Long tộc kế thừa thân thể mạnh mẽ vô cùng của Bàn Cổ thánh nhân, đao thương bất nhập, vạn pháp khó thương, nanh vuốt sắc bén càng khiến bọn họ thành cỗ máy giết chóc đáng sợ nhất, có thể xưng là sinh linh cấp bá chủ mạnh nhất trong vạn tộc Bàn Cổ thế giới.
Phượng tộc kế thừa linh hồn mênh mông vô biên của Bàn Cổ thánh nhân, thâm thúy khó dò, chưởng thiên khống địa, bọn họ là thần bí giả và thi pháp giả trời sinh, pháp thuật của bọn họ có thể dời non lấp biển, phá vỡ tinh tú, có thể làm đối thủ của long tộc.
Long tộc kiêu ngạo dã man, phượng tộc kiêu căng ngạo mạn, hai tộc ngày thường trừng mắt lẫn nhau nhìn nhau không vừa mắt, đều tự xưng là Bàn Cổ chính tông đích hệ, chưa từng đem đối phương để vào mắt. Nhưng chính là vì mọi người đều tự xưng là Bàn Cổ chính tông đích hệ, bất cứ tồn tại nào có gan chính diện khiêu khích địa vị tôn quý không thể xâm phạm của bọn họ, đều sẽ bị hai tộc liên thủ hành hung một trận.
Như hiện tại long hổ sư tượng suất lĩnh quân đội khổng lồ.
Mấy chục con nghiệt long tru lên ‘Ngao ngao’, bọn họ khôi phục chân thân cự long, giơ sừng rồng bén nhọn lao về phía trước, đầu rồng khổng lồ kịch liệt vung, râu rồng sinh trưởng rậm rạp bên miệng như vô số đao kiếm cấp tốc chớp lên, chỉ nghe tiếng xé gió ‘Vù vù’ không dứt bên tai, quân trận long hổ sư tượng thống lĩnh đã bị phá vỡ mấy chục ra con đường máu.
Nơi đám nghiệt long đi qua, sừng rồng húc nát thân thể vô số người, râu rồng chém rách giáp trụ vô số người, răng nanh bọn họ đem mọi kẻ có gan đứng ở trước mặt bọn họ cắn nát, vảy rồng của bọn họ đem toàn bộ người tới gần bọn họ xé tới mức máu thịt mơ hồ.
Đáng sợ nhất là long trảo to lớn của đám nghiệt long thân dài mấy chục dặm. Long trảo sắc bén vô cùng, lực lượng lớn tuyệt luân vung bừa bãi, một trảo đè ở trong quân trận, sẽ là một mảng gió tanh mưa máu lớn vài dặm.
Ngẫu nhiên có mấy cường giả nhân tộc bị long hổ sư tượng thu vào môn hạ xông lên hung hăng chém giết đối với đám nghiệt long, đám nghiệt long chỉ vung cái đuôi, vô luận các chiến sĩ nhân tộc đó là Đại Vu, Vu Vương thậm chí cường giả Vu Đế, đều bị đánh cho đứt gân gãy xương máu thịt bay tứ tung.
Đám nghiệt long tru lên ‘Ngao ngao’, ở trong quân trận dày đặc phá ra con đường máu dài đến trăm dặm, ven đường ít nhất có mười mấy vạn chiến sĩ nhân tộc, chiến sĩ dị tộc dũng mãnh chết thảm ở dưới nanh vuốt bọn chúng, người bị thương nặng, thương nhẹ ít nhất cũng ở trăm vạn trở lên.
Thi thể tàn phá bay múa đầy trời, chiến sĩ nhân tộc bị thương nặng gian nan lui sang một bên, vội vàng điều động khí tức tinh huyết khôi phục thương thế. Quân trận khổng lồ long hổ sư tượng mang đến chỉ vừa tiếp xúc, đã bị mấy chục con nghiệt long húc cho đầu trận tuyến buông lỏng.
Ngao Xuân hưng phấn tới mức ngửa mặt lên trời rống to, hắn lao đầu đem một nam tử trang phục đạo nhân húc cho cốt nhục thành bùn, lớn tiếng quát: “Phượng tộc ẻo lả, nhìn cho kỹ, đây là lực lượng của long tộc chúng ta! Chúng ta mới là Bàn Cổ đích hệ chân chính, Bàn Cổ thánh nhân năm đó là giống với chúng ta, chém giết vô số hỗn độn ma thần!”
Trên bầu trời chợt sáng lên, mấy chục phượng tộc thuần huyết liên thủ làm thiên phú ma pháp ‘Phượng Hoàng Hỏa Vũ’ vô thanh vô tức từ trên trời giáng xuống.
Khắp trời đều là quả cầu lửa màu đỏ rực to bằng vại nước từ trên trời giáng xuống. Hồng Liên Nghiệp Hỏa sền sệt, trong vắt không có nhiệt độ, lặng yên không một tiếng động rơi xuống ở giữa đại đội nhân mã long hổ sư tượng mang đến. Từng mảng ánh lửa bùng nổ, thân thể mấy chục vạn chiến sĩ bị Hồng Liên Nghiệp Hỏa dẫn cháy.
Trừ phi không có tội nghiệt, trừ phi linh hồn không có tạp chất, phàm là trong lòng không có bất cứ tạp niệm nào, bất cứ suy nghĩ tội ác nào, bất cứ thất tình lục dục nào, Hồng Liên Nghiệp Hỏa đều sẽ coi đây là nhiên liệu thiêu đốt mãnh liệt.
Vô số chiến sĩ rú thảm, bọn họ ở trong lửa nóng giãy dụa run rẩy, rất nhanh đã không còn động tĩnh. Thân thể bọn họ bị đốt thành tro tàn, linh hồn bọn họ cũng ở trong Hồng Liên Nghiệp Hỏa bị hóa thành hư ảo.
Phượng Ương kiêu căng ngẩng đầu lên, hai tay hắn chống một cây mộc trượng màu đỏ so với thân thể hắn còn dài hơn một đoạn, kiêu ngạo nói: “Đây là lực lượng của phượng tộc ta, so với long tộc ngươi chỉ mạnh hơn chứ không kém! Chúng ta mới là đích hệ thật sự của Bàn Cổ thánh nhân, Bàn Cổ thánh nhân đánh chết mấy ức hỗn độn ma thần, không lẽ vẫn là chiến quả dùng rìu bổ ra từng phát một?”
Mấy chục chiến sĩ phượng tộc thuần huyết đều ngẩng đầu lên, gương mặt bọn họ hơi vặn vẹo, bọn họ bắt đầu ảo tưởng cảnh tượng ở sau khi Bàn Cổ thánh nhân khai thiên tích địa, ức vạn hỗn độn ma thần xâm nhập Bàn Cổ thế giới, mưu toan cướp lấy quyền khống chế thế giới này, Bàn Cổ thánh nhân lực địch quần ma.
Bàn Cổ thánh nhân tồn tại cỡ nào, hắn sao có thể thô lỗ đến mức dùng rìu lần lượt chém chết đám ma đầu đó?
Hắn tất nhiên là tùy tay phóng ra một cái thuật pháp kinh thiên động địa, liền có thể diệt sát tất cả kẻ địch trong phạm vi vạn dặm. Bàn Cổ thánh nhân sử dụng siêu cấp pháp thuật, đó phải là kinh thiên động địa cỡ nào, mỹ lệ cỡ nào chứ!
Đám người Phượng Ương thấp giọng rên rỉ. Bọn họ chỉ nghĩ đến cảnh tượng hoành tráng Bàn Cổ thánh nhân phóng ra pháp thuật, bọn họ đã thiếu chút nữa tự kỷ đến mức lên – đỉnh rồi!
“Đám ẻo lả chết tiệt này!” Nghe được tiếng rầm rì kỳ cục của đám người Phượng Ương, một đám chiến sĩ long tộc đồng thời nhổ một ngụm nước bọt, bọn họ xoay người lại, lắc đầu, chuẩn bị từ trong đại quân long hổ sư tượng thống lĩnh giết thêm một lượt.
Một lần này, bọn họ nhất định phải giết chết nhiều kẻ địch một chút, như vậy mới có thể đè ép đám tiểu bạch kiểm phượng tộc, làm bọn hắn biết bạo lực thuần túy, thân thể cường hãn, đây mới là hình thức chiến đấu nam nhân nên có. Đứng ở phía sau chiến sĩ anh dũng thiện chiến dùng pháp thuật? Loại chuyện này, chỉ có đàn bà mới sẽ làm!
Long hổ sư tượng quả thực tức điên rồi!
Bọn họ từ trong quặng mỏ dị tộc vất vả bồi dưỡng tín đồ, bọn họ ở trong dị tộc vất vả mời chào tín đồ.
Bọn họ thấy được chiến sĩ nhân tộc cường đại nhất Lão Nha bồn địa Tự Quỷ bị sừng rồng húc thủng bụng, bọn họ nhìn thấy Bì Thỉ Vụ Nguyệt khôn khéo có khả năng bị râu rồng cắt rách ngực, bọn họ thấy được không ít môn nhân đệ tử thân tín bọn họ mấy năm nay thu nhận bị đánh cho trọng thương ngã xuống đất.
Mà đây, chỉ là kiệt tác của mấy chục con nghiệt long, mấy chục con ma phượng!
Nghe nói thiên đình hiện nay, long tộc thuần huyết như vậy có sáu mươi vạn, phượng tộc thuần huyết có ba mươi vạn!
Trong con ngươi Diệu Ưu đạo nhân lóe ra u quang bảy màu. Hắn giơ trân châu tháp, vừa điên cuồng hấp thu hồn phách bốn phía trên chiến trường, vừa lớn tiếng quát: “Bốn vị sư huynh... Thiên đình đã một lần nữa có chủ nhân, phần khế ước năm đó các nhà ở đỉnh trụ trời ký tên... Còn để ý tới nó làm gì? Pháp chỉ của sư phụ, giết sạch tất cả sinh linh ở thiên đình, bốn vị sư huynh cứ việc buông tay mà làm, tất cả đều có sư phụ làm chủ!”
Long hổ sư tượng bốn đại tôn giả nhìn nhau một cái, bọn họ do dự một phen, Tượng tôn giả đột nhiên cười: “Diệu Ưu sư đệ nói đúng lắm, thiên đình đã một lần nữa có chủ nhân, phần khế ước kia... Hắc hắc, hơn nữa, trụ trời cũng đã chẳng biết đi đâu, chúng ta còn để ý khế ước kia làm gì?”
Giơ bàn tay, một tay Tượng tôn giả vỗ thật mạnh vào đỉnh đầu mình: “Năm đó chư thánh liên danh khế ước, không cho phép môn nhân đệ tử dựa vào tu vi nhúng tay việc thiên đạo vận chuyển của Bàn Cổ thế giới. Hắc, chúng ta tự phong chín chín phần trăm tu vi... Những năm gần đây, chúng ta tự phong tu vi, vừa lúc mượn cơ hội tìm hiểu tịch diệt luân hồi đại đạo, hôm nay, để chúng ta buông tay mà làm!”
‘Oành’ một tiếng vang lớn, một khí tức cực độ đáng sợ từ trong cơ thể Tượng tôn giả khuếch tán ra.
Pháp lực dao động làm người ta hít thở không thông giống như một ngọn núi lớn đè ở trong lòng tất cả mọi người. Đám người Ngao Xuân, Phượng Ương đồng thời bị pháp lực dao động này trùng kích, thân thể bọn họ run lên, hầu như là đồng thời hộc cả đống máu!
Bọn họ như gặp quỷ nhìn Tượng tôn giả, ba đại tôn giả khác, còn có Diệu Ưu đạo nhân, cũng đã vỗ một chưởng lên đỉnh đầu.
Từng đạo pháp lực dao động kinh thiên động địa phóng lên cao, ngay cả cổng thiên đình cũng bị chấn động tới mức hào quang lập lòe, non nửa cái thiên đình cũng đang kịch liệt chấn động.