Vũ Thần

Chương 1297: Thế Giới hoàn mỹ

Lực lượng cuồn cuộn từ trong tay Hạ Nhất Minh tuôn ra, trên mỗi một tay của hắn là một kiện siêu cấp thần khí, bọn chúng đang liều mạng hấp thu Linh Hồn lực lượng ở xung quanh. Nếu như Khâu Thần Nỗ nhìn thấy một màn này, chắc chắn hắn sẽ cảm thấy vô cùng khó tin, ngay cả thần khí cũng có thể hấp thu Linh Hồn lực lượng, đây thực là một chuyện quỷ dị.
Bất quá, chỉ có Hạ Nhất Minh mới có thể giải thích được điều này, hai kiện thần khí trên tay đại biển cho Quang Minh và Hắc Ám, nếu hắn không cầm ở trên tay thì tự nhiên là không có chuyện gì xảy ra. Nhưng bây giờ lại bị hắn bắt lấy, hơn nữa còn liên hệ được với Quang Ám Đại Thế Giới ở xung quanh người, vì vậy hai kiện thần khí này mới có năng lực hấp thu Linh Hồn lực lượng.
Chúng nó không ngừng hấp thu Linh Hồn lực lượng đồng nghĩa với việc không ngừng khiến cho lực lượng của chủ phách được tăng cường, mong vào điều này để có thể thoát khỏi bàn tay Hạ Nhất Minh.
Thần khí có lính tính, chúng nó biết Hạ Nhất Minh là đại địch của Quang Ám Thánh Tử, hiển nhiên là không muốn khuất phục dưới tay của hắn. Nhưng mà, khi hai kiện thần khí này rời vào tay rồi, Hạ Nhất Minh làm sao có thể đồng ý dễ dàng buông ra.
Mặc dù lúc này tay hắn không thể kết thành thủ ấn, nhưng hôm nay trình độ thi triển thủ ấn công pháp của Hạ Nhất Minh đã không cần sử dụng tới hai tay của mình nữa
Trên tay của hắn ẩn hiện hai mày trắng đen, đây chính là Quang Ám Đại Thế Giới lực, dưới sự áp chế của cỗ lực lượng này mặc dù không thể làm cho chủ phách của hai kiện thần khí khuất phục, nhưng tuyệt đối sẽ không để cho nó dễ dàng bỏ chạy.
Bất quá, bây giờ việc Hạ Nhất Minh chính thức muốn làm không phải là thu phục hai kiện thần khí này, mà là không để cho Linh Hồn lực lượng khổng lồ ở xung quan bị lãng phí.
Từ trên người hắn xuất hiện hấp lực mãnh liệt, luồng hấp lực này cũng do Quang Ám Đại Thế Giới tạo thành. Dưới tác dụng của luồng hấp lực này khiến cho Linh Hồn lực lượng không ngừng bị hút vào trong đó, biến thành bản thân lực lượng của Hạ Nhất Minh. Tới hôm nay, Hạ Nhất Minh đã hình thành được Thế Giới lực được một đoạn thời gian, nhưng mà Ngũ Hành Thế Giới lại có lực lượng hơn xa Quang Ám Thế giới, đây là bởi vì trong thời gian tu luyện Hạ Nhất Minh ưu tiên về phía Ngũ Hành lực nhiều hơn nên mới tạo thành điều này.
Nhưng mà, phải tới khi Thế Giới lực của hắn đem hai đại lĩnh vực này dung hợp mới chính thức tạo thành được một cỗ lực lượng ưu việt. Nếu hai cỗ lực lượng này không thể giữ cân bằng với nhau, như vậy Thế Giới lực của hắn sẽ không đạt được tới tình cảnh hoàn mỹ, không thể đem lực lượng của nó phát huy ra tới tột cùng. Thần Long Ngũ Hành lão tổ sở dĩ cự tuyệt sự trợ giúp của hắn cũng chính vì nguyên do này.
Nếu để cho Hạ Nhất Minh chậm rãi tu luyện thì phải tốn hơn mười năm, thậm chí còn tới trăm năm sau hắn mới có thể đạt được tới trạng thái cân bằng của hai cỗ lực lượng này.
Tuy nhiên, giờ phút này khi Hạ Nhất Minh để cho Quang Ám Đại Lĩnh Vực tận lực hấp thu Linh Hồn lực lượng ở xung quanh, thì đã khiến cho cỗ lực lượng này dần được củng cố và trở nên cường đại hơn.
Quang Ám Đại Lĩnh Vực lực lượng đạt tới cực điểm là có thể khiến cho Linh Hồn lực lượng tăng lên, đồng dạng nếu hấp thu Linh hồn lực lượng cường đại cũng có thể khiến cho Quang Ám Đại Lĩnh Vực càng trở nên cường đại hơn. Đương nhiên, nếu như ở chỗ này không phải là tràn ngập Linh Hồn lực lượng tinh khiết, thì Hạ Nhất Minh cũng không dám hấp thu một chút nào.
Hắn nghiên cứu và vận dụng Linh Hồn lực lượng mới chỉ có chút thành tựu, còn xa mới cường đại được như Quang Ám Thánh Tử.
Quang Ám Thánh Tử có thể hấp thu Huyết Sát khí và Linh Hồn lực lượng cuồng bạo, nhưng Hạ Nhất Minh tuyệt đối không dám làm như thế.
Chỉ là lúc này Thần Thú hồn phách tự bạo lại không có chút vấn đề nào, Linh Hồn lực lượng của nó rất tinh khiết, sẽ không tạo thành một chút nguy hại nào đối với Quang Ám Đại Lĩnh Vực của Hạ Nhất Minh.
Được sự bồi dưỡng của Linh Hồn lực lượng khổng lồ, Quang Ám Thế Giới quanh người Hạ Nhất Minh càng trở nên chân thật hơn, khiến cho hắn mơ hồ có cảm giác Quang Ám Đại Lĩnh Vực đã có được uy lực không hề kém hơn Ngũ Hành Đại Lĩnh Vực. Mặt trời chậm rãi lặn xuống, những luồng gió lốc do Linh Hồn lực lượng tự bạo tạo ra cũng dần được dẹp đi, hai khóe mắt Hạ Nhất Minh hơi giật giật vì cái, hắn nhìn xuống hai tay của mình.
Hai kiện thần khí bị hắn nắm chặt trong tay, mặc dù Quang Ám lực lượng ở trên đó vẫn không ngừng tiến hành hấp thu, nhưng thủy chung vẫn không thể thoát được khỏi lòng bàn tay của Hạ Nhất Minh.
Những cơn lốc trong hư không do Linh Hồn lực lượng tạo ra đã biến mất, hơn hai mươi hồn phách của thần thú do Đồ Đằng bộ tộc tích lũy mấy vạn năm đã hoàn toàn tiêu tán.
Trong đó có một ít bộ phận là bị Hạ Nhất Minh hấp thu vào trong cơ thể để bồi dưỡng Quang Ám Đại Lĩnh Vực của mình, còn phần lớn là bị hai kiện thần khí ở trong tay Hạ Nhất Minh cắn nuốt. Đương nhiên, đây cũng là do Hạ Nhất Minh cố ý làm ra.
Lực lượng của Thần Thú hồn phách một khí bạo liệt thì sẽ không thể ngưng tụ lại nữa, nếu không nhân đoạn thời gian này hấp thu lại thì sẽ tiêu tán đi.
Lực lượng Linh hồn của hai mươi đầu thần thú rất cường đại, Hạ Nhất Minh mặc dù tận lực hấp thu cũng không thể thu nạp được bao nhiêu. Cho nên khi hắn hấp thu đã đủ Linh Hồn lực lượn thì cũng không ngăn trở hai kiện thần khí trong tay tự mình hấp thu.
Đương nhiên, dưới sự giám thị của hắn, vô luận hai kiện thần khí này hấp thu được bao nhiêu lực lượng cuối cùng cũng không thể thoát được khỏi bàn tay hắn.
Suốt một ngày đêm, Hạ Nhất Minh cùng hai kiện thần khí trong tay mới có thể hấp thu sạch sẽ lực lượng do Thần Thú hồn phách tạo ra, không còn để lại một chút nào lãng phí.
Cảm thụ được hào quang từ hai kiện thần khí lóe lên, Hạ Nhất Minh cười cười, hai tay đột ngột buông ra.
Hai kiện thần khí giống như con ngựa thoát cương, lập tức muốn bay về phía xa, nhưng mà, ngay lúc này hai tay Hạ Nhất Minh đã kết thủ ấn.
Ở trên tay hắn đã không còn là tam đại thủ ấn nữa, mà là một loại hoàn toàn mới, Đại Thế Giới ấn pháp, chính thức dung nhập tam đại thủ ấn vào bên trong. Quang mang nhiều màu và đen trắng ở trong Thế Giới lực này đã đạt được thăng bằng hoàn mỹ nhất.
Đây là Thế Giới lực thuộc về Hạ Nhất Minh, ở trong cỗ lực lượng này, Ngũ Hành và Quang Ám chính thức dung nhập với nhau. Một cỗ lực lượng khổng lồ được phóng ra, không ngừng quấn lấy hai kiện thần khí, tạo thành tầng tầng lớp lớp bao vây, khiến cho chúng không thể nào nhúc nhích được.
Khóe miệng lộ ra một nụ cười hài lòng, Hạ Nhất Minh đưa tay ra, hai kiện thần khí không thể nhúc nhích đã tiến vào trong Ngũ Hành thế giới.
Muốn hàng phục chủ phách của hai kiện thần khí này thì không phải là một chuyện dễ dàng, bất quá Hạ Nhất Minh có lòng tin rất lớn, chỉ cần hắn bỏ ra một lượng thời gian dài thì nhất định sẽ thành công.
- Hạ huynh, chúc mừng. - Thanh âm của Khâu Thần Nỗ đột ngột vang lên. Bạn đang đọc truyện tại Trà Truyện - www.Trà Truyện
Hạ Nhất Minh quay về phía hắn khẽ gật đầu cười, ánh mắt hắn nhìn xung quanh một vòng, từ trong Ngũ Hành thế giới lấy ra một khối Sinh Mênh thạch nho nhỏ, sau đó cổ tay nhẹ nhàng vung lên.
Không gian xung quanh nhất thời xuất hiện ba động khác thường, những hạt tinh thể kỳ dị không ngừng từ trong không trung phát sáng lên rồi tụ hộp lại một chỗ, hơn nữa nó còn dung hợp lại với nhau.
Cuối cùng nó biến thành một viên đá bảy màu rực rỡ, hơn nữa từ trên đó toát ra quang mang mị hoặc lòng người.
Ánh mắt Khâu Thần Nỗ xuất hiện một tia vui mừng, hắn hiển nhiên nhận ra đây chính là Linh Hồn thạch, hắn vốn tưởng rằng nó đã hoàn toàn bạo liệt rồi a.
Hạ Nhất Minh hơi cười, cầm Linh Hồn thạch đưa qua, rồi nói:
- Khâu huynh, Thần Thú hồn phách mặc dù tiêu tán, nhưng chỉ cần Linh Hồn thạch này vẫn còn thì như vậy Đồ Đằng bộ tộc sẽ có một ngày phục hưng.
Khâu Thần Nỗ thận trọng tiếp lấy Linh Hồn thạch, nửa ngày sau, hắn mới thở dài một tiếng, nói:
- Hạ huynh, đa tạ.
Đúng như Hạ Nhất Minh nói, chỉ cần Linh Hồn thạch vẫn còn, như vậy Đồ Đằng bộ tộc sẽ tiếp tục chậm rãi tích lũy, một lần nữa ngưng tụ được Thần Thú hồn phách. Mặc dù quá trình này rất dài, nhưng thủy chung đây vẫn là hy vọng của bộ tộc.
Ngón tay hơi lay động, không gian chung quanh ba động liên tục, chỉ trong chốc lát đã khôi phục lại như bình thường. Mãi cho tới giờ phút này, Hạ Nhất Minh mới chính thức có được Thế Giới lực của riêng mình.
Hắn do dự một chút, nói:
- Khâu huynh, người nọ khi Thần Thú hồn phách tự bạo, bởi vì không thể chịu được lực lượng tấn công rất lớn khi đõ mà chết đi, cho nên tiểu đệ muốn nhờ ngươi thông tri cho các vị đồng đạo một tiếng.
Tinh thần Khâu Thần Nỗ hơi rung lên, nói:
- Đây là việc nhỏ, lão phu hoàn toàn có thể làm. Nhưng lúc này giết được lão hoàn toàn là nhờ vào lực lượng của Hạ hunh, Hạ huynh vì sao không tự mình nói?
Hạ Nhất Minh khoát tay, cười nói:
- Tiểu đệ còn có chuyện quan trọng trong cười, cho nên phải ngay lập tức tới Hỏa Diệm Sơn một chuyến, thật sự không rảnh để làm việc này.
Quay sang phía Khâu Thần Nỗ khẽ gật đầu một cái, thân hình Hạ Nhất Minh hơi thoáng cái đã mang theo đồng bọn của mình rời đi.
Khâu Thần Nỗ đưa ánh mát nhìn Hạ Nhất Minh rời đi, trong lòng thầm than, chuyện như vậy mà trong mắt hắn lại không đáng nhắc tới. Cho tới ngày hôm nay, tầm mắt và tâm tình của song phương đã biến đổi rất lớn, không còn cùng một tầng lớp như trước nữa.
********************
Hạ Nhất Minh cưỡi Bạch Mã Lôi Điện rời khỏi sa mạc, đi qua Tây Bắc. Hắn cũng không lập tức trở về Hạ gia trang, mà là bay thẳng tới Hỏa Diệm Sơn.
Tuy nói hai kiện thần khí của Quang Ám Thánh Tử rơi vào trong tay hắn, hơn nữa Hạ Nhất Minh không thể cảm nhận được Linh Hồn lực lượng của đối phương, nhưng không biết vì sao trong lòng hắn vẫn có cảm giác bất an mơ hồ. Cho nên sau khi rời khỏi sa mạc, người thứ nhất hắn muốn gặp chính là Thần Long Ngũ Hành lão tổ. Chỉ sau mấy canh giờ, bọn họ đã đi tới vùng núi non tràn ngập Hỏa hệ lực lượng - Tám Trăm Dặm Hỏa Diệm Sơn.
Hỏa Hệ lực lượng có mặt ở khắp mọi nơi, hoàn cảnh ác liệt như thế này căn bản không phải là nơi mà con người có thể ở lại. Nhưng ở trong một sơn cốc có nhiệt độ rất cao lại xuất hiện một Thế Giới kỳ dị. Hạ Nhất Minh huýt dài một tiếng, thanh âm giống như tiếng sấm vang lên, liên tục không dứt, không gian nơi đây cũng theo đó mà ba động, tựa hồ như mở rộng cửa cho hắn tiến vào.
Hạ Nhất Minh xoay người lại dặn dò vài câu, Bảo Trư, Bạch Mã Lôi Điện và Bách Linh Bát đồng thời bay ra ngoài Hỏa Diệm Sơn để chờ. Thoáng sửa sang lại quần áo trên người một chút, Hạ Nhất Minh bình tĩnh tiến vào trong không gian màu đen này, vừa bước vào bên trong, không gian trước mắt bắt đầu thay đổi.
Bất quá sắc mặt Hạ Nhất Minh vẫn bình thường như trước, bởi vì Thế Giới nơi đây do Thần Long tạo nên, hắn hoàn toàn có thể tham quan và học tập một chút. Đảo mắt nhìn quanh một vòng, Hạ Nhất Minh hơi ngẩn người ra.
- Song Ma huynh đệ đã bị ta phái đi lấy Ngũ Hành Hoàn rồi, ngươi không cần tìm bọn họ. - Thanh âm của Thần Long đột ngột vang lên.
Trong lòng Hạ Nhất Minh khẽ động, sắc mặt hắn nhất thời biến đổi, nói:
- Tiền bối, ngài lấy Ngũ Hành Hoàn ngày trước từng dùng?
Thần Long hơi gật cái đầu to lớn của mình nói:
- Ta muốn lấy dùng đương nhiên phải là Ngũ hành Hoàn đời thứ nhất, chứ không phải là kiện phảng chế ở trong tay của người và Ngao Mẫn Hành.
Cơ mặt Hạ Nhất Minh hơi co lại, nói:
- Ngài lấy đi Ngũ Hành Hoàn sắp đặt ở bên trong Sinh Tử Giới sao?
- Không sai. Nếu không phải có kiện siêu cấp thần khí đó làm chủ mắt trận, thì làm sao có thể chống đỡ được vùng không gian như Sinh Tử Giới. - Thần Long hãnh diện nói.