Diêu Khai Nguyên cũng là đứa nhỏ thiên tài Hỏa Long bộ lựa chọn kỹ càng, đưa vào Bồ Phản Vu Điện, mượn dùng tài nguyên Vu Điện tỉ mỉ bồi dưỡng thiếu niên tinh anh. Mười ba mười bốn tuổi đã mở vu huyệt thành tựu Đại Vu chi tôn, mấy năm qua càng tiến độ nhanh chóng, cả người đã có hai ba ngàn vu huyệt mở.
Loại thực lực tăng lên tự này nhiên xa không bằng Cơ Hạo gặp may mắn, nhưng ở trong hàng đệ tử ngoại điện Vu Điện đã được coi là phi thường kinh người.
Nhưng Cơ Hạ cho một bạt tai, Diêu Khai Nguyên thậm chí không thấy rõ động tác của Cơ Hạ, đã bị đánh cho ngã bệt xuống đất không thể động đậy.
Thân thể Đại Vu ngày thường mạnh mẽ dị thường, sức khôi phục kinh người, ở hôm nay lại trở nên gầy yếu vô cùng. Cơ Hạ tát đánh nát xương mặt Diêu Khai Nguyên, khiến nửa gò má hắn cũng sụp xuống, mặc cho Diêu Khai Nguyên điên cuồng dùng sức, một đám vu lực nóng cháy chiếm cứ trong vết thương, cứng rắn đem toàn bộ Đại Vu tinh huyết hắn điều động qua thiêu hủy hết.
Đại Vu tinh huyết trong cơ thể tiêu hao chín thành, thương thế không thấy chút dấu hiệu khép lại, Diêu Khai Nguyên rốt cuộc điên cuồng hét lên.
Tất cả tiểu nhị thấy việc này cũng sợ tới mức rống loạn, giống như điên nhảy nhót lên, tay chỉ Cơ Hạ rống lớn: “Người đâu, cứu mạng, cường đạo, cường đạo, cướp bóc, cướp bóc, có người đến cửa hàng nhà chúng ta cướp bóc.”
Tiếng ‘Ong ong’ hùng hậu vang lên, trên bốn vách tường cùng trần nhà, sàn cửa hàng đồng thời có vu phù màu đỏ sáng lên, vu phù liên miên một mạch quay quanh như rồng, toàn bộ cửa hàng đều bị một tầng ánh lửa thật dày bao phủ.
Mấy chục tên Đại Vu Hỏa Long bộ ở dưới một gã Vu Vương dẫn dắt, hổn hển từ phía sau cửa hàng vòng ra. Vu Vương cầm đầu nhìn qua tuổi không sai biệt lắm với Cơ Hạ, còn chưa thấy rõ đối thủ của mình, đã nóng nảy gầm lên liên tục:
“Tên đui mù nào dám đến Hỏa Long bộ chúng ta tìm chết?”
Tiếng ‘Leng keng’ không dứt bên tai, mấy chục tên Đại Vu Hỏa Long bộ đồng thời rút binh khí, như hung thần ác sát hướng đám người Cơ Hạ xông tới.
Nhưng rất nhanh, lẫn cả Hỏa Long bộ Vu Vương ở trong, mấy chục tên Đại Vu Hỏa Long bộ đồng loạt dừng bước, một đám giống như gặp quỷ nhìn Cơ Hạ. Nhất là Vu Vương dẫn đầu kia, càng không thể tin nhìn Cơ Hạ cùng với mười tám tộc nhân Kim Ô bộ phía sau hắn.
Tiếng quạ đen kêu bén nhọn mơ hồ từ trong cơ thể đám người Cơ Hạ truyền ra, phía sau đám người Cơ Hạo có một mảng ánh lửa nồng đậm bay lên trời, trong ánh lửa là một mảng tinh quang mỹ lệ màu đỏ, tinh quang dinh dính dày nặng mang theo khí tức cổ xưa, hồng hoang, thần thánh, uy nghiêm khó có thể hình dung. Khác với dị tượng ánh lửa vu lực tầm thường chế tạo, chỉ cần là Đại Vu có kinh nghiệm, tuyệt đối liếc một cái có thể nhận ra tinh quang cùng vu lực dị tượng khác biệt.
Làm người ta kinh sợ là, trong một mảng tinh quang mỹ lệ kia phía sau Cơ Hạ, có mười tám ngôi sao lớn màu đỏ rực nhiều góc cạnh lóe ra.
Ở phía sau Cơ Hạo mười tám vị tộc nhân Kim Ô bộ trong tinh quang sau người, nhiều thì chín ít cũng có bảy ngôi sao màu đỏ xoay quanh.
“Vu Đế!” Vu Vương Hỏa Long bộ dẫn đầu khàn cả giọng hét lên: “Địch tập! Vu Đế địch tập! Vu Đế ngưng tụ mười tám bản mạng vu tinh, còn có mười tám Vu Đế khác, còn có gần trăm Vu Vương! Tổ linh tại thượng, địch tập!”
“Mở cho ta!” Cơ Hạ thét dài một tiếng, đôi mắt đột nhiên biến thành màu đỏ rực, một cỗ khí tức cổ xưa, hồng hoang khó có thể hình dung từ trong cơ thể hắn khuếch tán ra, cuồn cuộn giống như thần linh hàng thế, hắn giơ lên long cốt trường mâu trong tay hung hăng đâm, chợt nghe một tiếng nổ, cửa chính cửa hàng này của Hỏa Long bộ bị một ánh lửa màu đỏ đánh thủng.
Hỏa Long bộ là đỉnh cấp đại bộ tộc Nam Hoang, bọn họ mở cửa hàng ở Nam Hoang tập, sử dụng phòng ngự vu trận tự nhiên đều là mặt hàng tốt. Tuy thua xa Nghiêu Sơn thành Thiên Địa Đại Trận của Cơ Hạo lợi hại như vậy, nhưng nói như thế nào cũng đều là vu trận thượng hảo Vu Điện có thể tìm được.
Đại trận như vậy ít nhất có thể thừa nhận ba năm Vu Đế bình thường điên cuồng oanh tạc. Nhưng Cơ Hạ chỉ một thương đã đem đại trận phá vỡ.
Một đám Vu Vương, Đại Vu Hỏa Long bộ sợ tới mức hồn vía lên mây, Vu Vương cầm đầu kia túm Diêu Khai Nguyên lên, xoay người xách gã chạy đi. Tiểu nhị tiếp đãi đám người Cơ Hạ đã sợ tới mức hai chân như nhũn ra ngã bệt xuống đất, nhưng không ai quan tâm sự sống chết của một tiểu nhị nho nhỏ.
“Còn muốn chạy? Đem lời nói rõ trước, Cơ Hạo trêu chọc các ngươi như thế nào?” Cơ Hạ hừ lạnh một tiếng, quanh thân ánh lửa hừng hực, một bước thuấn di đến trước mặt Vu Vương kia, một bạt tai tương tự đem Vu Vương này tát bay lên.
Vu Vương Hỏa Long bộ tọa trấn cửa hàng này thực lực mạnh mẽ, là một vị đỉnh phong Vu Vương, cách Vu Đế chỉ thiếu một bước tu trì, mười tên tám tên Vu Vương tầm thường căn bản không phải đối thủ của hắn. Nhưng Cơ Hạ vừa ra tay, Vu Vương này cũng không chút sức phản kháng, bị một cái tát của Cơ Hạ đánh cho thiếu chút nữa chết mất.
Cơ Hạ xuống tay không có nặng nhẹ. Con dân bộ tộc Nam Hoang, người người lây dính khí tức lửa nóng Nam Hoang, tính tình nóng nảy, lỗ mãng hiếu chiến. Cơ Hạ ở lúc đối mặt tộc nhân Kim Ô bộ nhà mình, còn bởi vì huyết mạch làm việc có chút vướng chân vướng tay, nhưng ở lúc đối mặt con dân ngoại tộc, ví dụ như nói Hắc Thủy Huyền Xà bộ ngoại tộc như vậy, Cơ Hạ cho tới bây giờ không biết cái gì là khách khí.
Một bạt tai đánh ra, gương mặt Vu Vương đối phương sụp đổ tương tự, cả mảng lớn máu tươi mang theo nhiệt độ cao phun ra, đốt mặt đất vang lên ‘Xẹt xẹt’.
Cơ Hạ đạp một cước ở trên đầu đối phương, long cốt trường mâu hung hăng điểm ở mi tâm đối phương: “Nói, Cơ Hạo và các ngươi thù gì, oán gì, thằng nhãi con này vừa nghe thấy tên Cơ Hạo sắc mặt cũng thay đổi, Cơ Hạo trêu chọc các ngươi như thế nào?”
Trong lòng Cơ Hạ sốt ruột. Năm đó Cơ Hạo còn nhỏ tuổi, lúc còn là một Tiểu Vu bình thường đã theo Tự Văn Mệnh tới Bồ Phản. Hỏa Long bộ là đỉnh cấp đại bộ tộc Nam Hoang, bọn họ ở Bồ Phản thực lực hùng hậu, mà Cơ Hạo ở Bồ Phản nhưng không có gì căn cơ, nếu Cơ Hạo và Hỏa Long bộ xảy ra xung đột, như vậy tiểu tử này tính mạng đáng lo.
Tuy Cơ Hạo đã không phải đứa con duy nhất của mình, nhưng cũng là con trai lớn nhất Cơ Hạ thương nhất, Cơ Hạ sốt ruột Cơ Hạo sinh tử, thanh âm cũng có chút không thích hợp.
Mười tám vị Vu Đế, gần trăm tên Vu Vương phía sau Cơ Hạ tru lên ‘Ngao ngao’, bản tính bộ tộc rừng rậm Nam Hoang lúc tranh đấu dưỡng thành phát tác, cầm binh khí sẽ chém lung tung đập loạn xạ một trận. Giá hàng cửa hàng này của Hỏa Long bộ bị đập nát, toàn bộ hàng hóa quý hiếm cùng ngọc tệ, vu tinh các thứ tiền vật trong mật thất bị thổi quét hết, chưởng quầy cùng tiểu nhị có gan phản kháng đều bị một quyền đánh ngã xuống đất hộc máu không dừng.
Thảm hại hơn là bản thân gian cửa hàng này, phòng ngự vu trận bị bạo lực phá hủy, toàn bộ tài liệu trân quý bố trí vu trận đều bị đào đến mức sạch sẽ, đống lớn vu tinh bỏ thêm vào trung tâm trận nhãn vu trận cũng bị móc ra.
Vật đáng tiền trên thân các chưởng quầy cùng tiểu nhị kia, bao gồm trường bào vải bông ‘xa hoa’ trên người bọn họ, cũng bị tộc nhân Kim Ô bộ nghèo khổ giật sạch sẽ. Trời có tuyết lớn, mấy trăm chưởng quầy, tiểu nhị cuộn thân thể trần trụi ngã vào trong tuyết hộc máu, cảnh tượng đó quả thực đẹp không sao tả xiết.
Vu Vương bị trường mâu Cơ Hạ chỉ vào khàn cả giọng hét lên: “Ngươi dám ở Nam Hoang tập tập kích cửa hàng Hỏa Long bộ ta? Các ngươi chết chắc rồi, chết chắc rồi! Nơi này là Bồ Phản, là địa phương có vương pháp!”
“Vương pháp?” Cơ Hạ cùng một đám tộc nhân Kim Ô bộ tỏ vẻ bọn họ chưa bao giờ nghe nói ‘Vương pháp’ là cái gì.
Tiếng kèn bén nhọn từ bốn phương tám hướng truyền đến, mặt đất mơ hồ run rẩy, từng đại đội trọng giáp chiến sĩ bắt đầu hướng bên này tập trung.