tụ tập chân nguyên bao quanh bức tượng phượng hoàng lại. Tuy bức tượng phượng hoàng nhỏ nhưng vẫn không ngừng rung động mạnh mẽ.

Ý niệm Mộ Hàn khẽ động như muốn thâm nhập vào "Tử Hư Thần Cung ", lại phát hiện một lực lượng bài xích từ trong bức tượng phượng hoàng bắn ra ngoài.

Lực bài xích này rất mạnh, nếu Mộ Hàn thu nó vào trong tâm cung thì sau khi giằng co hắn sẽ thành công, nhưng cũng tiêu hao nhiều tâm thần. Giờ phút này Mộ Hàn đang chống lại áp lực, nếu như tiêu hao nhiều lực lượng tâm thần sẽ không chống lại quá lâu.

Suy nghĩ một lát Mộ Hàn đã cải biến chủ ý cầm phượng hoàng trong tay.

Một kiện bảo vật "Sâm la hồn lực" đến tay, mục đích ban đầu của Mộ Hàn tiến vào Sâm La Giới đã có, tâm tình sung sướng không ít, chợt dò xét chung quanh. Rất nhanh tâm thần Mộ Hàn chú ý tới thứ lướt qua người Tư Không Như Ý.

- Hình như có chút không đúng...

Đột nhiên nội tâm Mộ Hàn chấn động.

Lúc này, Tư Không Như Ý không ngừng dò xét chung quanh, nhìn bộ dạng của nàng ta hình như có thể nhìn rõ tình huống trong đây. Nàng nhìn qua tông chủ Thiểu Dương Tông Thang Thần đang ở cách đó và chục thước đang chụp bắt đồ vật, thậm chí Mộ Hàn có thể nhìn thấy sắc mặt mỉa mai và trào phúng của nàng ta.

Không nhịn được trong lòng Mộ Hàn hiện ra dự cảm không tốt.

- Nữ nhân này, rốt cuộc...

Trong lòng Mộ Hàn nói thầm một nửa, chợt Tư Không Như Ý nhoẻn miệng cười, lập tức bắn người lên và thân hình quẹo qua trái, đi nhanh ới cửa lớn phía nam của ."Sâm La Thần Điện", Tư Không Như Ý đi vào là hướng bắc, hành động này của nàng ta khiến Mộ Hàn bất chấp dò xét, lực chú ý đặt lên người của nàng.