Hai thánh thú dường như đều muốn đánh cho thỏa cơn tức giận. Chúng giao phong đơn giản nhưng rất trực tiếp, cứ lao thẳng vào nhau với toàn bộ sức lực. Tuy nhiên khiến Hạ Nhất Minh và Sở Hao Châu cảm thấy kỳ quái chính là, song phương chiến đấu dường như chỉ dựa vào sức mạnhc ủa thân thể để húc nhau mà thôi. Trừ điều đó ra thì không còn thủ đoạn phụ trợ nào khác. Bạch mã cũng không hề dùng tới tuyệt kỹ lôi điện của nó, mà hắc sa vương cũng không hề sử dụng hàm răng sức nhọn và công kích thủy lực hùng mạnh của mình. Chúng giống như hai con bò tót húc nhau, dùng sức mạnh nguyên thủy nhất để quyết đấu. Liếc mắt nhìn nhau, hạ Nhất Minh và Sở hao châu đều kinh ngạc. Bọn họ đã sớm biết rằng bạch mã rất hùng mạnh nhưng cho tới tận hôm nay, điều khiến người ta thán phục nhất ở bạch mã chính là lôi điện lực và tốc độ không gì sánh nổi của nó. Tuy rằng sức mạnh và sức bền bỉ da thịt của nó cũng để lại cho bọn họ ấn tượng sâu sắc nhưng dưới hai năng lực quá mức nổi bật trên thì sức mạnh của nó vẫn bị che lấp mất. Cho đến lúc này, không biết vì sao bạch mã lôi điện và hắc sa vương lại nổi điên, không ngờ chỉ dùng sức để đấu nhau, bọn họ mới biết được, hóa ra sau khi bạch mã thăng tiến thành thánh thú, sức mạnh của nó cũng đã đạt tới mức khiến người ta phải trợn mắt, cứng lưỡi. hạ nhất Minh khẽ lắc đầu, lúc này hắc mới nhớ tới, bạch mã từng một cước đá bay lục túc quái thú. Kỳ thật bắt đầu từ lúc đó, lẽ ra mình đã phát hiện ra mới đúng. Toàn bộ nước biển trong khu vực đã bị hai thánh thú náo loạn thành vô cùng hỗn độn. Vô số cá mập lớn nhỏ đã sớm sợ hãi bỏ chạy từ lúc nào. Không ngờ xuất hiện thánh thú có thể đối kháng với chúa tể của chúng. Điều này đối với đám cá mập không thể nghi ngờ chính là đáng sợ tương đương với trời sập. Hắc sa vương rốt cục nổi cơn thịnh nộ, nó chợt xoay người, dùng cái đuôi to lớn như thép tấm đánh tới. Thể tích của nó tuy rằng vô cùng khổng lồ nhưng động tác vẫn cực kỳ linh hoạt. Bạch mã nhất thời bị trúng một đuôi thật mạnh, thân thể nó bắn về phía sau như sao băng. Đang lao vọt tới đột nhiên bị đánh lén, cho dù là bạch mã cũng phải ăn đòn đau. Bạch mã lôi điện phẫn nộ, tròng mắt cũng hơi đỏ lên, nó lập tức đứng ổn định lại, tuy nhiên lúc này trên người nó đã thêm một tầng hào quang màu tím. Hào quang này lấy nó làm trung tâm, chiếu rọi toàn bộ khu vực xung quanh. Ánh sáng kỳ dị màu tím này như thể tiến vào một trạng thái kỳ bí nào đó, phát ra những tia sáng mang theo sức mạnh tưởng như vô tận. Xung quanh Hắc sa vương nổi lên một đám màu đen. Nước biển bị nó khống chế dường như biến thành một khối thể rắn, đối chọi với bạch mã lôi điện. Khí thế của hai thánh thú bành trướng hẳn lên. hạ Nhất Minh cảm thụ được biến hóa trong đó, trong lòng âm thầm giật mình. trong lòng hắn vừa động, liền lấy từ trong ngực ra một quả cầu màu vàng to chừng nắm tay. Sở Hao Châu biến sắc mặt vội nói: - lão đệ bạch mã và Hắc sa vương quyết chiến, nếu ngươi ra tay lúc này, chỉ sợ nó sẽ mất hứng. Hạ Nhất Minh lắc lắc đầu: - Chúng ta tới đây không phải là để đánh nhau với Hắc sa vương. Ngươi cũng đã thấy sự lợi hãi của nó, quả thật hùng mạnh hơn xa thánh thú bình thường. Vừa rồi chẳng qua chỉ là khởi động, hai thánh thú mới chơi nghịch một chút mà thôi, vẫn chưa phải đánh thật. Nhưng tiếp theo sợ rằng sẽ là sinh tử chiến, ta không hy vọng bởi vì vậy mà khiến Lôi điện lâm vào nguy hiểm. Sở hao Châu chần chừ một chút, rốt cục khẽ gật đầu, không nói gì nữa. Hạ Nhất Minh chậm rãi truyền chân khí thổ hệ vào trong lôi chấn tử. Tuy rằng hắn có rất nhiều phương pháp có thể giúp được cho bạch mã lôi điện, nhưng nếu đã chiếm được thần khí này, tự nhiên phải thí nghiệm uy lực của nó trong thực chiến. Mà Hắc sa vương trước mắt này không thể nghi ngờ chính là bia ngắm tốt nhất. Theo chân khí thổ hệ vận chuyển, lôi điện lực bên trong lôi chấn tử chậm rãi bị Hạ Nhất Minh triệu tập đi ra. Xung quanh lôi chấn tử lóe ra hào quang kỳ dị. Loại hào quang này không có màu tím như lôi điện phát ra từ sừng bạch mã mà là từng đạo màu trắng, phảng phất như là không hề có chút tạp chất nào. Sở Hao Châu biến sắc mặt, vội vàng lùi về phía sau, mà Bách Linh Bát đang ôm bảo trư cũng vậy. Người này trời khôgn sợ, đất không sợ, thậm chí còn dám để Hắc sa vương nuốt vào trong miện, cắn một phát, vậy mà chỉ kiêng kị duy nhất đối với lôi điện lực. Chỉ trong vài lần hô hấp, trên người Hạ Nhất Minh, hay nói chính xác là từ trên tay hắn đã phát ra uy thế hùng mạnh tới cực điểm. Loại uy thế này một khi bùng nổ lập tức một phát xung thiên, không thể áp chế nổi. Cho dù là Hạ Nhất Minh muốn bí mật khống chế không cho Hắc sa vương phát hiện để đánh lén cũng không thể được. Thánh thú Hắc sa vương lập tức cảm ứng được uy thế hùng mạnh từ phía Hạ Nhất Minh. Nó nhanh chóng quay người, trừng đôi mắt to nhìn Hạ Nhất Minh, thậm chí trong mắt còn có một tia sợ hãi. Mấy ngàn năm qua, đây là lần đầu tiên nó gặp phải thứ gì đó có thể áp chế được nó. Với trí tuệ của mình, lập tức nó hiểu được thứ này khẳng định không phải là chuyện đùa, ít nhất là nó cũng không thể coi thường. Bạch mã lôi điện dừng lại, nó dường như cũng quên mất đại địch trước mặt mà chăm chú nhìn vào Lôi chấn tử trong tay Hạ Nhất Minh. Thứ này có thể chứa đầy lực lượng, cũng có một phần công lao của nó, cho nên nó cũng muốn nhìn thấy, thứ này rốt cục có uy năng hùng mạnh tới mức nào. Tầng màu đen quanh thân Hắc sa vương càng dày đặc hơn, sau khi khí thế của quả cầu trên tay hạ Nhất Minh tăng lên rất lớn, nó rốt cục không kiềm chế được, vọt thẳng về phía Hạ Nhất Minh. Bởi vì nó biết, nếu cứ mặc kệ hoặc chần chờ không làm gì, như vậy vật kia mà phát ra toàn bộ uy lực của nó, chỉ sợ nó không có can đảm để động thủ. Trước mắt Hạ Nhất Minh tối sầm, thân hình khổng lồ như một ngọn núi nhỏ của Hắc sa vương đè ép xuống. Trên mặt hạ Nhất Minh thoáng hiện một nụ cười tò mò, hắn đưa tay ra trước. Tiếp theo, trước mặt hắn lóe sáng lên mãnh liệt, vô số điện quang màu trắng nổ tung, bắn ra từ trong Lôi chấn tử. Ngay cả là bên trong lòng biển rộng cũng có thể thấy được bằng mắt thường, có vô số điện quang như linh xà đang bay múa. Điện quang đó dường như là vô cùng vô tận, tia sau nối tia trước phát ra từ lôi chấn tử, khuếch tán ra với một tốc độ không thể tin nổi. Hắc sa vương khổng lồ trước mặt bị lôi điện đánh trúng, trong lúc nhất thời chỉ thấy ngân xà loằng ngoằng như những sợi roi dài uốn éo đánh lên thân thể của nó. Chỉ trong tức khắc, khối rắn màu đen mà Hắc sa vưong vừa ngưng tụ bằng nước biển đã bị lôi điện đánh tan. Lôi điện lực vẫn điên cuồng không ngừng đánh vào thân hình to như ngọn núi nhỏ của Hắc sa vương. hắc sa vương kịch liệt run rẩy, từ miệng nó phát ra từng đợt dao động kỳ dị. Tuy rằng Hạ Nhất Minh cũng không để ý tới dao động đó có ý tứ gì, nhưng hắn có cảm giác, Hắc sa vương đang cực kỳ đau đớn. Hạ Nhất Minh lật tay trái, Ngũ hành hoàn đã xuất hiện ở trong tay, hắn đang muốn nhân lúc nước đục thả câu lại đột nhiên phát hiện. Nhưng ở ngoài một trượng thì lại như địa ngục, vô số lôi điện đan xen nhau chằng chịt, khí tức tử vong nồng đậm tràn ngập khắp mỗi ngõ ngách. TÌnh cảnh như vậy khiến người ta phải run sợ, cho dù là Hạ Nhất Minh cũng phải hít một hơi thật sâu. Chỉ có điều hiện giờ đang ở dưới đáy biển, một hơi hít vào này liền biến thành nước biển mặn đắng. Suốt thời gian một khắc, Hạ Nhất Minh chỉ đứng tại chỗ không hề dám cử đọng chút nào. Hắn nhớ tới ngọn lửa của cửu long lô ngày trước, tuy rằng hiện giờ uy lực của lôi điện vẫn chưa so sánh nổi với ngọn lửa của Cửu long lô nhưng cũng hùng mạnh tới mức người ta khó có thể chống đỡ. Trước khi hoàn toàn quen thuộc với thần khí này, Hạ Nhất Minh cũnng không dám dễ dàng lỗ mảng sử dụng. Rốt cục, lôi điện ở bên ngoài cũng bắt đầu tiêu tán, ngân xà điên cuồng nhảy múa cũng dần dần không thấy, Lôi chân tử trong tay Hạ Nhất Minh vốn không ngừng phóng thích sức mạnh lôi điện rốt cục cũng yên tĩnh. Thân hình khổng lồ trước mặt đang điên cuồng quẫy lôn, làn da của nó vẫn đen kịt như trước nhưng có thể thấy rõ vô số khe nứt trên đó. Hắc sa vương này bị vô số lôi điện tấn công, tuy rằng không chết nhưng cũng bị ăn quả đắng, nhưng như vậy cũng là may mắn lắm rồi. Đôi mắt to lớn của nó nhìn chằm chằm Hạ Nhất Minh như thể muốn vĩnh viễn nhớ kỹ khuôn mặt hắn. Hắc sa vương xoay người, tốc độ vẫn rất nhanh như lúc trước nhưng thân thể của nó thỉnh thoảng lại co rút vài cái, thân hình như múa khiến người ta cảm thán. Hạ Nhất Minh cũng không truy kích quái vật này. Khi những tia chớp xung quanh dần tiêu tán, việc đàu tiên là hắn tìm xem đám người Sở Hao Châu đang ở đâu. Tuy rằng tuyệt đại bộ phận uy năng của lôi chấn tử đều truyền cả vào hắc sa vương nhưng dư lực còn lại vẫn tuyệt đối không thể khinh thường, có trời mới biết đám người Sở Hao Châu có bình an vô sự hay không. Hắn di chuyển rất nhanh trong nước để tìm tới nơi mà đám người Sở Hao Châu vừa mới rút lui. Tìm tới tìm lui không ngờ không hề có thu hoạch gì, Hạ Nhất Minh thầm kinh hãi, suy nghĩ một chút, lập tức bơi lên trên mặt biển. Nếu đổi lại bản thân mình mà gặp phải công kích như vậy, việc đầu tiên là sẽ rời khỏi đáy biển. Đám người Sở Hao Châu cũng là hạng người thông minh tuyệt đỉnh, hẳn là cũng sẽ làm ra lựa chọn tương tự. Tốc độ của hắn cực nhanh, chốc lát đã bay vọt lên mặt biển. Hô... Hạ Nhất Minh vọt lên từ dưới đáy biển, tới giữa không trung thì nhẹ nhàng trở mình, vững vàng hạ xuống trên bờ cát. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://Trà Truyện Từ trên không trung, hắn đã thấy mấy người đang đứng trên bãi biển. Hắc lắc mình mấy cái đã tới bên người bọn họ. Chỉ có điều, sau khi thấy bọn họ, Hạ Nhất Minh cũng không kìm nổi mà phá lên cười. Sở Hao châu, Bách Linh Bát, bảo trư và bạch mã lôi điện đều ở đây. Nhưng trừ bỏ Bách Linh Bát ra, toàn bộ những kẻ khác đều toàn thân xám xịt như tro. Trên người bạch mã và bảo trư không còn trắng như tuyết nữa mà là nửa đen nửa trắng. Uy lực của lôi chấn tử quả nhiên hùng mạnh khong thể tin nổi, cho dù là bạch mã bản thân đã có lôi điện lực cũng không thể chịu nổi. Tuy nhiên, nếu so sánh thì Sở Hao Châu là chật vật nhất. Toàn bộ râu tóc của y đều hóa thành tro bụi, dính bết lại với nhau. Khi Hạ Nhất Minh nhìn thậm chí còn thấy những tia lửa điện cực nhỏ thỉnh thoảng lại lóe lên, quả thật hắn không thể kìm nổi ôm bụng cười.