Tiếng cười ‘Quạ quạ’ kinh thiên động địa, Cơ Hạo mang theo vô số nha binh từ sâu trong hồng hoang tinh không quay về.
Cách thiên đình còn có một khoảng cách thật xa, một Kim Ô trưởng lão đã sốt ruột không chờ được kêu la lên: “Quạ quạ, các ngươi đám tiểu gia hỏa này, không biết sống, thật sự là không biết sống, sao lại ở phía sau cổng nhà mình, làm một khoảng đất trống lớn như vậy? Là chuẩn bị ở trong sân nhà mình trồng sắn, hay là chuẩn bị trồng chuối tây?”
Một Kim Ô trưởng lão khác lắc đầu nói: “Quạ? Sắn cũng tốt, chuối tây cũng tốt, cũng không cần tưới máu người chứ? Máu người đầy đất róc rách chảy, không lẽ là chuẩn bị trồng vài loại cây ăn thịt người kia ở Nam Hoang?”
Đứng dậy, nhìn về phía trong thiên đình, Cơ Hạo nhất thời bị dọa nhảy dựng —— như Kim Ô trưởng lão nói, cửa chính thiên đình sụp xuống hơn phân nửa, phạm vi mấy ngàn dặm phía sau cửa chính một mảnh đất bằng phẳng, cung điện lầu các vốn đoan trang huy hoàng bị san thành bình địa, ngay cả gạch đất cũng bị mài phẳng, lộ ra đài mây máu tươi đầm đìa phía dưới.
Vô số chiến sĩ mặc trọng giáp ở trong cung điện lầu các lui tới xuyên qua, chinh chiến chém giết lẫn nhau, liếc một cái cũng không biết rốt cuộc có bao nhiêu chiến sĩ xâm nhập thiên đình, đang loạn chiến khắp nơi.
Cơ Hạ thống lĩnh đại quân lệ thuộc trực tiếp Nghiêu Sơn lĩnh, xa xa tọa trấn phía sau chưa tùy tiện xuất chiến. Trừ quân đội lệ thuộc trực tiếp Nghiêu Sơn lĩnh, đại quân long tộc, phượng tộc khác, còn có thần tướng thiên binh Thần Nguyên trì toát ra tất cả đều gia nhập chiến đấu.
Các nơi cấm chế đại trận của thiên đình đã tự phát động, nhưng thiếu Cơ Hạo nắm giữ Thiên Địa Thần Tháp, thiên đình công phòng một thể, Thiên Địa Đại Trận cường đại nhất cũng chưa bắt đầu dùng. Chỉ dựa vào phòng ngự cấm chế trong các nơi cung điện lầu các, hiệu quả sát thương kẻ địch cũng không phải tốt lắm, phe thiên đình cũng trả giá không nhỏ mới đem những kẻ địch kia cản được.
Càng làm Cơ Hạo kinh hãi là, đám người Thiếu Ti, Man Man, Thái Ti, Phong Hành, Vũ Mục, Nghệ Địa, Viên Lực, Hạ Mễ, bọn họ lấy thân phận thiên đình chính thần, ở dưới tình huống thiên địa pháp tắc tăng thêm cho bản thân vây công Diệu Ưu đạo nhân, lại bị trân châu bảo tháp trong tay Diệu Ưu đạo nhân phóng ra tinh quang bảy màu đánh cho chật vật không chịu nổi.
Trừ Phong Hành động tác mơ hồ nhất, cùng với Thái Ti đứng xa xa ở phía sau phóng nguyền rủa, đám người Thiếu Ti ai cũng mình đầy thương tích, giáp trụ trên người bọn họ căn bản không ngăn được trân châu bảo tháp trong tay Diệu Ưu đạo nhân phóng ra tinh quang, thỉnh thoảng chỉ thấy nhất đạo tinh quang hiện lên, trên người bọn họ liền lập tức bị xuyên thủng một vết thương nhỏ bé.
Nếu không phải mượn dùng thiên đình cấm chế dịch chuyển né tránh, càng có thiên địa chi lực khôi phục thương thế cho bọn họ mọi lúc, đám người Thiếu Ti đã sớm đại bại.
Diệu Ưu đạo nhân một tay cầm kiếm một tay nâng trân châu bảo tháp, đắc ý cất tiếng cười chói tai: “Không vội, từ từ sẽ đến, các ngươi thủ hạ đông đảo, môn nhân đệ tử của bần đạo cũng không thiếu, để bọn họ chậm rãi giết, chờ bọn họ chết không sai biệt lắm, bần đạo mới hạ thủ dọn dẹp các ngươi.”
Trong con ngươi Diệu Ưu đạo nhân lóe ra u quang bảy màu, thanh âm mơ hồ bất định như quỷ mỵ: “Các ngươi đám hậu sinh vãn bối này, thực cho rằng mấy ngày qua bần đạo không có cách nào làm gì các ngươi? Thực cho rằng các ngươi mượn dùng thiên đình cấm chế thì có thể tránh thoát thủ đoạn thông thiên của bần đạo? Hi, bần đạo chẳng qua là trêu các ngươi chơi... Không đợi đám phế vật này chết sạch, bần đạo xuống tay quá sớm đối với các ngươi cũng không có ý nghĩa phải không?”
Cửu Long Xa Liễn từ trên cao cấp tốc hạ xuống, Cơ Hạo mặt âm trầm nhìn trân châu bảo tháp trong tay Diệu Ưu đạo nhân hiện lên một đạo tinh quang, màn nước hộ thể của Vũ Mục ầm ầm tan rã, một vết rách nhỏ bé thật sâu xuất hiện ở trên bụng Vũ Mục, một mảng lớn máu tươi ‘Vù’ một cái phun ra.
Vũ Mục nghiến răng, mặt âm trầm vỗ bụng, một lực lượng thiên địa khổng lồ ùa vào thân thể, vết thương cực kỳ thong thả bắt đầu khép lại.
Tòa trân châu bảo tháp này không chỉ có lực công kích kinh người, càng có các tia lực lượng kỳ dị lưu lại ở phụ cận vết thương, làm vết thương trở nên rất khó khép lại. Gương mặt Vũ Mục vặn vẹo, bởi vì vết thương đau đớn, thân thể hắn không tự chủ được run rẩy.
Cửu Long Xa Liễn nhanh chóng tới gần thiên đình, Cơ Hạo lấy ra Thiên Địa Thần Tháp đang chuẩn bị đưa đi Thiên Địa Đại Trận, Diệu Ưu đạo nhân đột nhiên mỉm cười: “Các vị, đến rồi? Chờ các ngươi đã lâu. Thật sự là một đám phế vật, được ta chỉ đường, thế mà thể còn cần thời gian dài như vậy mới chạy tới. Không cần nhiều lời, mau xuống tay đi, nhớ rõ xuống tay ác một chút.”
Từng luồng hào quang năm màu kỳ dị xuất hiện ở bên người Diệu Ưu đạo nhân, trong không khí tràn ngập những tia mùi thơm lạ lùng khó có thể hình dung. Mơ hồ có thể thấy được trong hào quang có bóng người quái dị như ẩn như hiện, những bóng người này ai cũng thân hình tuyệt đẹp phiêu nhiên như tiên, nhưng hình dung kỳ dị không phân biệt được nam hay nữ.
Cơ Hạo sợ hãi động dung, Diệu Ưu đạo nhân thế mà lại đưa tới nhiều Vực Ngoại Thiên Ma như vậy?
May mắn Cơ Hạo kịp thời chạy tới, nếu không đám Thiên Ma này khuếch tán ra ở thiên đình, trời biết sẽ là hậu quả gì.
Cấp tốc niệm tụng một tiếng chân ngôn, Thiên Địa Thần Tháp ầm ầm phun ra vô lượng địa thủy hỏa phong, cuồng phong dữ dội từ trong cửa sổ mỗi một tầng của Thiên Địa Thần Tháp phun trào, vô số tia sáng nhỏ bé nhanh chóng nối liền ở trên trung tâm Thiên Địa Thần Tháp cùng các nơi cấm chế của thiên đình.
Ầm một tiếng, thiên đình khẽ chấn động, thiên đình khổng lồ chợt sống lại.
Thiên Địa Đại Trận mở ra toàn bộ, mười tòa tiên thiên tạo hóa vô thượng thần trận như những cái cối xay to lớn mà tinh vi chậm rãi khởi động, chiến sĩ của thiên đình chỉ cảm thấy toàn thân dâng trào từng đợt dòng chảy nóng, toàn bộ mệt mỏi, toàn bộ vết thương đều biến mất không thấy nữa, mọi người đều trở nên tinh thần phấn chấn lực lượng lớn vô cùng.
Mà các chiến sĩ Diệu Ưu đạo nhân mang đến thì thân thể chợt cứng đờ, mặc cho bọn họ có thủ đoạn thông thiên, bọn họ cũng đều đứng ở tại chỗ không thể động đậy.
Sức mạnh to lớn của thiên địa vô cùng vô tận từ bốn phương tám hướng giam cầm bọn họ, ở trước mặt lực lượng to lớn đáng sợ này, bọn họ giống như những con côn trùng nho nhỏ, hoàn toàn không có đường sống phản kháng.
“Bắt sống toàn bộ, đánh xuống dấu ấn nô lệ. Những người này cả gan làm loạn, một người cũng không được thả.” Cơ Hạo lớn tiếng quát: “Thiếu Ti, các ngươi lui ra phía sau, Vực Ngoại Thiên Ma bên người tặc đạo nhân này, tuyệt đối không thể để bọn hắn tới gần người!”
Thiên Địa Đại Trận mở ra, một lực lượng khổng lồ vô hình khuếch tán ra, Vực Ngoại Thiên Ma bên người Diệu Ưu đạo nhân bị lực lượng đại trận bao phủ, đều từ hình thái mơ hồ bất định khó lường hiển lộ ra bóng người. Chỉ thấy bọn họ hoặc là tuấn nam mỹ nữ, hoặc là thần cầm tiên thú, hoặc là kỳ hoa dị thảo, hoặc là linh thạch bảo châu, mỗi người bộ dạng mỹ lệ, từ trên ngoại hình không bắt bẻ được chút tỳ vết nào.
Đột nhiên bị Cơ Hạo nói toạc ra lai lịch, một thiếu nữ vẻ ngoài kiều diễm vô cùng mỉm cười, thân thể nhoáng lên một cái, chợt nổ thành vô số làn khói lửa nhỏ bé hướng bầu trời bay nhanh, nàng muốn xâm nhập thân thể Cơ Hạo, cắn nuốt linh hồn hắn, hoàn toàn nắm giữ hắn tất cả.
Vừa mới bay lên không đến ba thước cao, một trận tiếng vang lớn ‘Ong ong’ truyền đến, bốn phương tám hướng vô số lôi quang nhỏ bé màu vàng hội tụ lại, ở đỉnh đầu thiếu nữ ngưng tụ thành một vầng lôi hỏa màu vàng to bằng vại nước.
Kim lôi rơi xuống phía dưới, chỉ nghe một tiếng nổ vang không lớn không nhỏ, pháo hoa do thiếu nữ biến thành bị đánh hóa thành tro bụi, tính cả đám đông Vực Ngoại Thiên Ma bên người nàng cũng bị nổ tan xương nát thịt.
Đây là thiên đình hàng ma kim lôi, do Hạo Nhiên Chính Khí cực thanh khiết trong thiên địa là khắc tinh của tất cả tà ma ngoại đạo.