Vũ Vương

Chương 469: Mệnh Tuyền Thất Trọng Thiên

- Cũng không biết 'Vô Cực Ngọc Điển' có hữu hiệu đối với chính mình hay không ?

Mộ Hàn chỉ là cẩn thận cảm ứng trong chốc lát, trong lòng liền nổi lên sự mừng rỡ.

Tâm Cung bị nổ tung tuy là biểu hiện giả dối, nhưng cũng cắm rễ trong Tử Hư Thần Cung. Khi Tâm Cung giả định nổ tung thì do luồng kình đạo mạnh mẽ kia đánh sâu vào, Tử Hư Thần Cung đúng là trở nên rộng rãi hơn một chút.

Biến hóa này mặc dù không lớn, nhưng Mộ Hàn cũng là tinh thần cực kì phấn chấn. Vô Cực Ngọc Điển kia quả nhiên không hổ là công pháp trấn phái của Vô Cực Thiên Tông, tựa như Vũ Hóa Chân Kinh có thể gia tốc sự lột xác của Thiên Anh vậy. Đối với sự lột xác của Tử Hư Thần Cung thì nó cũng đích xác có tác dụng gia tốc nhất định .

Hơn nữa, đó mới chỉ vẻn vẹn là một phương diện.

Tu vi hiện nay của Mộ Hàn đã đạt tới trạng thái Mệnh Tuyền Lục Trọng Thiên đỉnh cao, tầng Bích Chướng vô hình kia trong cơ thể Thiên Anh cũng đã sớm hiện ra. Khi Tâm Cung giả định bùng nổ thì kình đạo bão táp, cũng là kích động trước nay chưa từng có đã lại làm cho lớp Bích Chướng vô hình kia cũng phải chịu công kích mãnh liệt.

Đến bây giờ, màn Bích Chướng vô hình kia dù chưa tiêu tan, nhưng cũng không hề vững chắc như vậy nữa.

Hiện nay vẫn còn chỉ là tu luyện thành 'Vô Cực Ngọc Điển' Đệ Nhất Trọng, loại công pháp mở rộng không gian Tâm Cung này và tác dụng đánh sâu vào Bích Chướng vô hình đều không phải đặc biệt rõ ràng. Nhưng mà mỗi khi 'Vô Cực Ngọc Điển' tăng lên Nhất Trọng, hiệu lực và tác dụng đều sẽ tăng mạnh. Có lẽ lúc tu luyện tới các tầng phía sau, hiệu quả sẽ phi thường khá.

Trong đầu Mộ Hàn vừa mới thoáng qua ý nghĩ như vậy, thì một mảnh không gian mù sương càng rộng lớn hơn nhiều liền đã bắt đầu che kín Tử Hư Thần Cung.

Quá trình nhào nặn lại Tâm Cung giả định đã hoàn thành!

Chỉ trong nháy mắt, Mộ Hàn đã tiếp tục vận chuyển công pháp võ đạo Vô Cực Ngọc Điển . Không trì hoãn chút nào mà bắt đầu tu luyện Đệ Nhị Trọng.

- Tốc độ người nầy nhào nặn lại Tâm Cung quả thực rất nhanh.

Đối diện Mộ Hàn, nụ cười mới hiện ra trên mặt Tiêu Dịch Tiên không được một hồi, liền bỗng nhiên cứng lại mà kinh ngạc nói

- Hắn cũng không dừng lại mà tiếp tục tu luyện Đệ Nhị Trọng?

- Vút! Vút! Vút. . .

Cơ hồ trong khoảnh khắc Tiêu Dịch Tiên đang nói , ở trên thân thể của Mộ Hàn liền bắt đầu lóe ra đám mây tím dày đặc. Tình huống so cùng trước đây đúng là giống nhau như đúc.

Tiêu Tố Ảnh, Lưu Phàm và Lận Hồng Nhan đều ngạc nhiên mở to hai mắt.

Khi tu luyện Vô Cực Ngọc Điển thì mỗi lần đi tới Nhất Trọng, ích lợi thu được đều sẽ hiện ra dưới hình thức vụ nổ ngày càng mạnh hơn. Nguy hiểm cũng đồng dạng tùy thời tăng gấp bội.

Bọn họ còn đang nghĩ Mộ Hàn sau khi tu luyện thành công Vô Cực Ngọc Điển Đệ Nhất Trọng, dù thế nào cũng phải nghỉ ngơi một phen. Nhưng không nghĩ tới Tâm Cung vừa mới hoàn thành quá trình nhào nặn lại, hắn liền không thể chờ đợi được mà bắt đầu tu luyện Đệ Nhị Trọng. Thực sự không biết nên nói hắn là lỗ mãng hay là cực kì tự tin?

Nhưng mà, với sự hiểu biết của bọn họ đối với Mộ Hàn, hắn cũng không phải là người lỗ mãng mà không biết sống chết.

Chẳng lẽ hắn thật sự có sự tự tin mạnh mẽ như vậy , có thể ở trong khoảng thời gian ngắn cũng tu luyện Đệ Nhị Trọng đến thành công?

Nhưng nghĩ Mộ Hàn chỉ dùng không đến một khắc canh giờ liền tu luyện Vô Cực Ngọc Điển Đệ Nhất Trọng tới trình độ cao nhất, đồng thời thành công nhào nặn lại Tâm Cung. Đám người Tiêu Tố Ảnh liền cảm giác được Mộ Hàn coi như dùng thời gian ít hơn vô số lần so với người khác để hoàn thành quá trình tu luyện Vô Cực Ngọc Điển Đệ Nhị Trọng thì cũng không lại là điều khó có thể tin nổi như vậy.

Trong lúc đang suy nghĩ cân nhắc, ba người cũng không lo lắng suy nghĩ chính mình có nên tu luyện Vô Cực Ngọc Điển hay không nữa, mà là chú ý phi thường mật thiết đến động tĩnh của Mộ Hàn.

- Vù vù vù vù. . .

Đám mây tím khi phá không thì kích động gây ra tiếng huýt gió đã trở nên càng ngày càng dồn dập.

Mộ Hàn thân như pho tượng điêu khắc, sắc mặt trang nghiêm kín đáo, hoàn toàn đắm chìm trong tu luyện Vô Cực Ngọc Điển Đệ Nhị Trọng . Phảng phất như hắn đã quên chính mình vẫn còn ở bên trong Đăng Thiên Tháp.

- Đệ Nhị Trọng lại tu luyện tới trình độ cao nhất !

Ước chừng nửa giờ sau, Tiêu Dịch Tiên đột nhiên mở miệng. Trên mặt lộ rõ vẻ tán thưởng và thán phục. Tựa hồ là để xác minh những lời này của Tiêu Dịch Tiên, ông ta còn đang nói chưa dứt lời thì một tiếng vang thật lớn lấy thân thể Mộ Hàn làm trung tâm mà bắt đầu kích động lan ra ở bên trong không gian tầng chín Đăng Thiên Tháp này.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!

Đám mây tím sáng lạn điên cuồng mà bùng nổ lan ra.

Mặc dù Tâm Cung nổ tung là phát sinh ở trong cơ thể Mộ Hàn , nhưng mặc dù cách xa mấy thước thì Tiêu Tố Ảnh, Lưu Phàm và Lận Hồng Nhan đều có thể mơ hồ cảm giác được kình đạo cuồn cuộn với uy thế cực lớn. Tất cả lập tức trong lòng cả kinh, Vô Cực Ngọc Điển Đệ Nhị Trọng này quả nhiên so sánh Đệ Nhất Trọng thì nguy hiểm hơn rất nhiều.

Vì vậy, trong ánh mắt của bọn họ nhìn về phía Mộ Hàn không nhịn được có thêm nhiều điểm hàm chứa ý tứ căng thẳng.

Nhưng tức thì, đám người Tiêu Tố Ảnh liền phát hiện chính mình lo lắng hoàn toàn là dư thừa. Khi Tâm Cung nổ mạnh thì uy lực đối với bọn họ mà nói phi thường lớn, nhưng mà Mộ Hàn thân ở trong đó đối với điều này lại giống như cũng không có cảm giác quá lớn, thần sắc vẫn bình tĩnh. Chỉ chốc lát sau đó, bọn họ liền lại nghe được cái loại âm thanh bang bang như như trái tim nhảy lên đập dồn dập.

Tâm Cung lại lần nữa bắt đầu nhào nặn lại!

Và cũng giống hệt như lần trước, thời gian nhào nặn lại Tâm Cung tốn hao cũng đại khái tương đương với tu luyện Đệ Nhị Trọng tới trình độ cao nhất. Áng chừng qua nửa canh giờ, loại âm thanh nhảy lên nặng trịch liền bất chợt dừng lại.

- Tiếp theo e là Mộ sư đệ sẽ lập tức tu luyện Đệ Tam Trọng chứ?

Lận Hồng Nhan mắt nhung trợn tròn, theo bản năng bắt đầu nói thầm.

Tiêu Tố Ảnh và Lưu Phàm đều không hề lên tiếng, nhưng cũng kìm lòng không đậu mà gật đầu theo. Thời gian Mộ Hàn cần để tu luyện thành công Vô Cực Ngọc Điển Đệ Nhị Trọng mặc dù so sánh Đệ Nhất Trọng thì lâu hơn rất nhiều, nhưng cả quá trình cũng là đồng dạng trót lọt. Vậy có lẽ Đệ Tam Trọng đối với Mộ Hàn mà nói cũng không là vấn đề.

- Cái gì?

Nhưng đúng lúc này, Tiêu Dịch Tiên lại đột nhiên kêu nhỏ thành tiếng, vẻ mặt kinh ngạc.

Ngay sau đó, ba người Tiêu Tố Ảnh, Lưu Phàm và Lận Hồng Nhan liền hiểu rõ ràng vì sao ông ta lại lộ ra vẻ mặt như vậy. Sau khi Tâm Cung của Mộ Hàn hoàn thành quá trình nhào nặn lại, khí tức dập dờn bồng bềnh từ bên trong thân thể ra lại bắt đầu tăng lên mãnh liệt. Thời gian giằng co gần một phần mười canh giờ, hơi thở của hắn mới ổn định xuống.

- Mệnh Tuyền Thất Trọng Thiên?