Vũ Mục run rẩy từ dưới đất bò dậy. Cái nồi sắt to của hắn bị hai viên hỏa lôi của Man Man thiêu đốt hòa tan hơn phân nửa, nước thép hắt vào trên lưng cùng mông đầy đặn của hắn, đốt cháy mảng da thịt lớn.
Vũ Mục không để ý tới đau lòng thịt béo của mình bị thiêu hủy, trừng lớn mắt, dùng một loại ánh mắt cực kỳ chấn động nhìn về phía trước.
Cơ Hạo dậm chân một cái, một làn gió dựng lên từ đất bằng, nâng mọi người bay lên bầu trời. Lấy lực lượng Đại Vu có thể bay lên không phi hành, Khương Trảo đứng trên vách núi phía sau không khỏi gật gật đầu, ở trong lòng đối với Cơ Hạo lại coi trọng thêm một phần.
Phía đông, lôi thú cuồn cuộn gào thét mà đến. Cái gọi là lôi thú, bộ dạng như man ngưu, nhưng chỉ có một chân, đỉnh đầu bọn nó mọc một cái sừng duy nhất, trên cái sừng duy nhất dài hơn một trượng lôi quang bắn ra bốn phía, bầu trời vạn dặm không mây, nhưng nơi đám lôi thú đó đi qua, sẽ không ngừng có thiên lôi từ trên trời giáng xuống bổ vào trên cái sừng duy nhất của bọn nó.
Truyền thuyết lôi thú là sủng vật của Lôi Thần ở thượng cổ thiên đình, về sau thiên đình suy bại, Lôi Thần ẩn nấp không ra, huyết mạch lôi thú từ thiên đình truyền lưu ra, ở một chỗ tên là Lôi Trạch Thần Địa của Trung Lục thế giới sinh sản sinh lợi, gây giống ra vô số con cháu.
Bọn lôi thú này một khi trưởng thành sẽ có chiến lực cấp Đại Vu, bọn nó hình thể to lớn dũng mãnh, một chân điên cuồng giẫm lên mặt đất, giẫm cho đất rung núi chuyển, cõng trên lưng chiến sĩ khôi ngô toàn thân lôi quang mơ hồ giống như sóng triều thổi quét đến.
Ở Lôi Trạch, có một bộ lạc nhân tộc tự xưng là Lôi Thần hậu duệ, bọn họ mỗi người đều nắm giữ lôi đình lực lượng. Trong vô số bộ tộc của nhân tộc, chiến lực Lôi Trạch bộ đủ để sắp xếp vào mười vị trí đứng đầu. Lôi Trạch chiến sĩ cao mấy thước vung lôi phủ cực lớn rống giận liên tục, bọn họ rống lên một tiếng cùng tiếng sấm sét trên bầu trời hạ xuống trộn lẫn cùng một chỗ, chấn động làm ngọn núi bốn phía đều kịch liệt run rẩy.
Ít nhất có năm vạn con lôi thú chạy băng băng đến, cộng thêm bọn nó cõng chiến sĩ Lôi Trạch bộ, chỉ phía đông một mũi quân đội này, đã có thể chính diện nghiền áp năm vạn chiến sĩ Già tộc của Đế Sát quân đoàn.
Chiến sĩ Già tộc tuy dũng mãnh, nhưng bọn hắn dù sao chỉ có thể tính là trọng giáp bộ binh, đối mặt kỵ binh Lôi Trạch bộ cưỡi lôi thú phát động xung phong, trời định sẵn bọn hắn đã rơi xuống thế yếu.
Ở phía tây, mấy vạn con đại mãng đông nghịt uốn lượn mà đến.
Đại mãng nhỏ nhất chiều dài cũng ở trên dưới hai mươi trượng, mà mười mấy con đại mãng dẫn đầu, hình thể bọn nó so với đại thủy mãng Cơ Hạo từng thấy ở Lãnh Khê cốc còn dài hơn một mảng lớn. Đại mãng màu vàng đất thân dài gần mười dặm đầu mọc hai sừng, dưới bụng mơ hồ có bốn bướu thịt nhô lên, rõ ràng đã có biểu hiện hóa rồng.
Trên lưng mỗi con đại mãng đều có ba hoặc năm vu tế hoặc là chiến sĩ đứng. Chỉ có mười mấy con đại mãng tận cùng phía trước, đỉnh đầu mỗi con đại mãng chỉ có một gã vu tế thân khoác áo bào đen đứng. Những vu tế này toàn thân âm khí ngập trời, bên người mơ hồ có oán khí vô biên quay quanh, cách thật xa cũng có thể mơ hồ nghe được bên người bọn hắn truyền đến tiếng la khóc của oan hồn.
Cơ Hạo nhíu nhíu đầu lông mày, một mũi đội ngũ phía tây này, rõ ràng đến từ Bắc Hoang.
Cơ Hạo từ trên người bọn họ cảm nhận được khí tức không có khác biệt với Hắc Thủy Huyền Xà bộ, âm tà mà băng lạnh. Như nước tĩnh lặng trong giếng cổ vạn năm bốc mùi, cho người ta một loại cảm giác hít thở không thông kỳ lạ.
Nha Công cũng bất an kêu một tiếng, ở Nam Hoang chém giết mấy trăm năm với Độc Giác Huyền Xà của Hắc Thủy Huyền Xà bộ, Nha Công không hiểu sao đối với toàn bộ loài rắn đều tràn ngập địch ý. Từng tia ánh lửa từ trong mắt phun ra, hai con mắt của Nha Công nháy mắt biến thành đỏ như máu.
Nhìn chi xà quân quy mô khổng lồ này một cái thật sâu, Cơ Hạo nhìn về phía chính bắc.
Ở phía sau Đế Sát quân đoàn, một trăm người Khoa Phụ tộc cao ba trăm trượng mang theo đại thụ che trời tiện tay nhổ, cất bước chân chậm rãi hướng Đế Sát quân đoàn tới gần. Cách hơn trăm dặm, Cơ Hạo cũng có thể rõ ràng nhìn thấy lỗ chân lông thô to trên mặt đám người Khoa Phụ tộc.
Trên làn da đám người Khoa Phụ tộc này còn phủ vảy rồng ít nhiều khác nhau. Vảy rồng màu lam nhạt dưới ánh mặt trời rạng rỡ sáng lên, nhất là bên trên mi tâm, ngực, huyệt Thái Dương… các chỗ yếu hại trí mạng của bọn họ, vảy đặc biệt dày nặng.
Khoa Phụ Diễm truyền thụ Cơ Hạo đạo rèn chính là tộc nhân Khoa Phụ tộc, nhưng Cơ Hạo vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy nhiều Khoa Phụ mãnh nam như vậy tụ tập cùng một chỗ. Đây hoàn toàn là một trăm ngọn núi nhỏ đang dịch chuyển về phía trước, rất khó tưởng tượng những đại gia hỏa này toàn lực vung cự mộc bổng trên tay, sẽ có lực sát thương đáng sợ cỡ nào.
Khoa Phụ tộc, điều đặc biệt trong nhân tộc, bọn họ đem lực lượng thân thể suy diễn đến cực hạn. Khoa Phụ tộc, cũng là bộ lạc cực hiếm thấy trong nhân tộc, bộ tộc mà vu tế trong tộc cũng có thể vác binh khí xung phong ở tuyến đầu.
Ở phía sau một trăm người Khoa Phụ tộc, ba mươi chiếc chiến xa khổng lồ ‘Ù ù’ đi tới.
Cơ Hạo hít một hơi thật sâu, chấn động nhìn những chiến xa này. Hắn biết đây là ‘Huyền Vũ Xa’, mỗi một chiếc Huyền Vũ Xa, đều là dùng mai rùa của một con Huyền Vũ thần thú sau khi ngã xuống lưu lại rèn mà thành.
Huyền Vũ thần thú thể tích khổng lồ, Huyền Vũ thần thú trưởng thành nếu muốn, có thể đem thân thể mình bành trướng đến kích cỡ vạn dặm, bởi vậy có thể biết mai rùa của Huyền Vũ thần thú dày nặng bao nhiêu, có được lực phòng ngự rất cường hãn.
Các đời nhân vương hao hết tâm lực, rốt cuộc đạt thành hiệp nghị với thủ lĩnh Huyền Vũ nhất tộc. Huyền Vũ thần thú trước khi ngã xuống, bọn họ sẽ dùng bí pháp đem mai rùa của mình dỡ xuống, do tộc nhân chuyển giao cho liên minh bộ lạc nhân tộc, đưa vào Vu điện rèn thành Huyền Vũ Xa.
Mỗi một Huyền Vũ Xa đều chỉ có phạm vi mười trượng.
Mai rùa lớn nhất có thể đạt tới kích cỡ vạn dặm, bị vu pháp tế luyện đến phạm vi mười trượng, có thể tưởng tượng những mai rùa Huyền Vũ này bị áp súc đến trình độ đặc cỡ nào, có thể nghĩ lực phòng ngự của những Huyền Vũ Xa này mạnh bao nhiêu.
Dốc sức cả nhân tộc, Vu điện cũng chỉ rèn ba trăm chiếc Huyền Vũ Xa, mà nơi này một lần đã toát ra ba mươi chiếc.
Mỗi một chiếc Huyền Vũ Xa đều dùng mười hai con mãnh thú hung tàn ‘Tranh’ kéo, Tranh toàn thân dày đặc gai xương bén nhọn, thân hình bạc trắng giống như kim loại đúc thành điên cuồng gào thét, trong miệng không ngừng phun ra hàn khí lạnh lẽo, lạnh tới mức mặt đất cũng bịt kín một tầng băng thật dày.
Ở phía sau ba mươi chiếc Huyền Vũ Xa, là năm trăm con rối cự thú.
Con rối cự thú cao tới mười trượng, tạo hình khác nhau, toàn thân lấy hợp kim đúc mà thành. Những đại gia hỏa nặng nề dị thường này thong thả hành tẩu, mỗi một bước bàn chân bọn nó đều phải lún vào trong lòng đất sâu vài thước, đá phiến cứng rắn của Xích Phản sơn cũng khó thừa nhận thể trọng của bọn nó.
Ở trên thân đám con rối cự thú này trải rộng rậm rạp các loại khí giới chiến tranh loại lớn, trên thân mỗi một con cự thú đều mang theo hơn trăm chiến sĩ nhân tộc khống chế những khí giới này.
‘Ong ong ong ong’, khi năm trăm con rối cự thú hành tẩu, trên thân bọn nó không ngừng có ánh sáng màu vàng như nước chảy, từ trên thân con cự thú này chảy đến trên thân một con cự thú khác phía sau.
Các vu trận sư của Vu điện đem vu trận phòng ngự của năm trăm con cự thú nối liền làm một thể, khiến bọn nó hợp thành một phòng ngự đại trận cực lớn, muốn phá hủy những con rối cự thú này, phải một lần phá hủy năm trăm con, nếu không ngoại lực công kích căn bản không thể tạo thành bất cứ thương tổn gì đối với bọn nó.
Bốn phía hợp vây, Tự Văn Mệnh thống lĩnh liên quân nhân tộc, rốt cuộc thoáng lộ ra răng nanh sắc bén.