Vũ Thần

Chương 1007: Thu hoạch kinh hỉ

Ngay khi thân thể quái vật sắp bạo liệt Hạ Nhất Minh cùng Mưu Tử Long đã cảm thấy không ổn.
Bọn họ không nghĩ ngợi lập tức lui ra sau, ngay cả Thần đạo khôi lỗi cũng vậy. Phản ứng của Thần đạo cường giả không phải đám quái vật kia có thể so sánh.
Bởi thế khi đám người Hạ Nhất Minh thoát khỏi phạm vi nguy hiểm đám Tử vong sinh vật mới bắt đầu bỏ chạy. Chỉ đáng tiếc kết quả cuối cùng toàn quân bị diệt, ngay cả một tên cũng không chạy thoát.
Khi Hạ Nhất Minh đề tụ thần lực, hành tung của bọn họ đã bại lộ bởi vậy có thể chứng kiến sắc mặt kinh hãi của Mưu Tử Long.
- Mưu huynh. Phích Lịch Thương này có gì không đúng sao?
Hạ Nhất Minh hoài nghi hỏi.
Phích Lịch Thương uy lực to lớn như vậy đã vượt qua sức tưởng tượng của hắn. Có thể giải quyết một đầu quái vật vàng kim bất luận thế nào cũng có thể coi là vượt qua kiểm tra chứ?
Mưu Tử Long vỗ vỗ trá, hai mắt nhắm chặt chậm rãi mở ra, tựa hồ như muốn ghi nhớ toàn bộ tràng cảnh này vào đầu bởi vậy ánh mắt lão không ngừng quét qua đám hỗn độn kia.
- Hạ huynh. Biến dị Phích Lịch Thương của ngươi quá cường đại. Uy lực vượt xa Phích Lịch Thương của lão phu rất nhiều.
Mưu Tử Long nghiêm nghị nói.
Hạ Nhất Minh lúc này mới biết thì ra Mưu Tử Long cũng không phải cho rằng biến dị Phích Lịch Thương không đủ tư cách mà đã bị nó dọa phát khiếp.
- Lão đệ còn chưa biết. Phích Lịch Thương mặc dù có thể giải quyết quái vật màu vàng nhưng nhiều nhất chỉ là một đầu. Hơn nữa xúc tu của chúng cũng bị tịnh hóa theo. Mà biến dị Phích Lịch Thương của ngươi không chỉ khiến thân thể chúng bạo liệt ngay cả sức ép cũng kinh khủng như vậy, dễ dàng tiêu diệt một đầu quái vật cùng cấp bên cạnh.
Nói tới đây ngữ khí của lão trở lên kích động:
- Hạ huynh đệ. Nếu ngươi có thể luyện chế nhiều hơn biến dị Phích Lịch Thương này, đối phó với đại quân trăm năm một lần của chúng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Hạ Nhất Minh ánh mắt kinh ngạc nhìn lại.
Mưu Tử Long nghiêm mặt nói:
- Hạ huynh đệ còn chưa chứng kiến. Đại quân trăm năm một lần của chúng khi tới đây, đám quái vật màu vàng này kết thành từng đàn. Số lượng chúng che kín cả không trung, cho dù ý niệm điều khiển Phích Lịch Thương cũng khó giải quyết. Nếu trong tay có biến dị Phích Lịch Thương cường đại này, khẳng định sẽ ứng phó dễ dàng hơn.
Hạ Nhất Minh sắc mặt khẽ biến, nói:
- Nhiều quái vật màu vàng như vậy khi đó ứng phó ra sao?
Đám quái vật màu vàng này thực lực vô cùng cường đại, bốn năm đầu xuất hiện đã khiến Mưu Tử Long quay lưng bỏ chạy, đằng này số lượng ngàn vạn, trong thiên hạ còn ai có thể chống đỡ.
Mưu Tử Long lặng lẽ cười, nói:
- Ngươi yên tâm. Trong Thần đạo chúng ta còn có những vị Ngụy thần cảnh tồn tại. Trong lĩnh vực kết hợp của bọn họ, cho dù nhiều quái vật màu vàng hơn cũng đừng mong xâm nhập. Khi đó lần lượt giải quyết từng đầu, bất quá số lượng của chúng quá lớn nên Phích Lịch Thương chúng ta chuẩn bị còn không đủ.
Hạ Nhất Minh chút hiểu chút không gật đầu. Bất quá hắn còn chưa chính mắt thấy cảnh đó bởi vậy không cách nào tưởng tưởng ra mức độ thảm liệt.
Mưu Tử Long đột nhiên kêu lớn. Thân thể hắn nhanh chóng bay tới, cánh tay vung lên. Thi thể quái vật vàng kim bị lão nhấc lên bên dưới không ngờ còn lại một cây xúc tu.
Trong mắt lão lóe lên quang mang kinh hỉ, thân thể chấn động một hồi theo sau lập tức bay tới nơi thi thể bạo liệt của đầu quái vật kia. Sau một hồi tìm kiếm quả nhiên dưới đám huyết nhục xanh biếc kia tồn tại một cây xúc tu hoàn hảo.
- Không có khả năng. Không có khả năng.
Mưu Tử Long kinh hãi thì thào:
- Thứ này tại sao vẫn có thể tồn tại.
Hạ Nhất Minh nhất thời nghĩ lại lời Mưu Tử Long. Phàm quái vật bị Phích Lịch Thương đánh trúng đều bị Quang minh lực lượng tinh lọc, ngay cả xúc tu của chúng cũng biến mất.
Nhưng Hạ Nhất Minh phóng thích biến dị Phích Lịch Thương khác biệt rõ ràng. Chẳng những uy lực cường đại hơn mà ngay cả xúc tu của quái vật kia cũng được giữ lại.
Mơ hồ Hạ Nhất Minh cảm nhận điều này có liên quan tới lực lượng Quang Ám hợp bích.
Trong xúc tu màu vàng kia ẩn giấu lực lượng Quang Ám hợp bích, có lẽ chính bởi nguyên nhân này mới xảy ra biến dị.
Khi Mưu Tử Long ngẩng đầu lên, ánh mắt lão nhìn Hạ Nhất Minh đã mang theo vài phần cuồng nhiệt.
- Hạ huynh đệ. Biến dị Phích Lịch Thương của ngươi uy lực thế này thật sự quá tốt.
Lão mạnh mẽ gật đầu, nói:
- Dĩ chiến dưỡng chiến, lấy một đổi hai, thậm chí nhiều hơn. Chúng ta tuyệt đối có thể thu thập xúc tu nhiều hơn nữa.
Hạ Nhất Minh bật cười, bất quá trong lòng hưng phấn không thôi. Nếu một cây Phích Lịch Thương phóng ra chỉ có thể tinh lọc một đầu quái vật vàng kim nhưng lại không thể kiếm lời, thật sự không nỡ dùng. Nhưng nếu một cây Phích Lịch Thương có thể giết chết quái vật đồng thời thu lại hai cây thậm chí nhiều hơn xúc tu màu vàng, vậy bọn họ còn do dự gì?
- Hạ huynh đệ. Ngươi luyện chế vài cây này. Chúng ta đi thu thập nhiều hơn nữa.
Mưu Tử Long khoát tay, đôi mắt hắn càng lúc càng sáng hơn không chút nào che giấu vẻ kinh hỉ.
Hạ Nhất Minh biết, đám xúc tu này khẳng định là thu hoạch của Mưu Tử Long trong khoảng thời gian vừa rồi.
Khẽ gật đầu, vung tay lên, Ngũ sắc quang mang lại lóe lên. Đám xúc tu theo sau được hắn thu vào Ngũ hành không gian, mà ngay cả ý niệm của hắn cũng đồng thời tiến vào. Nguồn: http://Trà Truyện
Mưu Tử Long trong lòng thầm kêu may mắn, cũng may lão chưa đem số xúc tu này đoán tạo Phích Lịch Thương, nếu không thật sự đáng tiếc.
Dù sao sau khi chứng kiến uy lực biến dị Phích Lịch Thương do Hạ Nhất Minh đoán tạo, bất luận kẻ sáng suốt nào cũng có lựa chọn như lão.
Ý niệm Hạ Nhất Minh bao bọc số xúc tu vận chuyển vào Cửu Long Lô. Ý niệm vừa động một đầu Hỏa long trong biển lửa hiện ra. Hỏa long mở miệng phun ra ngọn lửa không lồ, ngọn lửa này hướng lên không trung sau đó bạo liệt thành hơn trăm đóa hoa lửa nhỏ rơi xuống. Mỗi hoa lửa khẽ rơi lên một chiếc xúc tu.
Chỉ trong giây lát số xúc tu này đã được đoán tạo xong.
Theo sau đầu Hỏa long lười biếng thu lại. Nếu không phải chứng kiến đám xúc tu được đoán tạo xong, Hạ Nhất Minh thậm chí còn tưởng Hỏa long còn chưa ra tay.
Ý niệm vừa chuyển hắn đã thu số xúc tu trở lại. Nhìn số xúc tu được đoán tạo trong lòng hắn không khỏi xuất hiện cảm giác dở khóc dở cười.
Thì ra có Cửu Long Lô công việc đoán tạo lại dễ dàng như vậy. Trách không được trong Thần đạo chi thư thứ Hỏa hệ đệ nhất thần khí này rất được tôn sùng.
Ý niệm hắn trở lại bản thể, một lần khu động hơn trăm cây Phích Lịch Thương này, theo sau quán thâu Quang Ám lực lượng vào đó.
Lực lượng Quang Ám hợp bích khác với Quang minh lực lượng, chúng không bị xúc tu bài xích, ngược lại chủ động phối hợp lên việc quán thâu rất dễ dàng.
Toàn bộ quá trình được Hạ Nhất Minh giản lược tối đa nên sau một lát tất cả đã hoàn thành.
Khi Ngũ sắc quang mang tiêu tán, Mưu Tử Long đầu tiên ngẩn ra, theo sau cười nói:
- Hạ huynh đệ. Thủ pháp của ngươi rất cao.
Lão dừng một chút, nói:
- Tốc độ đoán tạo nhanh như vậy không bằng luyện chế thêm vài cây. Dù sao nơi này tạm thời chưa có quái vật xuất hiện. Nếu thực sự chúng xuất hiện ta sẽ cảnh báo ngươi.
Hạ Nhất Minh vuốt sống mũi, cười hắc hắc nói:
- Đa tạ ý tốt của Mưu huynh. Bất quá ta đã đoán tạo xong rồi.
Mưu Tử Long giật mình, nói:
- Đoán tạo xong. Ngươi đoán tạo xong toàn bộ?
Âm thanh lão vô thức đề cao hơn, Hạ Nhất Minh khi nói những lời này khiến lão cảm thấy bị đả kích nghiêm trọng.
Hạ Nhất Minh lặng lẽ cười, khẽ gật đầu nói:
- Tiểu đệ quả thật đã đoán tạo xong hết.
Hắn vung tay nhất thời số biến dị Phích Lịch Thương lơ lửng trên không trung, hơn nữa chất đống trước mặt Mưu Tử Long.
Vị lão Thần đạo cường giả này hai mắt sáng người, ánh mắt toát ra tia kinh hỉ không nói thành lời.
Sau hồi lâu lão thở dài một tiếng, đối với Hạ Nhất Minh thật sự tâm phục khẩu phục. Quái thai như vậy tuyệt đối thiên hạ vô song.
Lão đem số biến dị Phích Lịch Thương chia làm hai phần, nói:
- Hạ huynh đệ. Chỗ này là thù lao, ngươi hãy nhận lấy.
Hạ Nhất Minh khẽ lắc đầu, hắn đẩy số biến dị Phích Lịch Thương trở lại.
Mưu Tử Long sắc mặt khẽ biến, nói:
- Hạ huynh đệ. Chẳng lẽ ngươi xem thường lão phu?
Hạ Nhất Minh chân mày khẽ nhíu nói:
- Mưu huynh. Chẳng lẽ năng lực của tiểu đệ còn không thể nhanh chóng thu thập đủ số xúc tu?
Mưu Tử Long giật mình xấu hổ cười hai tiếng, đem toàn bộ số Phích Lịch Thương cất lại. Nếu nói ngay cả Hạ Nhất Minh cũng không thể thu thập đủ số, vậy thiên hạ cũng không ai làm được.
Hạ Nhất Minh xuất ra Quang Ám Chi Đồng, một cỗ lực lượng nhanh chóng bao phủ bọn họ.
Bất quá khiến hắn cảm thấy đau đầu chính là số quái vật vàng kim mặc dù không ít nhưng không thể cứ ngẫu nhiên dò tìm như vậy.
- Hạ huynh đệ. Theo lão phu được biết số lượng quái vật màu vàng tại nơi này hẳn không ít. Chẳng lẽ ngay cả ngươi cũng không phát hiện ra?
Hạ Nhất Minh cười khổ truyền lại ý niệm:
- Mưu huynh. Thông đạo nơi này chằng chịt như vậy, tiểu đệ đâu phải thần tiên, sao có thể phát hiện ra?
Mưu Tử Long sửng sốt hồi lâu, rốt cuộc khẽ nói:
- Hạ lão đệ. Ngươi đừng nói rằng không biết Quang Ám Chi Đồng có năng lực giám sát chứ?
Hạ Nhất Minh giật mình, hung hăng vỗ gáy. Nếu không phải có Mưu Tử Long nhắc nhở, hắn thật sự quên năng lực này của nó.
- Khụ khụ. Ta quên mất.