Một luồng lôi điện từ nơi hai bên va chạm mãnh liệt truyền ra với tốc độ khó tin. Phàm là những vật bị luồng lôi điện này bao phủ nháy mắt đều biến thành tro bụi, không còn bất cứ dấu hiệu nào của sự tồn tại. Đạo lôi điện chỉ chớp mắt đã truyền tới chiếc thuyền chở đám người đang chạy vội. Chiếc thuyền này so với thân thể bạch mã lớn hơn rất nhưng khi luồng lôi điện truyền tới, nó như một món đồ chơi bị tung lên cao, hoàn toàn không có sức chống cự. Khi trên chiếc sừng bạch mã huyễn hóa một hư ảnh lôi điện, Hác Huyết đã cảm thấy có điều không ổn. Giờ phút này biểu hiện của bạch mã không chút nào thua kém Nhân đạo đỉnh cấp cường giả Vũ gia lão tổ, hai bên đều dốc toàn lực sống mái, điều này tuyệt đối hắn không có khả năng chịu được. Bởi vậy Hác Huyết đã sớm nhảy ra khỏi thuyền, liều mạng chạy về phía xa. Quả nhiên lôi điện sau khi khuếch tán ra, hậu quả thật khó tưởng tượng. Khi lôi điện lan đến chiếc thuyền, cả thế giới như ngưng lại. Đám thủy thủ trên thuyền hai mắt mở lớn nhìn nhau, trong ánh mắt đầy vẻ kinh hoảng. Nhưng căn bản không có bất cứ cơ hội nào cho bọn họ mở miệng gào thét, cứ như vậy bị lôi điện đánh thành tro bụi tiêu tán. Sau khi lôi điện biến mất, bất luận đám người Hạ Nhất Minh trên không trung hay Hác Huyết chạy trên biển như chó nhà có tang đều thấy được một mảnh kinh dị. Trước mặt họ, một chiếc hố vĩ đại được tạo ra trên mặt biển bởi nước biển đã hoàn toàn bị luồng lôi điện kia phân giải. Bạch mã cứ thế đứng trong trung tâm hố, dưới chân nó điện mang không ngừng lóe lên, dĩ nhiên điện mang không khi lan tới chân nó đều tiêu tán vô tung. Nhìn cảnh tượng này, mọi người trong lòng rung động mãnh liệt. Trong đầu bọn họ chỉ còn hình ảnh lôi điện tràn ngập ngoài ra không còn gì khác. Lúc này bạch mã trôi nổi giữa không trung, thân thể lóe lên quang mang tím sẫm cùng một chút sáng bạc giống như thiên thần khiến kẻ khác lòng đầy kính sợ. Phảng phất không gian chỉ ngưng lại trong giây lát, theo sau nước biển xung quanh đã tràn vào lấp đầy hố lớn do bạch mã tạo ra. Trên bầu trời truyền tới một tiếng huýt dài, lúc này mọi người mới trong suy tư bừng tỉnh. Phía trên bạch mã, chân khí bảo giáp quanh thân thể Vũ gia lão tổ đã hoàn toàn biến mất. Hơn nữa thân thể lão mơ hồ cháy đen một mảnh, có thế nói đã trọng thương. Vũ gia lão tổ mạnh mẽ xoay người, trên bầu trời lóe lên Ngũ sắc quang mang, chạy trốn về phía xa. Động tác này của lão khiến tất cả có cảm giác không thể nói gì. Vũ gia lão tổ đã không thể xem như nhân loại, lão bất quá chỉ là khôi lỗi không trí tuệ, trước khi nhận mệnh lệnh, lão không có khả năng tự tiện hành động. Nhưng hành động lúc này của lão thậm chí không khác gì nhân loại thông thường. Sau khi bị lực lượng lôi điện đánh trúng, khôi lỗi này không ngờ sợ hãi mà chủ động chạy trốn, điều này quả thực đã vượt quá giới hạn nhận thức của mọi người. Hạ Nhất Minh nhướng mày, người này lưu lại hậu quả khôn lường. - Lôi điện. Đuổi theo. Lôi điện quay đầu, bốn vó khẽ động tựa hồ muốn truy kích. Với tốc độ của nó cho dù trước đây cũng không thua kém Nhân đạo đỉnh cấp cường giả. Giờ phút này sau khi tiến giai, nhanh thế nào không cần phải nghĩ. Nhưng Lôi điện chỉ làm ra từng đó hành động, thân thể nó bắt đầu lảo đảo, phảng phất như say rượu, sau đó ngã vào lòng biển. Hạ Nhất Minh trong lòng kinh hãi, bất chấp điện mang quanh người nó, nhất thời bay xuống. Nhưng còn chưa chờ hắn nhảy vào lòng bước, bạch mã lần nữa hiện ra, bất quá lôi điện trên người nó suy yếu đi rất nhiều. Một người một thú nhìn nhau, Hạ Nhất Minh lập tức hiểu rõ, vừa rồi Lôi điện đã dốc toàn lực, nhưng lần đầu phóng thích lực lượng như vậy, nó lại không thể khống chế lực lượng, bởi vậy thân thể có chút không thể điều khiển. Nếu Lôi điện có thể hoàn toàn nắm giữ lực lượng hiển nhiên không thể phát sinh chuyện này, nhưng giờ phút này thân thể nó nhũn ra, có thể đứng trên mặt nước đã là rất giỏi. Hạ Nhất Minh thở dài một hơi, chỉ cần Lôi điện không sao là hắn an tâm nhiều. Trong lòng khẽ động, hắn quay đầu nhìn lại đã thấy một thân ảnh chạy vội về phía chân trời. - Bách huynh. Ngươi chiếu cố tới Lôi điện một chút. Hạ Nhất Minh khẽ quát một tiếng, nhìn Lôi điện gật đầu, tay ôm lấy bảo trư, chỉ trong giây lát thân thể đã hóa thành cơn gió đuổi theo. Vì vậy tại hải vực này cũng chỉ còn bạch mã thân thể lung lay đứng trên mặt biển cùng một Bách Linh Bát thân thể đang lấp lánh thất thải quang mang. Bọn họ trừng mắt nhìn nhau, mặc dù đã ở cùng mấy năm nhưng hai tên này trước giờ không biết trao đổi với nhau thế nào, tự nhiên cùng làm ra thái độ im lặng đợi Hạ Nhất Minh trở về. ***** Mặc dù Ngũ hành thân thể của Hạ Nhất Minh so với Vũ gia lão tổ không cường hãn bằng, nhưng sau khi thành công kích phát lực lượng Ngũ Hành Hoàn, tốc độ so với các Tôn giả thông thường nhanh hơn rất nhiều. Phía trước Hác Huyết cảm nhận được khí tức cường đại ập tới, sự tự tin cùng thái độ trầm ổn ban đầu đã bị hắn ném đi nơi nào. Mang theo khôi lỗi trên thuyền lớn của gia tộc hăng hái đi tới Nam Cương, hắn tuyệt đối không nghĩ ra kết quả sẽ như vậy. Hắn tự tin, tại Nam Cương lúc này không ai có thể chống lại nhân vật như Vũ gia lão tổ. Tuy nói Vũ gia lão tổ chỉ là một khôi lỗi ngoại trừ sử dụng thần quang phi hành, lão đã không thể sử dụng thêm năng lực nào của thần binh lợi khí nữa. Nhưng là một đỉnh cấp cường giả, cho dù không thể sử dụng binh khí cũng tuyệt đối có thể tung hoành thiên hạ. Tại Nam Cương hải vực, chỉ cần Lưu Ly Động chủ không ra tay sẽ không ai có thể chống lại Vũ gia lão tổ. Nhưng hắn nghĩ không rã, lúc này sau khi gặp Hạ Nhất Minh lại xảy ra biến cố này. Không chỉ đám người Hạ Nhất Minh thực lực cường đại hơn, hai người một trư liên thủ miễn cưỡng sánh ngang Vũ gia lão tổ, mà Lôi điện một mình có thể chống lại Nhân đạo đỉnh cấp cường giả không rơi xuống hạ phong. Thực lực của đám người này tăng với tốc độ không ai có thể tưởng tượng. Bởi thế ngay cả Vũ gia lão tổ là một khôi lỗi cũng sợ hãi tử vong mà chạy trốn. Nguồn: http://Trà Truyện Hác Huyết đương nhiên không chút do dự vứt bỏ tất cả mà chạy. Hắn cho rằng, đám người Hạ Nhất Minh truy đuổi cũng sẽ bám theo Vũ gia lão tổ. Sự cường đại của khôi lỗi kia bọn họ đã biết, chỉ cần có thể bọn họ sẽ không thả hổ về rừng. Nhưng hắn không ngờ Lôi điện vì không thể khống chế thực lực mà cơ bắp tê liệt không thể đuổi theo. Đám người Hạ Nhất Minh còn lại cho dù ăn gan hùm cũng không dám đuổi theo mà không có sự hiện diện của Lôi điện. Đừng nói không thể đuổi theo, cho dù đuổi được cũng không cách nào giết chết khôi lỗi như Vũ gia lão tổ. Người tính không bằng trời tính, cuối cùng đương nhiên Hạ Nhất Minh lựa chọn đuổi theo Hác Huyết. Cảm nhận được khoảng cách hai bên cành lúc càng gần, gương mặt Hác Huyết đã trắng bệch, cảm giác sợ hãi tràn ngập trong lòng. Mặc dù hắn biết, trên biển rộng bị Ngũ khí Tôn giả truy đuổi, chỉ sợ không thể trốn thoát, nhưng hắn tuyệt đối không cam lòng bỏ mạng. Thân thể khẽ động, Hác Huyết đã chui vào lòng nước, liều mạng bơi đi. Trên mặt Hạ Nhất Minh lộ ra tia cười lạnh, nếu Hạ Nhất Minh chạy trên mặt biển, muốn đuổi theo hắn đương nhiên tốn nhiều thời gian hơn, nhưng nếu hắn đã chui vào lòng nước, chính là muốn chết nhanh hơn. Ngũ sắc quang mang trên thân thể thu liễm lại, Hạ Nhất Minh như lưu tinh hung hăng nhảy vào lòng biển. Thân thể hắn khi tiếp xúc với nước bỗng uốn lượn như đầu cá, dễ dàng di chuyển, chỉ trong nháy mắt đã vọt đi. Đây là Du ngư thân pháp năm đó Hạ Nhất Minh ngộ ra dưới đáy biển sâu. Loại công pháp này dưới nước không nghi ngờ phát huy tác dụng mạnh mẽ nhất. Hác Huyết trong lòng tràn đầy sợ hãi, hắn phát hiện, tốc độ của mình so với Hạ Nhất Minh khi di chuyển dưới nước chậm hơn rất nhiều, khí tức cường đại của đối phương cũng khóa chặt hắn. Không chút nghĩ ngợi, Hác Huyết bơi vội lên cao, một lần nữa xuất hiện trên mặt biển. Hạ Nhất Minh hai mắt sáng lên, giờ phút này phát hiện đã muộn. Thân thể Hạ Nhất Minh không vội lao lên mặt nước mà nhanh như chớp di chuyển tiến về phía trước. Du ngư thân pháp dưới lòng đại dương không chút nào thua kém tốc độ phi hành của Hạ Nhất Minh trên bầu trời. Bởi vậy chỉ trong giây lát Hạ Nhất Minh rốt cuộc đã đuổi kịp Hác Huyết đang chạy trên mặt biển. Cảm nhận được khí tức kinh khủng truyền tới, Hác Huyết hét lên một tiếng kinh hãi, cổ tay run lên, Ngưng huyết ti được hắn bắn thẳng về phía đáy nước. Cánh tay hắn chợt căng cứng, rõ ràng Ngưng huyết ti đã bị người nắm được, theo sau một cỗ lực lượng truyền tới khiến chân hắn không thể trụ vững, cả người rơi ngược vào lòng nước.