Cánh cửa mở lớn, một cơn gió nhẹ thổi vào, dường như cuốn đi tất cả không khí nặng nề trong gian phòng. Hơn mười vị Tôn giả ánh mắt đều tập trung vào quá trình Ngã Văn Bân rút kiếm. Vì thế bọn họ đều thấy được một thanh kiếm đen thui, từ đầu tới cuối không có một điểm sáng nào. Bất luận là ai lần đầu tiên thấy nó cũng sẽ cho rằng đó là một thanh kiếm thường. Đương nhiên nếu Hạ Nhất Minh đã nói hắn đoán tạo một kiện thần binh lợi khí, thậm chí là thành công, như vậy thanh kiếm này chí ít cũng là một kiện thần binh lợi khí bậc thấp. Ngã Văn Bân vỗ nhẹ lên thân kiếm cảm nhận một chút, đột nhiên vẻ mặt lão khẽ đổi. Là một vị Tôn giả cường đại, lão mặc dù không am hiểu Đoán tạo thuật nhưng với thần binh lợi khí tốt hay không cũng có cảm giác trực quan. Trong cảm giác của lão, thanh trường kiếm Hạ Nhất Minh đưa cho mặc dù bề ngoài không có điểm gì đặc biệt nhưng lão có cảm giác nó tuyệt đối không đơn giản. Đặc biệt khi đầu ngón tay lão tiếp xúc cùng thân kiếm, cảm giác này càng thêm mãnh liệt. Lão ngẩng đầu, hoài nghi nói: - Hạ huynh. Thanh kiếm này dường như không phải thần binh lợi khí bình thường. Đám người Phương Thịnh nhất thời cả kinh, những ánh mắt nhìn trường kiếm trong tay Ngã Văn Bân có chút thay đổi. Bất quá cho dù bản lĩnh lớn hơn đi nữa cũng không ai có thể từ thanh kiếm đen thui này phát hiện điểm đặc biệt. Hạ Nhất Minh mỉm cười, hắn sớm biết không thể gạt được người có kinh nghiệm phong phú này. Bất quá hắn vốn không có ý định giấu giếm, vì vậy thoải mái nói: - Ngả huynh. Ngươi không ngại cứ thử uy lực của nó. Ngã Văn Bân khẽ gật đầu, lão đưa tay ra, lập tức một cỗ vụ khí xuất hiện, trong nháy mắt cỗ vụ khí này biến thành một cây côn. Sau đó lão dùng cây côn đánh mạnh lên hắc kiếm trong tay. Một âm thanh nặng nề phát ra nhưng trực tiếp vang vọng vào lòng mỗi người như tiếng nổ. Ánh mắt mỗi người đều hiện lên vẻ kinh ngạc. Bọn họ kinh nghiệm phong phú hiển nhiên có thể nghe ra trong âm thanh đó có bao nhiêu thông tin. Thần binh lợi khí của Ngã Văn Bân mặc dù không đứng đầu nhưng cũng có chút danh tiếng. Đặc biệt bản thân lão tu luyện Mộc hệ công pháp cường đại, uy lực phst ra không phải tầm thường. Mà thanh thần kiếm trong tay lão, dưới bất luận góc độ nào mà nói cũng chỉ là một thanh thần binh lợi khí kém cỏi nhất. Nhưng khi hai thanh thần binh lợi khí này thật sự tiếp xúc, khiến người ta có cảm giác không chút nào hơn kém, bởi thế tất cả đều cảm thấy ngạc nhiên. Ngã Văn Bân đôi mắt mở lớn, nói: - Độ cứng này? Hạ Nhất Minh cười ngạo nghễ, nói: - Ngả huynh. Độ cứng của nó ngươi có thể yên tâm. Cho dù là thần khí mô phỏng, nó cũng có thể chống cự đôi chút. Lệ Giang Phong đột nhiên bước tới, nói: - Hạ huynh. Kiếm này có thể để ta đánh giá không? Hạ Nhất Minh mỉm cười, nói: - Xin cứ tự nhiên. Ngã Văn Bân đảo ngược trường kiếm, chuôi kiếm nhất thời bay thẳng về phía Lệ Giang Phong. Lệ Giang Phong sau khi tiếp nhận, hắn cẩn thạn thăm dò thanh kiếm, trong mắt đầy vẻ kích động. Một lúc lâu sau hắn mới ngẩng lên, nghiêm mặt nói: - Kiếm này nhất định không phải tầm thường. Sau đó hắn nhìn Hạ Nhất Minh, thật thà nói: - Nếu Lệ mỗ không nhìn lầm, Hạ huynh khi đoán tạo thanh kiếm này, không chỉ sử dụng tài liệu như ngươi yêu cầu. Hạ Nhất Minh trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, hắn quả thực không ngờ ở nơi này gặp được chuyên gia như vậy. Hạ Nhất Minh cười cười, bật ngón tay cái lên, nói: - Lệ huynh hảo nhãn lực. Tại hạ quả thật có thêm vào đó vài vật. Hắn tủm tỉm cười, nói tiếp: - Lệ huynh có thể đoán ra không? Lệ Giang Phong do dự giây lát, nói: - Lệ mỗ dĩ nhiên có thủ đoạn, bất quá nếu không cẩn thận sợ rằng sẽ phá hủy thanh kiếm này. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm. Hạ Nhất Minh bật cười, nói: - Nếu thanh kiếm này bị hủy, Hạ mỗ sẽ đoán tạo thứ khác. Hắn đối với thanh kiếm này vô cùng tự tin. Chỉ cần Lệ Giang Phong không để nữ nhi sử dụng Cửu Long Lô mô phỏng thiêu đốt, một kiện thần binh lợi khí gia trì thêm huyền thiết dễ phá hủy vậy sao? Nếu không được chân khí trợ giúp, cũng không có thủ đoạn nào có thể phá hủy nó. Nghe được Hạ Nhất Minh vô cùng tự tin như vậy, ánh mắt Lệ Giang Phong trở nên ngưng trọng. Tới lúc này hắn có thể kết luận, thanh kiếm này không phải là thần binh lợi khí cấp bậc thấp nhất. Sau khi được Hạ Nhất Minh thêm vài tài liệu nữa, nó đã trở thành thần binh lợi khí phi thường cường đại. Ít nhất trên phương diện độ cứng có thể khẳng định như thế. Lệ Giang Phong cúi đầu, bắt tay vào kiểm tra. Hai bàn tay hắn đỏ lên, một lần nữa vuốt trên thân kiếm. Thanh thần binh lợi khí này lúc đầu Hạ Nhất Minh đã đưa chân khí vào, bởi vậy Lệ Giang Phong hiển nhiên không có khả năng truyền chân khí vào, bất quá điều này không ảnh hưởng tới việc hắn sử dụng lực lượng tác động bên ngoài. Sau hồi lâu, chân mày Lệ Giang Phong gắt gao nhíu lại, hắn có thể cảm nhận được một loại kim loại kỳ dị, một kim loại cường đại không thể nghi ngờ. Đương nhiên kết quả kiểm tra còn cho hắn biết, thanh kiếm này có năng lực đặc biệt, không phải thủ đoạn cao minh không thể nhận ra. Tất cả mọi người lẳng lặng nhìn hắn, Lệ Giang Phong vốn là đệ tử Lưu Ly Động, với đoán tạo quả thật có chút liên quan. Mặc dù còn xa mới đạt tới tình trạng đoán tạo thần binh lợi khí, nhưng về phương diện nhận biết rõ ràng là hắn có phương pháp hữu hiệu Sau hồi lâu, đôi môi Lệ Giang Phong khẽ run run, hắn lầm bầm vài câu liệt kê tên vài loại tài liệu nhưng đều bác bỏ. Đột nhiên đôi mắt hắn sáng rực. Lệ Giang Phong ngẩng đầu, kinh hô: - Huyền thiết. Lời hắn vừa nói ra khiến mọi người xôn xao. Huyền thiết đối với mỗi đại môn phái số lượng tuy rất ít nhưng không phải không có. Bất quá vì nguyên nhan trữ lượng rất ít nên mỗi lần sử dụng đều phải hết sức cẩn thận. Hơn nữa vạn bất đắc dĩ, căn bản không có khả năng sử dụng Ngay cả binh khí trong tay Lệ Giang Phong mặc dù nguyên liệu đoán tạo ra nó trân quý nhưng xa xa chưa bằng huyền thiết này. Nếu có người đem huyền thiết dung nhập vào đó, khẳng định trong lòng mọi người sẽ mắng, người điên. Lệ Giang Phong lúc đầu cũng có suy nghĩ như vậy nên mới liện tiếp liệt kê tên những tài liệu khác nhau, rốt cuộc hắn đưa ra kết quả mà ngay cả hắn cũng vô cùng hoài nghi. Hạ Nhất Minh thất kinh. Thiên hạ quả nhiên nhân tài xuất hiện lớp lớp, ngay cả huyền thiết cũng có thể kiểm tra được. May mà Lệ Giang Phong không nói được ra sừng Long xà, nếu không Hạ Nhất Minh khẳng định đập đầu mà chết. Thấy được vẻ mặt Hạ Nhất Minh, Ngã Văn Bân hoài nghi nói: - Hạ huynh đệ. Ngươi thật sự dung hợp huyền thiết vào đó sao? Hạ Nhất Minh cười khổ một tiếng, nói: - Lệ huynh thật sự nhãn lực rất tốt. Không ngờ bị hắn nhìn ra. Ngã Văn Bân mặt mũi nhăn nhó đầy vẻ tiếc núi, rốt cuộc cười khổ, nói: - Hạ huynh. Lãng phí quá. Trong âm thanh của lão có một cảm giác không nói thành lời, bởi vậy có thể cảm thấy lão với việc này bất mãn ra sao. Nếu như không phải biết khối huyền thiết này là của Hạ Nhất Minh, lão thậm chí còn có thể xúc động trực tiếp mắng chửi. Đương nhiên lúc này ánh mắt đám người kia có chút hả hê. Một môn phái có một cường đạo như thế xuất hiện, không biết là phúc hay họa đây. Hạ Nhất Minh lắc đầu, nói: - Ta cảm thấy không có gì lãng phí. Đối với hắn mà nói, học hỏi Đoán tạo thuật là mục tiêu lớn nhất chính là dung hợp sáu kiện vật phẩm không liên quan kia. Vì mục tiêu cuối cùng này, sử dụng một chút huyền thiết cùng sừng Long xà căn bản không tính là gì. Kim Chiến Dịch đi tới bên cạnh Hạ Nhất Minh, nói: - Lệ huynh. Xin cho ta xem qua. Lệ Giang Phong ném trường kiếm lại cho Kim Chiến Dịch, sau đó lo lắng một chút, nói: - Kim huynh. Thanh trường kiếm này còn có năng lực đặc biệt, nhưng ta kiến thức nông cạn thật sự không thể xác định. Kim Chiến Dịch lật qua lật lại hồi lâu, ánh mắt gã nhìn nó vô cùng kì lạ, dường như bảo bối không muốn rời tay. Rốt cuộc gã ngẩng đầu, nói: - Hạ huynh. Ngươi đoán tạo ra kiếm này làm kiện thần binh lợi khí thứ hai quang hóa sao? Mọi người vừa nghe trong lòng chấn động. Bọn họ lỗ tai đều dựng lên, cho dù ba vị Tôn giả lâu năm cũng vậy. Hạ Nhất Minh bật cười, nói: - Kim huynh nói đùa. Thanh thần binh này bất quá tiểu đệ chỉ tiện tay luyện ra mà thôi, sao đủ tư cách quang hóa. Ánh mắt mọi người lúc này nhìn hắn thêm vài phần cổ quái. Lần đầu luyện tay đã thành công đoán tạo một kiện thần binh lợi khí, nếu chờ kỹ thuật của hắn thành thục sẽ chế luyện ra vật gì đây? Nhưng chỉ có bản thân Hạ Nhất Minh mới biết, nguyên nhân hắn thành công không phải do thiên phú cường đại mà đa phần công lao đều thuộc về Cửu Long Lô. Nếu không có thứ không gian đặc biệt trong nó, cùng ba đầu Hỏa long trợ giúp, khả năng thành công của hắn không quá ba thành. Kim Chiến Dịch khẽ gật đầu, đột nhiên nói: - Hạ huynh. Ta muốn thanh thần binh lợi khí này. Mọi người đều ngẩn ra, còn chưa chờ Hạ Nhất Minh mở miệng, Ngã Văn Bân đã hỏi: - Hạ huynh. Năng lực của thanh thần binh này là gì? Kim Chiến Dịch nghiêm mặt, nói: - Ta muốn nó là kiện thần binh thứ hai của bản thân. Nhất thời không khí gian phòng vô cùng quỷ dị. Kim Chiến Dịch mặc dù không nói rõ ràng như chỉ cần không phải đồ đần cũng hiểu được ý tứ của gã. Gã dĩ nhiên muốn đem nó quang hóa, coi như là kiện thần binh thứ hai để tiến vào Ngũ khí triều nguyên cảnh giới. Nếu như người độc tu, dưới tình huống bất đắc dĩ cũng sẽ lựa chọn như vậy. Nhưng Kim Chiến Dịch không phải người độc tu. Hắn là hy vọng của cả một thế lực Tôn giả Linh Tiêu Bảo Điện, thần binh lợi khí trong môn phái có thể mặc gã lựa chọn. Nhưng không ngờ lựa chọn của gã lại ngoài dự đoán như vậy, khiến tất cả có cảm giác thật khó tin.