Bạch Kình mặc dù nộ hỏa trùm trời nhưng tinh thần tương đối minh mẫn. Khi đối mặt cùng ba vị Thần đạo cường giả cùng một tên không rõ người hay quỷ, nó không dại dột xông tới tìm chết. Bởi thế nó rất thông minh, dùng cột nước công kích đồng thời phóng mình xuống nước tìm cơ hội chạy trốn. Tốc độ Long mã cho dù được công nhận đệ nhất thiên hạ nhưng Thiết Giáp Bối Long từng nói qua, tốc độ Long mã dưới nước không quá nhanh, thậm chí so với nó còn kém hơn. Tốc độ Bạch Kình dưới nước hơn xa Thiết Giáp Bối Long đương nhiên đủ tự tin chạy thoát. Nguồn truyện: Trà Truyện Quả nhiên trên mặt băng truyền tới âm thanh va chạm mạnh mẽ. Bạch Kình căn bản không hi vọng cột nước có thể đả thương bất kỳ ai trong số bốn người kia, cho dù nó công kích bất ngờ nhưng chỉ muốn tận dụng cơ hội bỏ chạy. Lúc này xem ra nó đã thành công. Khi nó tiến vào lòng nước, cho dù là ai trong bốn người kia cũng đừng mong đuổi kịp. Bạch Kình thở thật dài một hơi, bất quá tinh thần không dám buông lỏng. Khí tức toàn thân tận lực thu liễm, nó tập trung tinh thần cao độ, nhanh chóng bơi đi. Chỉ là Bạch Kình cảm thấy mơ hồ bất an bởi từ đầu tới cuối nó không cảm nhận được ý niệm dò xét. Bạch Kình vô cùng nghi hoặc bởi sau khi nó tiến vào đại dương, cho dù Thần đạo cường giả muốn tìm cũng phải sử dụng ý niệm dò xét. Trên mặt băng có ba vị Thần đạo cường giả bởi thế Bạch Kinh đã sớm chuẩn bị đối phó với ba đạo ý niệm. Chỉ là tới lúc này nó không cảm nhận được bất kỳ đạo ý niệm nào. Đây không phải đám người Hạ Nhất Minh cố ý buông tha truy đuổi, cam tâm tình nguyện để nó bỏ chạy sao? Ngoài ý nghĩ này, trong đầu Bạch Kình không còn bất kỳ suy nghĩ nào khác. Bất quá Bạch Kình không tin đám người Hạ Nhất Minh có lòng tốt đến thế. Oán cừu giữa hai bên đã không thể hóa giải, hơn nữa Hạ Nhất Minh để bộc lộ bí mật về Bách Linh Bát, nếu để nó sống sót chẳng phải cả thiên hạ đều biết. Bởi thế mặc dù toàn lực di chuyển nhưng trong lòng Bạch Kình vẫn âm thầm quan sát tình huống, không dám có chút buông lỏng. Sau một lát phần đuôi đang phiến động của Bạch Kình đột nhiên cứng đờ, trong đôi mắt nó tràn ngập quang mang sợ hãi. Trước mặt nó một người một ngựa hãnh diện đứng, đại đao trong tay người kia lóe lên hàn quang, trên vai hắn một đầu heo nhỏ bám chặt. Người này đương nhiên là Hạ Nhất Minh. Bạch Kình trong lòng lạnh lẽo như băng, không ngờ đám người Hạ Nhất Minh đã tới trước đợi sẵn. Đánh chết Bạch Kình cũng không nghĩ ra, vì sao đám người Hạ Nhất Minh không sử dụng ý niệm dò xét lại có thể nắm rõ phương hướng di chuyển của nó. Chẳng lẽ lộ tuyến của nó đã bị đối phương đoán trước. Bạch Kình lập tức quay đầu, bơi đi với tốc độ cực hạn. Khiến nó yên tâm hơn chính là Hạ Nhất Minh không đuổi theo, cho tới khi nó không thể nhìn thấy Hạ Nhất Minh nữa, hắn vẫn bất động. Nếu không phải cảm nhận sát khí nồng đậm trên thân thể đám người Hạ Nhất Minh, Bạch Kình thậm chí cho rằng đó chỉ là hư ảnh. Xa xa trên mặt Hạ Nhất Minh xuất hiện tiếu ý. Dưới nước quả thật tốc độ của họ bị ảnh hưởng lớn, muốn đuổi theo Bạch Kình là chuyện rất khó. Nhưng tốc độ di chuyển dưới nước sao có thể so với phi hành trên không trung? Khẽ vỗ lên cổ Lôi điện, bạch mã lập tức phóng lên mặt nước. Theo sau nó nhanh chóng bay tới nơi Bách Linh Bát chỉ điểm. Lúc này Bạch Kình giống như sinh vật không có trí tuệ, ngay cả bản thân di chuyển theo hướng nào cũng không biết. Nó vẫn không thể cảm nhận ý niệm dò xét bởi thế vô cùng tự tin, lần này sẽ không ai có thể phát hiện hành tung của mình. Chiếc đuôi lớn quẫy mạnh, thân thể Bạch Kình như tên bắn đi. Mặc dù nói tin tưởng lần này sẽ chạy thoát nhưng hành động vẫn vô cùng cẩn thận. Chỉ là sau một lát thân thể khổng lồ của Bạch Kình không nhịn được run lên lẩy bẩy. Bởi phía trước nó lúc này lại xuất hiện một người một ngựa, bọn họ như ác ma kiên trì bám đuổi. Tới lúc này Bạch Kình đã hiểu, khẳng định Hạ Nhất Minh thông qua phương pháp nào đó xác định được hành tung của nó. Trách không được đại dương rộng lớn như vậy để nó tự do di chuyển. Nguyên nhân vì hắn đủ tự tin ngăn chặn nó. Nhất thời Bạch Kình ớn lạnh, nước biển lúc này như muốn đóng băng nó. Bị tên kinh khủng kia truy đuổi, nó liệu có thể bình an trở lại Thần đảo? Khẽ vẫy tay, Ngũ sắc quang mang từ hư không hiện ra bao phủ phạm vi trăm trượng. Nếu ban đầu gặp phải tình huống này, khẳng định Bạch Kình trăm phương ngàn kế rời xa mảnh quang mang ngũ sắc kia, nhưng lúc này nó gắt gao quan sát Hạ Nhất Minh không chịu rời đi. Bởi nó biết, nếu đã không tránh khỏi Hạ Nhất Minh, cho dù nó tránh được Ngũ sắc quang mang cũng vô dụng. Hạ Nhất Minh lộ vẻ kinh ngạc nhìn Bạch Kình, chậm rãi hắn nhìn ra suy nghĩ của nó. Chân mày khẽ nhíu, tam hệ Lĩnh vực lập tức triển khai. So với Sí nhiệt lĩnh vực, tam hệ Lĩnh vực tựa hồ không quá khó chịu, ít ra không tồn tại sóng nhiệt thiêu đốt tất cả. Chỉ là Bạch Kình cảm nhận được uy lực Lĩnh vực kia vô cùng đáng sợ. Bởi điều này nói rõ Hạ Nhất Minh hoàn toàn nắm giữ tam hệ Lĩnh vực, nên hắn có thể tùy ý điều chỉnh từng Lĩnh vực. Sau khi cảm nhận uy lực tam hệ Lĩnh vực, Bạch Kình rốt cuộc cũng hiểu, Hạ Nhất Minh vừa tiến giai Ngụy thần cảnh nhưng một kích tại Băng Cung hắn chưa dốc toàn lực. Tuổi trẻ như vậy lại nắm giữ thành tựu bậc này, chủ nhân muốn chém chết hắn quả nhiên là việc đúng đắn. Chỉ đáng tiếc việc không như ý muốn. Thân thể Bạch Kình không ngừng run lên bất quá Quang minh lực lượng càng lúc càng dũ phát mạnh mẽ. Khí tức trên thân thể nó cũng khôi phục vài phần, lực lượng tiềm tàng được kích phát triệt để. Đối mặt với Hạ Nhất Minh cho dù đám Thần đạo cường giả bên cạnh hắn không ra tay, Bạch Kình cũng không nắm chắc sẽ chiến thắng. Giờ phút này chuyện duy nhất nó có thể làm chính là kích thích toàn bộ lực lượng trong thân thể. Chỉ như vậy mới tạo thành tình huống lưỡng bại câu thương, nếu không căn bản nó không thể tránh việc bị Hạ Nhất Minh truy sát. Bạch Kình mở miệng phun ra một đạo khí lưu, trong nháy mắt nước biển hóa xung quanh hình thành vô số thủy tiến bắn thẳng về phía Hạ Nhất Minh. Trên mỗi đạo thủy tiễn không ngờ lóe lên quang mang sắc nhọn. Đó chính là Băng hệ lực lương Bạch Kình vừa huy động. Chỉ là vẻ tươi cười trên mặt Hạ Nhất Minh không đổi, khi những mũi băng tiến tới gần, một tia tử điện nhanh chóng bắn tới khiến chúng tan ra thành nước. Bảo trư mở miệng hống lên kinh thiên động địa. Mặc dù nơi này là đáy đại dương nhưng sóng nước cuồn cuộn hủy diệt mọi thứ trên đường di chuyển của chúng. Trên thân thể Bạch Kình lấp lóe quang mang, mặc dù thân thể nó dao động mạnh nhưng vẫn bình tĩnh bơi tại chỗ. Hạ Nhất Minh vung tay, âm thanh của hắn ngay trong lòng biển cũng có thể truyền đi. - Xem ra ngươi cũng biết trốn không thoát. Tay hắn vung lên, đại đao lấp lóe quang mang khiến kẻ khác trong lòng rét lạnh: - Ngươi muốn chết, nhất định sẽ chết. Trong nháy mắt một mảnh quang mang lóe lên chiếu sáng cả hải vực. Bạch Kình tựa hồ cảm giác khí tức tử vong bởi thế nó điên cuồng gào thét. Nó đã sống mấy ngàn năm nay, tại Ngoại hải hay trên Bắc hải đều lưu truyền tên tuổi. Đối mặt với mảnh quang mang kia, trái tim Bạch Kinh đập mạnh, nó tuyệt đối không bó tay chịu chết. Quang minh lực lượng bạo phát hoàn toàn trên thân thể nó hình thành lồng phòng hộ. Đồng thời cột nước trên đỉnh đầu phóng ra tựa hồ dốc toàn lực công kích tam hệ Lĩnh vực của Hạ Nhất Minh. Chỉ là trong quang mang sáng chói kia vang lên âm thanh như sấm động: - Khai Sơn Tam Thập Lục liên hoàn tam thức. Đây chính là tam thức liên hoàn cường giả thượng cổ sáng tạo ra, chuyên để đối phó Thần thú. Thần thú thân thể càng lớn, hiệu quả phát huy càng mạnh. Đạo đao bổ xuống phối hợp cùng tam hệ Lĩnh vực nhất thời khóa chặt không gian xung quanh. Lúc này cho dù Tát Ma Đức tinh thông Không gian thuật cũng không cách nào di chuyển, đừng nói Bạch Kình thân thể khổng lồ. Quang mang chói mắt chẻ dọc cột nước, xuyên qua lồng phòng ngự, cuối cùng hóa thành quang mang đoạt mệnh giáng xuống đầu Bạch Kình. Trong nháy mắt thân thể Bạch Kình bị một đao này bổ làm hai nửa, máu tươi tràn ra nhuộm đỏ hải vực.