Từ từ đưa tay cầm cuốn thần đạo chi thư lên. Sau khi nhìn thấy mấy chữ to viết trên đó, trong lòng Hạ Nhất Minh cảm thấy hết sức hưng phấn. Thuật đoán tạo...trên đó đúng là viết ba chữ Thuật Đoán Tạo rất to. Nhìn thấy Hạ Nhất Minh biết ngay cuốn thần đạo chi thư trong tay cũng không truyền thừa về một loại công pháp thần kỳ hay chiến kỹ. Nó là một quyển thần đạo chi thư giảng thuật về thuật đoán tạo thời thần đạo. Sở Hao Châu đã từng nói qua với hắn về thuật đoán tạo từ của thời đại thần đạo. Sau đó, do cao thủ thần đạo biến mất một cách kỳ lạ mà nó cũng biến mất theo. Vì vậy mà những thanh bảo khí thần đạo trên thế giới cũng không được người ta bổ sung thêm. Về phần những bảo vật trong truyền thuyết lại càng không có khả năng xuất hiện trước mắt con người. Là một vị cao giai đoán tạo sư, tâm nguyện lớn nhất đời của Sở Hao Châu chính là muốn được nhìn thấy thần đạo chi thư. Nếu có thể tự tay chế tạo một thanh bảo khí thần đạo thì hắn hoàn toàn thỏa nguyện. Về phần thần khí..... Sở Hao Châu mặc dù là một người khoáng đạt nhưng cũng không vọng tưởng tới việc bản thân có thể đoán tạo được thần khí. Lúc đầu, Hạ Nhất Minh định tìm trong Thiên Trì sơn hoặc Linh Tiêu bảo điện xem có thể đạt được một số kỹ thuật đoán tạo lưu truyền từ thời thần đạo hay không. Nhưng chẳng ngờ được hôm nay tới sơn động lại có thể tìm thấy được thần đạo chi thư. Chậm rãi nhắm mắt lại. Hạ Nhất Minh tập trung toàn bộ tinh thần. Sau một khắc, tinh thần của hắn đã đạt tới một múc cao nhất, liền tiến vào trong thần đạo chi thư. Mặc dù đây không phải là lần đầu tiên Hạ Nhất Minh tiến vào trong thần đạo chi thư. Nhưng vào lúc này, hắn vẫn bị khung cảnh bên trong làm cho chấn kinh. Chung quanh người hắn là một cái điện phủ rông lớn. Trong mắt hắn có thể nhìn thấy bầu trời, cũng có thể nhìn thấy vách tường. Nhưng bốn vách tường cách xa đến mức khiến cho hắn phải choáng váng. Khung cảnh trước mắt đối với hắn có một chút quen thuộc. Sau khi hắn đi vào Luân Hồi chi địa trong Sinh Tử giới, cái thính đường rộng lớn kia cũng chẳng khác nơi này là mấy. Chỉ duy nhất có một điểm khác là khi ngẩng đầu lên trời ở đây có thể nhìn thấy một khoảng không. Còn trong Luân Hồi chi địa lại chỉ có thứ gì đó giống như là dòng nước đang chảy. Hít một hơi thật sâu, Hạ Nhất Minh cố gắng làm cho bản thân trở nên bình tĩnh. Nơi này cũng chỉ là một cái thế giới trong thần đạo chi thư chứ không phải giống như Luân Hồi chi địa khiến cho người ta phải biến sắc. Thật ra, khi lần đầu tiên tiến vào thần đạo chi thư, quang cảnh trong đó luôn khiến kẻ khác phải rung động. Đặc biệt là quyển Ngưng Huyết Kinh lại còn hơn thế. Trong đó có một biển máu rộng lớn, không nhìn thấy bờ bến. Sự rung động khi nhìn thấy nó còn lớn hơn khi nhìn thấy cái điện phủ này rất nhiều. Nhưng đối với một kẻ đã có kinh nghiệm đi vào Luân Hồi chi địa như Hạ Nhất Minh mà nói thì cái điện phủ này lại có tác dụng rất mạnh đối với bản thân hắn. Lặng im đứng tại chỗ một lúc, trong lòng Hạ Nhất Minh mới dần bình tĩnh lại. Hắn khẽ nhướng mày rồi đi nhanh về phía trước. Thân hình hắn giống như một con kiến nhỏ bước đi trong cái điện phủ rộng lớn. Được một lúc, hắn đi tới dưới một bức tường rộng lớn. Sau đó, ngẩng đầu nhìn... Bức tường lớn cao tới tận trong mây. Trên mặt bức tường có khắc rất nhiều thứ. Sau khi Hạ Nhất Minh ngẩng đầu nhìn quanh liền thấy được một cái lò lớn. Cái lò đó hiển nhiên là phụ thuộc vào một thứ lực lượng rất mạnh. Đó chính là Hỏa thần lực với năng lượng hỏa hệ cực lớn. Ngay lập tức tinh thần Hạ Nhất Minh liền dung nhập vào trong đó. Lúc này, hắn giống như biến thành một bức hình người được điêu khắc trên bức tường mà thể nghiệm cái gì gọi là thuật đoán tạo của thần đạo. Sau khi tinh thần của Hạ Nhất Minh hòa nhập vào trong đó, cả bốn vách tường bắt đầu chuyển động. Bốn bức tường lặng lẽ nằm đây bốn ngàn năm tưởng như đã không còn ẩn chứa một chút hơi thở. Nhưng sau khi Hạ Nhất Minh xuất hiện, lại giống như khuấy động khiến cho từ bốn bức tường lại tỏa ra hơi thở bừng bừng. Chỉ trong khoảng khắc đó, hình ảnh trên bốn bức tường như sống lại. Toàn bộ chúng đều bừng tỉnh mà lao về phía Hạ Nhất Minh. Hạ Nhất Minh nhất thời biến sắc. Hắn biết rằng bản thân đã hành động quá nóng vội. Trong đan điền của hắn, khí hỗn độn bắt đầu bốc lên, vọt ra khỏi miệng hắn mà phun tới bức tường trước mặt. Nó giống như một hòn đá chui vào trong biển rộng, chỉ để lại một chút gợn sóng nho nhỏ mà thôi. Nhưng chính nhờ một chút nho nhỏ đó mà khi nó khuếch tán ra xung quanh...bất luận trên lực lượng trên bức tường này có mạnh đến mấy thì khi gặp phải nó cũng đều an tĩnh trở lại. Mặc dù lực hỗn độn không thể áp chế được thần lực, nhưng cũng có thể làm cho sự cuồng loạn của nó trở nên yên lặng. Hạ Nhất Minh chợt mở hai mắt. Ánh mắt hắn sáng ngời, có một chút kinh hãi. Sau đó hắn lùi lại liên tiếp rồi đặt mông ngồi xuống trên điện phủ. Hắn thở hổn hà hổn hển một lúc mới có thể bình phục lại được. Cái loại này cũng không phải là võ đạo. Thuật đoán tạo khắc trên thần đạo chi thư hoàn toàn khác với các loại khác. Phương pháp truyền thụ của nó hết sức cổ quái, nhưng Hạ Nhất Minh cũng chẳng lấy làm ngạc nhiên. Chỉ cần nghĩ lại Thánh Long đại nhân có thể làm thế nào đem tri thức cùng với năng lực của mình mà truyền thụ cho tiểu bảo trư là có thể biết được bản lĩnh về mặt này của thần đạo như thế nào. Có thể nói phương thức truyền thừa vô cùng đa dạng. Trong thần đạo chi thư truyền thừa về võ đạo thì đều đi từ dễ tới khó. Từng chút một mà nâng độ khó lên. Nhưng ngay từ đầu đọc thần đạo chi thư cũng phải cần tới cảnh giới tiên thiên. Đối với những người tu luyện mà nói, bọn họ cũng có thể học tập được những phần tương xứng với bản thân. Mà cho dù có để cho bọn họ thấy được nội dung cao hơn thì cũng chỉ giống như lọt vào trong sương mà, không thể nào hiểu được. Bất luận là Khai Sơn Tam Thập Lục thức hay là Ngưng Huyết kinh cũng đều như thế. Có thể nói đối với truyền thừa võ đạo của cao thủ thần đạo, hầu như tất cả đều lựa chọn một phương pháp. Nhưng một khi không liên quan đến võ đạo, cao thủ thần đạo liền bắt đầu truyền thừa qua loa cho xong. Bọn họ có thể đem kinh nghiệm đoán tạo trong cả cuộc đời mình mà ghi lại, sau đó chẳng thèm để ý đến nữa. Kể từ đó, bất luận kẻ nào muốn đọc bản thần đạo chi thư đó thì phải có được khả năng chịu đựng cùng với một số tri thức liên quan nhất định. Nhưng những người có được năng lực đó vô cùng hiếm hoi. Cho dù là Hạ Nhất Minh vào lúc này đã có được ý niệm, nhưng hắn vẫn không thể nào chịu nổi. Nếu như không phải trong cơ thể có lực hỗn độn. Nhờ nó cảm nhận được nguy hiểm đang bao vây Hạ Nhất Minh nên bằng lực lượng của bản thân mà giúp hắn giẫy ra. Thở phào một cái, Hạ Nhất Minh thầm mắng trong lòng. Quyển sách này cũng không phải là để cho người bình thường xem. Hắn là để cho cao thủ thần đạo dùng để trao đổi kinh nghiệm với nhau. Muốn đọc được bản thần đạo chi thư này thì ít nhất phải có tu vi Cửu Cửu Trọng Thiên mới được. Hạ Nhất Minh lắc đầu, cũng không dám sờ tới con quái vật lớn trước mặt nữa. Sau khi có kinh nghiệm của một lần vừa rồi, hắn đã rút ra được rất nhiều ích lợi cho bản thân. Bây giờ, trong đầu hắn đang có rất nhiều hình ảnh hỗn loạn. Nếu sau này có thể chầm chậm mà sắp xếp lại thì cũng có được một chút vốn kha khá. Nhắm mắt lại một lần nữa, Hạ Nhất Minh từ từ cảm thụ được phần ký ức hỗn loạn trong đầu. Đột nhiên, ánh mắt hắn khẽ nhúc nhích, nét mặt có một chút cổ quái. Một loại thủ ấn khống chế đột ngột xuất hiện trong não hắn, hơn nữa lại còn cho hắn một cái tín hiệu rõ ràng. Dường như bộ khống hỏa công pháp này chính là tổng cương của toàn bộ quyển sách. Hạ Nhất Minh cảm thấy chấn động. Hắn không cần phải nghĩ ngợi giơ hai tay lên. Trong bàn tay của hắn liên tục biến hóa các thủ ấn mà Hạ Nhất Minh đã học được từ Hác Đồng dùng để điều khiển Cửu Long lô. Cuối cùng, sau khi kết xong một cái thủ ấn cuối cùng, Hạ Nhất Minh đẩy nhẹ về phía trước rồi quát lớn một tiếng: - Phá. Một luồng năng lượng hỏa hệ từ trên người hắn đột nhiên bốc lên cuồn cuộn bao vây xung quanh cơ thể. Trí nhớ trong đầu nhất thời trở nên vô cùng rõ ràng. Nhưng hình ảnh hỗn loạn trong đầu cũng theo một trình tự nhất định bắt đầu sắp xếp. Hạ Nhất Minh cảm thấy vui mừng không xiết. Hắn biết rõ bản thân đã tìm được cái chìa khóa để mở ra cánh cửa có thể xem được đoán tạo chi thư. Trầm ngâm nửa ngày, Hạ Nhất Minh chợt mở hai mắt. Hắn nghĩ tới bức tường trước mặt. Hai tay hắn lại bắt đầu kết ấn một lần nữa. Sau khi đánh ra một đạo năng lượng hỏa hệ tương tự vào trên vách đá, nguồn năng lượng hỏa hệ đó liền biến thành cầu nối giúp hắn giao tiếp với cả bốn bức tường. Nguồn: http://Trà Truyện Trên bức tường đối diện có rất nhiều tri thức. Nhưng những tri thức này lại không thể cầm nắm được. Vì vậy mà Hạ Nhất Minh chỉ còn có cách quan sát mà tiếp thu. Đến lúc này, sự ảo diệu của thần đạo chi thư mới bị hắn thăm dò được một chút. Cứ như vậy, hắn hoàn toàn chìm vào trong thần đạo chi thư giống như là khi nghiên cứu võ đạo vậy. Suốt mười ngày sau, Hạ Nhất Minh mới gần như xem xong tất cả. Tinh thần hắn chậm rãi lùi ra ngoài. Khi hắn mở hai mắt ra, trên người chợt lóe lên một vài tia sáng màu hồng. Lần này xem thần đạo chi thư, không chỉ cho hắn biết được bí mật trong đoán tạo của thần đạo mà lại còn giúp cho năng lực khống hỏa của hắn được nâng cao. Từ từ đứng lên, nét mặt Hạ Nhất Minh có một chút hưng phấn, nhưng thoáng cái chút hưng phấn đó đã biến mất mà trở thành khổ não. Sau khi hiểu rõ được thuật đoán tạo của thần đạo, khiến cho Hạ Nhất Minh cảm thấy cao hứng. Nhưng hắn lại có một sự tiếc nuối khó thể diễn tả được bằng lời. Bởi trong nhận thức của hắn thì.... Thần đạo quả nhiên không phải là thứ mà cường giả nhân đạo có thể học tập.