Vũ Vương

Chương 227: Chiến Hồn Điện (2)​

- Rất có thể! Bất quá, bọn hắn không đến thì cũng thôi, nếu thật sự dám cướp đoạt ‘ Thiên Hồn Quả ’, vậy ta cũng tiện một mẻ hốt gọn chúng.

. . .

Quả nhiên như Cơ Vân Yên nói, lúc tâm thần Mộ Hàn rời khỏi tòa đại điện kia, tiếp tục khuếch trương ra bốn phía liền từ mặt tâ và bắc của Chiến Hồn Điện phát hiện ra đại lượng quỷ binh, Quỷ Tướng, hai c khu vực này cũng như sườn đông Chiến Hồn Điện, đều ẩn nấp một tên Quỷ Tướng cực kỳ lợi hại .

Bốn Quỷ Tướng ‘ Huyền Thai Thất Trọng Thiên ’ phân biệt chiếm cứ bốn khu vực đông tây nam bắc của Chiến Hồn Điện.

Đây cũng là cách cục trong Chiến Hồn Điện!

Ba tên Quỷ Tướng thủ lĩnh kia tụ tập đông đảo khô lâu, nhưng lại không lập tức phát động công kích, hiển nhiên cũng đang ngấp nghé Thiên Hồn Quả, rất có khả năng giống như Cơ Vân Trúc suy đoán, muốn vào lúc chúng đệ tử Vũ Long Thiên Tông dùng thần quang huyền biến đại trận mở ra phong ấn, hái lấy Thiên Hồn Quả liền triển khai thế công.

Hai ngày sau, vừa vặn đục nước béo cò, nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của!

Mộ Hàn ý niệm chuyển động, tâm thần lui về như thủy triều. Nhưng nháy mắt khi tâm thần sắp trở về thân thể, Mộ Hàn lại nhịn không được thầm hô một tiếng.

Ở bên phải hắn ngoài 100m, lại có một thạch điện dưới đất.

Quỷ Tướng đào tẩu dưới thân kiếm Cơ Vân Yên đang ẩn trong cung điện kia, tầng ngoài xương sọ vết rạn rậm rạp, thậm chí ẩn ẩn có hồng mang từ trong khe lộ ra, thoạt nhìn cực kỳ quỷ dị. Lúc này, ánh sáng âm u lập lòe trong đầu hắn cũng cực kỳ ảm đạm, rất rõ ràng đã bị Cơ Vân Yên một kiếm trọng thương.

Cơ hội tốt ngàn năm khó gặp!

Trong tiểu thạch quật âm u, Mộ Hàn tâm thần trở về, như ở trong mộng mới tỉnh, hai mắt bỗng dưng mở ra, Tử Ngọc Sinh Yên Quyết cũng bỗng nhiên vận hành gián đoạn .

Ngoài ý muốn phát hiện ra thân ảnh Quỷ Tướng thủ lĩnh kia khiến trong lòng Mộ Hàn rục rịch.

Quỷ Tướng linh tinh Huyền Thai Thất Trọng Thiên !

Nếu là trước kia, Mộ Hàn căn bản không có ý nghĩ như vậy.

Nhưng hôm nay, Quỷ Tướng thủ lĩnh kia đã bị Cơ Vân Yên trọng thương, nếu cẩn thận chút, hoàn toàn có khả năng triệt để đánh chết hắn, đoạt khỏa linh tinh Huyền Thai Thất Trọng Thiên kia tới tay, thực tế khiến Mộ Hàn động tâm chính là thạch điện dưới mặt đất kia rất có thể chính là bảo khố của quỷ tướng thủ lĩnh. Quỷ Tướng Huyền Thai nhất trọng thiên ở tầng một chiến trường cũng sưu tầm được huyết hồn thạch, huống chi là Quỷ Tướng thủ lĩnh Huyền Thai thất trọng thiên !

Ngựa không lén ăn cỏ ban đêm thì không mập, người không kiếm tiền phi nghĩa không giàu!

Trong tâm niệm, Mộ Hàn bắn người mà lên, đi ra khỏi hang đá, tựa u linh lướt theo sát vách tường.

Lần này, Mộ Hàn không dùng khô lâu đạo khí che dấu, lúc ở bên ngoài Chiến Hồn Điện, tình huống hắn và Cơ Vân Yên giao thủ đã bị Quỷ Tướng thủ lĩnh kia thấy hết, hắn đối với khí tức của khô lâu đạo khí hiển nhiên rất rõ ràng, nếu xuất hiện, giống như là đang nói cho Quỷ Tướng thủ lĩnh kia biết có người xâm nhập vậy.

Cũng may chỗ này có đông đảo linh hồn lực lượng để mượn.

Trong lúc hành động, Mộ Hàn chậm chạp vận chuyển công pháp, tụ tập linh hồn lực lượng đến bên người, lại không hấp thu đến Tâm Cung. Trong thời gian ngắn, quanh người Mộ Hàn đã lượn lờ linh hồn lực lượng có chút nồng đậm. Có những linh hồn lực lượng này, khí tức chỉ nhân loại mới có của Mộ Hàn liền có thể được che lấp hoàn toàn.

Quỷ Tướng thủ lĩnh kia mặc dù nhận ra đoàn linh hồn lực lượng quanh người Mộ Hàn hơi nồng đậm, nhưng cũng sẽ không kịp phản ứng. Chút thời gian này cũng đủ để Mộ Hàn ra tay rồi.

Không đến nửa phút, một cửa động nhỏ hẹp tối tăm lọt vào tầm mắt Mộ Hàn.

Có lẽ Quỷ Tướng thủ lĩnh kia quá vội vàng nên đã quên đóng cửa ra vào thạch điện dưới mặt đất này lại, ngược lại giờ thuận tiện cho Mộ Hàn.

Bước chân không ngừng, Mộ Hàn trực tiếp xuyên qua cửa vào thạch điện.

Đi đến trước hơn mười mét, không gian chung quanh liền trở nên trống trải, sau đó liền xuất hiện cấp cấp thềm đá. Mộ Hàn vô thanh vô tức theo dưới cầu thang đi mấy chục thước, thông đạo lại trở nên bằng phẳng..., trái ngoặt phải lách một lát, một mảnh ánh sáng màu đỏ bỗng nhiên đập vào mắt.

Ngọn nguồn phiến hồng mang kia chính là thạch điện dưới mặt đất.

Nương theo vị trí cửa vào thạch điện, một bộ xương khô đang lẳng lặng xếp bằng ở đấy, từng sợi ánh sáng âm u màu đỏ từ trong xương sọ hắn xuyên suốt mà ra, chợt mạnh chợt yếu, cực kỳ không ổn định, mà cốt cách ngân bạch toàn thân hắn cũng hiện đầy từng sợi tơ máu, tựa hồ cốt tủy bên trong đều xuyên ra vậy.

Lúc này, Quỷ Tướng thủ lĩnh kia đang đưa lưng về phía cửa vào, không chút nào phát giác được Mộ Hàn xâm nhập.

Thương thế tên này còn nặng hơn ta nghĩ!

Mộ Hàn mừng rỡ trong lòng, tốc độ đột nhiên nhanh hơn, tựa như đạn pháo bay ra khỏi nòng súng, bắn nhanh vào trong thạch điện. Trong một chớp mắt, Mộ Hàn đã vượt qua hơn ba mươi mét, khoảng cách với khô lâu kia chỉ còn ngắn ngủn hơn mười mét.

- Ân?

Quỷ Tướng thủ lĩnh kia rốt cục đã có phản ứng, trong đầu lâu phát ra một tiếng hô trầm thấp, đột nhiên quay đầu. Giờ khắc này, Mộ Hàn lại không chần chờ, Chân Nguyên ngưng tụ trong Huyền Thai như sóng lớn vỡ đê từ trong Tâm Cung cuồn cuộn mà ra, trong khoảng điện quang thạch hỏa liền đã phá vỡ phong ấn Linh hoàng kiếm khí.

Hô!

Mộ Hàn cánh tay phải vung quét, bích lam kiếm khí gào thét mà ra.

Chỉ một thoáng, trong thông đạo này phảng phất như nhấc lên sóng cả bích lam, từng luồng sóng thoáng như sóng to gió lớn, điên cuồng bốc lên, gào thét tiến về trước.

- Ngươi là ai?

Khô lâu thủ lĩnh khàn giọng quát lên, trong ngữ điệu lại lộ ra tuyệt vọng và không cam lòng khó có thể che dấu, trong chưởng lập tức dần hiện ra một thanh loan đao, nhưng hắn còn chưa kịp ra tay ngăn cản thế công của Mộ Hàn thì đạo Linh hoàng kiếm khí kia đã lấy xu thế sét đánh không kịp bưng tai xuyên qua người hắn.

Nháy mắt sau đó, toàn bộ thân hình Quỷ Tướng thủ lĩnh đều bị khí tức bích lam nuốt hết.

Kiếm khí vừa ra tay, Mộ Hàn liền đã yên lòng.

Linh hoàng kiếm khí có được cường độ của Huyền Thai Thất Trọng Thiên, Quỷ Tướng thủ lĩnh đã bị Cơ Vân Yên trọng thương căn bản không có khả năng cản được.

Hơn mười giây qua đi, thông đạo mới khôi phục thanh minh, mà cửa vào thạch điện cũng đã sụp hơn phân nửa.

Mộ Hàn thân ảnh chớp động, vội vàng tiến vào trong điện.

Mặt đất cách cửa vào thạch điện ước 30m xa nhiều ra một hố sâu. Phiến đá chung quanh hố văng tung tóe thành vô số mảnh vỡ, mà Quỷ Tướng thủ lĩnh kia thì vẫn không nhúc nhích nằm ở dưới đáy hố, xương sọ vốn rạn nứt giờ đã triệt để nát bấy, khỏa linh tinh lăn ra vẫn còn quanh quẩn lấy ánh sáng âm u huyết hồng yếu ớt.

Mộ Hàn không thể chờ đợi được nữa mà nhảy vào trong hầm, bắt khỏa linh tinh kia vào trong tay.

Cũng may không có hư hao.

Cẩn thận quan sát một lần, laucs này Mộ Hàn mới thầm nhẹ nhàng thở ra.

Lúc trước hắn lo lắng nhất chính là khỏa Quỷ Tướng linh tinh Huyền Thai Thất Trọng Thiên bị Linh hoàng kiếm khí hư hao, cũng may loại tình huống này cũng không xảy ra.

- Đừng... Đừng giết ta...

Bỗng dưng, một thanh âm yếu ớt vang lên.