Một hành lang màu vàng thẳng tắp nối thẳng sâu trong trung tâm Thái Dương Giới, lửa màu vàng yên tĩnh như lưu ly đọng lại, bao lấy hành lang, ngẫu nhiên vài tiếng ‘Quạ quạ’ từ trong ngọn lửa màu vàng truyền đến, Kim Ô thân hình to lớn truy đuổi từ trong ngọn lửa lao ra, kéo theo mảng lớn mưa lửa phun ra bốn phương, thanh thế rất kinh người.
Trong những cơn mửa lửa chợt lóe rồi biến mất kia, cấm chế màu vàng mỏng manh hình dạng như tổ ong, còn có thần văn màu vàng thần quang quanh quẩn trên cấm chế, tất cả đều đang nói cho người ngoài ——Thái Dương Giới nhìn như yên tĩnh này, không phải là nơi dễ xông vào như vậy.
Mặt đen, đồ đen, bên hông đeo một thanh trường kiếm da hắc long, cầm một cây hình (hình: hành hình) bổng màu đen Cao Đào đứng ở lối vào hành lang, bên hông treo một thần phù ánh vàng rực rỡ. Đây là phù ấn Cơ Hạo dùng Thiên Đế Ấn Tỳ của mình đóng dấu, chỉ có đeo phù ấn này, người ngoài mới có thể ra vào Thái Dương Giới, không đến mức bị thái dương chân hỏa thiêu hủy vạn vật đốt thành tro tàn.
Con Hải Trãi nọ bên người Cao Đào ngậm trong mồm một phù ấn tương tự, ánh mắt thâm trầm nhìn quét trái phải.
Vô số lực sĩ nhân tộc mặc áo vải thô ngắn, để trần hai chân, đôi tay lớn tiếng hò hét, kéo xe ngựa được chất đống tràn đầy từ trên từng tòa pháo đài bay chậm rãi đi xuống, theo hành lang màu vàng đem ngũ kim tinh hoa nặng nề dị thường đưa vào Thái Dương Giới.
Ngũ kim tinh hoa ở trên Bàn Cổ mỗ đại lục đã trải qua một phen thiên chuy bách luyện, đã ngưng tụ thành đĩnh kim loại sạch sẽ nhất kỹ nghệ của nhân tộc có thể rèn luyện. Nhưng mượn dùng thái dương chân hỏa, thì có thể đem tạp chất nhỏ bé nhất trong các đĩnh kim loại đó rèn luyện ra, tinh luyện thành tinh hoa thuần túy hoàn mỹ không tỳ vết.
Dùng ngũ kim tinh hoa không có chút tỳ vết như vậy có thể dùng để đúc binh khí sắc bén nhất, giáp trụ chắc chắn nhất, tấm khiên đáng tin nhất. Đương nhiên, cũng có thể dùng để đúc một số vật phẩm thần kỳ có được lực lượng không thể tưởng tượng, ví dụ như nói —— cửu đỉnh!
Đột nhiên, Hải Trãi phát ra một tiếng kêu bén nhọn, nó hung hăng lao đầu húc vào trên thân một lực sĩ nhân tộc, cái sừng sắc bén trên đầu ở trên người lực sĩ húc ra một lỗ thủng thật sâu, máu tươi lập tức phun ra.
Lực sĩ nhân tộc lớn tiếng kêu thảm bay thật xa về phía sau, một đoàn nhân tộc cấm vệ mặc đồ đen, sắc mặt đen sì như Cao Đào lao lên, đem lực sĩ nhân tộc đó trói như bánh chưng. Mấy cây hình bổng hung hăng nện xuống, đem lực sĩ nhân tộc không ngừng giãy dụa rống giận này đánh cho đứt gân gãy xương, làm hắn ngoan ngoãn ngậm mồm lại.
Hải Trãi có thể thấy rõ lòng người, sở trường nhất giám sát gian nịnh, bất cứ ai rắp tâm bất lương, cũng đừng nghĩ từ trước mặt Hải Trãi chuồn vào Thái Dương Giới.
Long hổ sư tượng bốn đại tôn giả tính cả mấy trăm tên thân truyền đệ tử của Mộc đạo nhân, Hoa đạo nhân đứng xa xa, mượn dùng mấy hồng hoang tinh thần vặn vẹo hư không quang ảnh giấu kín thân thể. Bọn họ xa xa nhìn trộm Thái Dương Giới, đồng thời lắc lắc đầu.
Trừ phi xông vào, nếu không đừng nghĩ giấu được Hải Trãi. Nhưng xông vào, nhìn xem trong hỏa diễm màu vàng ngập trời phía sau Cao Đào, đám Kim Ô như ẩn như hiện kia, cùng với phi kiếm màu vàng lơ lửng ở đỉnh đầu bọn họ, long hổ sư tượng bốn đại tôn giả miệng đầy cay đắng.
Lấy lực lượng vô cùng vô tận của Thái Dương Giới bày ra Thuần Dương Tru Tuyệt Kiếm Trận, trừ phi là Mộc đạo nhân, Hoa đạo nhân tự mình ra tay, nếu không ai có thể thừa nhận kiếm trận? Có tòa kiếm trận chết tiệt này thủ vệ, toàn bộ Bàn Cổ thế giới, người có tư cách dòm ngó Thái Dương Giới đã không còn mấy.
“Nhiều ngũ kim tinh hoa như vậy, chỉ dùng để rèn binh khí giáp trụ? Như vậy võ trang bao nhiêu người?” Long tôn giả rất khó hiểu lắc lắc đầu: “Nhân tộc, là muốn thừa cơ hội quật khởi sao? Nhân tộc, là muốn chiến một trận mà định càn khôn sao? Nhân tộc, là muốn biết thời biết thế, ở sau khi ứng phó xong người tới từ Bàn Ngu, đem dị tộc càn quét hết sao?”
Mượn dùng lực lượng thái dương chân hỏa, lấy ngũ kim tinh hoa Bàn Cổ mỗ đại lục sản xuất làm tài liệu, có lẽ còn gia nhập một ít thiên tài địa bảo khác, cho dù không phụ gia bất cứ phù văn cấm chế nào, vậy cũng là thần binh lợi khí lực sát thương đáng sợ.
Nhân tộc đã chiếm được toàn bộ tinh hoa văn minh của dị tộc Ngu triều, khi văn minh dị tộc và trí tuệ nhân tộc dung hợp cùng một chỗ, trời biết những ngũ kim tinh hoa kia đưa vào Thái Dương Giới sẽ biến thành món đồ chơi đáng sợ cổ quái cỡ nào.
Long hổ sư tượng bọn họ phụng mệnh phải điều tra rõ nhân tộc rốt cuộc ở trong Thái Dương Giới rèn cái gì, nhưng muốn đi vào Thái Dương Giới, gần như là không có khả năng.
“Thật sự là!” Hổ tôn giả thấp giọng mắng một câu, Cao Đào bày ra tràng cảnh này, khiến bọn họ thật sự không còn biện pháp. Thật sự phải cường công sao?
Nhưng, bọn họ thật sự không dám đâu!
Lối vào hành lang Thái Dương Giới, Cao Đào nhìn như tảng đá ngoan cố cứng rắn, thực ra tâm linh cảm ứng cực kỳ sâu sắc, am hiểu nhất phân biệt gian nịnh khẽ nhíu mày, hắn cảm nhận được có người đang nhìn trộm mình. Nhất là lực sĩ nhân tộc vừa rồi bị Hải Trãi nhận ra, húc đầu đánh bay, càng cho hắn sự lo lắng mơ hồ nào đó.
Khẽ hừ một tiếng, Cao Đào giơ tay phải: “Bảo người phía dưới đẩy nhanh tốc độ, ngũ kim tinh hoa mỗi ngày đưa tới nơi này tăng thêm gấp mười!”
“Khó khăn? Đương nhiên là có khó khăn, ta đương nhiên biết rất khó khăn. Nhưng nhân tộc sinh tử tồn vong ở một lần hành động này, khó khăn nữa, bọn họ mệt tới gãy lưng, cũng phải tiếp tục thẳng lưng cố gắng bán mạng mà làm cho ta!”
Trong Thái Dương Giới, ngay trên quảng trường Thái Dương thần cung thật lớn năm đó của Đông Hoàng Thái Nhất, những lò luyện ánh vàng rực rỡ đứng sừng sững, thái dương chân hỏa ở dưới lò luyện hừng hực thiêu đốt, ngũ kim tinh hoa chồng chất như núi đưa vào lò luyện, từ chỗ miệng phun một bên khác của lò luyện, sẽ có các loại binh khí giáp trụ ánh vàng rực rỡ phun ra, nhiều người thợ nhân tộc gần như điên cuồng, khắc phù văn cấm chế ở trên những binh khí giáp trụ mới ra lò này.
Nếu có ai đi vào trong lò luyện cẩn thận quan sát, sẽ phát hiện binh khí giáp trụ đưa ra nhiều nhất hao phí không đến một thành phân lượng ngũ kim tinh hoa, càng nhiều ngũ kim tinh hoa tinh luyện đến không có tỳ vết hóa thành dòng lũ năm màu, vô thanh vô tức theo truyền tống trận đặc thù trong lò luyện, lặng yên đưa vào sâu trong Thái Dương thần cung.
Trong ngọn lửa ngập trời, cái đỉnh tròn năm màu đồ sộ đứng sừng sững.
Lúc ở trong cơ thể Cơ Hạo, Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh chỉ là cái đỉnh tròn nho nhỏ to bằng nắm tay, mà hôm nay, cái đỉnh tròn này đã trở nên như một ngọn núi lớn, từ đuôi đến đầu cao vạn dặm, thân đỉnh tròn trịa phạm vi cũng tới vạn dặm.
Vô số hoa văn thần bí điểm xuyết ở trên thân đỉnh, một mảng ngũ sắc khí mờ mịt tràn ngập bốn phương, nếu phàm nhân hấp thu một ngụm, có thể khiến người ta tinh thần phấn chấn, hồn phách bổn nguyên lực đột ngột tăng lên một mảng lớn.
Giờ phút này đang có mấy vạn nhân tộc tinh nhuệ mặc đồ đen ngồi xếp bằng dưới đại đỉnh, nhắm chặt hai mắt, đóng ngũ cảm lục thức, toàn tâm toàn ý hấp thu ngũ sắc khí mờ mịt Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh phóng ra. Lực lượng thần hồn của bọn họ đang nhanh chóng tăng cường, hướng về bậc cửa có thể an toàn, hoàn mỹ luyện hóa bản ngã ý thức hồng hoang tinh thần, có thể thuận lợi thăng cấp Vu Thần cảnh nhanh chóng tới gần.
Tự Văn Mệnh đứng ở cạnh Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh, cung kính nhìn Oa Linh lơ lửng ở trên một mảng mây tía năm màu.
Oa Linh cầm một cây tử ngọc như ý, nét mặt như hoa hướng Tự Văn Mệnh nhẹ nhàng gật đầu: “Cửu đỉnh này, ta tự mình ra tay đúc giúp ngươi, tất nhiên mạnh hơn so với ngươi mao đầu tiểu tử này luyện chế ra rất nhiều. Chỉ là ngươi cùng với Cơ Hạo đứa nhỏ kia đã quyết định, ta giúp nhân tộc ngươi luyện chế cửu đỉnh, tương lai thiên đế thiên đình, phải có một chỗ của Đông công.”
Oa Linh cười hướng Đông công, Tây mỗ đứng bên cạnh chỉ chỉ.
Tự Văn Mệnh nghiêm nghị hướng Oa Linh chắp tay thi lễ: “Vâng!”