Ba ngày sau , rốt cuộc thì Hạ Vũ Đức cùng Hạ Lai Bảo cũng trở về từ Hoành Sơn. Cùng bọn họ trở lại không ngờ còn có cả Vu Kinh Lôi cùng Dược đạo nhân. Một năm trước khi tin tức Hạ Nhất Minh tấn giai truyền tới , địa vị của hai người Hạ Vũ Đức cùng Hạ Lai Bảo đã có biến hóa long trời lở đất. Mặc dù bọn họ không phải là tiên thiên trưởng lão nhưng tại Hoành Sơn, cho dù tiên thiên trưởng lão khi đối diện với họ cũng phải dùng lễ ngang hàng đối đáp. Thậm chí Hoành Sơn đệ nhất nhân Vu Kinh Lôi trước mặt họ cũng chưa từng lấy cái gì mà thái thượng trưởng lão ra nói chuyện. Lúc này hai vị lão gia trở lại đón năm mới tại nhà, Vu Kinh Lôi cùng Dược đạo nhân hành động như vậy kỳ thực là đem Hoành Sơn cùng Hạ gia trang kết làm một, không còn phân biệt nào nữa. Nhưng là ai cũng không nghĩ ra, sau khi trở về Hạ gia trang lại gặp được Hạ Nhất Minh. Sau khi gặp mặt, bàn luận xôn xao, hai người Hạ Vũ Đức đã cảm thấy hoàn toàn mãn nguyện. Ngày hôm sau, Hạ Nhất Minh đã mời Vu Kinh Lôi tới phòng. Trong căn phòng này, ngoại trừ Hạ Nhất Minh còn có Sở Hao Châu , Kim Chiến Dịch cùng Bách Linh Bát, chỉ thấy những người này, Vu Kinh Lôi lập tức biết có chuyện trọng yếu cần bàn bạc. - Vu sư huynh, Kim huynh ngươi đã gặp rồi, lúc này hắn đã thuận lợi tấn giai tôn giả. Còn vị này là Sở Hao Châu lão ca, cũng là một vị tôn giả. Hạ Nhất Minh nói qua vài câu đơn giản giới thiệu đám người quanh mình. Mặc dù bọn họ tới Hạ gia trang đã vài ngày, nhưng Hạ Nhất Minh chưa từng giới thiệu đám tôn giả này với người nhà, "tôn giả" quả thực là một danh từ đủ để uy hiếp tất cả tâm trạng mọi người, nhất là đối với đám tiên thiên cường giả. Nhưng nghe được một câu giới thiệu đơn giản của Hạ Nhất Minh, trong tai Vu Kinh Lôi không khác gì như sấm động. Vu Kinh Lôi vốn tưởng chỉ có mình Hạ Nhất Minh là tôn giả tại đây, không ngờ hai vị kia cũng là cao thủ đồng giai với hắn. Hơn nữa còn một người Vu Kinh Lôi sớm đã coi là tôn giả, chính là Bách Linh Bát. Trong phòng này, ngoại trừ lão, không ngờ có tới bốn vị tôn giả. Nhất thời, cho dù là Vu Kinh Lôi trong lòng cũng không khỏi run sợ. - Sở Tôn giả, Kim tôn giả, Bách tôn giả đại nhân. Vu Kinh Lôi khom người thật sâu nói: Sở Hao Châu khẽ mỉm cười, một lực lượng vô hình đã đỡ Vu Kinh Lôi đứng thẳng nói: - Vu trưởng lão không cần khách khí. Chúng ta đều là hảo hữu của Hạ huynh đệ, không phải người ngoài. Vu Kinh Lôi vâng dạ một hồi nhưng trong lòng không khỏi cười khổ, trước mặt những người như các ngươi, ai có thể trấn tĩnh chứ? Hạ Nhất Minh chủ động cầm ấm trà rót cho mỗi người một chén. Sau khi hắn buông ấm trà xuống, gương mặt đã trở nên ngưng trọng. Ngay cả không khí trong phòng lúc này cũng như bị ảnh hưởng mà sinh ra áp lực. Sắc mặt mọi người đều hơi đổi, sau khi về nhà, lần đầu tiên Hạ Nhất Minh lộ ra vẻ mặt như vậy. Lúc này cho dù là người chậm chạp tới mấy cũng hiểu, Hạ Nhất Minh khẳng định sẽ nói ra tâm tư của mình. Duỗi tay ra, Ngũ hành hoàn lập tức xuất hiện, Hạ Nhất Minh nhìn kiện thần khí mô phỏng này, trong ánh mắt hiện lên vẻ phức tạp. Sở Hao Châu cùng Kim Chiến Dịch liếc mắt nhìn nhau, trong lòng vô cùng hoài nghi. Một vị tôn giả, đối với binh khí của mình lại dùng ánh mắt như thế, ngay cả Vu Kinh Lôi cũng cảm nhận được có gì không đúng, trái tim lão đập dồn dập. Giọng nói âm trầm mà tràn ngập lực lượng trong Hạ Nhất minh vang lên: - Vu sư huynh. Ngươi hẳn là biết lai lịch của thứ này chứ? Vu Kinh Lôi gật đầu nói: - Ngày trước Chu huynh đã từng nói qua, nhưng hắn đoán có thật hay không thì không rõ. Thật sự mấy năm qua, Vu Kinh Lôi cũng nhiều lần nghĩ qua vấn đề này, hơn nữa còn âm thầm thu thập tin tức bên ngoài. Bất quá thực lực của Hoành Sơn nhất mạch so với bên ngoài cũng không tính là mạnh, bởi thế tới nay chưa có bất cứ đầu mối nào. Hạ Nhất Minh lạnh lùng cười nói: - Vu sư huynh. Trực giác cho ta biết, thứ này khẳng định xuất xứ Khai Vanh quốc. Kim Chiến Dịch cùng Sở Hao Châu ánh mắt sáng ngời. Bọn họ cùng Hạ Nhất Minh đồng hành không phải chỉ chốc lát, cũng đã sớm nghe qua sự việc đêm đó Hạ Nhất Minh cướp được ngũ hành hoàn. Bất quá từ đầu tới cuối, bọn họ còn tưởng Hạ Nhất Minh không biết lai lịch thứ thần khí mô phỏng này. Nhưng lúc này nghe khẩu khí của hắn, dường như đã đoán được người tạo ra thần khí mô phỏng này. Vu Kinh Lôi cười khổ một tiếng nói: - Hạ sư đệ. Ta biết ngươi đã trở thành tôn giả đại nhân. Hơn nữa mấy vị cũng là tôn giả đại nhân. Nhưng người hẳn cũng biét, người kia là nhân vật thế nào chứ? Hạ Nhất Minh nhướng mày, âm thanh tràn ngập tự tin. - Vu sư huynh yên tâm. Nếu tìm được nơi hắn ẩn cư, ta cam đoan sẽ không để hắn chạy thoát. Vu Kinh Lôi nhìn đội ngũ tôn giả cường đại bên người Hạ Nhất Minh, đôi mắt lóe lên vào tia tinh quang. Lão thở dài nói: - Hạ sư đệ. Từ sau lần Chu huynh nói qua việc này, ta đã phái người trăm phương ngàn kế dò hỏi, thậm chí còn nhờ Chu Bát Thất huynh hướng các vị Thiên Trì Tôn giả lãnh giáo. Bởi thế có nghe được một chút tin tức. Lão dừng lại một chút, âm thanh mang theo vẻ lo lắng, nói tiếp: Người này có được một thân pháp quỷ dị khó lường. Lúc trường từng bị hai vị tôn giả liên thủ phục kích, không ngờ hắn dựa vào thân pháp này mà thoát được. hơn nữa người này lòng dạ độc ác, nếu không cẩn thận để hắn chạy thoát, như vậy không chỉ Hoành Sơn nhất mạch gặp nạn, mà ngay cả Hạ gia trang cũng thế. Hạ Nhất Minh bật cười nói: - Vu sư huynh. Hôm qua huynh có gặp qua lôi điện chưa? Vu Kinh Lôi khẽ gật đầu, vẻ mặt hưng phấn nói: - Linh thú đặc biệt như vậy đương nhiên phải găpj. Sư đệ. Ngươi ở Đại Thân thu phục được một linh thú như vậy, vận may quả thực khiến kẻ khác hâm mộ. Hạ Nhất Minh lại cười nói: - Sư huynh. Lôi điện không chỉ là linh thú, nó còn là thánh thú có huyết mạch thần thú nữa. Vu Kinh Lôi hai mắt trợn tròn, bên trong tràn ngập vẻ khó tin. Kim Chiến Dịch trong lòng thầm than, bản thân mình khi biết lai lịch lôi điện, lẽ nào không phải vẻ mặt như này. hạ Nhất Minh nói tiếp: - Năng lực lớn nhất của lôi điện chính là tốc độ. nếu như người bị nó ám sát, cho dù thế nào cũng đừng mong chạy thoát. Vu Kinh Lôi do dự một chút , trước khi tận mắt chứng kién tốc độ của lôi điện, lão quả thực không thể hoàn toàn tin tưởng những lời này. Sở Hao Châu mặc dù không rõ Hạ Nhất Minh nói tột cùng là gì, nhưng cũng nghe ra một chút ý tứ. Biết hắn đối phó với một người nhưng Vu Kinh Lôi còn e sợ. Khẽ cười nhẹ, Sở Hao Châu nói: - Vu trưởng lão. Ngươi nên tin tưởng Hạ lão đệ. Trên thế giới này, trừ cao thủ thần đạo lại xuất hiện, nếu không đừng mong trốn thoát khỏi tốc độ của lôi điện Vu Kinh Lôi vẻ mặt khẽ biến, sau đó cười khổ nói: - Các vị. Không phải tại hạ nghi ngờ thực lực của các vị. nhưng căn cứ vào tin tức tại hạ nghe được một năm trước, người kia đã đột phá cực hạn, tiến vào ngũ khí triều nguyên cảnh giới. Hạ Nhất Minh nhẹ giọng nói: - Vu sư huynh. Ngươi từ đâu nghe được tin tức này? - Từ chính miệng Từ Tư Lệ tôn giả đại nhân nói ra. Vu Kinh Lôi nghiêm mặt nói. Hạ Nhất Minh giơ chén trà, một hơi cạn sạch , bình tĩnh nói: - Cho dù hắn đã tấn giai ngũ khí triều nguyên, vì Thủy lão ca ta cũng muốn lấy tính mạng hắn. Bạn đang đọc truyện tại Trà Truyện - www.Trà Truyện VU Kinh Lôi sắc mặt nhất thời trở nên ngưng trọng, thậm chí hiện ra vẻ sợ hãi. Lão dồn dập nói: - Sư đệ. Việc này không phải chuyện đùa. Xin hãy bàn bạc kỹ hơn. Kim Chiến Dịch đột nhiên nói: - Hạ huynh. Tới tột cùng là chuyện gì? Ngươi nói ra một chút xem nào? Hạ Nhất Minh khẽ gật đàu, đem chuyện mình sau khi tấn giai tiên thiên cùng Thủy Huyễn Cận tương giao ra sao, đối với thâm sơn Đồ Đằng nhất tộc va chạm thế nào, cuối cùng phát hiện ra chuyện ngũ hành hoàn cùng chuyện ly gián nhất nhất kể lại. Tới lúc này mọi người mới biết tại sao Hạ Nhất Minh đối với người chế tạo ra ngũ hành hoàn lại một mực muốn lấy mạng như vậy. Sở Hao Châu khẽ gật đầu, ahwsn biết tính cách của Hạ Nhất Minh, nếu xảy ra chuyện này, hạ Nhất Minh tuyệt đối sẽ không bỏ qua tên thủ lĩnh. Nhìn Vu Kinh Lôi, Sở Hao Châu không nói một lời , thân thể cùng chiếc ghế lão đang ngồi , cứ như thế bay lơ lửng giữa không trung. Vu Kinh Lôi chậm rãi mở lớn miệng, trong mắt là một mảnh mờ mịt hoang mang. Đôi môi lão run rẩy, âm thanh cực nhỏ nói: - Ngũ khí triều nguyên... ngũ khí triều nguyên. Hạ Nhất Minh đột nhiên đứng lên, khí thế trên người phát ra mạnh mẽ, cao giọng nói: - Vu sư huynh. Bây giờ ngươi có thể yên tâm nói ra rồi chứ? Vu Kinh Lôi cừoi khổ một tiếng nói: - nếu Sở tiền bối cũng là đại tôn giả ngũ khí triều nguyên, như vậy còn gì không thể nói chứ? Kim Chiến DỊch đột nhiên mở miệng nói: - Hạ huynh. kỳ thực Vu trưởng lão nói rất đúng. Chuyện này hay là tạm thời để sau hãy nói. Hạ Nhất Minh giật mình, gương mặt trở nên âm trầm nói: - Vì sao? - Sinh tử giới. Kim Chiến Dịch chậm rãi nói. Sở Hao Cahau cũng cau ày nói: - Kim lão đệ nói không sai. Việc này hay tạm thời để sau hãy nói. Hạ Nhất Minh vẻ mặt khẽ biến, hắn đương nhiên rõ ràng ý tứ hai người. Bọn họ muốn đối phó có lẽ là một vị cao thủ đỉnh cấp ngũ khí triều nguyên. Lúc này Tây Bắc đang là tiêu điểm chú ý của cả phương Đông, trước những ngày mở ra Sinh tử giới, khẳng định cao thủ sẽ tụ tập lại. Dưới tình huống long xà hỗn tạp như vậy, muốn đối phó với một vị ngũ khí triều nguyên tôn gải, e rằng không phải là thời cơ tốt. Nhìn Hạ Nhất Minh có vẻ do dự, Sở Hao Châu vội vàng nói: - Lão đệ. Thời gian Sinh tử giới mở ra chỉ một tháng. Chẳng lẽ ngay cả thời gian đó nguwoi cũng không đợi được? Kim Chiến Dịch cũng trầm giọng nói: - Không sai. Việc nhỏ không nhịn sẽ hỏng đại mưu. Cơ hội xuất thủ có thể chỉ có mọt lần. Hạ huynh suy nghĩ kỹ. Hạ Nhất Minh ánh mắt liếc qua gương mặt mọi người, trừ vẻ mặt Bách Linh Bát chưa từng thay đổi , những người còn lại đều hết sức ngưng trọng. Thở ra một hơi thật dài, Hạ nhât Minh bất đắc dĩ nói: - Được. Sau khi SInh tử giới khép lại. Hạ mỗ nhát định phải trả xong ân oán này. Tên thủ lĩnh kia, nhất định không thể lưu lại trên đời. Hắn nói những lời chém đinh chặt sắt này, không hề lưu lại đừong lui. Vu Kinh Lôi thở dài một tiếng, thật lâu là không nói một lời.