Vũ Vương

Chương 29: Khó khăn lan tràn​

Oanh!

Cũng không biết qua bao nhiêu lâu, trong thanh dao găm sinh ra tiếng nổ vang to lớn. Trong nháy mắt nổ vang, dao găm cũng bắt đầu rung động kịch liệt.

Hai tay buông ra, Mộ Hàn một nắm dao găm trong taychỉ thấy đạo văn hai mặt của dao găm như sống lại, từng tia sáng rõ ràng hiện ra trong đó, lưu quang tràn ngập các loại màu sắc, hết sức chói mắt. Qua thật lâu tầng lưu quang này mới ảm đạm xuống, dao găm cũng khôi phục lại bình tĩnh.

Đưa mắt xem xét, đạo văn hai mặt của dao găm không ngừng kết nối với nhau, thân và đường cong của đạo văn rất hợp với nhau.

Tới đây luyện chế đạo khí xem như chấm dứt.

Dù sao đây là lần đầu luyện chế đạo khí, Mộ Hàn hơi có chút khẩn trương, nắm dao găm quan sát hồi lâu, mới đưa một tia pháp lực vào trong.

Ông!

Dao găm run rẩy, tiếng vang vù vù vang lên, một tia sáng từ trong dao găm bắn ra ngoài. Cả thanh dao găm bây giờ hàn quang khiếp người, giờ khắc này Mộ Hàn cảm thấy toàn thân có lãnh ý, lỗ chân lông toàn thân như đông cứng lại.

- Thành!

Mộ Hàn vui mừng nhướng mày, trong nội tâm đã buông tảng đá xuống.

Ngón trỏ sờ lên dao găm cảm thấy mát lạnh, có chút đau đớn hiện ra, ngón tay Mộ Hàn chạm vào dao găm bị nứt ra, huyết châu chảy ra ngoài.

Đây là công lao của đạo văn!

Mộ Hàn lập tức có thể đưa ra kết luận, tự luyện chế dao găm tuyệt đối là một kiện đạo khí thấp phẩm không tệ, cho dù bán không tới trăm kim tệ, cũng phải có giá tám mươi kim tệ.

Tám mươi kim tệ, đầy đủ cho người bình thường sinh hoạt một năm.

Trách không được Đạo Văn Sư có có thể trở thành tu sĩ võ đạo giàu có nhất, loại đạo khí thấp phẩm đơn giản này luyện được thật dễ dàng, huống chi là còn có đạo khí trung phẩm, đạo khí cao phẩm.

Mặc kệ trong Thái Huyền Thiên Vực, đạo khí cao phẩm có tiền không mua được.

- Một khỏa ‘ Hợp Khí Đan ’ sắp tới tay rồi.

Trong nội tâm Mộ Hàn thoải mái, hắn cầm đạo khí thấp phẩm này trong tay vuốt ve thật lâu, mới lưu luyến buông ra cầm thanh dao găm khác lên.

Hai thanh đao văn kiểu dáng giống nhau, nhưng mà Văn Phổ lại thông dụng.

Nghĩ xong Mộ Hàn đã vận hành "Lôi Cực Âm Cương ", pháp lực lập tức bao phủ dao găm này, vì vậy "Tử Hư Thần Cung" lại kích thích cảm giác kỳ diệu kia hiện ra.

Sáng sớm phía đông Liệt Sơn Thành, nhõ hẻm hắc y cách Đạo Tiên Lâu không xa, nơi nào rất náo nhiệt.

Trong ngõ hẻm này tụ tập rất nhiều đan dược điếm, tiệm vũ khí, bán ra phần lớn là đan dược và vũ khí cấp thấp ở Liệt Sơn Thành, vào nơi này xem đa phần là tu sĩ cấp thấp. Rất nhiều tu sĩ không cần dùng tới nhiều đồ vật cũng mang tới nơi này bán đi, giá cả cũng thấp một chút.

Thời gian dần qua, ngõ hẻm hắc y này trở thành nơi đào bảo của các tu sĩ cấp thấp.

Trước kia Mộ Hàn cũng tới ngõ hẻm hắc y này mấy lần rồi, nhìn thấy từng quầy hàng của các tu sĩ kia có nhiều thứ lạ lẫm, lại có nhiều thứ quen thuộc, hai thanh dao găm được bán ở chỗ này.

Hôm nay mặt trời lên cao quá đầu, Mộ Hàn mới khoan thai đi tới đây.

Không phải Mộ Hàn không muốn tới sớm hơn, bởi vì ngõ hẻm hắc y này chính là nơi tiêu tiền của đám người trẻ tuổi trong các gia tộc tại Liệt Sơn Thành này. Đi quá sớm thì bọn họ vẫn ở nhà tu luyện đấy.

Mộ Hàn tới đúng lúc, những người trẻ tuổi kia sau khi luyện tập xong đã đi tới nơi này mua sắm.

Một đường đi tới, Mộ Hàn quả nhiên nhìn thấy không ít gương mặt quen thuộc, đều là thiếu niên Mộ gia Tuyển Phong Viện.

Mộ Hàn cũng không có hứng thú nói chuyện với bọn họ, đến cuối hẻm tìm một chỗ còn trống trực tiếp ngồi trên mặt đất, sau đó từ trong lòng ngực lấy ra một tấm vải trắng trải lên mặt đất, phía trên có chữ đỏ bắt mắt

Đạo khí thấp phẩm, bán ra giá thấp!

Sau đó Mộ Hàn mới cầm hai thanh dao găm, cắm ở trên vải trắng.

Hắn cũng không có gào thét rao hàng như những tu sĩ kia, mà là lẳng lặng ôm cây đợi thỏ, chỉ nghe được tiếng cười nói trả giá không dứt bên tai, trong lòng của hắn cảm khái.

Hơn hai mươi ngày trước hắn vẫn chỉ là người bình thường trên địa cầu, ngồi ở trong phòng làm việc tâm sự, thổi khoác lác, một ngày qua đi thật nhanh, khuya về nhà lên mạng, xem phim JAV, hoặc đi karaoke với dám bạn hát dở tệ, tuy rất bình thường nhưng lại khoái hoạt.

Nhưng mà nơi này rất khác với địa cầu, không có cha mẹ bạn bè, không có điện thoại máy tính, mỗi ngày trừ tu luyện thì chính là tu luyện, sinh hoạt xác thực không có phong phú như trước kia, nhưng nơi này cũng tràn ngập nguy hiểm, Mộ Hàn chỉ có thể không ngừng đi về phía trước, không ngừng khiến bản thân trở nên cường đại.

Loại biến hóa to lớn này làm cho Mộ Hàn giờ phút này nghĩ tới lại có cảm giác như đang nằm mộng.

Nhưng mà nghĩ đến chính mình hơn hai mươi ngày trước chỉ là phế vật không thể đạt tới Ngoại Tráng Cảnh, nhưng bây giờ thành tu sõ Nội Dưỡng Cảnh sắp đạt tới Chân Khí Cảnh, Mộ Hàn không nhịn được có cảm giác thành tựu. Tại Thái Huyền Thiên Vực, tốc độ tu luyện như vậy tuyệt đối không thấy nhiều.

- Huynh đệ, con dao găm này của ngươi do ai luyện chế.

Phút chốc một giọng nói hiếu kỳ kéo Tần Mộ trở về hiện thực.

Mộ Hàn giương mắt xem xét, mới phát hiện trước mặt mình là một nam tử trẻ tuổi hai mươi tuổi, cách đó không xa còn có mấy thiếu niên đi tới.

Mặc kệ ở nơi nào, đạo khí phi thường hấp dẫn ánh mắt.

- Có phải đạo khí hay không thì thử liền biết.

Mộ Hàn cười một cái, cũng không nhiều lời, trực tiếp làm ra thủ thế mới với thanh niên này. Trong cảm giác của hắn thì thực lực thanh niên này không khác gì Mộ Tinh Không bị mình giết, cũng hẳn là tu sĩ Đại Thông Cảnh, tu luyện ra chân khí, đã bắt đầu dùng thử đạo khí.

- Tốt, ta sẽ thử xem.

Nam tử trẻ tuổi kia gật gật đầu, hắn ngồi xổm trước quầy của Mộ Hàn, rút một thanh dao găm ra, một đạo chân khí truyền vào dao găm. Thoáng chốc chỉ thấy tia sáng trắng từ dao găm bắn ra ngoài, hàn quang lộ ra, mặc dù ở cách xa mười mét cũng có thể cảm nhận được khí tức sắc bén từ dao găm này bắn ra.

Lập tức hấp dẫn vài ánh mắt khác.

Con mắt nam tử trẻ tuổi đảo qua, hắn nhìn thấy tảng đá nhỏ nằm bên cạnh, trực tiếp vung đao qua, chợt nghe xoẹt một tiếng, tảng đá này bị cắt như đậu hủ, phong nhận của dao găm xẹt qua tảng đá, trực tiếp chém tảng đá thành hai đoạn, mặt cắt bóng loáng như gương.

Mà thanh dao găm này hoàn toàn không có chút sứt mẻ gì cả.

Thấy thế chung quanh vang lên tiếng kinh hô.

- Hảo đao!

Nam tử trẻ tuổi kia kinh ngạc, trong ánh mắt hiện ra thần sắc vui mừng, hắn vốn chỉ tùy tiện hỏi thăm mà thôi, cũng không có ôm hy vọng gì, nhưng đã gặp thanh dao này và cảm thấy nó không tệ. Dùng hắn tự nhiên nhìn ra được trong đạo khí thấp phẩm này có thể được xưng tụng hai chữ "Thượng giai".

Mười mấy người bên cạnh xúm lại coi, nam tử trẻ tuổi liền vội vàng hỏi:

- Huynh đệ, con dao găm này bán bao nhiêu?

- Một trăm kim tệ!

Nhìn thấy sắc mặt của hắn nội tâm Mộ Hàn khẽ nhúc nhích, vốn nghĩ bán tám mươi, lời nói tới bên miệng thì tăng thêm hai mươi kim tệ.